Nếu không, cả hai chắc còn chẳng bao giờ nghe đến tên nhau.

Nếu có điều kiện thì cứ mạnh dạn tiến tới đi. Mà ông bị sao thế? Nếu tai biến rồi thì khoai :LOL:
M bị đụng dập tuỷ cổ. Giờ phục hồi kha khá rồi.
Nghe khoai nhỉ.
Lúc ông yếu đuối nhất mà có gái chăm như này nên đổ là đúng rồi.
Nhưng mà nếu xét theo lí trí thì k phải ngẫu nhiên mà bạn bè đều phản đối.
Ông cũng thấy được là nhiều điểm k hợp rồi :burn_joss_stick:.
Cố bấu víu vào mấy điểm sáng trùng khớp thôi :cry:.
1677921551265.png


Lúc trong viện m suy nghĩ đơn giản quá. Giờ thì lại cẩn thận quá.
 
2515E174-F0CC-456D-B266-60C57D3CDBF1.jpeg

Nhờ bé em chuyển lời. Em rep gọn lỏn, r... chẳng có gì xảy ra cả.
"Ở cái thời mà điện thoại không rời tay, thì im lặng cũng là câu trả lời rồi"

F45A4DE0-B12B-4C40-9E4F-AB0C0A0FB9E5.jpeg


Tự biết, mà vẫn k cam tâm.
 
1678598161055.png


1678596832901.png



Hy vọng đây là những dòng cuối anh viết về em.
Có lẽ, nếu ngày đó không gặp em ở thang máy. Rồi được em đưa về.
Nếu ngày đó anh không tin vào câu đùa của Đ, là e muốn tận dụng cơ hội cầm tay anh.
Thì có lẽ đã không có những chuyện sau này.
Vì một sự hiểu lầm, mà a tự biên tự diễn suốt 3 tháng qua.
Còn em,luôn hoàn thành tốt trách nhiệm của một nhân viên y tế với bệnh nhân.
Từ khi em nói "anh không phải đối tượng của em", a nên hiểu ra và dừng lại.
Thì có lẽ đã không có những chuyện sau này.
Từ tháng 2, khi em chuyển phòng anh nên dừng lại.
Thì có lẽ đến giờ cũng đã dịu lại chút rồi.
Tháng này anh không lên viện nữa, nhận việc về WFH.
Không còn thấy em, chào em nữa.
Anh có những người bạn mới
Có lại sức khoẻ, công việc, dù sẽ cần thêm thời gian để trở lại như xưa
Anh tìm lại được con người cũ, hoạt bát, sôi nổi.
Anh dọn lại fb, để chờ 1 ngày em ghé thăm.
Chỉ là, anh không có em trong thế giới mới này.
Em đã cho anh những lời quan tâm, những ký ức đẹp.
Lúc gõ những dòng này, trong đầu a lại quay trởi lại buổi trưa em đưa anh về. Cốc nước màu hồng, hoạ tiết gấu của em.
Rồi những lần mọi người trêu đùa, điệu cười ngô nghê của em.
Những ngày phòng đông, anh nhìn em chăm sóc bệnh nhân trong lúc chờ tập
Anh không quên được, không muốn quên.
Cảm ơn em, anh không ghét em được.

 
Last edited:
Ngồi bên khung cửa sổ,
Ngó ra ngoài mưa rơi.
Giọt nào trên khung cửa,
Thành dòng nước khẽ trôi.

Mưa về cùng theo gió,
Làm lạnh ngắt bàn tay.
Đường dài phất mưa bay
Như càng thêm lắt léo.

Mưa chỉ rơi tí tẹo,
Chẳng đủ ướt áo ai.
Không biết được ngày mai
Mưa có nhoè mi mắt?

Trời mưa xuân lất phất
Rồi trời sẽ tạnh mau.
Dòng người bước qua nhau
Trên phố đông lặng lẽ...
 
đẹp trai thì là ga lăng, còn xấu trai là biến thái thôi. Quá quen với cuộc sống này rồi
Thực ra sau này mình mới biết chỗ đó chỉ có học viên và bs vô thôi, chắc mình là bệnh nhân duy nhất mò qua đó. Chỉ trách là ng ta k nói cho mình cái đó.
Mình thì k đẹp mà cũng chẳng xấu, dc. cái dễ gần nên ai cũng nhiệt tình với mình.
 
Back
Top