Mệt mỏi với cuộc sống hôn nhân

Mình nay 30 tuổi, kết hôn dc hơn 1 năm, chưa có con, tính đi khám mà dịch cả năm nên chưa đi dc.

Mấy nay tự nhiên chán cuộc sống hôn nhân vô cùng. Mặc dù có lúc cũng vui, vẫn yêu thương vợ dù hay cãi nhau.

Trước kết hôn vì nghĩ đã lớn tuổi, cũng sợ bố mẹ buồn, nghĩ nhiều. Dù mình cũng yêu vợ cũng mong có có cuộc sống gia đình, tối có người ôm ngủ, đi ăn, đi chơi có người bên cạnh, có con rồi nuôi nấng nó. Nói chung kết hôn là do mong muốn của mình đến 80-90%, các thứ còn lại là phụ thôi.

Nhưng giờ lại muốn sống một mình, ko phải lo cho ai, ko phải quan tâm tới ai, có sao sống vâỵ, chả cần cố gắng, tèn tèn qua ngày. Sau này bố mẹ không còn thì cũng một mình, ko sợ ai sẽ buồn, sẽ khổ khi mình ra đi.

Nhưng lại sợ, ko biết giờ xa vợ sẽ ra sau, buồn bực, khó chịu, nhớ nhung hay gì.
Rồi sợ ba mẹ buồn vì mình.
Rồi không biết vợ mình sẽ ra sao nếu li hôn.

Không biết từ lúc nào một thằng muốn gì làm đó. Chán học bỏ học, khuya phóng xe 200km về nhà., ko vừa ý chửi sếp giữa cuộc họp, cuộc sống chưa bao giờ phải nghe theo một ai.
Vậy mà giờ nhiều việc suy tính, lo này lo kia, muốn nhưng không dám làm.

Không biết ae đã kết hôn trong những năm đầu có như mình ko. Hay là do vợ chồng mình ko hợp để sống chung với nhau.
Đúng là người ở ngoài muốn vào, người ở trong muốn ra:confused:

Cảm giác mong muốn dc tự do, ko lo lắng, không có gánh nặng, có nhiêu sống vậy, ko phải cố gắng nữa.
 
Thuê cái phòng trọ ly thân 1 tháng cho biết cảm giác thiếu vợ. Ok hay không ok cũng biết đường tính tiếp.
 
32 đang tính ở vậy
nM10IzL.png
 
ko lấy vợ thì mệt mỏi kiểu khác mà lấy vợ đẻ con thì mệt mỏi kiểu khác, nói chung đời là bể khổ rồi, bơi tiếp đi bạn
SEUf3Xv.gif
 
Em 1 năm mới có con nè, sắp tới tháng 5 con ra đời, cũng hóng phết, vợ em thì vui lắm vì có đứa gái đầu lòng, nhiều lúc e cũng có cảm giác giống bác nhưng thử 1 đêm ngủ 1 mình ko vợ sẽ hiểu cảm giác muốn độc thân thấy cô đơn ntn ? Nghĩ lại những lúc vui vẻ bên nhạ sẽ xoá đi suy nghĩ muốn cô đơn 1 mình . Chúc vợ chồng bác hạnh phúc và sớm có con
 
Chuyện quá bình thường. Cuộc sống âu cũng chỉ là chuỗi những sự lựa chọn vào từng thời điểm với cảm xúc khác nhau..... bởi thời buổi giờ lấy nhau về được vài 3 năm rồi ly hôn nhiều như cơm bữa, con không cha không mẹ con hoang đầy ra đó....
Cái giá của sự tự do không ràng buộc là đôi lúc cảm thấy trống trải, không mục đích để phấn đấu. Chả có ai trông mong chờ đợi...
Cái giá của đời sống lứa đôi là sự ràng buộc, là phải sống có trách nhiệm hơn và mất đi sự tự do. Tự do trong tư tưởng, tự do trong hành động.....
Nhưng nhìn chung đời là bể khổ nên lựa chọn phương án nào cũng sẽ có nổi khổ riêng. Nhưng con người ta đa phần thích lấy khổ làm vui, người ta còn gọi đấy là khổ dâm....
 
Last edited:
Cái gọi là trách nhiệm, thực ra là cái xã hội nó đặt lên anh thôi. Mặt khác cái anh muốn thì nó có thể thay đổi, lúc này anh muốn cái này, sau anh lại muốn cái khác.

Theo cái nào anh cũng có cái lợi cái hại thôi. Theo xã hội thì anh chịu sức ép của bản thân, theo bản thân thì anh chịu sức ép của xã hội.

Chả có lựa chọn nào là toàn vẹn cả. Nhưng anh 3 chục tuổi rồi, anh cũng nên suy nghĩ nghiêm túc xem mình muốn gì. Đời người có hạn, anh cần phải tập trung vào 1 thứ, mà đó là cái anh thích thì càng tốt.


