Mới xin nghỉ việc công ty

cứ để đời nó vả cho mấy phát vào mặt mới tỉnh được em ei. Mới đi làm thằng nào chẳng hoài bão, chẳng công việc yêu thích, sống đúng với bản thân.
Sau này cứ việc ngon, lương tốt, nuôi được vợ con bố mẹ là số một. Đéo mẹ, con khóc cả đêm không có tiền mua sữa thì lúc đấy tâm trạng mẹ đâu mà hát với hòm, chỉ có hát tiếng mán thôi.
 
Last edited:
Cũng mới nghỉ việc hôm nay đây,công việc nhàm chán,trực tòa nhà loanh quanh đợi hết giờ xách đít đi về,tù cả người ,ông đồng nghiệp soi mói,nói đểu .Cực chẳng đã mới xin nghỉ chứ cũng biết đang dịch khó kiếm được việc ưng ý.
Cố lên chủ thớt
 
Mình đi làm 7 năm ko bao giờ được làm đúng chuyên ngành và việc mình yêu thích.
Công việc của mình thường là setup và lên qui trình các dự án mới của cty. Chạy dự án khi nào ổn thì giao lại cho ng khác.
Cứ thế như vòng lặp. Cũng thấy bất công vì luôn làm những cái khó khăn nhất.
Lương cũng không xứng, nhưng phải làm để kiếm tiền sau này thấy đủ rồi thì ra làm riêng, hiện tại bây giờ cái gì có tiền thì mình làm thôi, chắc mình đã qua cái tuổi làm vì đam mê.
 
làm việc mà mình k đam mê công việc đó công nhận là cực hình.
nhưng k làm thì k có gì bỏ vào mồm. cái vòng luẩn quẩn,
nhẽ ra đây là lúc gia đình hậu thuẩn phía sau. hướng con cái theo đuổi đam mê.
nhưng mấy gia đình dc vậy đâu. trừ nhà giàu. tiền k thiếu thì lúc đó mới theo đuổi đam mê được.
 
