[no-drop] - Tản mạn cuộc sống ở Anh

Đang làm visa. Tết này lại sang Anh lần 2. Lần này đi thêm Pháp nữa. Lần trước mới đi Liv,Man,London, Edinburgh,Birgmingham,Chester. Để xem lần này đi thêm chỗ nào.
 
#48 Tiền tệ

Anh lợn sử dụng cả tiền giấy (note) và tiền xu (coin) cho các giao dịch thanh toán. Chúng ta hay gọi nó là tiền bảng Anh - UK Pound Stering (£), khi đổi ra tiền Việt thì được £1 = 33.000đ, đây là đồng tiền có mệnh giá cao thứ 5 toàn cầu. UK - vương quốc Anh có 4 đất nước bao gồm Anh (England), Scotland, Wales, và bắc Ireland (Northern Ireland), trong đó thì mỗi Wales là ko có tiền riêng, còn 3 thằng còn lại đều có tiền riêng, tất cả đều được sử dụng trên phạm vi toàn lãnh thổ của vương quốc Anh. Khi ta nói về tiền bảng Anh thì đang nói về tiền của Anh (England).

Tiền giấy (polyme) có mệnh giá £5, £10, £20, và £50. Tờ £50 ít được sử dụng vì mệnh giá khá cao, nhiều siêu thị không chấp nhận tờ tiền này (chả hiểu), hoặc họ phải soi rất kỹ trước khi lấy. Mệnh giá £10 và £20 là phổ biến nhất. Khi vua mới lên thay sẽ đổi tiền, như hiện tại, khi vua Charles III lên thay mẹ, UK sẽ dần dần thay thế loại tiền của bà Queen Elizabeth thành tiền có in hình vua Charles III. Nhiều người bảo nhau là với tuổi tác của vua hiện tại thì sẽ nhanh có tiền của vua mới thôi.

Hệ thống tiền giấy cũ (Queen Elizabeth II)

1728026615582.png


Hệ thống tiền giấy mới (King Charles III)

1728026485662.png


Tiền xu có các mệnh giá £2, £1, 1 penny, 2 pence, 5 pence, 10 pence, 20 pence, và 50 pence. Pence sẽ được ký hiệu là p, 1 penny = 1p, Pound thì ký hiệu là £, 1 pound là £1, hơi ngược. Do có 8 loại mệnh giá xu khác nhau nên là lúc đầu mới qua nhìn cái đống xu thì chỉ có hoa mắt chóng mặt, đấy là cảm nhận chung của tất cả mọi người mới qua. Tuy nhiên sau 1 thời gian thì sẽ dễ dàng phân biệt chúng. Việc cầm cả 1 túi tiền xu đi thanh toán là việc bình thường, tuy nhiên sẽ mất thời gian đếm chút thôi, bên này thì được cái là ai cũng không vội nên việc cầm bịch tiền xu đếm đếm cũng chẳng chết ai cả.

1728027302639.jpeg


Đồng £1 là đồng tiền đa năng vì ngoài tiêu dùng ra, nó có thể dùng cho việc mượn xe đẩy ở siêu thị hay sân bay (xe đẩy bị xích với nhau, có chỗ nhét đồng £1 vào để mượn xe, mượn xong thì khoá và lấy lại tiền).

Tiền xu rất đa dạng về hình ảnh in trên đồng tiền. Thường là khi có 1 sự kiện nào đó xảy ra, họ sẽ in các loại tiền xu theo sự kiện đó, nên thi thoảng lại bắt gặp những đồng xu khác hẳn với những đồng xu thường dùng, gặp mấy cái này thì con tôi nó cho vào bộ sưu tập của nó, tôi bảo, cứ để đấy, biết đâu sau này lại giàu (dreaming).

