NHQ Khải
Senior Member
Việt Nam, 02:59 AM ngày 06 tháng 04 năm 2025
Xin chào các bác.
Em đang là sinh viên năm 2 (genz 205), đang học CNTT. Hiện tại đang học xa nhà, năm nhất về khá nhiều, nhưng đến năm 2 thì lại về rất ít, mỗi lần về thì cũng về nhiều lắm là 3-5 ngày là phải quay trở lại tp để học( chắc phải 1 tháng mới về 1 lần ). Cảm giác của e nói thẳng ra là lười về nhà (chỗ này chắc chắn là e sai, thấy hơi nông cạn nhưng mà đúng là vậy ) ( mỗi lần về thì hay bị sai vặt hoặc là trốn trong phòng để chạy deadline ) và rất khi đi ra ngoài và giao tiếp với ai đó, em rất ngại nói chuyện với mọi người kể cả là với người thân. Em sống khá khép kín từ nhỏ đến giờ, rất ít khi chia sẽ với người nhà mà em hay giấu trong lòng. Từ bé đến cấp 2 thì e lại rất gần gũi với người nhà, lên cấp 3 lại là câu chuyện khác, em lại xa cách và ít gần gũi hơn với mọi người hơn, em sống khép kín và cô lập, mỗi bữa ăn e rất sợ, vì khi ăn e lại không nói nhiều( thật ra e ghét nghe nhiều trong bữa ăn ) , và chỉ cúi đầu và ăn thật nhanh để trốn, từ đó e hay chờ mọi người ăn xong rồi mới xuống ăn. Khi lên đại học thì em lại thay đổi và xuống ăn chung nhưng vẫn cúi đầu ăn và không nói năng gì, mỗi lần nghe trò chuyện trong bữa ăn là e cảm giác rất khó chịu... ( thật sự là e viết đến đây thì e cũng trách bản thân e nhưng em không làm được gì ngoài thói quen đó ). Lên đại học thì e sống khá tiết kiệm, e cũng cởi mở và làm quen được nhiều bạn hơn, phần nhiều là qua mạng là chủ yếu, chứ ra ngoài gặp thì chã nói được gì. Gpa hiện tại năm 2 vẫn ở mức giỏi, e sống khá tiết kiệm vì chưa có thời gian nhiều để có thể đi làm thêm ở ngoài và vẫn phải dùng tiền phụ huynh để sinh hoạt và đóng học phí ( mà nếu em muốn có thời gian đi làm thêm là e phải học dồn các môn trong kì học đó để có 2-3 tháng rảnh để làm thêm ) mà học dồn thì ít có thời gian được về nhà lâu hơn, mà học dồn xong đi làm thêm thì cũng chã có thời gian để về nhà. Nay nghỉ lễ e được về nhà 5 ngày, thời gian trôi rất nhanh quanh quẩn đó đã gần đến ngày lên tp để đi học lại, lịch học dồn cũng dày nên 1 tháng e tranh thủ về quê một lần, lần này về thì e chỉ phụ rửa bát, quét nhà, ... còn lại là e phải gấp rút chạy deadline các môn, phụ huynh bảo lâu ngày về mà ít quan tâm nên e cũng thấy khó chịu và cảm giác hơi buồn nhưng không biết làm gì ngoài việc cố gắng chạy deadline cho xong. Vì biết mình thất bại, nhút nhát và sợ sệt như vậy nên việc yêu đương hay nghĩ đến mình sẽ có 1 mqh tình cảm thì e dường như không muốn hoặc không muốn có.
Thứ hai là e thấy phụ huynh cũng có tuổi nên nếu em làm xa nhà thì ít khi được về nhà lắm (ngay cả khi hiện tại em đg học đh mà lâu ngày về như vậy tâm trạng phụ huynh đã rầu rồi thì lúc e đi làm xa nhà thì không biết sẽ như nào nữa) , hoặc option thứ 2 là về quê làm nhưng mà lương thì sẽ không bằng làm trên thành phố nhưng mà được cái ở với phụ huynh được nhiều hơn ( tầm tuổi đó thì chắc e có thể nhận thức và quan tâm đến người nhà nhiều hơn ), em nghĩ là vậy nhưng mà tính cách hiện tại của em vẫn là sống nội tâm khép kín. Mà e nghĩ thêm thì lương cao thì đóng chi phí sinh hoạt vs trọ này kia các thứ khéo còn thấp hơn lương khi làm ở quê chỉ đóng mỗi tiền sinh hoạt ( nếu e làm trên tp thì e sẽ có thể là lập trình viên web hay có thể là AI j j đó bla bla , còn nếu e về quê làm thì có thể e sẽ phải học thêm văn bằng chứng chỉ sư phạm để về quê dạy này nọ, ... hi vọng là có thể)
E nghĩ là mình có thể tỉnh táo hoặc không, vì em nghĩ những cái em nói trên bị lặp từ với nông cạn nên các bác có thể góp ý và chia sẽ quan điểm của mình thêm giúp em để e học hỏi và có những lời khuyên sau này và sửa đổi hơn, cảm mơn các bác đã dành thời gian đọc và thank
các bác nhiều!
