Nữa đêm tâm sự linh tinh.

Hoàn tử đầu

Junior Member
Trời mưa sấm chớp, nên vừa mới ngủ dậy, nghỉ linh tinh lại thêm sầu.
Thằng em chiều xin tiền mẹ 200k để đóng học phí học thêm môn toán, lúc học về nó kể với em là "Thầy hôm nay giảng mấy bài mà tui chưa hiểu, giảng hay gớm " Mình biết nó cảm thấy tiếc 200k, nên nói ra tự an ủi, vì nó tự học hết chương trình toán 9 rồi.Mình mới bảo, học phí tăng 150k lên 200k, thôi nghỉ đi, ở nhà anh chỉ cho. Thế là nó Ừ. Mình biết nó buồn, hc thêm bạn bè này kia, nhưng hoàn cảnh thật sự khó khăn. Mình lại có thể chỉ được toán 9 cơ bản, đi hc thêm cx cơ bản thôi.

Mẹ mình mới xây lại nhà, nợ ngân hàng 200 triệu, ba mẹ li hôn từ lâu. Mẹ làm đạp đồ cũ của người ta lấy 5 10 ngàn, hôm nào đông khách thì kiếm được hơn 100k, tháng chắc chỉ kiếm được 3 triệu thôi. Nhìn giá học phí đại học tự chủ tăng cao mà buồn cho em mình, không biết sau này nó ra sao, cứ thấy nó mở tiktok xem mấy bọn schanel kể review đại học, điểm thi suốt, rồi hay hỏi mình ông biết trường này, trường kia không. Nhà lại lí lịch ko tốt, nên k theo qđ, ca được.

Mình năm nay 22 rồi, nhưng chưa làm ra tiền được, chỉ ở trong nhà từ năm 18 tuổi sau khi thi khóa 2018 tới giờ vì thi rớt. (Cũng có vài tháng, vài tháng đi làm nhưng lại ko có kết quả) Mình hận cha mình, vì ông ta nghèo. Thỉnh thoảng 2 3 tháng, ra thăm cho hai anh em mỗi người 2 300k, tết thì 500k, rồi hỏi có còn thương ba không, nhớ ba không. Mình thấy 2 300k quá ít. Ổng ở tp nên đủ khả năng để cho nhiều hơn

Nghĩ về việc già đầu ở nhà ăn bám, sao ko đi làm giúp đỡ mẹ, thì mình thật sự ko biết nói sao. Mình hận mẹ, vì có tiền xây nhà, mua bàn ghế chục triệu, có tiền thờ cúng chục triệu, nhưng mình khẩn khoản xin 3 triệu mua xe máy để lên HN chạy grab kiếm sống, thì mẹ tiếc tiền không cho. Bảo mình xe máy cũ 3 triệu thôi, gì 10 triệu vậy ( Mk nhớ mãi) ( Mình để dành 2 300k, 500k dịp tết cha cho được tầm 7 triệu, thiếu 3 triệu nữa là mua được).
Nhưng mình cũng thương mẹ, vì 60t già rồi, ốm yếu, vẫn không để anh em mình đói 1 lần. Có thể 3 triệu là số tiền lớn của mẹ, bộ bàn ghế 10 triệu là ước mơ ấp ủ của mẹ.

Mình nên trách cứ, hận cha mẹ, ở nhà mặc kệ đời, hay nên làm gì khác đây, tuổi trẻ trôi đi. Nhưng thấy bố mẹ người ta mua cho con họ con xe tay ga để đi học, còn mình đến việc muốn cho con chiếc xe cũ để nó kiếm sống, rồi gặp gỡ các mqh khác, họ cũng không chịu nghĩ đến cảnh nhận của mình. Nhìn thấy mình ở nhà 4 năm qua không biết mẹ mình cảm thấy điều gì ? Trong thâm tâm mình muốn mẹ mình đau khổ khi thấy đứa con thảm hại tàn tạ từng ngày, vì trong quá khứ nhiều chuyện mẹ làm khó mình. Như không cho đi chơi gặp gỡ bạn bè, ( rất nhiều, mk không kể hết, cổ hủ, bức ép) mẹ mình có lần dẫn đàn ông về ngủ, mình nữa khuya dậy lấy sách ngữ văn học lại bài cũ vì mai kiểm tra, mình thấy cảnh đó mình đã đau đớn khóc, rơi nước mắt xuống sách ngữ văn, từ 1 học sinh giỏi, mình trở nên bất cần.
 
