[Review] Nghề cho thuê xe máy

Hồi trước ở hồ tuyền lâm có nt cho thớt thuê xe mà xa quá thớt k cho thuê :D với chắc sợ mình chặt xác bỏ bao quăng hồ tuyền lâm
 
Cảm ơn các thím!



Xe cho thuê chỉ đông khách vào cuối tuần, trong tuần thì lai rai. Thu nhập thì như thím nói, ít hay nhiều là tùy cách kinh doanh.

Đà Lạt sống nhờ du lịch nên nếu ko có thiên tai dịch bệnh thì nghề này ổn, dễ kiếm cơm.
Nếu chủ thớt đọc dc thì mình có góp ý là với xe số bạn nên hạ 1 nhông của xe đi, ví dụ nhông 14 thay bằng nhông 13. Thì xe sẽ khỏe hơn trông thấy, leo đèo dốc tốt hơn. Mặc dù tốn xăng hơn một ít. Nhưng bền cho cục máy hơn khi phải leo đèo dốc nhiều.
 
BIA MỘ

Tôi đi lấy cái xe khách trả. Khách thuê cả 2 tuần, tôi thu về triệu rưỡi, trong lòng vui vẻ phấn chấn. Buổi trưa nắng gắt quá, tôi đi tắt qua nghĩa địa để về nhà cho gần. Có hai ku em đang hí húi khiêng vác, đục đẽo bên một ngôi mộ mới làm sát đường đi.

Thấy tôi ngang qua, hai chú gọi giật lại, anh ơi phụ tụi em một tay. Đang rảnh, lại vừa lâng lâng vì mới lấy tiền, sẵn sàng thôi, tôi dừng xe. Anh khiêng giúp cái bia mộ này qua chỗ kia, nặng quá hai thằng em không nhấc nổi .

Cái bia mộ nhìn cũng nhỏ, tôi nhắm chừng chắc trăm ký chứ nhiêu. Bọn trẻ bây giờ chán vl, hai thằng mà có cái bia nhỏ này cũng ko nhấc nổi. Do lười vận động quá đây mà, sao mà được như thế hệ các anh các chú - tôi lắc đầu, thầm nghĩ.

Ok đơn giản, để anh giúp. Hai chú nâng một đầu, anh nâng một đầu nhé! Nó cũng nặng đấy anh, hai thằng em hai đầu, anh phụ lót ở giữa là được. Thôi khỏi, mày cứ làm quá, cái bia này anh cân tuốt. Hai thằng mày cứ lo một bên, anh bao một bên còn lại, ok chưa?

Ok luôn anh dzai, anh trông vậy mà khỏe nhỉ. Chuyện, anh mày tập tạ nửa năm rồi đấy. Mày nhìn bắp tay anh này, coi có lực không. Tôi vén bắp tay vận gồng đầy tự tin. Hai ku em nhìn tôi đầy thán phục. Ok ok anh.

Thế là hai thằng ku một bên, mình tôi một bên, cùng nâng bia mộ lên. Tự tin vào sức của mình, tôi còn cho hai ku đó nâng lên trước, phần khó hơn cứ để tôi. Sau đến tôi, tôi đứng rộng chân, xoa xoa tay rồi cúi xuống nâng tấm bia. Cứ nghĩ đơn giản, nhưng ôi Giàng ơi, trông vậy mà nó nặng vl. Nặng hơn tôi tưởng nhiều. Nhấp nhổm 2-3 lần, cắn răng, hít hà đủ kiểu, tôi mới nâng được nó lên.

Có ổn ko anh? Hay bỏ tạm xuống rồi em qua phụ anh - một ku em tỏ vẻ ái ngại. Thực tế thì ko ổn lắm, nhưng cái sĩ diện của một Gymer 6 tháng lại nói là ổn. Tôi bảo ok, ko sao, hai chú cứ đi đi. Thế là ì ạch lết đi. Nhưng mà nó nặng quá, đi được chừng 2 mét, tôi méo chịu nổi nữa, tuột tay rơi mẹ tấm bia luôn. Hai ku em bị bất ngờ nên cũng chỉ kịp buông tay và nhảy ra.

May quá bia đá không rơi vào chân đứa nào, ko có thì bầm dập, hoặc què như chơi. Nhưng nó bị bể mất một góc tam giác khá to, cắt chéo mấy dòng chữ ghi lai lịch người đã khuất.

