Ngẫm nghĩ thấy tiếc về 2 năm covid vừa rồi!!!

Không biết các bác có thấy tiếc vì chưa làm được gì không, như em kể về em - 1 FA chính hiệu chuẩn VOzer

  • 2 năm covid vừa rồi, công việc vẫn đều đều, không có thăng tiến gì. Lương có được tăng, không bị cắt giảm
  • Đi làm đều đều bất chấp dãn cách xã hội (do bản chất công việc thiết yếu). Thi thoảng vẫn có đổi ca WFH ở nhà

Những đợt giãn cách, ngày nào cũng đi làm ban ngày, tối về nấu cơm xong nằm 1 mình trong phòng trọ. Không có giao tiếp với ai hết. Cũng gần như không về quê. Bây giờ nghĩ lại sao thấy hồi đó mình siêu thế, có thể chịu được cảnh đơn độc ấy.

Khi bây giờ xã hội bình thường hóa lại rồi, nhìn lại xung quanh mới thấy bạn bè tranh thủ được khoảng thời gian đó như thế nào: (mà mình ko làm được hoặc không làm)
  • Người thì đầu tư chứng, coin - giàu lên trông thấy
  • Người thì đầu tư buôn bán online các thứ liên quan đến covid: thuốc, khẩu trang, cồn, que test,.... - giàu lên trông thấy
  • Người thì tranh thủ 2 năm học được cái bằng thạc sĩ, bằng tiếng anh,.... Đợt đó chỉ học online, quá tiện đỡ mất công đi lại.
  • Người thì tranh thủ cưới được vợ. Covid nên không cần tổ chức gì cả, đỡ mất công - đỡ ngại nữa
  • Người tranh thủ quẹt tinder tán gái khắp nơi

Có 1 thứ mình được tăng nữa, đó là độ cận loạn mắt đã tăng lên đáng kể sau thời gian WFH :cry::cry::cry:
Xong mới thấy mình đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hôi, đúng là trong nguy cơ thì vẫn luôn có cơ hội, chỉ là mình ngu ngơ ko biết nắm bắt :beat_brick::beat_brick:
 
Cái bạn thấy là thiểu số thôi, đa số thì bạn ko kể... Thời covid chỉ mong sáng ra đc ngồi lề đường uống ly cafe, gia đình mạnh khỏe là đm ổn cmnr.. chứ ở đó .. Nhiều thứ tiền bạc đôi khi ko đánh đổi đc đâu.. Còn biết trước mọi việc thì có thằng nào nghèo đâu
 
dm thằng thớt, 1 mớ phá sản, 1 đống nhảy cầu ,bể nợ , hàng loạt tập đoàn đóng cửa sao ko tiếc ? nên nhớ cơ hội ko phải ai cũng tận dụng đc , chỉ số ít tận dụng đc thì tất nhiên sẽ phất lên, còn 1 đống tán gia bại sản thì hãy coi đó là may mắn vì mình ko phải 1 trong số đó đi, ngồi đó mà tiếc, vkl
 
Không biết các bác có thấy tiếc vì chưa làm được gì không, như em kể về em - 1 FA chính hiệu chuẩn VOzer

  • 2 năm covid vừa rồi, công việc vẫn đều đều, không có thăng tiến gì. Lương có được tăng, không bị cắt giảm
  • Đi làm đều đều bất chấp dãn cách xã hội (do bản chất công việc thiết yếu). Thi thoảng vẫn có đổi ca WFH ở nhà

Những đợt giãn cách, ngày nào cũng đi làm ban ngày, tối về nấu cơm xong nằm 1 mình trong phòng trọ. Không có giao tiếp với ai hết. Cũng gần như không về quê. Bây giờ nghĩ lại sao thấy hồi đó mình siêu thế, có thể chịu được cảnh đơn độc ấy.