Xin chào các bác.
Em đang là sinh viên năm 2 (genz 205), đang học CNTT. Hiện tại đang học xa nhà, năm nhất về khá nhiều, nhưng đến năm 2 thì lại về rất ít, mỗi lần về thì cũng về nhiều lắm là 3-5 ngày là phải quay trở lại tp để học( chắc phải 1 tháng mới về 1 lần ). Cảm giác của e nói thẳng ra là lười về nhà (chỗ này chắc chắn là e sai, thấy hơi nông cạn nhưng mà đúng là vậy ) ( mỗi lần về thì hay bị sai vặt hoặc là trốn trong phòng để chạy deadline ) và rất khi đi ra ngoài và giao tiếp với ai đó, em rất ngại nói chuyện với mọi người kể cả là với người thân. Em sống khá khép kín từ nhỏ đến giờ, rất ít khi chia sẽ với người nhà mà em hay giấu trong lòng. Từ bé đến cấp 2 thì e lại rất gần gũi với người nhà, lên cấp 3 lại là câu chuyện khác, em lại xa cách và ít gần gũi hơn với mọi người hơn, em sống khép kín và cô lập, mỗi bữa ăn e rất sợ, vì khi ăn e lại không nói nhiều( thật ra e ghét nghe nhiều trong bữa ăn ) , và chỉ cúi đầu và ăn thật nhanh để trốn, từ đó e hay chờ mọi người ăn xong rồi mới xuống ăn. Khi lên đại học thì em lại thay đổi và xuống ăn chung nhưng vẫn cúi đầu ăn và không nói năng gì, mỗi lần nghe trò chuyện trong bữa ăn là e cảm giác rất khó chịu... ( thật sự là e viết đến đây thì e cũng trách bản thân e nhưng em không làm được gì ngoài thói quen đó ). Lên đại học thì e sống khá tiết kiệm, e cũng cởi mở và làm quen được nhiều bạn hơn, phần nhiều là qua mạng là chủ yếu, chứ ra ngoài gặp thì chã nói được gì. Gpa hiện tại năm 2 vẫn ở mức giỏi, e sống khá tiết kiệm vì chưa có thời gian nhiều để có thể đi làm thêm ở ngoài và vẫn phải dùng tiền phụ huynh để sinh hoạt và đóng học phí ( mà nếu em muốn có thời gian đi làm thêm là e phải học dồn các môn trong kì học đó để có 2-3 tháng rảnh để làm thêm ) mà học dồn thì ít có thời gian được về nhà lâu hơn, mà học dồn xong đi làm thêm thì cũng chã có thời gian để về nhà. Nay nghỉ lễ e được về nhà 5 ngày, thời gian trôi rất nhanh quanh quẩn đó đã gần đến ngày lên tp để đi học lại, lịch học dồn cũng dày nên 1 tháng e tranh thủ về quê một lần, lần này về thì e chỉ phụ rửa bát, quét nhà, ... còn lại là e phải gấp rút chạy deadline các môn, phụ huynh bảo lâu ngày về mà ít quan tâm nên e cũng thấy khó chịu và cảm giác hơi buồn nhưng không biết làm gì ngoài việc cố gắng chạy deadline cho xong. Vì biết mình thất bại, nhút nhát và sợ sệt như vậy nên việc yêu đương hay nghĩ đến mình sẽ có 1 mqh tình cảm thì e dường như không muốn hoặc không muốn có.
Thứ hai là e thấy phụ huynh cũng có tuổi nên nếu em làm xa nhà thì ít khi được về nhà lắm (ngay cả khi hiện tại em đg học đh mà lâu ngày về như vậy tâm trạng phụ huynh đã rầu rồi thì lúc e đi làm xa nhà thì không biết sẽ như nào nữa) , hoặc option thứ 2 là về quê làm nhưng mà lương thì sẽ không bằng làm trên thành phố nhưng mà được cái ở với phụ huynh được nhiều hơn ( tầm tuổi đó thì chắc e có thể nhận thức và quan tâm đến người nhà nhiều hơn ), em nghĩ là vậy nhưng mà tính cách hiện tại của em vẫn là sống nội tâm khép kín. Mà e nghĩ thêm thì lương cao thì đóng chi phí sinh hoạt vs trọ này kia các thứ khéo còn thấp hơn lương khi làm ở quê chỉ đóng mỗi tiền sinh hoạt ( nếu e làm trên tp thì e sẽ có thể là lập trình viên web hay có thể là AI j j đó bla bla , còn nếu e về quê làm thì có thể e sẽ phải học thêm văn bằng chứng chỉ sư phạm để về quê dạy này nọ, ... hi vọng là có thể)
E nghĩ là mình có thể tỉnh táo hoặc không, vì em nghĩ những cái em nói trên bị lặp từ với nông cạn nên các bác có thể góp ý và chia sẽ quan điểm của mình thêm giúp em để e học hỏi và có những lời khuyên sau này và sửa đổi hơn, cảm mơn các bác đã dành thời gian đọc và thank