Tiền giấy bị hạn chế sử dụng ở UK do chính sách kiểm soát tiền tệ của chính phủ. Họ yêu cầu người dân sử dụng thẻ ngân hàng để họ có thể kiểm soát thuế và việc rửa tiền bất hợp pháp. Ở các siêu thị, như tôi đã nói ở 1 bài khác, thanh toán gần như là tự động hết, nhưng các quầy thanh toán sử dụng tiền mặt luôn chiếm tỷ lệ ít, thậm chí là không có, còn lại đa phần là yêu cầu thanh toán bằng thẻ. Ngoài ra ở các quầy thanh toán có thu ngân thì cũng cho phép sử dụng tiền mặt, thế nên việc thanh toán tiền mặt là khó khăn. Điều này dẫn đến việc lâu lâu lại có vài nhóm đi biểu tình chống lại chính sách sử dụng thẻ thay vì tiền mặt, với họ tiền nào cũng là tiền, việc làm này của chính phủ đi ngược lại với sự tự do dân chủ của người dân

Ở Việt Nam sử dụng QRCode rất thuận tiện, bên này họ không (chưa) sử dụng QrCode. Họ hoặc là chạm thẻ để thanh toán, hoặc là ApplePay/GooglePay để thanh toán là chủ yếu. Ở các siêu thị, cửa hàng, gần như họ không nhận hình thức chuyển khoản ngân hàng như mình, ở mình hoàn toàn có thể chuyển khoản tới 1 tài khoản nào đó (QrCode phát huy tác dụng), còn bên này thì vẫn có thể nhưng ít. Tuy nhiên, có 1 điểm hay khi sử dụng ApplePay/GooglePay đó là việc thanh toán cực nhanh, đơn giản là việc thanh toán lên xe buýt hay vào tàu điện ngầm, siêu thị, cũng chỉ với 1-2 nút bấm là xong. Dùng nhiều thì cũng thấy không có bất tiện gì cả.
 
#49 Chi phí sinh hoạt ở London

London thường được biết đến với danh hiệu là 1 trong những thành phố đắt đỏ nhất thế giới, đứng thứ bậc 13/20 năm 2024. Tuy nhiên nếu có ai hỏi tôi là sống ở đây đắt đỏ hay không, tôi sẽ trả lời là có và không. Đắt với người ít tiền, còn không đối với người nhiều tiền. Với tôi thì nó bình thường mặc dù tôi cũng ít tiền.

Tôi nhớ là khi phỏng vấn xin visa ở trường/ĐSQ Anh, sẽ có 1 câu hỏi liên quan đến mức sinh hoạt khi ở Anh như sau: London £1,265/tháng, ngoài London £1,015/tháng, tuy nhiên hiện tại thì cả 2 con số này đã tăng lên rồi. Như vậy, theo chính phủ họ tính thì dhs VN nếu ở London thì bố mẹ nên chuẩn bị tối thiểu ~40tr/tháng cho các chi phí sinh hoạt bên này, con số này đối với các gia đình có điều kiện thì nó cũng như muỗi đốt inox vậy.

Ở bên này cũng giống như ở VN thôi, số tiền lớn nhất phải bỏ ra là tiền thuê nhà, sau đó là đi lại, còn khoản thời trang, đi chơi là không tính nhé vì nó là vô cùng. Tiền nhà 2 phòng ngủ ở rìa London khoảng £1,200/tháng, tiền đi lại nếu xe bus vé tháng thì £100/tháng, còn tàu điện ngầm trong Zone 1,2 thì £164/tháng (riêng đi cả Zone 3,4 thì đắt gấp rưỡi). Ngoài ra ở thì đóng tiền điện nước, council tax cũng rẻ thôi £50/tháng/người tất cả. Cái này là tôi tính cho gia đình nên giá cao hơn. Đối với các bạn đi 1 mình thì dễ hơn nhiều, ở ghép phòng đơn cũng loanh quanh £800/tháng/2 người.

Bên này đồ ăn uống của nói phải nói là rất rẻ so với thu nhập. Thu nhập bình quân theo giờ khoảng £11, với số tiền này thì bạn có thể mua được 1 suất MacDonald đầy đủ hoặc 2 suất Happy Meal, hoặc 3 suất ăn trưa trong các siêu thị (gồm 1 bánh mỳ kẹp thịt nguội, 1 chai nước hoa quả, 1 gói snack như hình dưới), mỗi suất này khoảng £3,20.
1729198227255.png

Bạn nào mà đi làm thêm chủ bao ăn trưa thì chả mất nhiều tiền cho việc ăn uống.
Nếu bạn nào chịu khó đi siêu thị mua đồ thì thấy đồ nó lại càng rẻ. Tôi tính là các bạn ăn uống đầy đủ dinh dưỡng thì bỏ ra khoảng £200/tháng là thoải mái rồi. Rau cỏ bên này chỉ không phong phú như bên mình thôi chứ rẻ không mà, thịt gà với thịt lợn cũng vậy, ở 1 mình, mua 1 hộp thì ăn cả tuần chẳng hết. Mua cả con gà công nghiệp khoảng £4-£5, nặng khoảng 1,5kg thì kho cả tuần ăn chả hết, thịt thựa cũng vậy. Nó chỉ đắt khi mình ăn đồ Organic thôi, đắt gấp rưỡi đến 2 lần. Tất nhiên đồ bên này ăn không đậm đà như của mình, còn về chất lượng đồ trong siêu thị thì tôi nghĩ là ổn.

