Chào các anh, các chú, các bác.
Không biết ở đây có ai từng trải qua cảm giác có người thân bị ung thư không ạ ?
Bố em năm nay 54, tầm 4 tháng trước khoảng giữa tháng 2 thì gia đình em phát hiện ra khối u trong phổi, đưa lên Ung Bướu HCM để CT lồng ngực và xét nghiệm máu sàng lọc thì ng ta đánh giá có triệu chứng khối u ác tính. Thế nhưng bố em lại không chịu ở lại nằm viện mà về nhà sinh hoạt như bình thường.
Nói thêm về gia đình em thì nói chung là nhà em cũng gọi là tạm khá giả, đủ ăn đủ mặc, xe cộ cũng đầy đủ. Bố làm nhân viên ngân hàng, mẹ làm bảo hiểm, lương cả bố cả mẹ chắc dao động tầm 30 củ, cơ bản vì em sống ở tỉnh lẻ nên như vậy cũng gọi là ổn. Nhà thì có 2 ae, em là con cả, đang sinh viên năm nhất chuẩn bị năm 2 học ở SG. Của cải để dành thì cũng đủ lo cho em học hết đh. Còn 1đứa em gái năm nay lên lớp 8.
Thật ra thì ban đầu lúc nhận tin thì em cũng khá là bình tĩnh, vì bố em sinh hoạt không lành mạnh từ xưa rồi. Tuần 7 ngày nhậu đủ 7 ngày, thuốc lá thì cứ hero 1 gói mỗi ngày, đâm ra em cũng biết là không sớm thì muộn bố em cũng bị 1 đủ thứ bệnh. Em và bố thì từ lúc em học c2 thì cũng ít nói chuyện với nhau, 1 phần vì tính cách của bố em hơi gia trưởng và bảo thủ nên em khó nói chuyện với bố nên thành ra nói chuyện với nhau cứ bị lạnh nhạt, không hợp tính. Được cái quý đứa con gái lắm, cũng chịu khó thay đổi vì con. Em cũng thông cảm vì số bố em cũng khổ nhiều rồi, xưa nhà nghèo đi từ Bắc vô Nam lập nghiệp từ 2 bàn tay trắng, làm đủ thứ nghề lên rừng xuống biển đánh cá để mưu sinh đâm ra mới có cái tính cách khó gần và cái lối sống nó không được khoẻ mạnh như vậy.
Lúc về nhà thì bố em bỏ hẳn thuốc lá và rượu bia, cũng chịu khó tập yoga hít thở với ăn uống lành mạnh, bị mỗi cái vụ ho đờm thôi nhưng thật ra cũng ko quá nặng, lâu lâu ho. Tầm nửa tháng trở lại đây thì bố em sau cái bữa tiêm vaccine covid về thì bệnh bắt đầu trở nặng. Mỗi đêm là cứ bị ho đờm, mà ho rất nhiều, rát cả cổ học dẫn đến mất ngủ. Cứ tầm 20p là ho sòng sọc như vậy. Ban đầu em cứ nghĩ em không lo, vì như em nói đó mối quan hệ giữa 2 người thì hơi nhạt, mà hàng đêm cứ nghe tiếng ho như v là em cũng chịu không nổi, trong lòng cứ quặn lại . Mấy bác cũng hiểu cái cảm giác người thân mình đếm ngày bị bệnh nó đau đớn cỡ nào. Mà cứ mỗi ngày là tình hình càng trầm trọng hơn.
Em thì muốn đưa bố lên nằm viện để chữa trị luôn, tiền nong thì nhà em vẫn có thể cán đán được. Vấn đề là bố em mắc quá nhiều bệnh nền: bị gan, bị gout, bị huyết áp, tiểu đường từa lưa hết. Với người bình thường, việc hoá trị thôi đã khiến cho sức khoẻ đi xuống rất nhiều rồi, giờ mà bố em chữa trị như thế thì chắc chịu không nổi mất, cũng vì lí do đó mà mẹ em chưa chịu cho đi chữa, vì 1 khi đã chữa rồi thì có khi chỉ 1 2 tháng thôi là sống không nổi. Thêm nữa có vẻ như bố em cũng không muốn nằm viện, sợ vợ con bị khổ.
Giờ gia đình em cũng đang khốn đốn, không biết giải quyết sao, mẹ em không muốn bố xuống tinh thần nên cứ phải lui thủi khóc 1 mình. Bản thân em thì không lo lắm vì quăng em ra đường em vẫn tự lo cho bản thân được, có điều em lại thấy lo cho mẹ với em gái em quá, sợ có biến cố thì chịu không nổi, mà em nghĩ tới cảnh sau này thiếu vắng cha thì cũng tủi thân. Em đăng bài này lên chủ yếu là muốn chia sẻ để giải toả áp lực, dịch bệnh như này lockdown trong nhà cũng bị stress, thêm vào đó cũng muốn nghe lời khuyên từ các anh, các chú lớn hơn em. Em cũng muốn khuyên các bác luôn là ai hút thuốc thì hạn chế lại, sinh hoạt điều độ tí để sau này bớt khổ hơn.