[REVIEW CÓ HÌNH] Bị lừa 2 tỷ và hành trình đi tìm công lý

Trong án dân sự (hiểu theo nghĩa rộng) thì việc đương sự thay đổi lời khai là chuyện rất bình thường, anh khai trên trời cũng được, quan trọng là có chứng cứ chứng minh hay không mới là vấn đề, anh khai anh trả hết nợ rồi cho nguyên đơn vay lại 2000 tỷ cũng được, Tòa án đưa vào biên bản ghi lời khai hết, quan trọng là chứng minh, không thì lời khai đó chỉ là cỏ rác, không đáng bận tâm.

Còn ông Thẩm phán nào nói: "tôi trả hồ sơ cho Cơ quan điều tra, thì có thể bị khởi tố hình sự" như này thì bảo họ đọc lại từ đầu đến cuối Bộ luật Tố tụng dân sự xem có quy định nào cho phép Thẩm phán có quyền này không?

"nhiệt tình photo bằng chứng cho luật sư mang về nữa": Còn cái này là xuất phát từ một quy định mới của Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015 so với trước đây, quy định về nghĩa vụ của đương sự khi cung cấp tài liệu chứng cứ cho Tòa án phải sao gửi tài liệu, chứng cứu nào cho các đương sự khác trong vụ án, trường hợp không tống đạt được thì đề nghị Tòa án thực hiện. Một quy định mang tính tượng trưng vì trường hợp đương sự không làm thì Tòa án cũng không dám bỏ qua chứng cứ đó. Nên đương sự khác đề nghị được tiếp cận, sao chụp tài liệu, chứng cứ thì Tòa án phải tạo điều kiện, trường hợp họ không thể sao chụp thì đề nghị Tòa án thực hiện, lệ phí sao chụp là 1.500đ/mặt A4 theo Nghị quyết 326 năm 2016 của UBTVQH.

Dạo này tôi làm biếng làm mấy vụ như này, thực ra như ông là cho vay lãi nặng rồi lập hợp đồng giả cách là chuyển nhượng đất đai, không trả nợ thì ra sang tên rồi yêu cầu Tòa án buộc người vay ra khỏi nhà. Tôi thì chả có ý kiến gì, việc đảm bảo trật tự quản lý công cộng là chuyện của Nhà nước, nhưng tôi khuyên anh bỏ cái cho vay bạc góp đi, anh thấy thuận tai thì đọc không thì xem như tôi chưa comt gì :D
Trước, ông thớt bỏ nghề bạc góp rồi ông :D đang đi xử lí hậu quả thôi
Sau, tôi cfm những điều ông nói là đúng. Xưa tôi hay đi tòa chụp bút lục hồ sơ :D nên không tốn tiền, giờ mới biết là 1.500/ tờ à :D đắt phết. Vụ nào mà hơn 1000 bút lục thì cũng cả đống tiền :v
 
CHAP 14: NGƯỜI ĐÀN BÀ “TỘI NGHIỆP”

Mở cửa cho em vào, người đàn bà tên Mỹ, lau vội nước mắt rồi mời em vào nhà trong để nói chuyện.

Theo lời chị kể, và em cũng đã xác minh được là đúng sự thật. Nhà chị gồm 4 người, 2 vợ chồng, đứa con trai lớn và con gái út. Chồng chị thì mất cách đây cũng ít lâu, chị lập mộ ngay cạnh nhà để tiện nhang khói và gần gũi. Chị ở nhà lo bếp núc, nội trợ. Thằng con trai lớn thì đi làm ở xa, lâu lâu cũng gửi tiền 1 ít về cho chị. Còn nhỏ gái út thì đang học nghề tóc. Nguồn thu nhập chính của gia đình là từ 2 công ruộng phía sau cho người ta thuê. Nói chung chi tiêu dè sản thì cũng đủ ăn, do mức sống ở nông thôn cũng thấp.

Rồi 1 hôm tai ương ập tới, con trai chị bị tai nạn giao thông, bị chấn thương nặng ở vùng hạ bộ. Nghe tin, chị tức tốc bắt xe đến nơi để thăm con, và đưa vào cấp cứu. Bác sĩ thông báo phải mổ gấp, nếu ko thì có thể ảnh hưởng đến tính mạng, hoặc mất khả năng duy trì nòi giống. Thế là chị vội quay trở về và đôn đáo tìm người để vay tiền. Lúc đó thì bà Hồng xuất hiện, theo lời giới thiệu của 1 người bà con.

