Bị chửi quá nó lại âm thầm xoá bài thôi chứ đọ gì mà đọ.Thớt kia tới đoạn đọ đồng hồ rồi, thứ này thì đọ gì đây anh em?
Họ được định hướng rồi. Đã bao năm qua trả qua thời gian dài nên ăn vào máu. Thẳng thắn nó là cái gì đó rất xa xỉ và khó kiếm. Cũng bởi sự sợ hãi trong lòng họ quá cao. Mặt khác sợi dây gắn kết con người ngày càng mong manh. Nên sự thẳng thắn có vẻ như ngày càng là thứ kị với mqh.Cũng ko nói gì nhiều: Những người thẳng tính, nói rõ sở thích hay quan điểm thì kiểu gì cũng bị chửi ngu, ko sống khôn khéo. Mà sống mang tiếng khôn khéo thì lại ôm việc vào người ?
Ví dụ chuyện này thì bà chị dâu chỉ cần nói thẳng với em chồng câu là xong, cùng lắm bị nói lười chứ cần gì bày miu tính kế ? bày xong miu với kế thì e chồng mà kể với nhà chồng + hậu quả của việc chơi khăm do bà chị dâu bày ra thì cũng có sống tốt đc ở nhà chồng đâu.
Chị dâu tôi là người khéo tay, đặc biệt nấu ăn rất ngon. 3 năm nay chị về, tối nào nhà tôi cũng được ăn ngon. Nói không ngoa chứ chị nấu ăn còn ngon hơn ở ngoài hàng rất nhiều.
Cũng vì có chị dâu nấu ăn ngon nên tôi thường xuyên rủ bạn bè về nhà ăn cơm và nhờ chị nấu nướng giúp. Lần nào bạn tôi cũng khen tấm tắc khiến tôi vui lắm, càng tự hào về chị dâu đảm đang.
Hôm vừa rồi tôi mời sếp và vài người đồng nghiệp đến nhà ăn cơm. Tôi đưa cho chị dâu 1 triệu nhờ chị mua đồ nấu nướng hộ mâm cơm thật tươm tất. Lúc tôi dẫn mọi người về thì chị dâu đang lúi húi trong bếp, bảo rằng sắp xong rồi. Thế là chúng tôi yên tâm ngồi uống nước trò chuyện đợi chị dọn mâm. Nhưng đến khi chị bưng mâm cơm lên, vừa nhìn rõ những thứ trong mâm thì tôi tái mặt không thể tin nổi.
Trong mâm cơm cá thì cháy đen, đậu phụ rán thì nát, thịt kho tàu trắng nhợt không có màu, rau xào vàng quạch... Trình độ nấu nướng kém cỏi của tôi còn cho ra thành phẩm tốt hơn mâm cơm này.
Nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao?
Chị dâu nhìn vẻ mặt của tôi và mọi người thì cười đầy áy náy: "Chị xin lỗi nhé vì không khéo tay nấu ăn, lại vừa nấu ăn vừa trông con nên…". Đồng nghiệp của tôi chưa được ăn cơm chị nấu lần nào nên không biết chị ấy nấu ngon ra sao. Mọi người vừa nghe chị bảo vừa nấu cơm vừa trông con thì rối rít xin lỗi chị, sếp tôi nhất quyết ra về cho dù tôi ngỏ ý mời mọi người ra nhà hàng ăn bù.
Mọi người về rồi, tôi trách thì chị dâu một mực bảo không cố ý, vừa nấu ăn vừa trông con không tập trung nên mới thành ra như thế. Tôi tức nghẹn mà chẳng làm gì được.
Mấy hôm sau tôi vô tình nghe được chị dâu nói chuyện với người bạn, bảo rằng đúng là càng biết nhiều càng khổ. Từ ngày về làm dâu luôn là người phải vào bếp nấu nướng cho cả nhà, chưa được ngơi nghỉ bữa nào. Đã thế em chồng (tức là tôi) còn suốt ngày rủ bạn về bắt nấu nướng hộ, tuy đưa tiền mua thực phẩm nhưng ăn xong thì kéo nhau đi để chị phải dọn dẹp. Và chị đã cho tôi một vố nhớ đời để chừa hẳn cái tật coi chị như osin
Hóa ra mọi chuyện là thế. Tôi tức lắm rồi mà mấy hôm sau lên công ty lại được người đồng nghiệp thân kể rằng hôm đó ra về sếp bảo tôi là cô bà cô ghớm ghê. Trời ơi chuyện tôi nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao? Chị không muốn nấu thì từ chối ngay từ đâu để tôi xoay cách khác thì đâu đến nỗi vậy?
Thích sống thẳng thì trả lời giúp tôi câu hỏi này:Cũng ko nói gì nhiều: Những người thẳng tính, nói rõ sở thích hay quan điểm thì kiểu gì cũng bị chửi ngu, ko sống khôn khéo. Mà sống mang tiếng khôn khéo thì lại ôm việc vào người ?