Hai ku em thộn mặt ra, không nói được câu nào. Lúc đầu tôi cũng thế, cân nín! Sau tôi vờ cười cười cầu hòa, kêu xui quá em nhỉ, ai ngờ nó nặng vậy, hihi! Em đã bảo nó nặng, để em phụ mà anh cứ nói là anh khiêng được, giờ bể thế này - một ku mếu máo.

Thôi giờ lỡ bể góc nhỏ rồi, em cầm mấy trăm mua hộp keo dán đá, dán lại nhé. Ôi anh ơi! Gắn keo bậy bạ vô thì đêm đến hồn ma về bóp cổ tụi em! Vớ vẩn, ma cỏ gì, bây cứ thần hồn nát thần tính, gắn vào ai biết đâu. Anh ơi, tụi em làm nghề, cũng có nhiều người như anh, ko tin, và thường gặp chuyện rủi như đụng xe, té cầu thang, đổ bệnh...

Đang hăng máu, nhưng nghe vậy tôi cũng hơi nhợn. Thôi, lợi ích hài hòa, rủi ro chia sẻ, anh em cưa đôi nhé. Ôi anh ơi, bọn em đi làm công, bia này 3tr, tiền đâu mà cưa đôi... Em biết là xui rủi thôi nhưng anh thương thì thương cho chót. Mà cũng tại anh tự tin quá, cứ bảo mình anh cân được, gym này gym kia. Được rồi, được rồi, thôi bể thì cũng bể rồi, giờ trưa nắng về nghỉ đã, để mai anh tính. Không anh ơi, trong chiều nay tụi em phải xong việc, không thì anh chủ cho ăn bạt tai. Anh giúp tụi em với...

Thế là phải cắn răng ói ra đủ 3 củ. Hai ku em cảm ơn, xong bảo anh đền đủ tiền rồi thì cái bia này giờ của anh, anh lấy về đi, lỡ khi nào cần thì có sẵn mà xài. Mày điên à, bia mộ tao lôi về nhà làm gì. Dạ, em chỉ gợi ý thế, anh ko lấy thì thôi.

Đang yên đang lành, tự dưng rỗi hơi rồi mang họa vào thân. Cho thuê xe hai tuần được triệu rưỡi, giờ còn mất thêm triệu rưỡi nữa. Biết vậy éo đi đường tắt thì có phải đỡ nhục không. Cũng tại tôi ATSM, cứ nghĩ vác bia mộ nó cũng như vác tạ sắt. Thôi từ giờ xin chừa sân si, không lo chuyện bao đồng nữa, cũng bỏ cmn Gym gủng luôn.
 
Last edited:
BIA MỘ

Tôi đi lấy cái xe khách trả. Khách thuê cả 2 tuần, tôi thu về triệu rưỡi, trong lòng vui vẻ phấn chấn. Buổi trưa nắng gắt nên tôi đi tắt qua nghĩa địa để về nhà cho gần. Thấy có hai ku em đang hí húi khiêng vác, đục đẽo bên một ngôi mộ mới làm sát đường đi.

Thấy tôi ngang qua, hai chú gọi giật lại, anh ơi phụ tụi em một tay. Đang rảnh, sẵn sàng thôi, tôi dừng xe. Anh khiêng giúp cái bia mộ này qua chỗ kia, nặng quá hai thằng em không nhấc nổi .

Cái bia mộ nhìn cũng nhỏ, tôi nhắm chừng chắc trăm ký chứ nhiêu. Bọn trẻ bây giờ chán vl, hai thằng mà có cái bia nhỏ này cũng ko nhấc nổi. Do lười vận động quá đây mà, sao mà được như thế hệ các anh các chú - tôi thầm nghĩ.

Ok để anh giúp, hai chú nâng một đầu, anh nâng một đầu nhé. Nó cũng nặng đấy anh, hai thằng em hai đầu, anh phụ lót ở giữa là được. Thôi khỏi, cái này anh cân được; hai thằng mày cứ lo một bên, anh bao một bên còn lại, ok chưa?

Ok luôn anh dzai, anh trông vậy mà khỏe nhỉ. Chuyện, anh mày tập tạ nửa năm rồi đấy. Mày nhìn bắp tay anh này, coi có lực không. Tôi vén bắp tay vận gồng đầy tự tin. Hai ku em nhìn tôi đầy thán phục. Ok ok anh.

