ushikawa4
Member
Mình tự nhận mình là loại người nhớ lâu thù dai dễ sợ. Tới mình cũng sợ mình luôn
Ngày xưa có bạn rủ mình đi chơi, cuối cùng để mình trả tiền chứ ko phải share ( nguyên tắc hội bạn luôn là share dù ai mời, trừ khi định khao cái gì thì nói) Mình khó chịu, như người khác thì nói 1 lần xong thì thôi. Mình nói xong chưa thôi được, với đám bạn chung cũng phải kể lể thêm phát nữa. Vẫn chưa xong, mỗi năm vào đầu buổi sáng mùng 1 tết mình lại tiếp tục nhắc lại thêm để cho nhớ. Tới giờ chắc tầm chục năm nhưng ko năm nào mùng 1 tết mà quên, lắm lúc mùng 1 ngày rằm gì nhớ lại thêm bài nữa.
Nghĩ lại thì ai làm gì sai với mình chắc ... kể cũng tổn thọ thật.
Ngày xưa có bạn rủ mình đi chơi, cuối cùng để mình trả tiền chứ ko phải share ( nguyên tắc hội bạn luôn là share dù ai mời, trừ khi định khao cái gì thì nói) Mình khó chịu, như người khác thì nói 1 lần xong thì thôi. Mình nói xong chưa thôi được, với đám bạn chung cũng phải kể lể thêm phát nữa. Vẫn chưa xong, mỗi năm vào đầu buổi sáng mùng 1 tết mình lại tiếp tục nhắc lại thêm để cho nhớ. Tới giờ chắc tầm chục năm nhưng ko năm nào mùng 1 tết mà quên, lắm lúc mùng 1 ngày rằm gì nhớ lại thêm bài nữa.
Nghĩ lại thì ai làm gì sai với mình chắc ... kể cũng tổn thọ thật.