Ví dụ chuyện này thì bà chị dâu chỉ cần nói thẳng với em chồng câu là xong, cùng lắm bị nói lười chứ cần gì bày miu tính kế ? bày xong miu với kế thì e chồng mà kể với nhà chồng + hậu quả của việc chơi khăm do bà chị dâu bày ra thì cũng có sống tốt đc ở nhà chồng đâu.
Chị dâu tôi là người khéo tay, đặc biệt nấu ăn rất ngon. 3 năm nay chị về, tối nào nhà tôi cũng được ăn ngon. Nói không ngoa chứ chị nấu ăn còn ngon hơn ở ngoài hàng rất nhiều.
Cũng vì có chị dâu nấu ăn ngon nên tôi thường xuyên rủ bạn bè về nhà ăn cơm và nhờ chị nấu nướng giúp. Lần nào bạn tôi cũng khen tấm tắc khiến tôi vui lắm, càng tự hào về chị dâu đảm đang.
Hôm vừa rồi tôi mời sếp và vài người đồng nghiệp đến nhà ăn cơm. Tôi đưa cho chị dâu 1 triệu nhờ chị mua đồ nấu nướng hộ mâm cơm thật tươm tất. Lúc tôi dẫn mọi người về thì chị dâu đang lúi húi trong bếp, bảo rằng sắp xong rồi. Thế là chúng tôi yên tâm ngồi uống nước trò chuyện đợi chị dọn mâm. Nhưng đến khi chị bưng mâm cơm lên, vừa nhìn rõ những thứ trong mâm thì tôi tái mặt không thể tin nổi.
Trong mâm cơm cá thì cháy đen, đậu phụ rán thì nát, thịt kho tàu trắng nhợt không có màu, rau xào vàng quạch... Trình độ nấu nướng kém cỏi của tôi còn cho ra thành phẩm tốt hơn mâm cơm này.
Nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao?
Chị dâu nhìn vẻ mặt của tôi và mọi người thì cười đầy áy náy: "Chị xin lỗi nhé vì không khéo tay nấu ăn, lại vừa nấu ăn vừa trông con nên…". Đồng nghiệp của tôi chưa được ăn cơm chị nấu lần nào nên không biết chị ấy nấu ngon ra sao. Mọi người vừa nghe chị bảo vừa nấu cơm vừa trông con thì rối rít xin lỗi chị, sếp tôi nhất quyết ra về cho dù tôi ngỏ ý mời mọi người ra nhà hàng ăn bù.
Mọi người về rồi, tôi trách thì chị dâu một mực bảo không cố ý, vừa nấu ăn vừa trông con không tập trung nên mới thành ra như thế. Tôi tức nghẹn mà chẳng làm gì được.
Mấy hôm sau tôi vô tình nghe được chị dâu nói chuyện với người bạn, bảo rằng đúng là càng biết nhiều càng khổ. Từ ngày về làm dâu luôn là người phải vào bếp nấu nướng cho cả nhà, chưa được ngơi nghỉ bữa nào. Đã thế em chồng (tức là tôi) còn suốt ngày rủ bạn về bắt nấu nướng hộ, tuy đưa tiền mua thực phẩm nhưng ăn xong thì kéo nhau đi để chị phải dọn dẹp. Và chị đã cho tôi một vố nhớ đời để chừa hẳn cái tật coi chị như osin
Hóa ra mọi chuyện là thế. Tôi tức lắm rồi mà mấy hôm sau lên công ty lại được người đồng nghiệp thân kể rằng hôm đó ra về sếp bảo tôi là cô bà cô ghớm ghê. Trời ơi chuyện tôi nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao? Chị không muốn nấu thì từ chối ngay từ đâu để tôi xoay cách khác thì đâu đến nỗi vậy?
Thẳng thắn thực sự chỉ phù hợp với những người thân thiết thôi ông.Thích sống thẳng thì trả lời giúp tôi câu hỏi này:
1. Sếp mời nhân viên về nhà chơi, vợ sếp nấu đồ ăn nhưng nấu dở tệ ăn rất khó (vợ rất tự ái khi ai nói mình nấu ăn dỡ), khi ăn cùng ăn thì sếp hỏi bữa ăn ngon không, ai cũng bảo ngon còn ông trả lời sao ?
2. Sếp dẫn bé nhân viên mới vô giới thiệu trong phòng rồi hỏi ông thấy bé dễ thương không, tuy nhiên bé rất xấu ai nhìn cũng thấy những cũng trả lời xã giao là cũng đc hoặc dể thương, rồi ông trả lời sao ?
Thứ rác rưởi, tội nghiệp chị dâuCũng ko nói gì nhiều: Những người thẳng tính, nói rõ sở thích hay quan điểm thì kiểu gì cũng bị chửi ngu, ko sống khôn khéo. Mà sống mang tiếng khôn khéo thì lại ôm việc vào người ?
Ví dụ chuyện này thì bà chị dâu chỉ cần nói thẳng với em chồng câu là xong, cùng lắm bị nói lười chứ cần gì bày miu tính kế ? bày xong miu với kế thì e chồng mà kể với nhà chồng + hậu quả của việc chơi khăm do bà chị dâu bày ra thì cũng có sống tốt đc ở nhà chồng đâu.