Khi bây giờ xã hội bình thường hóa lại rồi, nhìn lại xung quanh mới thấy bạn bè tranh thủ được khoảng thời gian đó như thế nào: (mà mình ko làm được hoặc không làm)
  • Người thì đầu tư chứng, coin - giàu lên trông thấy
  • Người thì đầu tư buôn bán online các thứ liên quan đến covid: thuốc, khẩu trang, cồn, que test,.... - giàu lên trông thấy
  • Người thì tranh thủ 2 năm học được cái bằng thạc sĩ, bằng tiếng anh,.... Đợt đó chỉ học online, quá tiện đỡ mất công đi lại.
  • Người thì tranh thủ cưới được vợ. Covid nên không cần tổ chức gì cả, đỡ mất công - đỡ ngại nữa
  • Người tranh thủ quẹt tinder tán gái khắp nơi

Có 1 thứ mình được tăng nữa, đó là độ cận loạn mắt đã tăng lên đáng kể sau thời gian WFH :cry::cry::cry:
Thôi còn sống là may rồi fen, nhiều người giàu nứt đố đổ vách, qua đợt covid thì chỉ có hít nhang thôi, có được tận hưởng gì đâu. Fen nhìn Phi Nhung là 1 ví dụ đấy.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Không biết các bác có thấy tiếc vì chưa làm được gì không, như em kể về em - 1 FA chính hiệu chuẩn VOzer

  • 2 năm covid vừa rồi, công việc vẫn đều đều, không có thăng tiến gì. Lương có được tăng, không bị cắt giảm
  • Đi làm đều đều bất chấp dãn cách xã hội (do bản chất công việc thiết yếu). Thi thoảng vẫn có đổi ca WFH ở nhà

Những đợt giãn cách, ngày nào cũng đi làm ban ngày, tối về nấu cơm xong nằm 1 mình trong phòng trọ. Không có giao tiếp với ai hết. Cũng gần như không về quê. Bây giờ nghĩ lại sao thấy hồi đó mình siêu thế, có thể chịu được cảnh đơn độc ấy.

Khi bây giờ xã hội bình thường hóa lại rồi, nhìn lại xung quanh mới thấy bạn bè tranh thủ được khoảng thời gian đó như thế nào: (mà mình ko làm được hoặc không làm)
  • Người thì đầu tư chứng, coin - giàu lên trông thấy
  • Người thì đầu tư buôn bán online các thứ liên quan đến covid: thuốc, khẩu trang, cồn, que test,.... - giàu lên trông thấy
  • Người thì tranh thủ 2 năm học được cái bằng thạc sĩ, bằng tiếng anh,.... Đợt đó chỉ học online, quá tiện đỡ mất công đi lại.
  • Người thì tranh thủ cưới được vợ. Covid nên không cần tổ chức gì cả, đỡ mất công - đỡ ngại nữa
  • Người tranh thủ quẹt tinder tán gái khắp nơi

Có 1 thứ mình được tăng nữa, đó là độ cận loạn mắt đã tăng lên đáng kể sau thời gian WFH :cry::cry::cry:
sao thím ko nhìn có người cắm đầu vô bãi cứt vì đu coin, đu chứng. Có người gia đình mất mát, ly tán ...

Cái gì của thím là của thím, đâu phải ai cũng giỏi kd, giỏi đầu tư.
Thím làm giỏi là 1 cái để tự hào rồi
 
thím vào group Phố Tài Chính để thấy mình còn may mắn:big_smile:, trongđấy dạo này toànđăng bài chiađôi chia 3 tài khoản mà vốn toàn 2, 3 tỷ kìa:sad:
 
Không biết các bác có thấy tiếc vì chưa làm được gì không, như em kể về em - 1 FA chính hiệu chuẩn VOzer

  • 2 năm covid vừa rồi, công việc vẫn đều đều, không có thăng tiến gì. Lương có được tăng, không bị cắt giảm
  • Đi làm đều đều bất chấp dãn cách xã hội (do bản chất công việc thiết yếu). Thi thoảng vẫn có đổi ca WFH ở nhà

Những đợt giãn cách, ngày nào cũng đi làm ban ngày, tối về nấu cơm xong nằm 1 mình trong phòng trọ. Không có giao tiếp với ai hết. Cũng gần như không về quê. Bây giờ nghĩ lại sao thấy hồi đó mình siêu thế, có thể chịu được cảnh đơn độc ấy.