Bà Hồng sẵn sàng cho chị Mỹ vay 130 triệu và 1,3 lượng vàng, chỉ cần yêu cầu chị Mỹ ra ký công chứng để làm tin. Tình thế cấp bách, ko suy nghĩ nhiều, chị Mỹ làm theo lời bà Hồng và cầm tiền, vàng về để cứu sống con trai duy nhất của mình. Đó là chuyện cách đây hơn 3 tháng.

Như các bác cũng đoán được, sau khi đã có giấy đất của chị Mỹ, bà Hồng đã sang qua tên của mình, và tìm kèo nâng mức vay lên để ăn phần chênh lệch. Bà Hồng đã nhiều lần dẫn các chủ tiền đến trước nhà bà Mỹ để cho xem đất, nhưng có lẽ vì thấy ngay nấm mộ trước mặt tiền nên tất cả đều lắc đầu.

Về phần chị Mỹ, 1 lần vô tình thấy bà Hồng dẫn người lạ đến chỉ chỏ vào nhà mình, nên gọi hỏi bà Hồng. Thì bà Hồng nói rằng chỉ cho ngân hàng xem để có gì giúp chị Mỹ làm hồ sơ vay cho nhẹ lãi. Nữa tin nữa ngờ, nhưng đã trót vào rọ nên chị Mỹ cũng ko hỏi gì thêm. 3 tháng nay, chị Mỹ vẫn đóng lãi đều đặn cho bà Hồng, ghi chú đầy đủ vào 1 quyển vở học sinh, kèm theo chữ ký của bà Hồng.

Đùng 1 cái, chị Mỹ nghe tin bà Hồng là 1 kẻ lừa đảo, chuyên gạt giấy đất của bà con để đem đi cầm cố. Như trên trời rớt xuống, chị Mỹ vội gọi ngay cho bà Hồng, hỏi giấy đất của chị ở đâu, thì bà Hồng nói đang giữ trong tay, khi nào chị Mỹ chuộc thì báo trước 5 ngày để làm hồ sơ là được.

Lúc này chị Mỹ cũng ko thể làm gì hơn, vì chưa có tiền chuộc, nhưng trong lòng vẫn như lửa đốt. Và khi em lên tiếng hỏi đây phải nhà chị Hồng hay ko, thì chị Mỹ đã biết chắc chắn rằng, mình là nạn nhân tiếp theo của bà Hồng.

Chị Mỹ vừa kể vừa kêu trời và khóc. Em cũng an ủi, thôi giờ chuyện cũng đã lỡ rồi, nên giờ chị em mình phải tìm cách gặp được bà Hồng, bắt bả phải chịu trách nhiệm. Còn nếu ko thì đưa ra công an để thưa bả tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, do chị có bằng chứng là Biên nhận tiền đóng lãi có chữ ký của bà Hồng.

Lau nước mắt, chị Mỹ gật đầu đồng ý. Sau đó, chị Mỹ ngỏ lời mượn giấy đất để xem lại. Thoáng suy nghĩ, em trả lời là giấy đất em để ở nhà rồi, nếu chị cần thì cho em Zalo, em sẽ gửi hình ảnh qua, kèm theo hợp đồng sang nhượng có chữ ký của bà Hồng. Chị đọc số Zalo của con gái chị, tên Thư. Em lưu vào và lên xe đi về nhà.

Trên đường về, em suy nghĩ và tổng hợp lại các chi tiết, để xây dựng nên toàn bộ câu chuyện. Lúc này em đã lờ mờ rằng thằng Hậu gòm có vấn đề, nhưng vì vẫn coi nó là người trong nhà, em của cô giúp việc nên ko lẽ nó dám lừa gạt mình.

Em bấm số điện thoại, gọi cho nó, nó bắt máy. Sau khi nghe em kể về mọi chuyện, nó cam kết sẽ tìm ra bà Hồng để làm rõ trắng đen và thu tiền về cho em. Em nghe xong cũng tạm tin.

Vài ngày sau, em có gọi cho chị Mỹ coi có tiến triển gì ko, thì gặp con gái chị là Thư. Thư thông báo là chị Mỹ bị té xe gãy xương đòn, đang chờ mổ. Sau khi hỏi thăm tình hình sức khoẻ của chị Mỹ thì em hỏi mấy nay có liên hệ được bà Hồng hay ko. Thư lên giọng nói sẵng, tôi không biết vụ nợ nần gì hết, anh cho bả vay thì đi kiếm bả mà đòi, tôi ko có liên quan, cũng ko có nghĩa vụ phải kiếm bà Hồng cho anh. Xong cúp máy.