Sinh viên bên này được ưu đãi rất nhiều thứ, có tấm thẻ sinh viên sẽ được giảm giá thường từ 10-20% tuỳ thương hiệu. Riêng đi phương tiện công cộng cũng được giảm kha khá, nên nhiều người họ mua lại vé xe của sinh viên để đi lại hàng tháng, rẻ hơn nhiều.

Như vc tôi thì bỏ ra khoảng 70% lương của 1 người để sinh hoạt hàng tháng, số còn lại thì bỏ lợn. Con tôi đi học không mất tiền học, tiền ăn, không phải đóng quỹ này quỹ kia hay đủ các loại tiền khác. Nhà trường có kêu gọi ủng hộ các hoạt động của trường, tuỳ tâm phụ huynh thôi, mỗi lần cũng chỉ loanh quanh £5-£10, 1 năm thì có 3 lần như vậy, ngoài ra thì cho nó học thêm sau giờ học, tuần 3 buổi, £150 cả kỳ (những cái này thì tuỳ gia đình). Tôi không nghĩ là ở VN mình đi làm có thể bỏ ra được nhiều tiền như vậy. Tôi có nhà ở Hà Nội và cả 2 vc đều có công việc ổn định, cũng chẳng phải chu cấp cho gia đình 2 bên nhưng hàng tháng bảo để ra cũng ko có mấy.

Về việc đi ăn hàng thì tôi thấy cũng chưa có gì đặc sắc quá. Ở HN, các hàng quán rất sẵn, đồ ăn phong phú, chúng ta nên tự hào về nền ẩm thực của đất nước mình. Tôi hay nói với bọn bên này là chúng mày qua VN mà ăn, quên sầu luôn, chúng tao có khi dành cả đời cũng chưa ăn hết các món ăn VN. Thực ra tôi cũng chưa có cơ hội thử nhiều các nhà hàng tây, cũng thử vài lần cho biết rồi nhưng cũng chưa được như kỳ vọng. Khu China Town cũng thử vài nhà hàng với các món TQ, và thi thoảng là Nhật Bản với các Việt kiều nhiều tiền bên này rồi. Ngoài ra cũng thử vài nhà hàng Việt, Hàn Quốc. Nhưng phải nói thật là cảm giác mình bỏ số tiền đấy đi ăn hàng nó chưa xứng đáng. Về VN gia đình đi ăn bữa 2tr-3tr, gọi là quy ra tiền Anh thì là £100 (gọi là rẻ đi), nhưng quan trọng ăn nó sướng miệng, thoả mãn việc đi ăn hàng là vậy. Thực ra đây có thể là nhận xét ở phía cạnh cá nhân, chưa trải nghiệm các nhà hàng xịn, ngon, đắt đỏ (tôi cũng chỉ ăn bình dân và trên bình dân tý thôi, chưa đủ kinh tế để chơi sang các fen ạ).

Mua sắm thì lại càng rẻ. Các nhãn hiệu giá rẻ rất bình dân như Primark, H&M, Zara, TikiMak là lựa chọn hàng đầu của những người yêu hàng giá rẻ. Quần áo nó rẻ không ấy mà, người tôi nhỏ nên cứ đồ bọn 15-16 tuổi của tây mà mua, vừa dễ mua, giá mềm mà lại trẻ trung. Vì là quần áo giá rẻ nên cũng chỉ mặc được 1 mùa rồi bỏ, vì nó rẻ nên bỏ thoải mái. Còn nếu thích quần áo hàng hiệu thì chỉ sợ các bạn không đủ tiền mà mua thôi, đủ loại hàng hiệu hịn luôn, không lo bị fake này fake kia. Ngoài ra còn có 1 ngôi làng chuyên bán quần áo hàng hiệu tên là Bicester Village, cách London khoảng 45' đi tàu, đủ các thương hiệu quần áo hàng hiệu, đội TQ mang vali to tướng đến để mua. Thực ra quần áo, giày dép đồ hiệu nó cũng không có đắt quá đâu, tuỳ thương hiệu bạn chọn là gì, và chẳng qua là quy ra tiền Việt thì cao thôi.

