Người Việt bất tín, úp bô và cực kì khôn lỏi.

Thực ra là đất nước nào càng nghèo thì tỷ lệ người đạo đức có vấn đề nó càng cao thôi, đâu chỉ ở VN đâu. Đi qua bọn châu Phi nó cũng vậy thôi. Nhìn chung các đất nước kém phát triển đi người dân đều có các đức tính xấu chung kiềm hãm sự phát triển.

Chả riêng gì con Vịt đâu. Do giáo hóa nó chưa đủ mạnh mẽ mà ra, lề lối phong kiến nó còn dư âm. T cũng căm ghét cái thói lừa lọc, so đo ngu si của người Vịt. Mạng xã hội bây h nó phơi bày ra hóa ra người Vịt nhiều người nó ko gia giáo như chúng ta nghĩ trong quá khứ. Đa số người Vịt thế hệ trước học hành ko đến nơi đến chốn và nghèo đói, sống nhờ vào "lòng thương" hay còn gọi là cái "tình" là nhiều.

Lớn lên trong môi trường đầy đủ suy nghĩ sẽ khác so với lớn lên trong nghèo đói, và cha mẹ là điều quan trọng để giáo dục con cái.
  • Cha mẹ giàu suy nghĩ tồi thì sẽ dạy ra những đứa con tồi, vô đạo đức và thiếu sự cảm thông.
  • Cha mẹ giàu suy nghĩ tốt sẽ dạy ra đứa con tốt, có ích.
  • Cha mẹ nghèo suy nghĩ tốt có thể sẽ dạy ra đứa con tốt nhưng lo rằng cái nghèo có thể tha hóa đứa con sau này.
  • Cha mẹ nghèo suy nghĩ tồi gần như chắc chắn sẽ dạy ra đứa con xấu.
 
Chỉ số HDI đi cùng với tỷ lệ uy tín.
Chơi với người Việt thì nên có cái gì đó đảm bảo chứ cái nào phụ thuộc vào uy tín thì khả năng bị úp bộ cao lắm, giao dịch qua mạng ở VN như 1 trò hên xui vậy. 8-)
 
Đợt mình mua xe, mua thêm cặp đèn trợ sáng cũ 8tr (giá new 21tr) nghĩ trong đầu chắc xài tầm 1 năm hư cũng ok, thật ra mình cũng ít chạy. Xong đi đc 2 tháng thì cháy bóng (ban đầu bao chạy 1 tháng) xét về lí thì mình xui bên đó không sai. Rồi tháo đem đi check, lúc báo thằng bán thì niềm nở lắm, nói đèn hư thì anh gửi bạn anh nó kiểm tra rồi hai bên tự liên hệ sửa chữa, xong tới lúc check kĩ lại đúng là hư do đèn, thì phủi tay, nói hư rồi thì thôi. Nghĩ lại chắc tụi nó cũng bùa rồi, chạy qua hết thời gian test cũng hư, mình gửi thằng bạn chuyên làm pin xe đạp trợ lực, nó tháo ra mà ko đc chắc có lẽ do bùa, đóng nắp chết luôn để khỏi tháo ra biết bùa.

Mình cay tính lập clone, phá mail, fan gpage, sdt nó cho nps mất ăn mất ngủ mà nghĩ lại tốn thời gian kiếm tiền của mình. Nhưng mà vẫn ghim, biết đâu sau này rảnh quá lại lôi nó ra phá lại :confident:
hết thời gian bao rồi thì cay vớ cay vẩn làm gì.
 
Không biết có ai làm ăn ở quê hay bố mẹ làm ăn ở quê có cảm nhận giống t k. là ng ở quê rất thích nợ, nợ dai, nhiều ng còn cảm giác k muốn trả nữa. Lúc nào cũng mang tình nghĩa làng xóm,quen biết ra để nói rồi nợ dai dẳng. Không phải ng ta k có tiền, mà là t cảm thấy ngta k muốn trả, ngta sẵn sàng để tiền đi mua ô tô, chơi bời nhưng k thèm trả mình. Mẹ t năm nào cũng phải đóng vai ác đi đòi tiền mà ngta còn trách ngược lại.
 
miền nam tôi ko có vậy nha, tránh gom hết cái nước VN này vào chung nhá

Hồi xưa cũng tưởng thế nhưng hoá ra là quốc tính, mấy thằng ăn nghi ăn chặn từ thiện thì miền Nam nhiều hơn. Úp bô đồng bào thì có thằng nah, johny dang. Gần đây lươn lẹo có chị em Hằng du mục, Thuỳ tiên.