Anh 22 tuổi rồi thì đi ra ngoài làm đi để có tiền cho bản thân và chăm sóc em nhỏ. Học hết c3 là làm hồ sơ đi làm công ty được rồi. Thoát li gia đình mới cảm thấy cuộc sống tốt hơn được :)
 
22t làm công nhân lương đủ nuôi mồm rồi em. Thời gian rảnh đọc thêm cuốn 300 bài code thiếu nhi nữa chả mấy chốc thành winner.

Sáng mai T2 rồi, xách đít ra đường mà kiếm tiền đi. Nằm đó mà rên rỉ cũng ko thay đổi được gì đâu. Vài năm sau lại thấy tiếc quãng thời gian vô nghĩa đó. Chúc em sớm tìm được việc làm.
 
Tại sao ở nhà từ năm 18t rồi than thở và trách móc oz không cho nhiều tiền hơn thay vì đi làm nhỉ!?
 
Trên thì bảo mẹ kiếm ngày 100 tháng 3tr,dưới lại bảo mẹ xây nhà, mua hẳn bàn ghế chục củ, giỗ chục củ. Ông này đa nhân cách hay mẹ ông kiếm tiền nhiều theo mùa à
 
Trời mưa sấm chớp, nên vừa mới ngủ dậy, nghỉ linh tinh lại thêm sầu.
Thằng em chiều xin tiền mẹ 200k để đóng học phí học thêm môn toán, lúc học về nó kể với em là "Thầy hôm nay giảng mấy bài mà tui chưa hiểu, giảng hay gớm " Mình biết nó cảm thấy tiếc 200k, nên nói ra tự an ủi, vì nó tự học hết chương trình toán 9 rồi.Mình mới bảo, học phí tăng 150k lên 200k, thôi nghỉ đi, ở nhà anh chỉ cho. Thế là nó Ừ. Mình biết nó buồn, hc thêm bạn bè này kia, nhưng hoàn cảnh thật sự khó khăn. Mình lại có thể chỉ được toán 9 cơ bản, đi hc thêm cx cơ bản thôi.

Mẹ mình mới xây lại nhà, nợ ngân hàng 200 triệu, ba mẹ li hôn từ lâu. Mẹ làm đạp đồ cũ của người ta lấy 5 10 ngàn, hôm nào đông khách thì kiếm được hơn 100k, tháng chắc chỉ kiếm được 3 triệu thôi. Nhìn giá học phí đại học tự chủ tăng cao mà buồn cho em mình, không biết sau này nó ra sao, cứ thấy nó mở tiktok xem mấy bọn schanel kể review đại học, điểm thi suốt, rồi hay hỏi mình ông biết trường này, trường kia không. Nhà lại lí lịch ko tốt, nên k theo qđ, ca được.

Mình năm nay 22 rồi, nhưng chưa làm ra tiền được, chỉ ở trong nhà từ năm 18 tuổi sau khi thi khóa 2018 tới giờ vì thi rớt. (Cũng có vài tháng, vài tháng đi làm nhưng lại ko có kết quả) Mình hận cha mình, vì ông ta nghèo. Thỉnh thoảng 2 3 tháng, ra thăm cho hai anh em mỗi người 2 300k, tết thì 500k, rồi hỏi có còn thương ba không, nhớ ba không. Mình thấy 2 300k quá ít. Ổng ở tp nên đủ khả năng để cho nhiều hơn