Chắc chắn là gần như mọi người xem bài viết này sẽ nói rằng mình thật sự ngu ngốc. Mình mới xin nghỉ việc, đúng đó...mình đã xin nghỉ việc trong cái thời điểm khó khăn này, khi mà ai cũng muốn có một công việc để vượt qua thời điểm này, mong rằng công ty sẽ không cắt giảm nhân sự thì mình lại chủ động xin nghỉ. Cấp 3 mình tập trung học hành, chỉ để điểm cao và không để bố mẹ bận lòng, mình thời đó thích môn toán nên tập trung cho nó nhiều hơn những môn khác...Mình không biết mọi người ở thời điểm đó có suy nghĩ gì, nhưng lúc đó mình không có suy nghĩ là sẽ cố gắng học để vào những trường top, mình cố gắng học để không thua kém bạn bè, để bố mẹ không phải buồn...và rồi mình đã khóc sau khi làm xong môn toán, mình đã không làm được bài, môn học mình giành thời gian cho nó nhất mình lại không làm được, mình ôm bố khóc hết một đêm. Và rồi mình vẫn vào được đại học, một ngôi trường bình thường, không phải trường top và mình lại cố gắng học hành, đạt điểm cao trên lớp, thứ khiến mình vui là sự khám phá được những công nghệ mới, những kiến thức mới...Mình có sở thích với ca hát từ nhỏ và mình đã tham gia một CLB nghệ thuật ở trường, thật sự vui khi đứng trên sân khấu biểu diễn, tuy không được hát vì khả năng hát không cao nhưng vẫn rất vui. Và rồi mình ra trường, đi thực tập và làm được 9 tháng ở 1 công ty, mình học hỏi được rất nhiều thậm chí mình được khen thưởng khi mới lên chính thức được 1 tháng...nhưng rồi mình cảm thấy chán nản...mình không thấy vui khi code xong những tính năng, fix được những cái bug, chán nản với một vòng lặp vô hạn "tỉnh dậy - đến công ty - code - ăn trưa - code - đi về - ăn tối - đi ngủ" mình xin nghỉ về quê và nói với bố mẹ là lương con thấp quá mà làm việc nhiều quá nên con xin nghỉ, mà đúng là cũng có thấp so với mặt bằng và công việc cũng nhiều thật. Trong hơn 1 tháng đó thì bố mẹ luôn hỏi mình là...thế tìm được công ty nào chưa con, cứ vài ba ngày mẹ mình lại hỏi thế và mình quá áp lực với việc đó, mình lại phải đi tìm việc và rồi mình vào một startup lương cũng ổn, tuy không cao nhưng với trình fresher thì nó đúng mức, à mình thực tập mất hơn 3 tháng và lúc đó thực tập cũng không phải chuyên sâu về mảng mình làm nên mình cũng chỉ có kinh nghiệp thực tế tầm 5 - 6 tháng thôi. Và đến bây giờ mình lại quay lại với cảm giác chán nản lúc trước...và mình lại xin nghỉ việc. Mình nhận ra thứ làm mình vui mỗi ngày đó là ca hát, ngày nào mình cũng hát được, thậm chí trong giờ làm mình cũng nhẩm nhẩm theo ca khúc mình thích...Nhưng rồi mình nhận ra không ai nhận đào tạo mình có thể hát hay hơn được, không có một chương trình thực tập nào dạy mình cách hát đúng, và không phải ai thích hát cũng trở nên nổi tiếng...Nhưng mình vẫn nuôi hy vọng được trở thành một youtuber cover thôi cũng được, và để làm điều đó mình cần học, học thanh nhạc, học guitar, học piano..v..v, mà những thứ đó cần tiền, guitar có thể tự học, piano cũng có thể, nhưng thanh nhạc thì không. Và mình chọn kinh doanh online để tìm hiểu và thử sức với nó để kiếm vốn...chắc chắn nó không dễ, nhưng may mắn mình có những người bạn giỏi đã và đang làm kinh doanh online nên mình nghĩ mình có thể học hỏi được từ họ một số kinh nghiệm. Mình sẽ bắt đầu với dropship để thử sức nên cũng muốn về quê để gần gia đình hơn, giảm bớt chi phí vì ở cái thành phố này sống rất đắt đỏ, nhưng lại sợ bố mẹ. Mình phải làm sao đây? Mình có thực sự ngu dốt không? mình là một loser chăng?
tôi thấy vừa làm vừa nuôi đam mê được mà thớt. hồi sinh viên thớt lên sân khấu mà ko đc hát thì khả năng của thớt ko có rồi. Muốn theo nghiệp ca hát thì đầu tiên phải có tố chất cái đã, cái này thớt hình như chưa có rồi. Tôi khuyên chân thành thớt nên xem lại khả năng của thớt nhé. nếu đi học thanh nhạc thì cũ nằm ở cái basic đi hát kara thôi, còn lại muốn phát triển thì cũng phải có tài năng sẳn nha.
1621145552551.png
 