Ngoài ra, ở bên này nó ít cộng đồng, bạn bè nên cũng chẳng có ai mà rủ đi nhậu => tiết kiệm tiền, không phải đi đám khóc đám cười nhiều => tiết kiệm tiền, trời rét ít phải đi ra ngoài => tiết kiệm tiền, đi làm nhiều không có thời gian tiêu => tiết kiệm tiền, mà mệnh giá tiền lại cao, đồng tiền có giá trị. Thế mới bảo sao người ta lại sẵn sàng đánh đổi, bán hết nhà cửa, thậm chí đánh cược với mạng sống để qua đây, ngoài ra còn 1 số thành phần quay lưng lại với tổ quốc (nếu ko nói là phản bội tổ quốc), cái này tôi sẽ nói ở 1 phần khác sau. Với tôi thì về mặt giáo dục, sinh hoạt, ăn uống, môi trường, cơ hội phát triển thì quá tốt, còn mặt tinh thần, tình cảm thì chưa ổn.
Tóm lại, đối với 1 dhs nếu biết cách chi tiêu thì London ko đắt đỏ như mọi người nghĩ. Đối với gia đình thì bỏ khoảng 70% lương của 1 người để chi tiêu, còn người kia thì bỏ lợn. Các fen nhớ comment hay bình luận để tôi có thêm động lực nhé!
 
Đi thôi, chán lại về, đi 1 lần cho biết.
Mình cũng qua uk rồi, thích vl, mà lần đó đi công tác
ECwuzLN.gif
Xm4TZtY.gif

1000000150.jpg

Giờ qua Úc rồi mà sắp sửa bị sút về nên chán nản cực độ
dm9Iz6n.gif

1000000780.jpg

Sent from Samsung SM-G781B using vozFApp
 
Last edited:
#49 Chi phí sinh hoạt ở London

London thường được biết đến với danh hiệu là 1 trong những thành phố đắt đỏ nhất thế giới, đứng thứ bậc 13/20 năm 2024. Tuy nhiên nếu có ai hỏi tôi là sống ở đây đắt đỏ hay không, tôi sẽ trả lời là có và không. Đắt với người ít tiền, còn không đối với người nhiều tiền. Với tôi thì nó bình thường mặc dù tôi cũng ít tiền.

Tôi nhớ là khi phỏng vấn xin visa ở trường/ĐSQ Anh, sẽ có 1 câu hỏi liên quan đến mức sinh hoạt khi ở Anh như sau: London £1,265/tháng, ngoài London £1,015/tháng, tuy nhiên hiện tại thì cả 2 con số này đã tăng lên rồi. Như vậy, theo chính phủ họ tính thì dhs VN nếu ở London thì bố mẹ nên chuẩn bị tối thiểu ~40tr/tháng cho các chi phí sinh hoạt bên này, con số này đối với các gia đình có điều kiện thì nó cũng như muỗi đốt inox vậy.

Ở bên này cũng giống như ở VN thôi, số tiền lớn nhất phải bỏ ra là tiền thuê nhà, sau đó là đi lại, còn khoản thời trang, đi chơi là không tính nhé vì nó là vô cùng. Tiền nhà 2 phòng ngủ ở rìa London khoảng £1,200/tháng, tiền đi lại nếu xe bus vé tháng thì £100/tháng, còn tàu điện ngầm trong Zone 1,2 thì £164/tháng (riêng đi cả Zone 3,4 thì đắt gấp rưỡi). Ngoài ra ở thì đóng tiền điện nước, council tax cũng rẻ thôi £50/tháng/người tất cả. Cái này là tôi tính cho gia đình nên giá cao hơn. Đối với các bạn đi 1 mình thì dễ hơn nhiều, ở ghép phòng đơn cũng loanh quanh £800/tháng/2 người.

