Sinh ra ở tỉnh, ngay từ xuất phát điểm đã thua

Về nhà bà mẹ tôi đặt câu hỏi, ngày xưa bằng tuổi m ba mày tự làm được 2 căn nhà mới lấy vợ h mày tuổi này tiền còn ko mua đc vài m vuông.
Mà ngày xưa đi làm đc cho hẳn căn nhà. Còn h cày bục mặt chung cư nó cũng 3-4tỷ @@
Nói chung là mấy anh hopium toàn lấy ví dụ của chục năm về trước, khi ai cũng nghèo như ai, xh chưa phân hóa. Đem ví dụ đó rồi áp đặt lên thế hệ bây giờ rồi nghĩ ai cũng đc như vậy
qZV215Z.png
 
Đó là sự thật. Nếu có một điều ước, mình chỉ ước sẽ có điều kiện để con của mình sau này được sinh ra trong một gia đình đủ đầy và ít nhất phải lớn lên & học tập ở Thành phố Hồ Chí Minh chứ không phải ở tỉnh, các thím ạ.

"Your children can't choose who gets to be their parents, but you can. Do it for them."

Sáng nay, vì một số lý do liên quan đến công việc kinh doanh chung trước kia nên mình phải liên lạc lại với anh nyc.
Dù trước kia yêu đương có nhiều chuyện không vui dẫn đến chia tay, nhưng chúng mình không ghét bỏ nhau, nếu có chuyện công việc cần liên hệ thì vẫn hỏi thăm nhau đôi ba câu.

Hôm nay anh ấy chia sẻ về việc anh ấy vẫn đang trên đà cố gắng, và sắp có công việc ở Thụy Điển (trước kia khi còn yêu nhau, anh ấy đã có chia sẻ về mục tiêu này).

202032176427-c7b1-484b-9eb5-2d4b0893c56e.jpg

Được sinh ra ở nước ngoài, sau đó gia đình về VN sinh sống, ba là trưởng khoa trong 1 trường ĐH tại VN, mẹ là giáo sư, hết cấp 3 sang học ĐH Ths ở Anh. Ba mẹ có học vấn cao, gia đình có điều kiện vật chất. Anh ấy có đủ điều kiện để phát triển con đường học tập và sự nghiệp theo ý muốn của mình...

Mình không biện minh về việc bản thân chưa thành công trong cuộc sống bằng người khác, chỉ là có chút chạnh lòng - vì nhìn thấy người khác ngay từ xuất phát điểm đã hơn mình.


Thôi linh tinh thế thôi...
Cố gắng cày cuốc tiếp đây các thím ạ
wE6RzgO.png


2020eb0de12f-a814-43ce-bf94-8ada0e2869e0.jpg

--------------------------------------------
Cuộc đời là cuộc chạy marathon. Chưa chạy đã hụt hơi bảo sao thua
. Đờ mờ thớt dẩm vcl
 
Nói chung là mấy anh hopium toàn lấy ví dụ của chục năm về trước, khi ai cũng nghèo như ai, xh chưa phân hóa. Đem ví dụ đó rồi áp đặt lên thế hệ bây giờ ai cũng đc như vậy
qZV215Z.png
Thì đấy anh ạ, mà về nhà mệt não lắm thường đem chuyện xưa ra nói. Như lô đất bên cạnh xưa thấp hơn chiếc dream mẹ tôi mua, toàn trách ko đẻ này mua lô bên đất h có chục tỏi tiêu @@
Mà h phải công nhận là ko có gia đình xưa mua đất thì đúng là tuổi mình no hope để có nhà mặt tiền thành phố thật.
Mà hài nhất ngày xưa đất được cấp, các ông cốp to lại chọn trong hẻm hốc cho yên tỉnh :))) lính lác chọn mặt tiền chục năm sau mới thấy khác biệt, nhân viên năm xưa h toàn nhà mặt tiền, sếp xiếc h nhà hẻm
 
