Ở một mình quá lâu liệu có nguy hiểm không ?

Thím xem dài tập hay lẻ, tôi hay xem dài tập phim linh dị hàn, toàn hồn ma vất vưởng thôi chứ ko có ăn thịt uống máu như phim thái lọ đâu.
Tôi đang xem Bạn Trai Tôi Là Hồ Ly.
Còn thím thích nặng tim hơn thì xem bộ Thám Tử Ma , bộ này tôi ko đủ kiên nhẫn xem đến hết mà chỉ xem 1 nửa vì quạo con ma nữ chính :)
Sợ quá. Cho ôm Velvet cái.
kH9BFd2.gif
 
Tôi chịu không nổi nên bỏ đi xa học hành fen ạ. Mà vẫn dí theo tôi, ép phải sống ở nhà người quen để có người trông coi bla bla, 7 năm đó tôi sống ở cái ban công thờ ở tầng thượng nắng như điên, mưa thì tạt ướt ngập hết đồ đạc không có chỗ ngủ phải chui vào hành lang, không có bạn bè gì cả riết mà tôi như người điên, học cũng không nổi vì tôi như trầm cảm không muốn làm gì cả. Xin ông bà ấy chuyển ra với đứa bạn duy nhất thân ở hơi xa thì chửi tôi một chặp nói tôi đòi đú đởn với bạn bè.
Nhiều thím sẽ thắc mắc sao tôi không tự thế này tự thế kia. Tôi cũng không giải thích được, từ lúc còn rất nhỏ đã bị thao túng tới bạc nhược tinh thần thì có biết gì để tự ý thức được chứ. Cũng là nhờ 7 năm bỏ nhà không về này, tôi dần dần mới học được cách làm người. Tới năm 24t tôi chính thức đi làm ksxd, lúc này mới bắt đầu gọi là người được.
Y hệt ông bà già nhà tôi. Đến nỗi mà năm ngoái, mới ra trường đi làm, tự mình phải đối mặt nhiều thứ quá đâm ra đau hết cả đầu. Kiểu đầu lúc đó có nhiều suy nghĩ, nhiều mong muốn nhưng mà quen đc quyết định cho rồi nên méo biết phải tập trung vào thứ gì trước. Đến lúc mất ngủ vài ngày là tôi quyết định gặp bác sĩ tâm lý. Phải nói rằng trong hơn 100 giờ đó, tôi mới thật sự đc sống đúng với bản thân.
Btw, thớt nếu có cảm thấy cô đơn, hiu quạnh thì tốt nhất nên tập thể thao :) tốt nhất là chạy bộ, chi phí thấp, được đi lại đây đó, gặp gỡ nhiều người hơn :)
 
Last edited:
:big_smile:
Btw, hồi năm ngoái tôi cũng từng dính các dấu hiệu trầm cảm, đại loại là cảm thấy sợ hãi và khó ngủ về đêm. Những đứa mà tôi cho là bạn bè bên cạnh thì lại đéo thể hiểu đc, hoặc là nó

Y hệt ông bà già nhà tôi. Đến nỗi mà năm ngoái, mới ra trường đi làm, tự mình phải đối mặt nhiều thứ quá đâm ra đau hết cả đầu. Kiểu đầu lúc đó có nhiều suy nghĩ, nhiều mong muốn nhưng mà quen đc quyết định cho rồi nên méo biết phải tập trung vào thứ gì trước. Đến lúc mất ngủ vài ngày là tôi quyết định gặp bác sĩ tâm lý. Phải nói rằng trong hơn 100 giờ đó, tôi mới thật sự đc sống đúng với bản thân.
Btw, thớt nếu có cảm thấy cô đơn, hiu quạnh thì tốt nhất nên tập thể thao :) tốt nhất là chạy bộ, chi phí thấp, được đi lại đây đó, gặp gỡ nhiều người hơn :)
cho mình xin địa chỉ bs tâm lí đó đc k. mình cũng có phần giống bạn
rất khó đưa ra quyết định, hay sợ hãi
 
Btw, thớt nếu có cảm thấy cô đơn, hiu quạnh thì tốt nhất nên tập thể thao :) tốt nhất là chạy bộ, chi phí thấp, được đi lại đây đó, gặp gỡ nhiều người hơn :)
Cảm ơn thím sẽ thử xem sao .
:big_smile:

cho mình xin địa chỉ bs tâm lí đó đc k. mình cũng có phần giống bạn
rất khó đưa ra quyết định, hay sợ hãi
Sẵn tiện giúp bạn này luôn.
 