Bên này đồ ăn uống của nói phải nói là rất rẻ so với thu nhập. Thu nhập bình quân theo giờ khoảng £11, với số tiền này thì bạn có thể mua được 1 suất MacDonald đầy đủ hoặc 2 suất Happy Meal, hoặc 3 suất ăn trưa trong các siêu thị (gồm 1 bánh mỳ kẹp thịt nguội, 1 chai nước hoa quả, 1 gói snack như hình dưới), mỗi suất này khoảng £3,20.
View attachment 2739559
Bạn nào mà đi làm thêm chủ bao ăn trưa thì chả mất nhiều tiền cho việc ăn uống.
Nếu bạn nào chịu khó đi siêu thị mua đồ thì thấy đồ nó lại càng rẻ. Tôi tính là các bạn ăn uống đầy đủ dinh dưỡng thì bỏ ra khoảng £200/tháng là thoải mái rồi. Rau cỏ bên này chỉ không phong phú như bên mình thôi chứ rẻ không mà, thịt gà với thịt lợn cũng vậy, ở 1 mình, mua 1 hộp thì ăn cả tuần chẳng hết. Mua cả con gà công nghiệp khoảng £4-£5, nặng khoảng 1,5kg thì kho cả tuần ăn chả hết, thịt thựa cũng vậy. Nó chỉ đắt khi mình ăn đồ Organic thôi, đắt gấp rưỡi đến 2 lần. Tất nhiên đồ bên này ăn không đậm đà như của mình, còn về chất lượng đồ trong siêu thị thì tôi nghĩ là ổn.

Sinh viên bên này được ưu đãi rất nhiều thứ, có tấm thẻ sinh viên sẽ được giảm giá thường từ 10-20% tuỳ thương hiệu. Riêng đi phương tiện công cộng cũng được giảm kha khá, nên nhiều người họ mua lại vé xe của sinh viên để đi lại hàng tháng, rẻ hơn nhiều.

Như vc tôi thì bỏ ra khoảng 70% lương của 1 người để sinh hoạt hàng tháng, số còn lại thì bỏ lợn. Con tôi đi học không mất tiền học, tiền ăn, không phải đóng quỹ này quỹ kia hay đủ các loại tiền khác. Nhà trường có kêu gọi ủng hộ các hoạt động của trường, tuỳ tâm phụ huynh thôi, mỗi lần cũng chỉ loanh quanh £5-£10, 1 năm thì có 3 lần như vậy, ngoài ra thì cho nó học thêm sau giờ học, tuần 3 buổi, £150 cả kỳ (những cái này thì tuỳ gia đình). Tôi không nghĩ là ở VN mình đi làm có thể bỏ ra được nhiều tiền như vậy. Tôi có nhà ở Hà Nội và cả 2 vc đều có công việc ổn định, cũng chẳng phải chu cấp cho gia đình 2 bên nhưng hàng tháng bảo để ra cũng ko có mấy.

Về việc đi ăn hàng thì tôi thấy cũng chưa có gì đặc sắc quá. Ở HN, các hàng quán rất sẵn, đồ ăn phong phú, chúng ta nên tự hào về nền ẩm thực của đất nước mình. Tôi hay nói với bọn bên này là chúng mày qua VN mà ăn, quên sầu luôn, chúng tao có khi dành cả đời cũng chưa ăn hết các món ăn VN. Thực ra tôi cũng chưa có cơ hội thử nhiều các nhà hàng tây, cũng thử vài lần cho biết rồi nhưng cũng chưa được như kỳ vọng. Khu China Town cũng thử vài nhà hàng với các món TQ, và thi thoảng là Nhật Bản với các Việt kiều nhiều tiền bên này rồi. Ngoài ra cũng thử vài nhà hàng Việt, Hàn Quốc. Nhưng phải nói thật là cảm giác mình bỏ số tiền đấy đi ăn hàng nó chưa xứng đáng. Về VN gia đình đi ăn bữa 2tr-3tr, gọi là quy ra tiền Anh thì là £100 (gọi là rẻ đi), nhưng quan trọng ăn nó sướng miệng, thoả mãn việc đi ăn hàng là vậy. Thực ra đây có thể là nhận xét ở phía cạnh cá nhân, chưa trải nghiệm các nhà hàng xịn, ngon, đắt đỏ (tôi cũng chỉ ăn bình dân và trên bình dân tý thôi, chưa đủ kinh tế để chơi sang các fen ạ).