Thế là hai thằng ku một bên, mình tôi một bên, cùng nâng bia mộ lên. Tự tin vào sức của mình, tôi còn yêu cầu hai ku đó nâng lên trước. Sau đến tôi, tôi đứng rộng chân, xoa xoa tay rồi cúi xuống nâng tấm bia. Ôi Giàng ơi, trông vậy mà nó nặng vl. Nặng hơn tôi tưởng nhiều. Nhấp nhổm 2-3 lần, cắn răng, hít hà đủ kiểu, tôi mới nâng được nó lên.

Có ổn ko anh? Hay bỏ tạm xuống rồi em qua phụ anh - một ku nói. Thực tế thì ko ổn lắm, nhưng cái sĩ diện của một Gymer 6 tháng lại nói là ổn. Tôi bảo ok, ko sao, hai chú cứ đi đi. Thế là ì ạch lết đi. Nhưng mà nó nặng quá, đi được chừng 2 mét, tôi méo chịu nổi nữa, tuột tay rơi luôn tấm bia. Hai ku em bị bất ngờ nên cũng chỉ kịp buông tay và nhảy ra.

May quá bia đá không rơi vào chân đứa nào, ko quá thì bầm dập, hoặc què như chơi. Nhưng nó bị bể mất một góc tam giác khá to, cắt chéo mấy dòng chữ ghi lai lịch người đã khuất.

Hai ku em thộn mặt ra, không nói được câu nào. Lúc đầu tôi cũng thế, cân nín! Sau tôi vờ cười cười cầu hòa, kêu xui quá em nhỉ, ai ngờ nó nặng vậy! Em đã bảo nó nặng, để em phụ mà anh cứ nói là anh khiêng được, giờ bể thế này - một ku mếu máo.

Thôi giờ lỡ bể một góc nhỏ rồi, em cầm mấy trăm mua hộp keo dán đá, dán lại nhé. Ôi anh ơi! Gắn keo bậy bạ vô thì đêm đến hồn ma về bóp cổ tụi em! Vớ vẩn, ma cỏ gì, bây cứ thần hồn nát thần tính, gắn vào ai biết đâu. Anh ơi, tụi em làm nghề, cũng có nhiều người như anh, ko tin, và thường gặp chuyện rủi như đụng xe, té cầu thang, đổ bệnh...

Đang hăng máu, nhưng nghe vậy tôi cũng hơi nhợn. Thôi thì lợi ích hài hòa, rủi ro chia sẻ, anh em cưa đôi nhé. Ôi anh ơi, bọn em đi làm công, bia này 3tr, tiền đâu mà bọn em cưa đôi... Em biết là xui rủi thôi nhưng anh thương thì thương cho chót. Mà cũng do anh tự tin quá, cứ bảo mình anh cân được. Được rồi, được rồi, thôi bể thì cũng bể rồi, giờ trưa nắng về nghỉ đã, để mai anh tính. Không anh ơi, trong chiều nay tụi em phải xong việc, không thì anh chủ cho ăn bạt tai. Anh giúp tụi em với...

Thế là phải cắn răng ói ra đủ 3 củ. Hai ku em cảm ơn, xong bảo anh đền đủ tiền rồi thì cái bia này giờ của anh, anh lấy về đi, lỡ khi nào cần thì có sẵn mà xài. Mày điên à, bia mộ tao lôi về nhà làm gì. Dạ anh, em chỉ gợi ý thế, anh ko lấy thì thôi.

Đang yên đang lành, tự dưng rỗi hơi rồi mang họa vào thân. Cho thuê xe hai tuần được triệu rưỡi, giờ còn mất thêm triệu rưỡi nữa. Biết vậy éo đi đường tắt thì có phải đỡ nhục không. Cũng tại tôi ATSM, cứ nghĩ vác bia mộ nó cũng như vác tạ sắt. Thôi từ giờ xin chừa sân si, không lo chuyện bao đồng nữa, cũng bỏ cmn Gym gủng luôn.
Đọc cười phọt cơ :LOL: ông chủ thớt có khiếu viết truyện hài quá :LOL:
 
ZBtnCkk.png
đá thớt lên, đọc 1 mạch 9 page, hi vọng có dịp vào Đà Lạt thuê xe thớt, lại nhớ cách đây 3 năm thuê xe ở Ninh Bình đi audit vào tận Cúc Phương, hôm đấy còn đúng ATNĐ đổ bộ vào, đi dính nước xong đ' nổ máy được, cứ tưởng phải ở rừng 1 đêm
c9CvfEq.png
rgHDbqL.png
 
Đã búc mác, để khi nào vào đà lạt liên hệ thím.
Đã vào 1 lần rồi, đợt đó thuê cái xe vision mới cóng chạy phê phết.
 