Mà anh miền Nam kiểu gì không viết hoa thế.
 
cứ nghĩ mình sắp hoá rồng hoá cọp. Nhìn ra xung quanh thì thấy mình chỉ là giun là dế.... Mỗi anh em vozer 1 tay giáo dục đời con đời cháu thì may ra 50 năm nữa thàng rắn thành lươn là mừng rồi.
 
Cùng quan điểm, kể cả khi bạn giữ chữ tín thì cũng không có ý nghĩa gì với những đối tác như vậy. Từ kinh nghiệm của bản thân, mình thấy bạn nên lọc lại các đối tác này, không phải ai cũng làm ăn được. Không sớm thì muộn cũng có chuyện thôi.
 
Ngạo nghễ
wEqlboB.png
 
Nói đến khôn lỏi thì mấy ông Đông Lào có tiếng mọe rồi. Làm ăn thì đúng kiểu chộp giật, chỉ lăm le lừa được người ta. Ngày trước còn bán hàng onl, hàng mình nhập về chưa kịp tới, mà khách ruột muốn bốc mấy thùng hàng, đành kiếm 1 thằng trên gr có hàng, mình chấp nhận lấy lại giá x1,5, đặt cọc mấy tr xong thằng cu bốc hơi mọe luôn. Giờ vẫn còn cay vcl :confuse:
20k-100k nó còn scam kìa. hôm trc thấy trên fb giao bán mấy cái ssd . cọc 100k ship xong nó lượn luôn
 
Chào các thím.

Chuyện là e kinh doanh hàng cũng gọi là giá trị khá cao tại Nhật ( đồ thời trang ~ 5-10tr) . Ở bên này em đã làm tới tầm hơn 300 giao dịch cả mua và bán trong 3 năm qua, số lượng giao dịch có vấn đề là 3. Trong đó 1 giao dịch em được hoàn tiền, 1 giao dịch e bị thằng Nhật block và 1 giao dịch là bị ngó lơ k xử lý hoàn toàn :beated: Người Nhật cực kì kẹt xỉ trong chuyện tiền nong, giao dịch vs họ rất mệt mỏi nhưng họ cực kì UY TÍN và tôn trọng lời nói của chính họ. Em không bao giờ có cái cảm giác BỊ LỪA HAY BỊ QUA MẶT khi làm việc với họ.

Và trong năm nay, e bắt đầu có mở rộng số giao dịch ra thêm về phía VN do nguồn hàng bên này bị cạn. Và trong năm nay e đã thực hiện 24 giao dịch mua ở VN (100% số giao dịch e luôn bank full 100% số tiền trước khi giao dịch) Và các thím biết tỉ lệ e gặp vấn đề ở VN là bao nhiêu không ? Vâng là 13/24 giao dịch và 13 giao dịch là từ 13 người khác nhau :burn_joss_stick: Cách làm việc cẩu thả, qua loa, thiếu trách nhiệm. Họ thường che giấu khuyết điểm, không trung thực khi mô tả sản phẩm, đổ lỗi hoặc đùn đẩy trách nhiệm cho khách.

Hơn 50% số giao dịch có vấn đề và các vấn đề đều đc trả lời bằng các cụm từ.
" Mình quên "
" Mình không chú ý "
" Mình có nói hả ? "
" Mình thấy oke mà, có sao đâu, do bạn khó tính đó "
" Do bạn nhìn không kĩ đó chứ "
" Do bạn gái mình k chú ý nên lên đơn sai " :amazed:

Em biết các thím sẽ bu vào chửi em là Nhật nô, ăn đc miếng hải sản rồi quay lại chê mùi cá ao. Nhưng thành thật mà xem bản tính người Việt không có khái niệm giữ chữ tín à các thím ? Tại sao lúc nào cũng tư duy bần nông, xuề xòa qua loa, không làm tới nơi tới chốn và luôn tìm cách xử lý bằng " cái tình " trong khi sai lè từ đầu ra rồi ? Bản tính dân tộc thì như vậy mà suốt ngày hô hào vươn mình, hóa rồng các thứ, sánh vs cường quốc. Mịa, từ cái việc luôn tìm cách úp cái bô lên đầu nhau thì đã tự kéo cái dân tộc này đi xuống rồi chứ đừng nói cao xa :sad:

View attachment 2953861
Bạn nói đúng, mình cũng làm sản xuất nên hiểu bản tính người Việt mình mà: thiếu uy tín, thiếu trách nhiệm, khôn lỏi (lấy tiền của mình để xài cho mục đích cá nhân, trong khi nợ không chịu trả), sống bấy bá, lươn lẹo.
 
