Mấy em gái để phòng bừa bộn như đống rác k dọn có phải là do trầm cảm nên k muốn dọn dẹp không?

Thôi, lười thì nói mọe cho rồi đừng biện hộ. Ở dơ kinh, khiếp thế con gái con đứa
 
đúng là mình thấy nhiều đứa con gái thuê nhà cảm giác hình như chúng nó ở luộm thuộm hơn cả nam giới. Đi ra ngoài đường són phân, váy vủng nước hoa túi sách đẹp sang chảnh lắm, có khi đi đổ rác cũng tô son. Cơ mà chỗ ở thì...
 
Kiểu trầm cảm thêm rối loạn ám ảnh cưỡng chế thì thôi
Kiểu đó. Bình thường tôi là người bừa bộn nhưng cái hồi stress đấy trong phòng có cọng tóc thôi là đã muốn đập cả cái nhà ra rồi :sad:
 
Mỗi khi trầm cảm tôi toàn dọn phòng :censored: .
Quét nhà thật kỹ rồi dùng máy thổi để thổi bụi dưới gầm bàn tủ ra ngoài,sau đó dùng máy hút bụi, rồi mới lau nhà. Rồi kiểm tra mặt dưới của bàn ghế,tủ,khe cửa,kệ bếp ,bàn bếp coi sạch chưa.
Làm xong thấy hết trầm cảm
IMG_1628560494401_1628560502693.jpg
IMG_1628560494323_1628560499493.jpg
 
Do cha mẹ rèn luyện tính cách nữa. Chăm chiều dữ quá sau này thả ra cho sống một mình thì cái đơn giản nhất là tóc rụng dưới sàn nó không thèm cúi xuống mà dọn chứ đừng nói đống rác.

Thêm mấy em ở cụm 4 cụm 5 với nhau, tị nạnh nhau thì thôi, quên đi cái chuyện sạch sẽ. Đàn ông con trai cùng lắm chửi mồm vài câu xách đít đi dọn là xog, chứ bọn con gái mà chửi nhau xong dí lol dọn luôn.

Trước thấy mẹ vợ cưng chiều vợ quá còn phải góp ý nhẹ, bảo vợ con lớn rồi mẹ đừng đối xử như em bé nữa, từ đó thay đổi hẳn, mà bị cái vợ mình giận mình luôn :angry:
 
Lười và thiếu ý thức thì nói thẳng, khỏi biện hộ. Mấy cái này nó ăn sâu vào tiềm thức rồi, hồi năm nhất ĐH tui ở KTX, phân công dọn phòng rồi mà cứ trì hoãn, đùn đẩy, tui tức quá dọn miết, tức quá một hôm chửi chúng nó, chúng nó bảo mày thích sạch sẽ tự dọn, tao ở bẩn cũng sống được :), tui vậy không thèm dọn nữa, sau thành cái ổ rác luôn, chúng nó vẫn sống rất chi bình thường,ớn quá năm 2 ra thuê trọ ở một mình.
Ông chịu được hai năm cũng ghê đấy.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mỗi khi t trầm cảm, t dọn nhà thấy bà luôn. Đây là lười vs bẩn chứ trầm cl gì

Gửi từ Samsung SM-N970F bằng vozFApp
 
có đợt thất tình trẩm cảm, t cũng k làm gì cả, để phòng toàn rác. Nhưng chung quy lại do tính thôi, ở nhà trc bị tay nạn nên bố mẹ chiều k phải làm việc nhà. Cũng thích sạch sẽ nhưng mà lười, đang cố gâng cải thiện đây :(

Sent from Samsung SM-G960F using vozFApp
 
Một thế hệ lười nhác, quen với việc chỉ cần học bài, có bố mẹ hầu từ a đến z.
Thực ra chỉ một phần là lười, phần lớn là không quen làm việc chân tay nên không có mắt quan sát, không nhận ra rằng như thế là bừa bộn mà thấy nó rất bình thường nên không dọn.
Tôi thấy các bậc cha mẹ mới bây giờ đã nhận ra điều ấy, đặc biệt là các bậc cha mẹ thế hệ 8x 9x đã thay đổi trong cách dạy con rồi: không quá coi trọng việc học, tập trung vào thái độ sống và kỹ năng sống, thể dục thể thao nhiều hơn.
Còn thế hệ tầm 90 đến 2k10 tôi thấy nát lắm: đa phần kỹ năng sống méo có mấy, thái độ sống thì bố đời, đối nhân xử thế thì ngu ngơ. Nguyên nhân đều từ giáo dục và cách nuôi dạy của gia đình mà ra cả. Nguyên nhân xâu xa hơn là từ nền tảng văn hóa xã hội.
 