Chị dâu tôi là người khéo tay, đặc biệt nấu ăn rất ngon. 3 năm nay chị về, tối nào nhà tôi cũng được ăn ngon. Nói không ngoa chứ chị nấu ăn còn ngon hơn ở ngoài hàng rất nhiều.
Cũng vì có chị dâu nấu ăn ngon nên tôi thường xuyên rủ bạn bè về nhà ăn cơm và nhờ chị nấu nướng giúp. Lần nào bạn tôi cũng khen tấm tắc khiến tôi vui lắm, càng tự hào về chị dâu đảm đang.
Hôm vừa rồi tôi mời sếp và vài người đồng nghiệp đến nhà ăn cơm. Tôi đưa cho chị dâu 1 triệu nhờ chị mua đồ nấu nướng hộ mâm cơm thật tươm tất. Lúc tôi dẫn mọi người về thì chị dâu đang lúi húi trong bếp, bảo rằng sắp xong rồi. Thế là chúng tôi yên tâm ngồi uống nước trò chuyện đợi chị dọn mâm. Nhưng đến khi chị bưng mâm cơm lên, vừa nhìn rõ những thứ trong mâm thì tôi tái mặt không thể tin nổi.
Trong mâm cơm cá thì cháy đen, đậu phụ rán thì nát, thịt kho tàu trắng nhợt không có màu, rau xào vàng quạch... Trình độ nấu nướng kém cỏi của tôi còn cho ra thành phẩm tốt hơn mâm cơm này.
Nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao?
Chị dâu nhìn vẻ mặt của tôi và mọi người thì cười đầy áy náy: "Chị xin lỗi nhé vì không khéo tay nấu ăn, lại vừa nấu ăn vừa trông con nên…". Đồng nghiệp của tôi chưa được ăn cơm chị nấu lần nào nên không biết chị ấy nấu ngon ra sao. Mọi người vừa nghe chị bảo vừa nấu cơm vừa trông con thì rối rít xin lỗi chị, sếp tôi nhất quyết ra về cho dù tôi ngỏ ý mời mọi người ra nhà hàng ăn bù.
Mọi người về rồi, tôi trách thì chị dâu một mực bảo không cố ý, vừa nấu ăn vừa trông con không tập trung nên mới thành ra như thế. Tôi tức nghẹn mà chẳng làm gì được.
Mấy hôm sau tôi vô tình nghe được chị dâu nói chuyện với người bạn, bảo rằng đúng là càng biết nhiều càng khổ. Từ ngày về làm dâu luôn là người phải vào bếp nấu nướng cho cả nhà, chưa được ngơi nghỉ bữa nào. Đã thế em chồng (tức là tôi) còn suốt ngày rủ bạn về bắt nấu nướng hộ, tuy đưa tiền mua thực phẩm nhưng ăn xong thì kéo nhau đi để chị phải dọn dẹp. Và chị đã cho tôi một vố nhớ đời để chừa hẳn cái tật coi chị như osin
Hóa ra mọi chuyện là thế. Tôi tức lắm rồi mà mấy hôm sau lên công ty lại được người đồng nghiệp thân kể rằng hôm đó ra về sếp bảo tôi là cô bà cô ghớm ghê. Trời ơi chuyện tôi nhờ chị dâu nấu một bữa cơm thôi mà trở thành lỗi lầm nghiêm trọng như vậy hay sao? Chị không muốn nấu thì từ chối ngay từ đâu để tôi xoay cách khác thì đâu đến nỗi vậy?
nó dạy cho mày một bài học đấy!một là:dâu hay rể gì thì cũng là người dưng,méo phải osin;hai là đừng bao giờ lợi dụng lòng tốt của người khác;ba là đừng bao giờ quăng một cục tiền ra rồi bắt người ta phải phục vụ mình,không được thì nói nặng nói nhẹ người ta.nó phục vụ cho anh mày,cho gđ mày chưa đủ hay sao mà mày còn lôi lũ bạn của mày về bắt nó phục vụ nữa?mày có gđ chưa?nếu mày là dâu mày gặp đứa em chồng như mày thì mày nghĩ sao?điều chỉnh lại hành vi sống đi!Mình nói thât: Nếu nói thẳng 1 câu hoặc ngay từ đầu hoặc từ khi đã thấy mắc mệt thì dù có bị ghét nhưng ít nhất sẽ ko bị tức. Giờ giữa chuyện lộ ra: nó lười ko muốn nấu ( ừ cứ cho là nhà chồng ngồi với nhau nói thế) và chuyện: Nó cố tình phá cô út, làm xấu mặt cô út trong nhà. Nói thật về sau sống trong nhà 2 bên sẽ ko thoải mái đâu
Thà ko thích thì nói ngay 1 câu, người Việt ta đa số mình thấy có tính cả nể rồi sau lại qua quýt cho có lệ hoặc cố tình làm phá hôi thôi.