Em sững người, bỏ qua việc em đang tìm cách giúp cho gia đình nó, thì em cũng lớn hơn nó nhiều tuổi. Mà nó dám mở miệng ra nói chuyện với em như vậy. Đúng lúc này thì thằng Hậu gòm gọi cho em, nói rằng đã liên hệ được bà Hồng, và bả cũng gặp ông Thành rồi. Hai người đã chốt thời gian là qua Tết, cụ thể là ngày mùng 10, sẽ có nguồn tiền về và trả cho em. Thằng Hậu gòm cũng cho em số điện thoại mới của bà Hồng và ông Thành.

Lúc này thì em lại vướng vào câu chuyện của bà Liên nên tạm gác vụ việc này lại, để chờ đến mùng 10 xem sao.

Thấm thoát đến mùng 9, em vẫn ko nhận được cuộc gọi nào từ bà Hồng. Em bấm gọi cho chị Mỹ thì chị thông báo vừa mới tái khám vụ gãy xương đòn, và có xin lỗi em vì vụ con bé Thư nó hỗn. Chị cũng nói là có tìm bà Hồng, bả cũng xác nhận là cầm giấy đất cho em, và hẹn mùng 10 sẽ cho chuộc lại. Chị Mỹ tha thiết xin em đừng sang cho người khác vì sợ số nợ tăng lên cao, sẽ ko có khả năng chuộc. Em cũng ậm ừ và chỉ cho chị cách nói chuyện với bà Hồng, rằng em ko nghĩ là bả sẽ ra mặt chuộc giấy đất, vì đến giờ bả vẫn chưa liên hệ với em, cho nên chị Mỹ cứ nói rằng đã có tiền chuộc đất, và đề nghị bả đem giấy đất lại trả cho chị.

Qua ngày hôm sau, chị Mỹ gọi thì bà Hồng lại thoái thác, và lần này bà Hồng nói là có hùn vay với ông Thành, và chờ ông Thành trả tiền cho bả xong sẽ chuộc giấy đất về trả chị Mỹ. Chị Mỹ và Thư cũng có chửi bà Hồng rất nhiều nhưng bả đều ậm ừ rồi cũng thôi.

Em nghe xong chán chẳng buồn hỏi thêm, nên cúp máy. Biết không thể trông chờ nhiều vào chị Mỹ, nên em có gọi cho anh B., nhờ điều tra thông tin về bà Hồng và ông Thành.

---
Bên dưới là ghi âm cuộc gọi của em và chị Mỹ hồi mùng 9 Tết, các bác nghe kỹ giúp em, và cùng đừng thắc mắc vội sao chap này tên là NGƯỜI ĐÀN BÀ “TỘI NGHIỆP” (chữ tội nghiệp trong ngoặc kép). Sau này các bác sẽ hiểu.

LINK CUỘC GỌI:
 
Trước, ông thớt bỏ nghề bạc góp rồi ông :D đang đi xử lí hậu quả thôi
Sau, tôi cfm những điều ông nói là đúng. Xưa tôi hay đi tòa chụp bút lục hồ sơ :D nên không tốn tiền, giờ mới biết là 1.500/ tờ à :D đắt phết. Vụ nào mà hơn 1000 bút lục thì cũng cả đống tiền :v
Nếu ông chỉ vào đó làm đơn đề nghị cho tiếp cận hồ sơ, được Thẩm phán phê duyệt thì Thư ký họ cho ông xem, nếu không thuận tiện vì bận công việc họ sẽ hẹn thời gian cho ông tiếp cận hồ sơ, ông chụp bằng điện thoại hay máy ảnh thì thường họ không lấy phí nhưng nên gửi họ ít tiền cafe, vì họ phải ngồi canh mình, chứ hồ sơ gốc, mình lượm đi một tài liệu chứng cứ gốc như giấy vay tiền viết tay là bị xử lý theo Quyết định 120 của Chánh án tối cao ngay :D thậm chí có thể bị khởi tố nếu Tòa án bác yêu cầu của nguyên đơn do đếch còn tài liệu, chứng cứ chứng minh cho yêu cầu khởi kiện!

Cái 1.500đ/trang A4 chỉ áp dụng khi ông nhờ họ photocopy tài liệu thôi.
 
chủ thớt làm nghề gì vậy ? Sao gà quá vậy ? Mình xem mặt với cách nói chuyện người khác là đoán họ là người như thế nào rồi, bị lừa tận 2 lần đầy đủ dấy hiệu như vậy mà vẫn cho vay. Thằng Hậu chắc vừa mừng vừa chủi thớt
Chủ thớt cho vay nặng lãi, ăn lãi trăm vụ thì cũng có một vài vụ mất do chủ quan. Dân cho vay lãi kêu hiền =)
 
CHAP 14: NGƯỜI ĐÀN BÀ “TỘI NGHIỆP”

Mở cửa cho em vào, người đàn bà tên Mỹ, lau vội nước mắt rồi mời em vào nhà trong để nói chuyện.

