Kể cho các thím nghe đợt e thực tập ở Vũng Tàu hồi năm 2018
)
_Chả là mấy tháng hè đc điều ra giàn khoan để trải nghiệm cuộc sống của 1 a kỹ sư dầu khí, mà trc khi ra giàn thì phải pass qua mấy bài kiểm tra sức khỏe nên e cũng chịu khó đi leo núi kết hợp chạy bộ, ngọn núi e chạy là núi Vi Ba(núi Lớn), thường thì cả chiều lên và xuống chỉ mất tầm hơn 1 tiếng là hoàn thành, nhưng vì máu quá nên e làm luôn 2 tăng, nghĩa là nếu leo lúc 5h chiều thì phải tầm 7h30-8h mới đc về T.T, mà đường núi lúc tối thì chả có ai khùng mà đi chạy giống e cả( nhưng gió mát vl).
_ Ban đầu mọi thứ nó bình thường như cân đường hộp sữa vậy, rất rất là thích cái cảm giác 1 mình 1 đường vừa chạy vừa ngắm nhìn Vũng tàu sáng đèn trên cao, cho đến 1 ngày mà e éo bao giờ có thể quên đc.
-Hôm ấy e đã chạy xong 3/4 lộ trình rồi, chỉ còn thong dong chạy chiều xuống thôi là về, thế éo nào bụng nó đói vl đành phải mua bịch bán tráng trộn gần cái chùa nhiều khỉ ấy để lót bụng tạm, đang vừa đi vừa ăn thì đôi đũa trên tay tự dưng nó rơi xuống đường(chả hiểu sao đang cầm trên tay lại để rơi), tất nhiên là đôi đũa nó sẽ lăn theo độ dốc của cung đường( nó lăn nhanh lắm kìa), mắt thì cứ nhìn người thì cứ cúi, tay thì cứ với theo hướng lăn của đôi đũa, nhưng bản thân cũng chả để ý tại sao đôi đũa tre lại lăn nhanh đến vậy, cứ mãi tập trung vào đôi đũa nên đến lúc nó dừng lại, với tay nhặt lên thì mới giật mình nhận ra trước mặt e là cái miếu hoang để cúng cô hồn
(( da gà nổi lên thế là ném bịch bánh tráng vào thùng rác rồi té. hsau đếch chạy đường núi nữa, đi đường biển cho nó có hơi người
.
-Chưa hết đâu, đợt tết đầu năm 2019 lướt voz lại vô tình đọc đc topic về 1 vụ nữ mặc đồ đỏ treo cổ ở ngọn núi mà e leo(thời gian tự tử trùng với lúc e chạy bộ trên núi nữa chứ T.T), thề e teo mẹ nó trym 1 thời gian dài ấy, topic ấy này:
https://o.voz.vn/showthread.php?p=143458517.
Và xin thưa với các thím là e ko thêm mắm thêm muối gì đâu ấy nhé.............