Tôi nói thật cuộc sống không hôn nhân thế nào, anh lướt web cũng có cả trăm cả nghìn thằng review. Cuộc sống hôn nhân ra sao còn có nhiều hơn. Từng đó là quá thừa để anh đưa ra lựa chọn. Anh mà chọn thì có thế đúng hoặc sai, đời anh có thể phất hoặc tạch. Nhưng anh cứ trì hoãn thì chỉ có từ tạch đứt đuôi trở đi thôi.
 
Cuộc sống có lúc này lúc nọ lúc cảm giác tiêu cực đến là chuyện bình thường. Mình đã lấy vợ 9 năm rồi và mình luôn tìm niềm vui trong mọi việc, kể cả lúc một mình hay vợ con bên cạnh. Trách nhiệm hay áp lực chỉ là do mình tự đặt lên mình thôi. Chả ai có quyền đặt áp lực cho mình cả.

Bạn đang bị chút năng lượng tiêu cực chiếm hữu, rồi cũng sẽ qua thôi.
 
Lấy sai ng thì sẽ sống còn cô độc hơn lúc độc thân, và sẽ nghi ngờ cuộc sống gia đình như a đây, chia buồn :rolleyes::rolleyes:
 
Cùng tâm trạng với bác, lỡ dính vào hôn nhân rồi coi như ràng buộc trách nhiệm, có gđ đâu còn vô tư lo nghĩ, làm cc gì cũng phải tính trước tính sau, nhịn nhục nuôi gđ. Ước time quay trở lại lại, ráng vượt qua bản năng nứng của bản thân để ko lấy vk, mà muộn cmnr =((

via nextVOZ for Android
 
Bác có lẽ đang bị áp lực vô hình vì chưa có con, và từ trong thâm tâm đang phải đối mặt với cái cảm giác mặc cảm đó. Tôi khuyên bác nên đi khám thử xem sao, công nghệ hiện giờ làm IVF cũng đơn giản thôi, bớt bia rượu, thay đổi lối sống thì bác sẽ có tin vui sớm thôi.

Bản thân tôi đã ‘phải’ từng trải qua các cung bậc cảm xúc khác nhau thì tôi thấy cuộc sống sẽ có ý nghĩa hơn khi có một người để sẻ chia. Chứ như tôi giờ quay quanh chỉ có công việc, đôi khi cũng muốn có một người để trò chuyện mà sao cũng khó quá. Tiền bạc cũng đủ để có cuộc sống thoải mái nhưng cái cảm giác đi về một mình lẻ bóng nó buồn da diết lắm :sad:

via theNEXTvoz for iPad
 
Thằng nào lúc chưa vợ cũng là cánh chim tự do.
Thằng nào lúc có vợ cũng như chim trong lồng.
Cảm xúc của fen là phổ thông, ai cũng có lúc như thế. Trách nhiệm, áp lực là thứ thằng nào cũng phải gánh. Vượt qua được, chính là trưởng thành.
Không phải tự nhiên người ta nói: “Chưa vợ con vẫn là “chàng trai”, có vợ con mới là “đàn ông”.
Có chắc ly hôn quay về với độc thân sẽ hạnh phúc không ? Và hạnh phúc trong bao lâu ?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đúng là có con sẽ là một sợi dây liên kết chắc chắn.
Chỉ trừ khi môt hoặc ca 2 bên gây ra sai lầm quá đáng mới dẫn đến chia tay.
Mình cũng mong có con, để những cãi vã nhỏ nhặt, những mệt mỏi, những chán nản sẽ cho qua một cách nhẹ nhàng.

Chỉ là nghĩ đến việc mình sống một mình, sau này bố mẹ không còn, mình sống thêm vài năm, nào chán thì ngủ một giấc mãi luôn.
Sẽ ko ai đau buồn vì mình, mình sẽ không phải bận tâm người ở lại, chả cần ai khóc thương, chả cần người đưa tiễn.

Nói lên đây để nhẹ lòng bớt, chứ bản thân cũng biết qua vài ngày là mọi việc lại bình thường. Vì chả đủ can đảm để nói vs vợ "a mệt, a chán, mình chia tay đi", chả dám mạo hiểm đưa mình vào một cuộc sống muốn thử nhưng có thể rất đáng sợ
 
Hai năm nay toàn vui chơi, tự dưng nay gặp một bạn hoàn hảo và cực yêu em, tự dưng cũng có cảm giác muốn dừng chân nhưng nhớ tới bài học cũ, cũng như anh nói “trong muốn ra, ngoài muốn vào” cũng đang lưỡng lự quá
 
Back
Top