Theo lời chị kể, và em cũng đã xác minh được là đúng sự thật. Nhà chị gồm 4 người, 2 vợ chồng, đứa con trai lớn và con gái út. Chồng chị thì mất cách đây cũng ít lâu, chị lập mộ ngay cạnh nhà để tiện nhang khói và gần gũi. Chị ở nhà lo bếp núc, nội trợ. Thằng con trai lớn thì đi làm ở xa, lâu lâu cũng gửi tiền 1 ít về cho chị. Còn nhỏ gái út thì đang học nghề tóc. Nguồn thu nhập chính của gia đình là từ 2 công ruộng phía sau cho người ta thuê. Nói chung chi tiêu dè sản thì cũng đủ ăn, do mức sống ở nông thôn cũng thấp.

Rồi 1 hôm tai ương ập tới, con trai chị bị tai nạn giao thông, bị chấn thương nặng ở vùng hạ bộ. Nghe tin, chị tức tốc bắt xe đến nơi để thăm con, và đưa vào cấp cứu. Bác sĩ thông báo phải mổ gấp, nếu ko thì có thể ảnh hưởng đến tính mạng, hoặc mất khả năng duy trì nòi giống. Thế là chị vội quay trở về và đôn đáo tìm người để vay tiền. Lúc đó thì bà Hồng xuất hiện, theo lời giới thiệu của 1 người bà con.

Bà Hồng sẵn sàng cho chị Mỹ vay 130 triệu và 1,3 lượng vàng, chỉ cần yêu cầu chị Mỹ ra ký công chứng để làm tin. Tình thế cấp bách, ko suy nghĩ nhiều, chị Mỹ làm theo lời bà Hồng và cầm tiền, vàng về để cứu sống con trai duy nhất của mình. Đó là chuyện cách đây hơn 3 tháng.

Như các bác cũng đoán được, sau khi đã có giấy đất của chị Mỹ, bà Hồng đã sang qua tên của mình, và tìm kèo nâng mức vay lên để ăn phần chênh lệch. Bà Hồng đã nhiều lần dẫn các chủ tiền đến trước nhà bà Mỹ để cho xem đất, nhưng có lẽ vì thấy ngay nấm mộ trước mặt tiền nên tất cả đều lắc đầu.

Về phần chị Mỹ, 1 lần vô tình thấy bà Hồng dẫn người lạ đến chỉ chỏ vào nhà mình, nên gọi hỏi bà Hồng. Thì bà Hồng nói rằng chỉ cho ngân hàng xem để có gì giúp chị Mỹ làm hồ sơ vay cho nhẹ lãi. Nữa tin nữa ngờ, nhưng đã trót vào rọ nên chị Mỹ cũng ko hỏi gì thêm. 3 tháng nay, chị Mỹ vẫn đóng lãi đều đặn cho bà Hồng, ghi chú đầy đủ vào 1 quyển vở học sinh, kèm theo chữ ký của bà Hồng.

Đùng 1 cái, chị Mỹ nghe tin bà Hồng là 1 kẻ lừa đảo, chuyên gạt giấy đất của bà con để đem đi cầm cố. Như trên trời rớt xuống, chị Mỹ vội gọi ngay cho bà Hồng, hỏi giấy đất của chị ở đâu, thì bà Hồng nói đang giữ trong tay, khi nào chị Mỹ chuộc thì báo trước 5 ngày để làm hồ sơ là được.

Lúc này chị Mỹ cũng ko thể làm gì hơn, vì chưa có tiền chuộc, nhưng trong lòng vẫn như lửa đốt. Và khi em lên tiếng hỏi đây phải nhà chị Hồng hay ko, thì chị Mỹ đã biết chắc chắn rằng, mình là nạn nhân tiếp theo của bà Hồng.

Chị Mỹ vừa kể vừa kêu trời và khóc. Em cũng an ủi, thôi giờ chuyện cũng đã lỡ rồi, nên giờ chị em mình phải tìm cách gặp được bà Hồng, bắt bả phải chịu trách nhiệm. Còn nếu ko thì đưa ra công an để thưa bả tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, do chị có bằng chứng là Biên nhận tiền đóng lãi có chữ ký của bà Hồng.

Lau nước mắt, chị Mỹ gật đầu đồng ý. Sau đó, chị Mỹ ngỏ lời mượn giấy đất để xem lại. Thoáng suy nghĩ, em trả lời là giấy đất em để ở nhà rồi, nếu chị cần thì cho em Zalo, em sẽ gửi hình ảnh qua, kèm theo hợp đồng sang nhượng có chữ ký của bà Hồng. Chị đọc số Zalo của con gái chị, tên Thư. Em lưu vào và lên xe đi về nhà.