Em thuê xe chỗ bro rồi nhé :D
cũng từ voz mà search ra số bác Lam. Ở ngoài thấy bác oke, vui vẻ nhiệt tình :D
3 năm nay chưa đi lại đà lạt nên ko có alo bác thuê tiếp
 
COI BÓI
Có cô kia, trưa mùng 3 Tết alo đặt thuê xe 3 ngày. Khách mở hàng đầu năm, nên tôi gửi bao lì xì 50k kèm theo giảm giá 50k. Tính ra thuê 3 ngày, từ 450k, khách chỉ trả 350k thôi. Tôi nói như vậy, thấy cô ấy không để tâm lắm, chỉ hối là giao xe nhanh cho cổ kịp đi chúc Tết. "Dzô mánh rồi, mình lại thiện chí thế này, ko chừng sẽ được lì xì X2 tiền thuê cho coi" Tôi mừng thầm - như fan MU mùa chuyển nhượng.

Thường thì nửa ngày trước khi tới hạn trả xe, tôi sẽ nhắn tin/alo cho khách thuê để confirm thời gian trả xe. Sáng mùng 6, tôi nhắn Zalo/Message, ko thấy gì cả. Nghĩ Tết nhất ai cũng bận nên thôi, tới trưa tôi mới gọi lại. Tôi gọi cả chục cuộc thì bả mới bắt máy. Bên đó giọng nhốn nháo ồn ào như cái chợ, át cả tiếng bả. Bả kêu đang bận việc, thuê thêm vài tiếng, chiều sẽ trả xe. Vậy cũng dc, Tết mà, ai chẳng bận.

Chiều tối, tôi alo để qua lấy xe. Bả lần lữ chây ỳ mãi, cứ bảo thêm 1 tiếng, 2 tiếng nữa thì trả xe. Đến 21h00, tôi bực mình kêu hết giờ làm việc rồi, cô ko trả xe thì để qua ngày mai, là tính thêm tiền 1 ngày. Thế là bả mới chịu, kêu qua lấy xe đi.

Trên đường đi lấy xe, nghĩ bụng cho thuê thế này là 3 ngày rưỡi rồi, hơi thiệt thòi. Nhưng mà biết đâu bả cũng lì xì lại cho mình, "cô gửi con 500k luôn cho chẵn, chúc con năm mới phát tài". Hình ảnh tờ 500k xanh xanh phấp phới, chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ấm lòng!

Nhưng mà vừa tới nơi đã nhận ngay gáo nước lạnh! Hỏi tiền xe thì bả xin nợ, nay uýnh bài thua hết rồi. Lại còn hỏi vay tôi thêm 1tr, mai trả. Lạy hồn, cô ko còn tiền thì kêu con cô trả, có mấy trăm ngàn. Bọn nó cũng thua hết rồi con. Nhà cô đây, uy tín, cho cô mượn 1tr, mai trả đủ. Con lạy cô! Con làm ăn kinh doanh, cũng phải kiêng cữ này kia chứ! Cô mở hàng đầu năm thế này thì chết con...Im lặng... À hay là cô gieo cho con một quẻ đầu năm. Cô biết cả món này à. Con ko biết tiếng cô hả. Cô gieo phúc mấy chục năm nay rồi. Nào lại đây!

Ma lực thế éo nào, tôi cũng xà vào coi bói. Sau vài thủ tục bùa phép, tôi bốc quẻ đầu tiên, là một cái thẻ bài in sẵn, kể một câu chuyện xui xẻo gì đó. Đọc qua, thấy tự nhiên rước lo vào thân, tôi xin thêm bốc thêm thẻ bài nữa. Thẻ này thì nội dung tích cực hơn. Đại loại là năm nay công việc của tôi lúc đầu sẽ khó khăn, nhưng về sau sẽ ổn, nếu tôi biết tiết chế. Thôi nghe vậy cũng mừng!

- 2 quẻ * 500k/quẻ, tổng là 1 triệu. Trừ 400k thuê xe, con đưa cô 600k nhé.

Cái định mệnh! Tôi lại đứng hình...

