nobita18
Senior Member
1. Chuyện 1.
Yêu nhau 2 năm. Tưởng như không thể lìa xa. Tưởng như sinh ra là dành cho nhau. Đã gặp mặt bố mẹ 2 bên. Chỉ đợi đến lúc ra trường thì cưới. Thế mà...
Em phản bội anh lần 1. Anh biết chuyện. Em xấu hổ, bỏ học, trốn biệt về quê gần 2 tuần. Anh phóng xe gần 200km về quê em. Muốn gặp em, muốn nói là anh còn yêu em và anh sẽ tha thứ cho em. Nhưng em lại không đủ dũng cảm để gặp anh. Bỏ mặc anh ngoài cổng. Anh lại phóng xe về, giữa chiều đông mưa lạnh... Bạn bè anh, gia đình anh chửi rủa em. Anh gạt hết đi. Anh luôn nói tại anh để em cô đơn nên em mới yếu lòng..Anh bênh vực em hết mực...Rồi em cũng quay về bên anh. Yên ấm và mặn nồng như thuở nào...Tưởng như, sau lần đó, tình yêu của chúng mình sẽ là mãi mãi...
...Thì em lại phản bội anh lần 2. Em nhất quyết đòi chia tay. Với 1 cái lý do muôn thuở:" Em thấy chúng mình không hợp!". Bỏ mặc anh quẳn quại với nỗi đau và nỗi nhớ, 1 tháng sau, em công khai up ảnh tình từ với người yêu mới lên FB. Anh như phát điên. Tưởng như ko thể vượt qua được...
Rồi thời gian cũng giúp a xóa đi vết thương đó! Anh có người mới. Người đó yêu anh và trân trọng những gì thuộc về anh. Và a quyết định sẽ gắn bó với người đó đến cuối cuộc đời...Thì, cách ngày cưới của a 1 tuần, em nhắn tin cho a. Hỏi thăm tình hình sức khỏe, công việc, tình yêu. Rồi kể về người yêu hiện tại của em. Giàu. Sang. Nhưng khô cằn sỏi đá. Không quan tâm đến em. Không lãng mạn như anh ngày xưa. Muốn gặp anh. Muốn được nhìn thấy anh. Được cầm tay anh như ngày nào...
ĐCM, thấy lợm giọng, thấy ghê tởm. Em ơi, anh không phải thằng hề để mua vui cho em những lúc em buồn. Anh cũng đéo phải thằng lính cứu hỏa để chữa cháy cho em những lúc em cô đơn đâu, em à!
2. Chuyện 2.
Lang thang trên FB, vô tình lạc vào 1 hội "Ngoại tình". Nghe cái tên Group rất chi là mời gọi, vào đọc thử comment thì ôi thôi, toàn những câu chửi bới, trách móc. Đại loại:
"Thằng điên nào add bà vào cái Group thần kinh này vậy?"
"Các bạn rảnh quá ha! Tạo ra cái nhóm vớ vẩn này để làm tan nát hạnh phúc gia đình à??"
"Cho tôi ra khỏi hội đi, và đừng add tôi vào! Lũ điên!"...v..v..
Thấy có 1 cái avatar quen quen, nhảy vào wall. Hóa ra là con bồ của ông giám đốc cty! Con này có chồng rùi, nhưng chồng đi Ấn Độ học hình như 1-2 năm gì đó. Thế là nó cặp với sếp mình, thỉnh thoảng công ty đi buffet hay đi du lịch, nó vẫn mặt dày lẽo đẽo đi cùng. Có 1 baby rồi, nhưng toàn ném cho bố mẹ chồng trông, còn nó thì xõa suốt ngày! Thế mà gân cổ lên chửi cái Group "Ngoại tình".
3. Chuyện 3.
10' sau, thả 1 cái sms:" Xin lỗi, đây không phải số của Hương thì là của ai thế?"
-"Của ai thì anh hỏi làm gì?"
-"Anh hỏi để biết!"
-"Biết để làm gì??"
-"Làm gì kệ anh!"
.....
2 ngày sau thì setup được 1 buổi cafe. 4 ngày sau thì vào nhà nghỉ. Giáo viên mầm non. Có 1 chồng và 1 con.