Trên đường về, em suy nghĩ và tổng hợp lại các chi tiết, để xây dựng nên toàn bộ câu chuyện. Lúc này em đã lờ mờ rằng thằng Hậu gòm có vấn đề, nhưng vì vẫn coi nó là người trong nhà, em của cô giúp việc nên ko lẽ nó dám lừa gạt mình.

Em bấm số điện thoại, gọi cho nó, nó bắt máy. Sau khi nghe em kể về mọi chuyện, nó cam kết sẽ tìm ra bà Hồng để làm rõ trắng đen và thu tiền về cho em. Em nghe xong cũng tạm tin.

Vài ngày sau, em có gọi cho chị Mỹ coi có tiến triển gì ko, thì gặp con gái chị là Thư. Thư thông báo là chị Mỹ bị té xe gãy xương đòn, đang chờ mổ. Sau khi hỏi thăm tình hình sức khoẻ của chị Mỹ thì em hỏi mấy nay có liên hệ được bà Hồng hay ko. Thư lên giọng nói sẵng, tôi không biết vụ nợ nần gì hết, anh cho bả vay thì đi kiếm bả mà đòi, tôi ko có liên quan, cũng ko có nghĩa vụ phải kiếm bà Hồng cho anh. Xong cúp máy.

Em sững người, bỏ qua việc em đang tìm cách giúp cho gia đình nó, thì em cũng lớn hơn nó nhiều tuổi. Mà nó dám mở miệng ra nói chuyện với em như vậy. Đúng lúc này thì thằng Hậu gòm gọi cho em, nói rằng đã liên hệ được bà Hồng, và bả cũng gặp ông Thành rồi. Hai người đã chốt thời gian là qua Tết, cụ thể là ngày mùng 10, sẽ có nguồn tiền về và trả cho em. Thằng Hậu gòm cũng cho em số điện thoại mới của bà Hồng và ông Thành.

Lúc này thì em lại vướng vào câu chuyện của bà Liên nên tạm gác vụ việc này lại, để chờ đến mùng 10 xem sao.

Thấm thoát đến mùng 9, em vẫn ko nhận được cuộc gọi nào từ bà Hồng. Em bấm gọi cho chị Mỹ thì chị thông báo vừa mới tái khám vụ gãy xương đòn, và có xin lỗi em vì vụ con bé Thư nó hỗn. Chị cũng nói là có tìm bà Hồng, bả cũng xác nhận là cầm giấy đất cho em, và hẹn mùng 10 sẽ cho chuộc lại. Chị Mỹ tha thiết xin em đừng sang cho người khác vì sợ số nợ tăng lên cao, sẽ ko có khả năng chuộc. Em cũng ậm ừ và chỉ cho chị cách nói chuyện với bà Hồng, rằng em ko nghĩ là bả sẽ ra mặt chuộc giấy đất, vì đến giờ bả vẫn chưa liên hệ với em, cho nên chị Mỹ cứ nói rằng đã có tiền chuộc đất, và đề nghị bả đem giấy đất lại trả cho chị.

Qua ngày hôm sau, chị Mỹ gọi thì bà Hồng lại thoái thác, và lần này bà Hồng nói là có hùn vay với ông Thành, và chờ ông Thành trả tiền cho bả xong sẽ chuộc giấy đất về trả chị Mỹ. Chị Mỹ và Thư cũng có chửi bà Hồng rất nhiều nhưng bả đều ậm ừ rồi cũng thôi.

Em nghe xong chán chẳng buồn hỏi thêm, nên cúp máy. Biết không thể trông chờ nhiều vào chị Mỹ, nên em có gọi cho anh B., nhờ điều tra thông tin về bà Hồng và ông Thành.

---
Bên dưới là ghi âm cuộc gọi của em và chị Mỹ hồi mùng 9 Tết, các bác nghe kỹ giúp em, và cùng đừng thắc mắc vội sao chap này tên là NGƯỜI ĐÀN BÀ “TỘI NGHIỆP” (chữ tội nghiệp trong ngoặc kép). Sau này các bác sẽ hiểu.