Mua sắm thì lại càng rẻ. Các nhãn hiệu giá rẻ rất bình dân như Primark, H&M, Zara, TikiMak là lựa chọn hàng đầu của những người yêu hàng giá rẻ. Quần áo nó rẻ không ấy mà, người tôi nhỏ nên cứ đồ bọn 15-16 tuổi của tây mà mua, vừa dễ mua, giá mềm mà lại trẻ trung. Vì là quần áo giá rẻ nên cũng chỉ mặc được 1 mùa rồi bỏ, vì nó rẻ nên bỏ thoải mái. Còn nếu thích quần áo hàng hiệu thì chỉ sợ các bạn không đủ tiền mà mua thôi, đủ loại hàng hiệu hịn luôn, không lo bị fake này fake kia. Ngoài ra còn có 1 ngôi làng chuyên bán quần áo hàng hiệu tên là Bicester Village, cách London khoảng 45' đi tàu, đủ các thương hiệu quần áo hàng hiệu, đội TQ mang vali to tướng đến để mua. Thực ra quần áo, giày dép đồ hiệu nó cũng không có đắt quá đâu, tuỳ thương hiệu bạn chọn là gì, và chẳng qua là quy ra tiền Việt thì cao thôi.

Ngoài ra, ở bên này nó ít cộng đồng, bạn bè nên cũng chẳng có ai mà rủ đi nhậu => tiết kiệm tiền, không phải đi đám khóc đám cười nhiều => tiết kiệm tiền, trời rét ít phải đi ra ngoài => tiết kiệm tiền, đi làm nhiều không có thời gian tiêu => tiết kiệm tiền, mà mệnh giá tiền lại cao, đồng tiền có giá trị. Thế mới bảo sao người ta lại sẵn sàng đánh đổi, bán hết nhà cửa, thậm chí đánh cược với mạng sống để qua đây, ngoài ra còn 1 số thành phần quay lưng lại với tổ quốc (nếu ko nói là phản bội tổ quốc), cái này tôi sẽ nói ở 1 phần khác sau. Với tôi thì về mặt giáo dục, sinh hoạt, ăn uống, môi trường, cơ hội phát triển thì quá tốt, còn mặt tinh thần, tình cảm thì chưa ổn.
Tóm lại, đối với 1 dhs nếu biết cách chi tiêu thì London ko đắt đỏ như mọi người nghĩ. Đối với gia đình thì bỏ khoảng 70% lương của 1 người để chi tiêu, còn người kia thì bỏ lợn. Các fen nhớ comment hay bình luận để tôi có thêm động lực nhé!
Nếu ăn đc các loại thịt đông lạnh và gà cn thì ở châu âu, mỹ dống khá khoẻ.
 
#47 - Tiếng anh ở Anh

Tôi giờ đi làm lâu rồi nhưng nghe các bạn BA hay Dev khác nói chuyện vẫn áp lực lắm. Mẹ lúc đầu lúc nào cũng nơm nớp lo là ko hiểu gì, giờ cũng vẫn vậy, chỉ là bớt lo hơn tý thôi. Nói cứ như nước đổ đầu vịt vậy, cơ mà mưa dầm nó cũng thấm đi đâu hết ấy. Nhiều khi nghe bọn nó tám chuyện với nhau, muốn nói lắm cơ mà mồm như kiểu bị phong ấn, còn tai giống như là có thằng nào nó bịt lại vậy, hi vọng vài năm nữa đỡ hơn.

Tôi thấy là, nếu bọn nó muốn nói cho mình hiểu, bọn nó sẽ tìm mọi cách, còn nếu như ko thích thì bạn muốn hiểu thì phải phụ thuộc vào khả năng nghe hiểu của mình.
Vợ tôi sau 1 thời gian câm điếc với tiếng anh, giờ cũng bắt đầu chửi khách như chửi chồng rồi. Tiếng anh học thì phải có môi trường, có thời gian, có người đồng hành, có quyết tâm nữa. Các bạn trẻ tôi thấy tiếng anh ổn lắm, nói chuyện hay, tranh luận giỏi, hùng biện bằng tiếng anh rất chất.
ai mà ở nước ngoài mà xuất thân từ thế giới thứ 3 như Vn(trừ khi là nữ mà có ngoài hình) thì việc hòa nhập cộng đồng rất là khó. Nhiều người cứ bảo mình phải chủ động nhưng mà vấn đề họ có mở lòng hay không hay là khả năng ngoại ngữ của mình có cứng hay không nữa
 
JEWoIdl.png
Sao lại chọn Anh mà ko chọn Mỹ vậy bác. Mình cũng muốn quay lại đi học nữa. Cảm giác con đường học hành còn bỏ dỡ cứ thấy thiếu thiếu.
 