Tui 2 năm mấy rồi số lời bay ra miệng mỗi tuần chắc ko tới trăm rưỡi câu.

Giờ ai hỏi gì nói 1 hồi vấp lưỡi luôn.

Gửi từ Bi Tô Thanh Phong bằng vozFApp
 
Kiểu như thoái lui , bỏ cuộc , cảm xúc bất thường .v.v.

Tui có nhiều ý tưởng nhưng lại sợ sệt thất bại, lười nhác, nhưng cứ có động lực hay có người động viên làm thì lại thành công.

Việc nào tui lên kế hoạch đúng giờ đó làm mà ai hối thúc là tui ức chế ko nghe, rồi tui để trong lòng, tui bị oan ức hay ai chê gì chê, ai nói gì nói tui ko thổ lộ ra mặt, cứ gật gật ừ hử kệ họ.

Chắc phải kiếm con vợ cho nó thọt đít mới nên người.

Gửi từ Bi Tô Thanh Phong bằng vozFApp
 
mình bị khá nhiều
có khaorng time cả ngày chỉ ru rú trong phòng ko nc vs ai kể cả gđ:burn_joss_stick:
Tui có nhiều ý tưởng nhưng lại sợ sệt thất bại, lười nhác, nhưng cứ có động lực hay có người động viên làm thì lại thành công.

Việc nào tui lên kế hoạch đúng giờ đó làm mà ai hối thúc là tui ức chế ko nghe, rồi tui để trong lòng, tui bị oan ức hay ai chê gì chê, ai nói gì nói tui ko thổ lộ ra mặt, cứ gật gật ừ hử kệ họ.

Chắc phải kiếm con vợ cho nó thọt đít mới nên người.

Gửi từ Bi Tô Thanh Phong bằng vozFApp
Có khi là tình trạng chung rồi .
 
Tui có nhiều ý tưởng nhưng lại sợ sệt thất bại, lười nhác, nhưng cứ có động lực hay có người động viên làm thì lại thành công.

Việc nào tui lên kế hoạch đúng giờ đó làm mà ai hối thúc là tui ức chế ko nghe, rồi tui để trong lòng, tui bị oan ức hay ai chê gì chê, ai nói gì nói tui ko thổ lộ ra mặt, cứ gật gật ừ hử kệ họ.

Chắc phải kiếm con vợ cho nó thọt đít mới nên người.

Gửi từ Bi Tô Thanh Phong bằng vozFApp
tui cũng giống thím
dạo này nc vs ai cũng ừ ừ kệ kệ nên mấy mối quan hệ chẳng đâu vào đâu
mình cũng k có vk như thím
để trong lòng quá nhiều mệt thật
 
Có khi là tình trạng chung rồi .

Để lục lại bộ manga cho thím đọc. Nội dung là kể từ khi mẹ chết, thằng kia tối ngày ru rú trong phòng, cha nó ngày nào cũng tới cửa phòng năn nỉ mà nó ko chịu ra.

Cho tới năm nó 30 tuổi, cha nó rước về một em mẹ kế xinh đẹp, lại trạc tuổi nó, cha nó mỗi ngày vẫn tới cửa phòng năn nỉ nó.

Rồi cha nó bị thượng mã phong chết, em gái kia quyết tâm thực hiện tâm nguyện của chồng là lôi cho được thằng con ra.

dwE9Fmg.jpg

Gkj51ct.jpg

o3JQ9Nk.jpg

4x0WwMZ.jpg

mMVEaBE.jpg

r4g1izR.jpg

8fOpEzj.jpg

gJqAfJD.jpg

ztpT9Dc.jpg

CAg6vOK.jpg


Gửi từ Bi Tô Thanh Phong bằng vozFApp
 
Last edited:
Back
Top