LINK CUỘC GỌI:
Mới vài ngày sau đã ngã gãy xương rồi, không lẽ trùng hợp đến thế sao. Dự là sắp tới sẽ có món lật bánh tráng của chị Mỹ và cuối cùng lòi ra 1 tập đoàn lừa đảo.^^
 
chủ thớt làm nghề gì vậy ? Sao gà quá vậy ? Mình xem mặt với cách nói chuyện người khác là đoán họ là người như thế nào rồi, bị lừa tận 2 lần đầy đủ dấy hiệu như vậy mà vẫn cho vay. Thằng Hậu chắc vừa mừng vừa chủi thớt
Thớt đã tự nhận ngu bao lần rồi mà các thím vào sau vẫn chửi bới làm gì ko biết, chịu khó lội vài thớt là nắm được rồi
 
Tối qua đọc xong mà tức run người thay chủ thớt, cả đêm nằm suy nghĩ cũng không ngủ được, vậy nên sinh ra gần vạch đích cũng phải đi lùi lại để trải qua các cạm bẫy, khó khăn từ người sinh ra từ con số 0.
Các thím nào từ vạch số 0 như tôi vào đọc rút kinh nghiệm, các thím từ vạch đích thì đọc để biết không nên đôi tiền qua cửa sổ như thế này
Nói nhỏ, không ông thớt lại dỗi ko viết tiếp cho mà đọc :( , cơ mà ông ý cũng tham bỏ mịa ra ấy ạ. Chọn cái nghề ăn trên những hoàn cảnh khó khăn. Ngoài những vụ bị phốt như đã kể thì còn bao kèo thơm nữa? Biết chết liền :)
 
Nếu ông chỉ vào đó làm đơn đề nghị cho tiếp cận hồ sơ, được Thẩm phán phê duyệt thì Thư ký họ cho ông xem, nếu không thuận tiện vì bận công việc họ sẽ hẹn thời gian cho ông tiếp cận hồ sơ, ông chụp bằng điện thoại hay máy ảnh thì thường họ không lấy phí nhưng nên gửi họ ít tiền cafe, vì họ phải ngồi canh mình, chứ hồ sơ gốc, mình lượm đi một tài liệu chứng cứ gốc như giấy vay tiền viết tay là bị xử lý theo Quyết định 120 của Chánh án tối cao ngay :D thậm chí có thể bị khởi tố nếu Tòa án bác yêu cầu của nguyên đơn do đếch còn tài liệu, chứng cứ chứng minh cho yêu cầu khởi kiện!

Cái 1.500đ/trang A4 chỉ áp dụng khi ông nhờ họ photocopy tài liệu thôi.
:D tôi ở tỉnh thôi, thẩm phán với thư kí tòa cũng có quan hệ riêng ông ạ. Cụ thể luôn là cứ mỗi vụ xong kết quả tốt thì lúc nào cũng có tý "quà" cho thư kí hết :D nên tiếp cận hồ sơ nó nhanh, chứ chờ đơn chờ hẹn thì mất việc lắm. Còn tphcm thì tôi ko rõ lắm, trên này chỉ có đi án giám đốc thẩm toàn vào ngồi tòa :D
 
Hic đọc đến đoạn hôm sau bị ngã gãy xương là tôi đã thấy chị Mỹ có mùi rồi.
Tôi khẩn thiết mong các bác vào đọc và theo dõi thì hãy coi như đây là 1 câu truyện tưởng tượng thôi. Không giúp gì được thì đừng đay nghiến chê bôi chủ thớt thêm vì bất cứ lý do nào nữa. Nó chả chứng minh được các bác giỏi giang hơn người hay gì cả ngoại trừ cái xấu tính.
 
:pudency: ông thớt vẫn tỉnh khi chưa cho bà Mỹ xem giấy trực tiếp. Bọn lừa đảo chuyên có một ekip, thèn lên kịch bản, thèn đi diễn trò, nhiều khi mình ko phân biệt đcbij hại thiệt hay giả. Dễ thấy nhất là lên youtube xem đám làm từ thiện. Lúc éo nào cũng vẽ ra đc mấy kịch bản lấy tình thương.
 
CHAP 15: BẢN CHẤT 1 NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Nhiều bác nhắn tin hỏi em về bà Hồng, nên em đăng hình bả, kèm theo nhà cũ của bả lên luôn. Nếu bác nào cũng là nạn nhân thì nhắn tiếp cho em, mình cùng gom lại bàn phương án.

FW.jpg


Em tiếp đây.

Khoảng 1 tuần sau, anh B. gọi lại cho em, nói đã có thông tin về 2 người này. Bà Hồng đã ly dị chồng hay chồng chết gì đó, lâu rồi em quên mất. 2 người đã có 1 đứa con, còn bả hiện đang cặp với 1 thằng tên Duy, cũng chuyên đi lừa đảo. Thằng Duy bữa hôm trước Tết bị người ta phát hiện lừa đảo, đánh vỡ đầu, phải chạy vào công an trốn.

Bả và thằng Duy hiện đang sống trong 1 nhà trọ ở XXX, do bà Hồng mua lại. Còn căn nhà cũ thì lâu lâu bả mới về, và căn đó cũng đang xảy ra tranh chấp với anh chị em bên chồng. Trước bả mở 1 công ty ngya tại nhà cũ, mục đích là để tạo uy tín và dễ huy động vốn lừa đảo.