Mình có đi Anh đc 3 tuần thăm bạn và thấy thật sự k nuốt đc đồ ăn của bọn này, suốt 3 tuần ngày ăn chỉ 2 bữa, 1 bữa meal deal trong tesco ( chắc 3-5 pound) và 1 bữa ra chinese mua take away (10-12$) :shame: , chưa kể nạn dựt đt bọn nó còn căng hơn cả SG, bạn mình kể bị dựt đt mà báo Police bọn nó chỉ nói là thôi lần sau đi đưng để ý nhé :D. Được cái thích là đồ uống rẻ như fen nói, có thêm energy drink k đường giá chỉ 0.99p , starbuck cũng rẻ bèo.
 
Nhớ UK quá, còn đâu những ngày đi coach từ Edin xuống tới London chơi cỡ 5-6h sáng xong chạy vào St James Park ngủ.

Qua nhà đứa bạn chơi ở khu Deptford (nhà council) lúc trời tối bị mấy anh Zelda xin đểu, may còn bao thuốc lá trong người để cho. Cũng ở đây, lần đầu tiên được nhìn thấy "cỏ" và còn được giới thiệu là ăn lẩu cho ít "cỏ" vào để nhúng :D

Ở UK mình thích nhất là đi các bảo tàng, gần như là miễn phí.

Hóng thớt ra đều, mình cũng lang bạt ở UK từ Edin, Bir, Coventry xong ở Guildford (rìa London) nên cũng khá nhiều kỷ niệm.

Cảm nhận chung, Anh lợn sống để trải nghiệm, vui chơi du lịch thì ổn. Còn làm giàu thì thôi :D
(5 năm trước mình reject cái offer 38k vì tính ra nó thấp quá)
Tui cũng ở gần khu Deptford. Đi dọc con phố là có đủ hết mọi thứ. Không cần biết TA sống ở phố này vẫn khỏe. Tôi làm thêm ở cửa hàng Thiên Hà ngay đầu (hay cuối) phố, chắc giờ vẫn còn.

Đó là câu chuyện của hơn chục năm trước ròi.

Bro nói đúng ở chỗ ở UK sống trung lưu thì dễ. Nhưng ngoi lên 1 bậc là khó hơn lên trời. Tuy nhiên, tui cũng thích cái cảm giác chẳng là 1 ai cả. Chỉ là 1 cá nhân nhỏ bé sống trong cái xã hội đó, không ai biết đến mình cả. Vậy cũng khá nhẹ nhàng và chill.
 
Tui cũng ở gần khu Deptford. Đi dọc con phố là có đủ hết mọi thứ. Không cần biết TA sống ở phố này vẫn khỏe. Tôi làm thêm ở cửa hàng Thiên Hà ngay đầu (hay cuối) phố, chắc giờ vẫn còn.

Đó là câu chuyện của hơn chục năm trước ròi.

Bro nói đúng ở chỗ ở UK sống trung lưu thì dễ. Nhưng ngoi lên 1 bậc là khó hơn lên trời. Tuy nhiên, tui cũng thích cái cảm giác chẳng là 1 ai cả. Chỉ là 1 cá nhân nhỏ bé sống trong cái xã hội đó, không ai biết đến mình cả. Vậy cũng khá nhẹ nhàng và chill.

Fen giờ ko ở UK nữa à?
Thi thoảng tôi cũng nghĩ giống fen vậy, mình giống như 1 cá nhân nhỏ bé, hòa vào dòng người tấp nập nhưng cô đơn trong sự đông đúc đó. Xưa ở HN cũng có cảm giác đó, rất đông đúc nhưng lại cô đơn, mình chả là gì trong cái xã hội đấy cả, tuy nhiên ở VN thì còn gần gia đình, chạy đi chạy về vẫn có người biết mình là ai.
Sang bên này tôi thấy cảm giác mình biến mất vậy, phần thì hòa vào đất nước mới, đi xa nơi mình sinh ra và lớn lên, liệu vài năm nữa người ta chỉ nhớ về mình là người bạn cũ đã đi nước ngoài, đứa em Việt kiều xa xứ. Cũng hơi tâm trạng nhể!
 