Lúc XH, thấy em còn hí hoáy nhắn tin, không biết cho ai! Đợi em vào nhà tắm, xem trộm lịch sử tin nhắn. Hóa ra là cho chồng:
- Chồng à! Em đang cho các bé ngủ trưa. Anh đi ăn chưa??
....................
4. Chuyện 4.
Thằng em kết nghĩa 9x đời đầu cưới vợ. Vợ là gái Tuyên Quang, xinh xắn, lại có học thức. Cùng mừng cho thằng em. 2 đứa đẹp đôi lắm. Ông bà già thằng em làm bên Tổng cục Du lịch. Cơ to. Có mấy cái nhà Hà Nội. Vợ chồng thằng em đúng là may mắn và hạnh phúc. Con 1 mà, được ông bà già chiều chuộng đủ đường. Thấy hơi ghen tị 1 chút...
Bất ngờ, ông già thằng em dính phốt. Phải ra tòa, chưa biết sẽ thế nào. Tài sản liên phong, tiền bạc đội nón ra đi sạch sẽ. Mẹ thằng em sốc, tai biến. Rồi nằm liệt giường. Thằng em từ 1 công tử danh gia vọng tộc, bỗng trở thành tay trắng và làm lại từ đầu. Con vợ gái Tuyên giở chứng. Rồi vợ chồng chia tay.
Hôm rồi, anh em ngồi thịt chó chiếu hoa tâm sự.
- Đcm con ml đó anh ơi! Nó yêu gì em? Nó yêu tiền nhà em thì có! Nhà em lụi rồi thì nó cũng tếch đi thôi. Giờ nó cặp với thằng trưởng phòng chỗ ngân hàng nó làm đó anh! May mà em chưa có con!
Tự nhiên thấy đắng lòng. Nghĩ thầm: Đời phù thịnh chứ ai phù suy đâu em! Tình yêu cũng không nằm ngoài quy luật đó...
5. Chuyện 5.
Ông anh học BK, trước mình 7 khóa. Lấy vợ giáo viên. Ông anh kiếm tiền cũng giỏi. Có nhà, có xe. Vợ đẹp, con khôn. Tưởng như là viên mãn. Đùng 1 cái, vợ ung thư. Bán sạch sẽ cửa nhà, vay mượn đủ đường. Đưa vợ sang Sing phẫu thuật. Trước lúc đi, anh em còn ngồi tâm sự:
- Anh có thể bỏ tất cả, nhưng chị thì anh không bỏ được chú à! Vợ chồng mà! Tình và ngãi, sao buông tay nhau được!
Rồi trời thương. Chị khỏi. 2 vợ chồng kéo cày trả nợ. Nhưng, cuộc sống vốn trớ trêu. Chị không chịu được lam lũ, bế con về nhà ngoại...Rồi xuất khẩu lao động, ở lại bên Séc. Có chồng mới. Anh chán đời, phiêu bạt vào Sài Gòn.
...Mùa đông năm ngoái, anh trở về đúng mùa gió bấc. Ngồi bên anh và nồi lẩu ếch.
- Gió đông về lại nhớ vợ con vl chú ạ! Ngày xưa, cứ khi nào gió lạnh đầu mùa là cả gia đình lại dắt díu nhau đi mua áo khoác! Chị nhà anh (anh vẫn giữ nguyên cái "danh xưng" đó) bị 1 cái tật là chỉ thích mặc áo màu đỏ! Cô ấy quan niệm cứ cái gì đỏ mới đẹp. Kì quái! (cười sảng khoái!).
Nhấp 1 ngụm rượu, rồi cả 2 anh em cùng im lặng...Hơi nước từ nồi lẩu bốc lên..Nhòa hết kính!
-----------------------------------------------------------------------
Tình yêu là thế. Hẹn hò, thề thốt với nhau. Cuối cùng, cũng không thể vượt qua được những cám giỗ của dục vọng, tiền tài. Yêu ai thì hãy yêu hết mình, nhưng đừng đặt trọn vẹn niềm tin vào đó. Bởi có thể, 1 ngày nào đó, bạn sẽ mất tất cả đấy...
Trên đời này, có rất nhiều điều là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là 1 trong số đó...
https://o.voz.vn/showthread.php?t=3430747
Yêu nhau 2 năm. Tưởng như không thể lìa xa. Tưởng như sinh ra là dành cho nhau. Đã gặp mặt bố mẹ 2 bên. Chỉ đợi đến lúc ra trường thì cưới. Thế mà...