Còn ông Thành, quê ở Đồng Tháp, lấy vợ và sống ở Lấp Vò, có 3 đứa con gái. Trước gia đình cũng khá giả, làm bên ngành vật liệu xây dựng. Sau đó xảy ra sự cố vỡ nợ, bị ngân hàng siết nhà cửa, ruộng vườn. Vợ chồng con cái phải cuốn gói bỏ xứ ra đi.

Hiện tại thì ông Thành đang làm Phó giám đốc của 1 công ty ma ở quận Bình Thạnh, TPHCM, có địa chỉ cụ thể gửi em luôn. Mới hôm qua, ổng chở vợ con về Đồng Tháp thì đụng vào 2 con bé học sinh qua lộ, thương tích nhẹ. Ổng bỏ vợ con ở quán café bên đường, sau đó đưa nạn nhân đi bệnh viện. Do xây xát nhẹ thôi, nhưng chụp chiếu các thứ cũng ra mấy triệu. Vét sạch túi vẫn ko đủ tiền, nên ông Thành gọi cho bạn bè ở TPHCM để mượn 3 triệu.

Anh B. gửi cả cho em 1 đoạn ghi âm, ông Thành nói chuyện qua điện thoại vs 1 người. Rằng ông phải chạy từ Đồng Tháp lên TPHCM để vay 3 triệu. Khi người kia hỏi sao phải đi xa vậy, thì ông Thành trả lời rằng, bây giờ phải vay được tiền để đền bù cho người ta, cho dù lên trời ổng cũng phải đi.

Nghe xong đoạn ghi âm, em lặng người với những suy tư.

Thực ra, ấn tượng của em với ông Thành ko có xấu, cả linh cảm cũng vậy. Ổng chưa từng ngang ngược hay có thái độ lươn lẹo. Khi tiếp xúc với em, từng lời ăn tiếng nói đều có vẻ là người có ăn học. Không gian manh xảo quyệt như đám kia. Có thể vì vấp ngã 1 cú chí mạng, vì gánh nặng cơm áo gạo tiền cho gia đình nên nhắm mắt đưa chân.

Suy nghĩ 1 hồi lâu, em bấm số điện thoại mới của ông Thành. Chuông reo, và ổng bắt máy.

Em xưng tên, xong rồi cũng giả bộ hỏi ổng đang ở đâu, sao ko thấy đóng tiền lãi cho em. Ông Thành nói ổng đang vô thầu mấy hợp đồng xà lan cát từ Vũng Tàu, sắp có tiền rồi. Khi làm vài vụ, đủ tiền sẽ về để trả nợ cho em, để chuộc đất về trả bà Hồng. Ổng kêu em yên tâm, ổng hứa là ổng sẽ làm, còn nếu bà Hồng ko trả thì ổng sẽ trả luôn phần bà Hồng, em chuyển giấy đất qua tên ổng, sau này ổng tự giải quyết.

Em kêu ông nói gì thì nói, tôi biết hết rồi, cả quê quán, vợ con ông, và cả việc ông vừa quẹt xe người ta nữa. Em yêu cầu ổng, đầu tiên phải cam kết là ko bao giờ ko nghe máy của em, và đổi số điện thoại thì phải cho em biết (Nghe như con nít hứa với nhau các bác nhỉ, nhưng ông Thành vẫn làm được, tính đến thời điểm hiện tại).

Vụ nợ nần thì vài hôm nữa em sẽ bàn với ổng sau, trước mắt em kêu ổng gửi cho em số tài khoản, em muốn lì xì cho 3 đứa con gái ổng. Ổng im lặng khoảng 10 giây, xong rồi nói Ừ để tôi gửi. Sau đó em chuyển cho ổng 3 triệu, kèm theo lời chúc ổng chí thú làm ăn, gia đình sức khoẻ và sớm dứt nợ nần.

Lát sau, ông Thành nhắn lại 1 tin “Cám ơn chú, lần đầu tiên các con tôi được lì xì. 3 đứa nhỏ mừng lắm. Thực tôi đang rơi nước mắt”

Tiết trời ngày Tết bỗng trở nên mát lạ, phải chăng trong lòng em cũng có chút gì là mùa xuân?

Bẵng đi 1 thời gian sau, lâu lâu em cũng gọi hỏi thăm ông Thành, lúc thì ổng nói mới ký được 1 hợp đồng cung ứng cát với Malaysia, khi thì chuẩn bị giao 1 xà lan cát cho đối tác từ Vũng Tàu đi Singapore, sắp có tiền rồi… Nghe rất vô lý nhưng ổng lại có thể gửi cho em đầy đủ hình ảnh xà lan, đăng kiểm, hợp đồng uỷ thác, chứng thư bảo lãnh… của công ty ổng (đứng tên Phó giám đốc) và cả của đối tác, bản in dấu mộc đầy đủ. Trong đó, con dấu của Việt Nam mình thì dấu tròn, còn con dấu của đối tác Malaysia thì hình vuông, nhìn rất ngộ.

