ngẫm lại thấy mình là người không thông minh

Tôi cũng như bạn. Tôi dc giải ba toán cấp thành phố H và học dh thì cũng bú dc học bổng.
Cơ bản thì cũng gọi là đi làm có tiền ăn chơi thoải mái chứ bh mà bắt tôi cày sao để mua lại tài sản của phụ huynh thì tôi chấp nhận tôi ngu vcl.
Nếu lấy tiền hay chức vụ ra để so thì tôi cũng công nhận tôi ngu vcl.
Tôi thấy thành công phần nhiều là do may mắn. Bạn dh tôi mấy đứa bám trụ ở sg cố thì cũng dc căn chung cư hay cái nhà bé bé bên Tân Phú, Bình Tân sống cũng vui. So với đám bạn c2 c3 thì thua nhiều lắm nhưng chúng nó thấy thoải mái là dc.
 
Tôi cũng như bạn. Tôi dc giải ba toán cấp thành phố H và học dh thì cũng bú dc học bổng.
Cơ bản thì cũng gọi là đi làm có tiền ăn chơi thoải mái chứ bh mà bắt tôi cày sao để mua lại tài sản của phụ huynh thì tôi chấp nhận tôi ngu vcl.
Nếu lấy tiền hay chức vụ ra để so thì tôi cũng công nhận tôi ngu vcl.
Tôi thấy thành công phần nhiều là do may mắn. Bạn dh tôi mấy đứa bám trụ ở sg cố thì cũng dc căn chung cư hay cái nhà bé bé bên Tân Phú, Bình Tân sống cũng vui. So với đám bạn c2 c3 thì thua nhiều lắm nhưng chúng nó thấy thoải mái là dc.

Bác nói đúng này. Em được cái may mắn tiếp xúc với nhiều người giàu (họ hàng + hàng xóm) nên biết cách làm giàu của họ. Đều là có mối mua hàng trước rồi. Nên họ mới khởi nghiệp. Chứ kiếm tiền chân chính thì chỉ đủ tiền mua gạo ăn thôi.
 
Suốt bao nhiêu năm em đã bị ru ngủ rằng mình là kẻ rất thông minh, dù cho hồi đi học thành tích cao nhất của em chỉ là giải ba toán học cấp thành phố, từ đó em luôn cảm giác hãnh diện về bản thân cho đến khi gặp những người thực sự giỏi hơn mình, tiếp thu kiến thức nhanh hơn mình, cảm thấy mình chả là cái gì cả. Bây giờ em đang học cách chấp nhận bản thân, chấp nhận mình là một kẻ kém cỏi tầm thường để có thể đi xa hơn. Tâm sự của một đứa vừa bị cuộc đời vả cho một cái lần đầu tiên
bớt quay tay lại là trí tuệ sẽ trở lại nha thím
FY7e6U1.png
 
Book smart kiểu thím nói vẫn thành công được chứ, nhưng chỉ ở mức trên trung bình thôi. Tức là có nhà có xe, địa vị vừa vừa, có thể cho con cái du học, có vài ba BĐS phòng thân lúc già.
Còn để gầy dựng cơ nghiệp ngàn tỉ, làm cha thiên hạ thì không thể thiếu street smart đâu :sexy_girl:
Book smart thì làm thuê, còn street smart làm chủ, đơn giản ngắn gọn.
 
Suốt bao nhiêu năm em đã bị ru ngủ rằng mình là kẻ rất thông minh, dù cho hồi đi học thành tích cao nhất của em chỉ là giải ba toán học cấp thành phố, từ đó em luôn cảm giác hãnh diện về bản thân cho đến khi gặp những người thực sự giỏi hơn mình, tiếp thu kiến thức nhanh hơn mình, cảm thấy mình chả là cái gì cả. Bây giờ em đang học cách chấp nhận bản thân, chấp nhận mình là một kẻ kém cỏi tầm thường để có thể đi xa hơn. Tâm sự của một đứa vừa bị cuộc đời vả cho một cái lần đầu tiên

Bác biết Sơn Tùng không. Thủ khoa nhạc viện HCM (Nhạc viện cả miền Nam thi vào, tỷ lệ chọi rất rất cao). Và giờ hắn ta ở đẳng cấp World Class rồi đó. Bác giải ba thành phố. Chứ cứ thử giải Nhất thành phố đi rồi thấy khác biệt.
 
Bác nói đúng này. Em được cái may mắn tiếp xúc với nhiều người giàu (họ hàng + hàng xóm) nên biết cách làm giàu của họ. Đều là có mối mua hàng trước rồi. Nên họ mới khởi nghiệp. Chứ kiếm tiền chân chính thì chỉ đủ tiền mua gạo ăn thôi.
Có mối nhưng giữ được mối làm ăn hay không là cả 1 vấn đề, nên may mắn chỉ là 1 phần của thực lực thôi. Cơ hội mà đưa vào tay người biết làm ăn buôn bán thì sẽ phất lên như diều gặp gió, còn nếu rơi vào tay người không biết cách kinh doanh thì công việc làm ăn ngày càng thua lỗ bết bát.
 
Đã từng có cái thời đó, sau đó nhận ra thấy ghê tởm bản thân vc, mang cái danh tự điển sống nhưng rốt cục chả làm cái gì ra hồn

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top