Em phản bội anh lần 1. Anh biết chuyện. Em xấu hổ, bỏ học, trốn biệt về quê gần 2 tuần. Anh phóng xe gần 200km về quê em. Muốn gặp em, muốn nói là anh còn yêu em và anh sẽ tha thứ cho em. Nhưng em lại không đủ dũng cảm để gặp anh. Bỏ mặc anh ngoài cổng. Anh lại phóng xe về, giữa chiều đông mưa lạnh... Bạn bè anh, gia đình anh chửi rủa em. Anh gạt hết đi. Anh luôn nói tại anh để em cô đơn nên em mới yếu lòng..Anh bênh vực em hết mực...Rồi em cũng quay về bên anh. Yên ấm và mặn nồng như thuở nào...Tưởng như, sau lần đó, tình yêu của chúng mình sẽ là mãi mãi...
...Thì em lại phản bội anh lần 2. Em nhất quyết đòi chia tay. Với 1 cái lý do muôn thuở:" Em thấy chúng mình không hợp!". Bỏ mặc anh quẳn quại với nỗi đau và nỗi nhớ, 1 tháng sau, em công khai up ảnh tình từ với người yêu mới lên FB. Anh như phát điên. Tưởng như ko thể vượt qua được...
Rồi thời gian cũng giúp a xóa đi vết thương đó! Anh có người mới. Người đó yêu anh và trân trọng những gì thuộc về anh. Và a quyết định sẽ gắn bó với người đó đến cuối cuộc đời...Thì, cách ngày cưới của a 1 tuần, em nhắn tin cho a. Hỏi thăm tình hình sức khỏe, công việc, tình yêu. Rồi kể về người yêu hiện tại của em. Giàu. Sang. Nhưng khô cằn sỏi đá. Không quan tâm đến em. Không lãng mạn như anh ngày xưa. Muốn gặp anh. Muốn được nhìn thấy anh. Được cầm tay anh như ngày nào...
ĐCM, thấy lợm giọng, thấy ghê tởm. Em ơi, anh không phải thằng hề để mua vui cho em những lúc em buồn. Anh cũng đéo phải thằng lính cứu hỏa để chữa cháy cho em những lúc em cô đơn đâu, em à!
2. Chuyện 2.
Lang thang trên FB, vô tình lạc vào 1 hội "Ngoại tình". Nghe cái tên Group rất chi là mời gọi, vào đọc thử comment thì ôi thôi, toàn những câu chửi bới, trách móc. Đại loại:
"Thằng điên nào add bà vào cái Group thần kinh này vậy?"
"Các bạn rảnh quá ha! Tạo ra cái nhóm vớ vẩn này để làm tan nát hạnh phúc gia đình à??"
"Cho tôi ra khỏi hội đi, và đừng add tôi vào! Lũ điên!"...v..v..
Thấy có 1 cái avatar quen quen, nhảy vào wall. Hóa ra là con bồ của ông giám đốc cty! Con này có chồng rùi, nhưng chồng đi Ấn Độ học hình như 1-2 năm gì đó. Thế là nó cặp với sếp mình, thỉnh thoảng công ty đi buffet hay đi du lịch, nó vẫn mặt dày lẽo đẽo đi cùng. Có 1 baby rồi, nhưng toàn ném cho bố mẹ chồng trông, còn nó thì xõa suốt ngày! Thế mà gân cổ lên chửi cái Group "Ngoại tình".
3. Chuyện 3.
- Alo, Hương à? Anh đi công tác về rồi, mai e đến công ty anh phỏng vấn nhé!
- Xin lỗi, nhầm máy rồi anh ơi!
- À, sorry em!
10' sau, thả 1 cái sms:" Xin lỗi, đây không phải số của Hương thì là của ai thế?"
-"Của ai thì anh hỏi làm gì?"
-"Anh hỏi để biết!"
-"Biết để làm gì??"
-"Làm gì kệ anh!"
.....
2 ngày sau thì setup được 1 buổi cafe. 4 ngày sau thì vào nhà nghỉ. Giáo viên mầm non. Có 1 chồng và 1 con.