Em thì cũng ko quan tâm lắm, vì chừng nào có tiền vào tài khoản mình rồi mới tin được.

Em không nhớ rõ chính xác thời điểm, nhưng vào khoảng tháng 8/2019. Em giả vờ nói với ổng giờ gia đình tôi đang gặp sự cố, tiền bạc rất kẹt, ông có được bao nhiêu thì gửi cho tôi để tôi còn lo chuyện trong nhà. Ổng ừ ừ, nói đang làm thủ tục để công chứng 1 miếng đất, nhận được tiền hoa hồng khoảng 50tr, sẽ chuyển hết cho em. Em cũng hối ổng nhanh nhanh, vì đang cần gấp.

Hôm đó, theo như ổng hẹn là ngày ra công chứng. Em còn nhớ đó là ngày giỗ của bà ngoại em. Sáng em gọi hỏi thì ổng nói người ta hẹn đầu giờ chiều. Em cũng ko gọi nữa, mà vào nhậu với các chú bác trong nhà. 14h, em gọi lại thì ổng nói là làm xong rồi, nhưng mà hoa hồng chỉ được có 20tr thôi, ổng gửi em trước rồi vài bữa nữa kiếm kèo khác gửi thêm được ko?

Em thì chẳng hy vọng gì đâu, nhưng cũng nói ông gửi lẹ đi, được nhiêu hay nhiêu, sau này gửi tiếp. Xong em ra bàn nhậu tiếp. Lúc này bia đã ngấm, ngà ngà say rồi thì bỗng nhiên điện thoại ting ting, báo có 20tr.

Em cực kỳ ngạc nhiên, đến ko thể tin được vào mắt mình. Lát sau, em mỉm cười, trong lòng cực kỳ sảng khoái.

Ko phải vì bia rượu, cũng ko phải có thêm 20tr, mà vì em đã ko nhìn lầm 1 con người.
 
chủ thớt làm nghề gì vậy ? Sao gà quá vậy ? Mình xem mặt với cách nói chuyện người khác là đoán họ là người như thế nào rồi, bị lừa tận 2 lần đầy đủ dấy hiệu như vậy mà vẫn cho vay. Thằng Hậu chắc vừa mừng vừa chủi thớt

Rủi ro cao thì lợi nhuận lớn mà fence...:go:
Cho vay nặng lãi lúc nào chả vậy...:go:

Đánh dấu đọc thêm cho trải sự đời...thanks thớt
 
Nói trắng phớ ra là thớt đi cho vay nặng lãi, thi thoảng xảy ra vài vụ trục trặc thì gom thành truyện đem lên trên đây cho ae đọc thôi. Cho vay lặng lãi ăn được thì lãi to, mà rủi ro cũng cao thôi.

Gửi từ Google Pixel 4 bằng vozFApp
 
Nhiều bác ko biết có đọc hết từng chap ko, hay chỉ vào coi tiêu đề rồi vào comment, hết chửi em ngu, gà rồi lại còn phán em ăn lãi hàng trăm vụ các thứ...
Hết mie hứng viết.
Thôi nay em nghỉ, mai em viết tiếp.
Kệ chúng nó đi viết tiếp đi chứ, bản chất bọn voz mồm chó vó ngựa thấy người ta ngã thì đạp bác quan tâm làm gì
 
Nhiều bác ko biết có đọc hết từng chap ko, hay chỉ vào coi tiêu đề rồi vào comment, hết chửi em ngu, gà rồi lại còn phán em ăn lãi hàng trăm vụ các thứ...
Hết mie hứng viết.
Thôi nay em nghỉ, mai em viết tiếp.
Thím chia sẻ nhiều chuyện giống Mẹ mình. May sao cũng dứt ra đc.
Vay 600 tr tận 7 năm mới giải quyết xong. Lãi và gốc gởi đc 750 tr.
 
Nhiều bác ko biết có đọc hết từng chap ko, hay chỉ vào coi tiêu đề rồi vào comment, hết chửi em ngu, gà rồi lại còn phán em ăn lãi hàng trăm vụ các thứ...
Hết mie hứng viết.
Thôi nay em nghỉ, mai em viết tiếp.
tiếp đi thớt ơi. Kệ mẹ chúng nó. Qua giờ toàn vào thớt để hóng chuyện
 
Back
Top