để t kể "1 vài trường hợp" t gặp cách khôn lỏi của người việt
  • lại tháo lắp máy lạnh, bơm gas (sau mới biết là máy lạnh đéo thiếu gas), tôi nhờ bịt dùm mấy cái lỗ trên cao vì tôi ko có thang, tôi bỏ nhà ko chạy đi mua mấy miếng cách nhiệt 25k/m tổng là 50k, nó bảo cho nó cái này đi, mai nó cho đệ lại dán dùm cho, vâng, và nó cưỡm luôn cái miếng cách nhiệt của tôi, ko đáng bao nhiêu, nhưng mất cái nhân cách, và sau đó thì ko có sau đó nữa, người miền bắc
  • thợ lạnh nguyễn kim, ông anh quen để quên cây dao rọc giấy đã cũ nát vl trên nóc tủ lạnh, ô thợ đi qua đi lại trèo lên lắp, trèo xuống xong mất tiêu cây dao, tôi ko lấy đi để xem ô thợ có "vô tình" lấy ko, thì ổng "vô tình" bỏ vào túi thật, vẫn là người miền bắc
  • mua cái bàn 2tr, thanh niên bán cho xe ship tới nhà, đem vào nhà cái bọc bao bên ngoài chưa rách nữa, tôi kiểm tra thấy mấy cái lỗ và vết nứt chổ dán keo, lỗ thì cả trên và dưới mặt bàn đều có, báo thanh niên, thanh niên bảo do ông ship, có khi ổng chèn hàng khác lên làm hư, nhưng 1 mặt bàn nằm dưới sàn xe thì hư kiểu gì, rõ ràng mấy cái lỗ là do gia công ẩu, nhưng thanh niên ko chịu, nhất định là do ô ship, này người miền nam
  • lần đó ra sân bay, thuê 1 ông tài xế qua người quen (cũng là tài xế kiểu leader 1 team), từ bình dương chạy ra sân bay mà như ăn cướp mặc dù ko có ai gấp cả (mỗi tài xế gấp về đi chuyến khác), chạy gần tới sân bay ổng bẻ lái qua đoạn cua mà lết bánh suýt quăng xe lên bãi cỏ luôn, tới nổi mà đi giữa đường ổng chặt đầu xe khách 45 chổ mà lơ xe xuống gõ kính chửi luôn là hiểu. Xong lên tới sân bay xin thêm 50k
    3f2CyQU.png
    douma, sau lầnđó report choô leader kia thìô này bị loại khỏi team
    ZZTK17k.png
    , lần nàycũng làngười miền nam
Chốt lại là cái bản tính khôn lỏi nó ăn sâu vào máu từ bắc chí nam rồi, đếch có phân biệt vùng nào cả, chừng nào hết khỏi lỏi thì mới vươn mình nổi
 
Bao giờ thằng trạng quỳnh vẫn còn được dậy được kể cho trẻ con như là tấm gương thì dân xứ Lừa còn tắt mắt.
Cả mấy thằng già, con già nhất là ở quê, chúng nó dạy trẻ con toàn là tắt mắt,ăn trên ngồi chốc, bon chen đớp nhanh hơn người...đứa nào muốn nhường bạn khác, chờ đợi làm theo quy định chung, chờ chơi theo lượt thì chúng nó mắng là chậm chạp.
Ví như thằng quỳnh, nó là một sản phẩm rác rưởi của đám bần nông sóc lọ ra cho đỡ gato người giàu, người thành công...thực ra thì xh nào, dân tộc nào chả có. Nhưng xứ văn minh thì bị chính quyền, những người định hướng tư duy cho XH quăng sọt rác, coi là 3 xu ko hơn. Nhưng xứ Lừa thì chúng nó lại tôn lên làm Di sản văn hóa.
Cũng như bọn già bần nông kia, nó là ung nhọt, là tư tưởng hủ lậu cần đả phá, nhưng bọn súc vật đấy lại được tôn lên, kính lão đăc thọ, nông dân chất phát...
Tao chưa thấy thằng bần nông nào xứ Lừa mà chất phát cả...chỉ có người có ăn, có học, gia đình có văn hóa, có nề nếp là chất phát, tử tế thôi.
Thím chửi rát quá nhưng mình ủng hộ quan điểm này
 