Chắc chắn là gần như mọi người xem bài viết này sẽ nói rằng mình thật sự ngu ngốc. Mình mới xin nghỉ việc, đúng đó...mình đã xin nghỉ việc trong cái thời điểm khó khăn này, khi mà ai cũng muốn có một công việc để vượt qua thời điểm này, mong rằng công ty sẽ không cắt giảm nhân sự thì mình lại chủ động xin nghỉ. Cấp 3 mình tập trung học hành, chỉ để điểm cao và không để bố mẹ bận lòng, mình thời đó thích môn toán nên tập trung cho nó nhiều hơn những môn khác...Mình không biết mọi người ở thời điểm đó có suy nghĩ gì, nhưng lúc đó mình không có suy nghĩ là sẽ cố gắng học để vào những trường top, mình cố gắng học để không thua kém bạn bè, để bố mẹ không phải buồn...và rồi mình đã khóc sau khi làm xong môn toán, mình đã không làm được bài, môn học mình giành thời gian cho nó nhất mình lại không làm được, mình ôm bố khóc hết một đêm. Và rồi mình vẫn vào được đại học, một ngôi trường bình thường, không phải trường top và mình lại cố gắng học hành, đạt điểm cao trên lớp, thứ khiến mình vui là sự khám phá được những công nghệ mới, những kiến thức mới...Mình có sở thích với ca hát từ nhỏ và mình đã tham gia một CLB nghệ thuật ở trường, thật sự vui khi đứng trên sân khấu biểu diễn, tuy không được hát vì khả năng hát không cao nhưng vẫn rất vui. Và rồi mình ra trường, đi thực tập và làm được 9 tháng ở 1 công ty, mình học hỏi được rất nhiều thậm chí mình được khen thưởng khi mới lên chính thức được 1 tháng...nhưng rồi mình cảm thấy chán nản...mình không thấy vui khi code xong những tính năng, fix được những cái bug, chán nản với một vòng lặp vô hạn "tỉnh dậy - đến công ty - code - ăn trưa - code - đi về - ăn tối - đi ngủ" mình xin nghỉ về quê và nói với bố mẹ là lương con thấp quá mà làm việc nhiều quá nên con xin nghỉ, mà đúng là cũng có thấp so với mặt bằng và công việc cũng nhiều thật. Trong hơn 1 tháng đó thì bố mẹ luôn hỏi mình là...thế tìm được công ty nào chưa con, cứ vài ba ngày mẹ mình lại hỏi thế và mình quá áp lực với việc đó, mình lại phải đi tìm việc và rồi mình vào một startup lương cũng ổn, tuy không cao nhưng với trình fresher thì nó đúng mức, à mình thực tập mất hơn 3 tháng và lúc đó thực tập cũng không phải chuyên sâu về mảng mình làm nên mình cũng chỉ có kinh nghiệp thực tế tầm 5 - 6 tháng thôi. Và đến bây giờ mình lại quay lại với cảm giác chán nản lúc trước...và mình lại xin nghỉ việc. Mình nhận ra thứ làm mình vui mỗi ngày đó là ca hát, ngày nào mình cũng hát được, thậm chí trong giờ làm mình cũng nhẩm nhẩm theo ca khúc mình thích...Nhưng rồi mình nhận ra không ai nhận đào tạo mình có thể hát hay hơn được, không có một chương trình thực tập nào dạy mình cách hát đúng, và không phải ai thích hát cũng trở nên nổi tiếng...Nhưng mình vẫn nuôi hy vọng được trở thành một youtuber cover thôi cũng được, và để làm điều đó mình cần học, học thanh nhạc, học guitar, học piano..v..v, mà những thứ đó cần tiền, guitar có thể tự học, piano cũng có thể, nhưng thanh nhạc thì không. Và mình chọn kinh doanh online để tìm hiểu và thử sức với nó để kiếm vốn...chắc chắn nó không dễ, nhưng may mắn mình có những người bạn giỏi đã và đang làm kinh doanh online nên mình nghĩ mình có thể học hỏi được từ họ một số kinh nghiệm. Mình sẽ bắt đầu với dropship để thử sức nên cũng muốn về quê để gần gia đình hơn, giảm bớt chi phí vì ở cái thành phố này sống rất đắt đỏ, nhưng lại sợ bố mẹ. Mình phải làm sao đây? Mình có thực sự ngu dốt không? mình là một loser chăng?
thanh niên fresher thì cày cuốc cho lên ít nhất cũng middle để có công việc ổn định rồi tìm chỗ nào nhàn nhã mà đá tay trái
 
Đồng cảm cùng bác. Tôi không làm IT. Tôi cũng vừa xin nghỉ việc đây, mùa dịch thì khó khăn thật nhưng cứ làm thì thấy chả có động lực gì. Đã không hợp thì thôi chia tay sớm bớt đau khổ
 
Tui cũng làm IT đây, nhưng chuyên về phần cứng. Cảm thấy công việc nhàm chán nên đã nghỉ, tiền bạc ko nhiều nhưng ko ăn chơi tiêu xài gì nên chẳng quan trọng lắm. Sáng ra tưới lan, cho cá ăn, dạo dạo ăn sáng, chiều đi tập gym. Tối hứng thì vác guitar ra phá làng phá xóm. Dạo này dịch covid ở nhà luyện chữ cho đỡ xấu.
 
Thất nghiệp chán quá đi, mà đi làm chỗ không phù hợp còn chán và cực hình gấp đôi. Em đang tìm công việc thật sự phù hợp mà tìm mãi ko ra, suốt ngày lên Voz than vãn :(
 
tóm tắt sau khi nghe chị google đọc: thớt học IT ra trường làm lương cũng ngon nhưng chán và không có động lực nữa muốn đi học thanh nhạc, guitar để làm ca sĩ kiêm kinh doanh online dropship này nọ nhưng sợ về nhà bố mẹ la
Code xong rồi về nhà mà làm ca sỹ. Đây toàn kiếm cớ về nhà ăn hại, mẹ đuổi đi thì mất tinh thần
 
Tôi sinh năm 95 cũng làm IT năm trước mỗi tháng đã kiếm hơn 300, mấy tháng nay cũng chả để ý tài khoản đâu đó khoảng 7,8 tỷ.Code chán rồi lên voz, voz chán rồi lại code thấy đời cũng nhàm nhưng không tệ lắm.
 
Back
Top