Nghĩ về việc già đầu ở nhà ăn bám, sao ko đi làm giúp đỡ mẹ, thì mình thật sự ko biết nói sao. Mình hận mẹ, vì có tiền xây nhà, mua bàn ghế chục triệu, có tiền thờ cúng chục triệu, nhưng mình khẩn khoản xin 3 triệu mua xe máy để lên HN chạy grab kiếm sống, thì mẹ tiếc tiền không cho. Bảo mình xe máy cũ 3 triệu thôi, gì 10 triệu vậy ( Mk nhớ mãi) ( Mình để dành 2 300k, 500k dịp tết cha cho được tầm 7 triệu, thiếu 3 triệu nữa là mua được).
Nhưng mình cũng thương mẹ, vì 60t già rồi, ốm yếu, vẫn không để anh em mình đói 1 lần. Có thể 3 triệu là số tiền lớn của mẹ, bộ bàn ghế 10 triệu là ước mơ ấp ủ của mẹ.

Mình nên trách cứ, hận cha mẹ, ở nhà mặc kệ đời, hay nên làm gì khác đây, tuổi trẻ trôi đi. Nhưng thấy bố mẹ người ta mua cho con họ con xe tay ga để đi học, còn mình đến việc muốn cho con chiếc xe cũ để nó kiếm sống, rồi gặp gỡ các mqh khác, họ cũng không chịu nghĩ đến cảnh nhận của mình. Nhìn thấy mình ở nhà 4 năm qua không biết mẹ mình cảm thấy điều gì ? Trong thâm tâm mình muốn mẹ mình đau khổ khi thấy đứa con thảm hại tàn tạ từng ngày, vì trong quá khứ nhiều chuyện mẹ làm khó mình. Như không cho đi chơi gặp gỡ bạn bè, ( rất nhiều, mk không kể hết, cổ hủ, bức ép) mẹ mình có lần dẫn đàn ông về ngủ, mình nữa khuya dậy lấy sách ngữ văn học lại bài cũ vì mai kiểm tra, mình thấy cảnh đó mình đã đau đớn khóc, rơi nước mắt xuống sách ngữ văn, từ 1 học sinh giỏi, mình trở nên bất cần.
ngủ đi, đà nẵng đang mưa sấp chấp ghê lắm em

via theNEXTvoz for iPhone
 
cha mẹ ban cho sự sống nhưng cuộc đời là của mình. Đời ng sống có 1 lần. Phải cố gắng vượt qua nghịch cảnh. Càng khó khăn càng phải vươn lên. Lấy đó mà làm động lực. Ngọc k dũa thì k toả sáng được. Đừng oán trách ai.
 
Cố kiếm việc đi, kiếm không được thì reset cho lẹ chứ sống thế sống làm gí, định chục năm nữa bắt thằng em nó nuôi à
 
18t thi rớt ĐH, ko có ý định thi tiếp nhưng cũng ko có ý định đi làm?
Dù là làm đc 3tr thì cũng là làm.
Thanh niên bây giờ chán thật, nhớ ngày xưa 18t đi vô quán ăn xin chiên chả giò cho ngta để kiếm tiền. Về sau đi trông cây buổi đêm cho người ta.
Nhưng ban ngày vẫn đi học bình thường, nhiều hôm buồn ngủ ke chảy lên mặt sách. Đi học đại học bạn bè có xe gắn máy, còn mình đi xe đạp đến tận năm 2.
Hồi đó vẫn chưa có khái niệm xe ôm công nghệ, grab hay là food gì hết. Muốn kiếm việc thì ra quán ăn xin chạy bàn, rửa chén hoặc ra trung tâm lừa đảo nó cho dán phong bì với làm cái quần què gì đó.
 
Ra đường đi làm đi. Có đồng nào hay đồng nấy, ở nhà lâu con người trở nên tiêu cực đó
 
Thế éo nào 22 tuổi lại ko đi học hay đi làm gì, nhà thì khó khăn. Mẹ m phải lo 3 miệng ăn thì sao mà lo đc. Cũng ko dám cho m tiền mua xe là đúng ở nhà 4 năm ko làm gì thì mua xe khéo 3 hôm là mất.
Dễ nhất bg là m lười làm hoặc éo dám làm công nhân thì đi bộ đội nhà nước lo đi về thì có tiền mua xe
 
Thằng 2gia
Mod đâu rồi ra xích thằng này lại
YuWSpGH.png
 
Back
Top