Khi bây giờ xã hội bình thường hóa lại rồi, nhìn lại xung quanh mới thấy bạn bè tranh thủ được khoảng thời gian đó như thế nào: (mà mình ko làm được hoặc không làm)
  • Người thì đầu tư chứng, coin - giàu lên trông thấy
  • Người thì đầu tư buôn bán online các thứ liên quan đến covid: thuốc, khẩu trang, cồn, que test,.... - giàu lên trông thấy
  • Người thì tranh thủ 2 năm học được cái bằng thạc sĩ, bằng tiếng anh,.... Đợt đó chỉ học online, quá tiện đỡ mất công đi lại.
  • Người thì tranh thủ cưới được vợ. Covid nên không cần tổ chức gì cả, đỡ mất công - đỡ ngại nữa
  • Người tranh thủ quẹt tinder tán gái khắp nơi

Có 1 thứ mình được tăng nữa, đó là độ cận loạn mắt đã tăng lên đáng kể sau thời gian WFH :cry::cry::cry:
Nhìn toàn bề nổi vkl thật
  • Người thì đầu tư chứng, coin - giàu lên trông thấy - chứng đang sấp mặt kìa
  • Người thì đầu tư buôn bán online các thứ liên quan đến covid: thuốc, khẩu trang, cồn, que test,.... - vâng vụ Việt Á nhìu bác đi chân lạnh toát lun
  • Người thì tranh thủ 2 năm học được cái bằng thạc sĩ, bằng tiếng anh,.... Đợt đó chỉ học online, quá tiện đỡ mất công đi lại. học được mà dùng dc ko, học để đó lại phí tiền
  • Người thì tranh thủ cưới được vợ. Covid nên không cần tổ chức gì cả, đỡ mất công - đỡ ngại nữa - cưới nhau quan trọng là mời được nhìu người, con gái người ta lấy ck ko dc cái danh phận gì lun thì nên bùn hay vui
  • Người tranh thủ quẹt tinder tán gái khắp nơi - thả tiền qua cửa sổ
 
Hai năm covid tôi thất nghiệp, thực ra thì không thất nghiệp hoàn toàn nhưng tháng có tháng không. Ăn bờ ngủ bụi ngoài quán cafe. Nếu tính ra tiền thì mất hơn 1 tỏi thu nhập cho hai năm đó.
Bù lại? Biết sống chậm hơn. Hiểu hơn câu “đời là vô thường” dù đã nghe trăm lần trước đó. Nhiều người tôi quen có tổng tài sản từ trăm tỏi, ngàn tỏi .. nhưng ra đi trong tích tắc để lại vợ con và cả công ty kinh doanh. Biết cách sống làm sao chỉ chi tiêu 1 tháng 10tr cho cả gia đình 4 người. Có thời gian với con 24/24 suốt mấy tháng trời. Nếu chịu khó suy nghĩ lại một chút, lượm lặt những điều tích cực trong đống tro tàn, thì covid còn giúp thay đổi quan điểm sống, thái độ sống của mình. Vậy có nên cám ơn covid không?
 
cũng tiếc 2 năm thật, ăn ngủ nghỉ ở nhà chả đi đc đâu
cưới vợ mùa này nhàn cái là gọn nhẹ cơ mà méo đc đi chơi
 
Cũng tiếc, nhưng ko tiếc như bác.
Tiếc khi trở lại cuộc sống bt, đi siêu thị lại bị chen lấn, lại gặp những thành phần óc vô ý thức như là : mua bánh mì cứ lấy tay trần bóp bóp ấn ấn cho nát bánh mì.
Đi đứng cứ ùn, đẩy nhau, có bà còn đeo cây kim vào 1 bên tay áo, đùn đẩy nhau đâm mẹ kim vào người khác.
Trẻ trâu nhốn nháo, cười giỡn khi lên thang máy, ăn uống, đổ bẩn trong thang máy.
Quán xá thì dắt chó vào ăn
Công viên đầy ngập chó.

Tiếc thời covid trật tự, yên lành...
 
Back
Top