Bao giờ thằng trạng quỳnh vẫn còn được dậy được kể cho trẻ con như là tấm gương thì dân xứ Lừa còn tắt mắt.
Cả mấy thằng già, con già nhất là ở quê, chúng nó dạy trẻ con toàn là tắt mắt,ăn trên ngồi chốc, bon chen đớp nhanh hơn người...đứa nào muốn nhường bạn khác, chờ đợi làm theo quy định chung, chờ chơi theo lượt thì chúng nó mắng là chậm chạp.
Ví như thằng quỳnh, nó là một sản phẩm rác rưởi của đám bần nông sóc lọ ra cho đỡ gato người giàu, người thành công...thực ra thì xh nào, dân tộc nào chả có. Nhưng xứ văn minh thì bị chính quyền, những người định hướng tư duy cho XH quăng sọt rác, coi là 3 xu ko hơn. Nhưng xứ Lừa thì chúng nó lại tôn lên làm Di sản văn hóa.
Cũng như bọn già bần nông kia, nó là ung nhọt, là tư tưởng hủ lậu cần đả phá, nhưng bọn súc vật đấy lại được tôn lên, kính lão đăc thọ, nông dân chất phát...
Tao chưa thấy thằng bần nông nào xứ Lừa mà chất phát cả...chỉ có người có ăn, có học, gia đình có văn hóa, có nề nếp là chất phát, tử tế thôi.
thật ra cũng có người này người kia bác ạ
xưa em cũng tiêu cực lắm :) nhiều khi cầu nguyện tận thế mẹ đi cho nhanh, nhưng mà lớn rồi gặp gỡ nhiều thay đổi suy nghĩ.
nên thôi, khôi lỏi mánh khoé thì next cho nhẹ người, không cần gặp lại trong cuộc sống
Q8sGcLO.png
 
công nhận ng vịt có những thói hư tật x cố hữu, trong khi đo giáo dục chỉ có giải quyết phần ngọn về đào tạo kiến thức tự nhiên và chuyên môn, mà nhận thức và xây dựng đạo đức con người cũng như tư duy sống tử tế thì còn thiếu, cho nên bao nhiêu thế hệ rồi ng vịt vẫn còn có tư duy làm ăn chụp giựt và khôn lỏi...
 
Vụ người Việt làm ăn lôm côm mà thớt kể tôi lạ gì, chính tôi cũng từng dính chấu vài lần khi giao dịch trong nước. Nhưng mà tôi nghĩ cái bản chất người Việt nó không phải là thiếu chữ tín hay thích lừa đảo đâu, mà là bị cái kiểu "sống tạm" nó ám quá lâu. Dân mình quen kiểu nay kiếm được thì ăn, mai lỡ có chuyện thì tính sau, nên làm gì cũng cốt nhanh, gọn, lẹ, miễn sao có cái lợi trước mắt là được. Người Nhật mà thớt khen, họ chơi dài hạn, làm ăn là phải tính tới cả chục năm sau, nên từng chi tiết nhỏ họ cũng không dám để sơ sảy. Còn Việt mình thì khác, tư duy ngắn hạn nó ăn sâu, kiểu "hàng này bán xong là xong, có gặp lại nhau đâu mà lo". Thành ra mới có chuyện thì đổ lỗi, khách la thì "tại mày kén chọn", rồi cười hề hề như không có gì.

Tôi thấy cái này nó không hẳn do nghèo hay giáo dục yếu, mà do cái cách người Việt mình nhìn đời nó cứ thích "dễ dãi với chính mình". Ví dụ nhé, thằng Tây thằng Nhật mà làm sai, nó tự thấy nhục, tự sửa, tự phạt mình để lần sau không tái diễn. Còn người Việt mình sai thì sao? Ờ thì xin lỗi, xong xuôi thì thôi, chai mặt đéo bao giờ biết nhục và cũng không ý chí tự răn đe bản thân cho đàng hoàng. Cái kiểu sống tạm, làm tạm này nó thành cái vòng luẩn quẩn, riết rồi ai cũng thấy bình thường, ai nghiêm túc quá lại bị coi là "khó ở".

vxgKi1P.gif
 

Thread statistics

Created
MacAkimbo,
Last reply from
MARS2011,
Replies
92
Views
15,163
Back
Top