- Thôi lì xì con 100k. Còn 500k thôi. Chúc con năm mới phát tài nhé!

Thế éo nào, tự nhiên tôi đi lấy tiền, xong lại mất tiền. Là sao là sao? Bả thì hối, muộn rồi con ơi. Đầu óc tôi mụ mị luôn...

Trên đường về nhà, tôi vẫn ngẩn ngơ, méo hiểu tại sao mình ngu thế, tự dưng mất thêm 500k. Nhưng cũng ráng nghĩ theo hướng tích cực: năm mới mà, dù sao cũng biết được vận của năm nay, khó khăn trc, may mắn sau. Thôi thế thì 500k cũng rẻ.

Tôi chạy xe mà cứ mông lung. Đi qua ngã tư có đèn đỏ, thường là sau 22h00, đèn báo chuyển hết qua đèn vàng, mà sao hôm nay nó vẫn có đủ cả xanh vàng đỏ. Vắng quá, đường ko có ai cả. Tôi định bụng đi luôn, mà nghĩ thế nào lại thôi, còn 10 giây nữa, chờ vậy.

Đúng là phúc tổ cho tôi! Vừa rẽ phải qua sau cái cây lớn góc bên kia đường, thì thấy hai anh Pikachu đứng đó. Hai ảnh nhìn tôi, rồi nhìn nhau, kiểu "Cái định mệnh! Tđn nó lại éo vượt đèn đỏ".

Vậy là quẻ gieo đã chính xác. Lỗi vượt đèn đỏ, làm luật nhanh cũng phải tiền triệu. Tôi mất mấy trăm cho bói toán, bù lại ko phải đóng góp cho ngân sách nhà nước. Thôi vậy cũng an ủi rồi.

.......
UPDATE: Hai quẻ bói tiền triệu:

MmaTLZ0.jpg

yk3fLUW.jpg
bro tấu hài quá :D
 
Ghét nhất cái vụ hút xăng ra. duma cầm con xe cạn sạch xăng mà chả biết đổ ở đâu.
Thuê xe từ Bắc-Nam chưa gặp chỗ nào có sẵn xăng luôn
Tôi thuê xe ở Quy Nhơn ngta vẫn cho tôi nửa bình mà fen, chắc fen đen toàn dính vào mấy cửa hàng lởm rồi
qZV215Z.png
 
NHỮNG CHIA SẺ LẶT VẶT

Hi các thím,
Cuộc vui nào cũng có hồi kết. Mình tạm off, nào sắp xếp được thời gian thì mình sẽ trở lại, với những chia sẻ mới.

Cảm ơn các thím đã đồng hành và ủng hộ thớt. Nào có dịp bay tới Đà Lạt mà có nhu cầu thuê xe máy thì hú mình nhé, mình luôn mài dao bén chờ sẵn!

Những mẩu chuyện lặt vặt này là mình cắt từ Facebook qua.

Thân ái,

UKb96xK.jpg



JByAc9H.jpg



Ch9lcIk.jpg



LACgYSQ.jpg



DkGTDrA.jpg
 
NHỮNG CHIA SẺ LẶT VẶT

Hi các thím,
Cuộc vui nào cũng có hồi kết. Mình tạm off, nào sắp xếp được thời gian thì mình sẽ trở lại, với những chia sẻ mới.

Cảm ơn các thím đã đồng hành và ủng hộ thớt. Nào có dịp bay tới Đà Lạt mà có nhu cầu thuê xe máy thì hú mình nhé, mình luôn mài dao bén chờ sẵn!

Những mẩu chuyện lặt vặt này là mình cắt từ Facebook qua.

Thân ái,

UKb96xK.jpg



JByAc9H.jpg



Ch9lcIk.jpg



LACgYSQ.jpg



DkGTDrA.jpg
đang tính mua freegos thì bác nói thế này thật là ngại quá:beat_plaster:
ioyMD0h.gif
 
Các bác cho em hỏi từ Sân bay Liên Khương về TP Đà Lạt có bắt được Grab hay Bee không ạ?

Em định đi xe máy từ sân bay về TP DL mà chở kèm vợ + 2 vali nên chắc thôi.:adore:
 
Đợt vào đà lạt cũng tính thuê xe vi vu, mà cuối cùng sợ mấy chị đi đường đèo không vững tay nên thuê mẹ con taxi 7 chỗ, 1 tuần liền xe taxi đưa đón
 
Back
Top