Fen giờ ko ở UK nữa à?
Thi thoảng tôi cũng nghĩ giống fen vậy, mình giống như 1 cá nhân nhỏ bé, hòa vào dòng người tấp nập nhưng cô đơn trong sự đông đúc đó. Xưa ở HN cũng có cảm giác đó, rất đông đúc nhưng lại cô đơn, mình chả là gì trong cái xã hội đấy cả, tuy nhiên ở VN thì còn gần gia đình, chạy đi chạy về vẫn có người biết mình là ai.
Sang bên này tôi thấy cảm giác mình biến mất vậy, phần thì hòa vào đất nước mới, đi xa nơi mình sinh ra và lớn lên, liệu vài năm nữa người ta chỉ nhớ về mình là người bạn cũ đã đi nước ngoài, đứa em Việt kiều xa xứ. Cũng hơi tâm trạng nhể!
Hay mà. Đỡ áp lực bao nhiêu. Ở nhà gánh đủ thứ áp lực vô hình trên vai nặng nề muốn chết. Ở UK sống trung lưu nhẹ nhàng chill chill sướng hơn VN đấy.

Tui về VN hơn chục năm rồi. Sắp quên mất mùi đường phố London ròi :)))
 
Đợt này đi Anh có vẻ dễ hay sao vậy ae, theo dõi fb bà này, ko biết có lừa đảo hay ko mà kiểu thấy làm hồ sơ sang Anh du học, định cư thấy dễ vcl :ops:

1729671591743.png
 
Đợt này đi Anh có vẻ dễ hay sao vậy ae, theo dõi fb bà này, ko biết có lừa đảo hay ko mà kiểu thấy làm hồ sơ sang Anh du học, định cư thấy dễ vcl :ops:

View attachment 2748528

Dễ hay ko thì nó tuỳ vào hồ sơ của từng người, bọn Anh nó cần mọi thứ rõ ràng và minh bạch, nói chung chung thì là thế. Hiện nay bên này đang siết chặt chính sách nhập cư nên khó hơn chứ ko còn dễ như trước. Mọi chi phí đều tăng, số tiền gửi chứng minh tăng, ngưỡng lương cho skilled worker visa tăng lên 30-38K, với nhiều ngành nó là điều không tưởng, mức bảo lãnh diện vợ chồng cũng tăng.

Còn đối với bà này thì ace nào có nhu cầu qua đây thì tuyệt đối tránh xa ra, phốt 102 global của bà này nó nhiều vô kể. Có thể nói đây là 1 trong những trung tâm du học thất đức, hút máu dhs mà tôi từng biết, đủ mọi loại tiền mà họ có thể nghĩ ra, cảm giác tiền vào như lá mít vâỵ, bộ hồ sơ cho dhs chính là đã mất 3K-5K, lại còn tiền "chống trốn" 5-10K, sau khi vào quốc tịch trả lại, tiền hồ sơ phụ thuộc 3-5K nữa, méo hiểu (Khi tư vấn đã phải nộp 300tr rồi). Tôi đã từng được bà này tư vấn rồi, cái gì cũng dễ lắm, chỉ cần tiền thôi, lúc tư vấn thì gặp 1 đứa tư vấn lơ nga lơ ngơ. Trong khi tôi làm trung tâm khác, ngoài tiền xin visa và nộp IHS ra thì tôi méo phải đóng đồng nào vì trung tâm đã được nhận hoa hồng từ trường rồi, họ tư vấn cặn kẽ và có người theo sát mình, tất cả hồ sơ hay dịch thuật mình chỉ cần nộp hồ sơ gốc, còn lại họ làm hết, xếp hồ sơ theo thứ tự khi nộp duyệt visa, đối với hồ sơ phụ thì đóng ít tiền thôi (phí dịch thuật và làm hồ sơ).

Ai cũng chỉ đăng những trường hợp trúng visa thôi, có ai dám đăng tỷ lệ trúng visa ko, số lượng visa bị tạch không.
 
Back
Top