Thời mới đi làm tôi ở trọ cạnh phòng 3 con bé kiểu này chứ đâu. Hai gái tây bắc, 1 ngoại thành HN ở với nhau. Ba đứa mỗi đứa một kiểu, nhưng tựu lại là đều xinh xắn vcđ, đứa thì chân dài cao ráo, đứa thì đáng yêu cute, ăn mặc thì hợp mốt, người ngợm trắng trẻo, thơm tho như múi mít. Trai thì xếp cả dàn tán chúng nó luôn, học cùng 1 khóa sinh năm 93 một trường tốt ở HN.
Ở cạnh nhau được khoảng 1 năm, chúng nó mời sang ăn cơm vì mình giúp bọn nó ít việc, dkm lúc sang tới phòng đập vào mắt là cảnh tượng khủng khiếp, bát đũa ăn chưa rửa, không phân biệt được đâu là bếp đâu là chỗ nằm bởi đồ ăn đâu cũng thấy, ngay cả trên giường. Quần áo, chăn gối lẫn lộn vào nhau vì đếch đứa nào gấp, chỗ trên bàn gọn nhất chắc là cái bàn để laptop, mỗi đứa 1 cái ổ, phải gọi là cái ổ vì không thể gọi là cái giường để nằm được. Mùi đồ ăn cũ, mùi ngai ngái quần áo để lâu cộng với ẩm mốc, thậm chí tôi khẳng định mẹ luôn là có mùi nước đái chuột nữa. Đm ăn nhanh nhanh rồi về, sang chấn tâm lý mất mấy ngày, không sang phòng chúng nó có phải là ngon không, ngày nào cũng ngắm các em thơm tho tíu tít.
Khẳng định luôn là tâm lý chúng nó chẳng làm sao nhé, vẫn hoạt động xã hội, vẫn vui vẻ bình thường, nhìn bên ngoài không thể nào tưởng tượng được chúng nó ở trong cái môi trường như thế. Sốc kinh người, từ đó tôi cũng không bao giờ tin tưởng con gái khi chỉ nhìn ở vẻ gọn gàng bên ngoài nữa.
 
Ko tới mức chú ý tới từng cọng tóc nhưng riêng rác là phải thùng rác, đổ liên tục chứ làm đéo có chuyện rác để ngổn ngang trong phòng thế kia, cái gì cảm thấy ko dùng vứt hết cho nó thoáng phòng :)

Gửi từ Xiaomi MIX 2 bằng vozFApp
 
Như mấy ông vozer hikikomori suốt ngày nằm trong phòng ấy. Tôi thấy nhiều người khi bị trầm cảm thì họ k muốn ra ngoài, k muốn làm gì cả, k muốn dọn dẹp, k tắm, k nấu ăn... Có phải những em gái kia là do trầm cảm k? Nếu vậy thì tôi nghĩ nên thông cảm và tìm cách giúp đỡ họ, thay vì chỉ trích bốc phốt các kiểu, đó chỉ lả một vấn đề về tâm lý thôi.
228119473_1846617648833590_7832908493842410958_n-1-jpg.701476


VoZER
68747470733a2f2f6b656e68313463646e2e636f6d2f7468756d625f772f3636302f323031392f31312f31392f31612d313537343136333233383535333134383235393131332e6a7067


Vozer
68747470733a2f2f6b656e68313463646e2e636f6d2f7468756d625f772f3632302f323031392f31312f31392f33622d31353734313633323338363035313738333936323733342e6a7067
Lười nhác, bừa bộn, ở dơ thành tánh rồi chứ trầm cảm cl 🤣
 
Lười và dẩm thôi. Bọn này giờ nó thế đấy:
Điều kiện vật chất đầy đủ hơn xưa + bố mẹ nuông chiều quá mức.:angry:
 
Một thế hệ lười nhác, quen với việc chỉ cần học bài, có bố mẹ hầu từ a đến z.
Thực ra chỉ một phần là lười, phần lớn là không quen làm việc chân tay nên không có mắt quan sát, không nhận ra rằng như thế là bừa bộn mà thấy nó rất bình thường nên không dọn.
Tôi thấy các bậc cha mẹ mới bây giờ đã nhận ra điều ấy, đặc biệt là các bậc cha mẹ thế hệ 8x 9x đã thay đổi trong cách dạy con rồi: không quá coi trọng việc học, tập trung vào thái độ sống và kỹ năng sống, thể dục thể thao nhiều hơn.
Còn thế hệ tầm 90 đến 2k10 tôi thấy nát lắm: đa phần kỹ năng sống méo có mấy, thái độ sống thì bố đời, đối nhân xử thế thì ngu ngơ. Nguyên nhân đều từ giáo dục và cách nuôi dạy của gia đình mà ra cả. Nguyên nhân xâu xa hơn là từ nền tảng văn hóa xã hội.
Nhà tôi có đứa cháu vợ sang ở học ĐH, sn 2000. Cho ở riêng 1 tầng. Mà phòng lúc nào cũng bừa bộn. Sách vở quăng từ sàn lên bàn. Quần áo lẫn lộn với chăn ga, trong khi cái tủ quần áo thì to vật vã k cho vào. NVS không bao giờ đánh rửa. Thỉnh thoảng nó vứt cả đồ lót chưa giặt trên bồn rửa mặt bốc cả mùi. Chưa bao giờ có ý thức cầm hộ cái chổi, quét hay lau chùi phòng khách hay bếp.
Không cho ở thì lại bảo thế nọ thế chai. Cho ở mà cứ phải nhắm mắt làm ngơ.
Bố mẹ chiều quá thành ra con cái càng ngày càng ỷ lại.
Chả lẽ táng cho vài phát vào mồm rồi đuổi về.
 
Giống thằng em ở nhà mình. Ở nhà thì ở dơ khỏi nói, có cái quần tà lỏn mặc cả tuần, chổ ngủ bề bộn, mà khi ra đường thì nước hoa, thơm phức. Mình nghĩ cái này do nó làm biếng thôi.
 
Back
Top