Lúc XH, thấy em còn hí hoáy nhắn tin, không biết cho ai! Đợi em vào nhà tắm, xem trộm lịch sử tin nhắn. Hóa ra là cho chồng:
- Chồng à! Em đang cho các bé ngủ trưa. Anh đi ăn chưa??
....................
4. Chuyện 4.
Thằng em kết nghĩa 9x đời đầu cưới vợ. Vợ là gái Tuyên Quang, xinh xắn, lại có học thức. Cùng mừng cho thằng em. 2 đứa đẹp đôi lắm. Ông bà già thằng em làm bên Tổng cục Du lịch. Cơ to. Có mấy cái nhà Hà Nội. Vợ chồng thằng em đúng là may mắn và hạnh phúc. Con 1 mà, được ông bà già chiều chuộng đủ đường. Thấy hơi ghen tị 1 chút...
Bất ngờ, ông già thằng em dính phốt. Phải ra tòa, chưa biết sẽ thế nào. Tài sản liên phong, tiền bạc đội nón ra đi sạch sẽ. Mẹ thằng em sốc, tai biến. Rồi nằm liệt giường. Thằng em từ 1 công tử danh gia vọng tộc, bỗng trở thành tay trắng và làm lại từ đầu. Con vợ gái Tuyên giở chứng. Rồi vợ chồng chia tay.
Hôm rồi, anh em ngồi thịt chó chiếu hoa tâm sự.
- Đcm con ml đó anh ơi! Nó yêu gì em? Nó yêu tiền nhà em thì có! Nhà em lụi rồi thì nó cũng tếch đi thôi. Giờ nó cặp với thằng trưởng phòng chỗ ngân hàng nó làm đó anh! May mà em chưa có con!
Tự nhiên thấy đắng lòng. Nghĩ thầm: Đời phù thịnh chứ ai phù suy đâu em! Tình yêu cũng không nằm ngoài quy luật đó...
5. Chuyện 5.
Ông anh học BK, trước mình 7 khóa. Lấy vợ giáo viên. Ông anh kiếm tiền cũng giỏi. Có nhà, có xe. Vợ đẹp, con khôn. Tưởng như là viên mãn. Đùng 1 cái, vợ ung thư. Bán sạch sẽ cửa nhà, vay mượn đủ đường. Đưa vợ sang Sing phẫu thuật. Trước lúc đi, anh em còn ngồi tâm sự:
- Anh có thể bỏ tất cả, nhưng chị thì anh không bỏ được chú à! Vợ chồng mà! Tình và ngãi, sao buông tay nhau được!
Rồi trời thương. Chị khỏi. 2 vợ chồng kéo cày trả nợ. Nhưng, cuộc sống vốn trớ trêu. Chị không chịu được lam lũ, bế con về nhà ngoại...Rồi xuất khẩu lao động, ở lại bên Séc. Có chồng mới. Anh chán đời, phiêu bạt vào Sài Gòn.
...Mùa đông năm ngoái, anh trở về đúng mùa gió bấc. Ngồi bên anh và nồi lẩu ếch.
- Gió đông về lại nhớ vợ con vl chú ạ! Ngày xưa, cứ khi nào gió lạnh đầu mùa là cả gia đình lại dắt díu nhau đi mua áo khoác! Chị nhà anh (anh vẫn giữ nguyên cái "danh xưng" đó) bị 1 cái tật là chỉ thích mặc áo màu đỏ! Cô ấy quan niệm cứ cái gì đỏ mới đẹp. Kì quái! (cười sảng khoái!).
Nhấp 1 ngụm rượu, rồi cả 2 anh em cùng im lặng...Hơi nước từ nồi lẩu bốc lên..Nhòa hết kính!
-----------------------------------------------------------------------
Tình yêu là thế. Hẹn hò, thề thốt với nhau. Cuối cùng, cũng không thể vượt qua được những cám giỗ của dục vọng, tiền tài. Yêu ai thì hãy yêu hết mình, nhưng đừng đặt trọn vẹn niềm tin vào đó. Bởi có thể, 1 ngày nào đó, bạn sẽ mất tất cả đấy...
Trên đời này, có rất nhiều điều là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là 1 trong số đó...
https://o.voz.vn/showthread.php?t=3430747