Vậy chọn giữa dân tp mà nghèo vs dân tỉnh mà giàu thì bạn chọn cái nào, tui dân tp đây mà nhà tầng lớp lao động nghèo cm đây :too_sad::too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ở quê thì sao?Em ở khu dân cư của 1 thành phố trực thuộc tỉnh.Không khí trong lành,hàng xóm khăng khít,tối đến là cả đám nhóc trong xóm chạy ra chơi với nhau,ở đây chỉ nhỏ hơn chứ không thiếu cái gì.Xuất phát điểm cũng tốt không giàu những cũng không thua ai,đừng nghĩ ở dưới quê là xuất phát điểm không tốt,thằng hàng xóm đây nhà ở tỉnh mà thiếu gì đất ở mấy thành phố lớn đâu
 
Về quê mà có việc tôi về luôn, hàng ngày đi làm về tưới rau, trồng hoa,...chen chúc hít bụi ở tp chưa kịp thành công đã ung thư hoặc tai nạn gt cmnr :beat_shot:
T ở tp nhỏ đã thấy nhiều vấn đề, nhìn SG ngập với bụi thấy ghê vãi, vào mấy lần cảm giác ko thở nổi
Còn nói về con cái thì thời buổi này thiếu gì phương tiện mà học, cái cần là dạy cho nó tự học, còn việc sau này là của nó, cố học thêm nhiều thầy cô, trường điểm....rồi chắc gì nó đã thấy hạnh phúc
 
Lại mấy cái hopium này nghe mãi riết chán. Toàn logic theo kiểu tôi có 1 thằng bạn, cô bạn gái, đồng nghiệp ... ở quê cũng ... rồi suy ra là ở TP và ở quê chả khác gì nhau
2y9npcU.png

Muốn có cái nhìn khách quan thì nên bỏ qua trải nghiệm bản thân, vì cái trải nghiệm của anh chỉ đúng ở cái môi trường của anh, aka biased sample. Như anh gì ở trên, sao anh không thử nghĩ lại, môi trường nơi anh làm việc toàn tuyển mấy thành phần ưu tú thì làm sao gặp đc những người sống ở quê bình thường, học tập bình thường ... Quê bạn gái anh nghèo có tiếng thì chắc gì bạn gái anh đã nghèo, có khi bố mẹ cũng là quan chức ở vùng đó không chừng đấy

Nhưng phần lớn là cuộc sống tốt hơn ở quê, có nhiều cơ hội trải nghiệm, học tập hơn.
Tất nhiên bạn gái tôi nhà khá giả.

Cho nên điều đó mới củng cố ý của tôi rằng quan trọng là có tiền, thì ở đâu cũng có thể nuôi dạy con cái tốt. Còn nghèo thì ở đâu cũng khổ. Chuyện ở thành phố hay tỉnh ko có ý nghĩa trong việc nuôi con.
 
Than cái lozn gì. Lo mà phấn đấu trụ lại ở thành phố đi chứ ngồi than sau đẻ con ra nó lại trách sao sinh nó ra ở quê đấy. 2020 còn bị tin mấy cái công bằng. Đời như cái tháp cứ nhìn lên thấy nhiều người hơn mình và nhìn xuống thấy nhiều người kém mình. Lên cao thì gió to, chịu đc thì trên cao ko thì chấp nhận xuống dưới.
 
Đúng là vậy thím à... Nhưng để em và thím bớt bi quan thì ta nên tin vào việc còn có rất nhiều người xuất phát tồi tệ hơn chúng ta.. thím thử tưởng tượng nhà thím ở miền trung và một buổi sáng trong lành nào đó tài sản gia đình thím bị cuốn trôi sạch.. nhưng môi trường khắc nhiệt vừa tạo nên những con người xấu cùng cực mà cũng vừa tạo nên những con người nhờn với cuộc sống.. không còn gì có thể đánh gục được nữa.. nó còn phụ thuộc vào bản lĩnh của thím để em ví dụ cho thím một ví dụ để thím thấy.. cho hai chiếc ô tô cùng chạy trên một con đường một chiếc đã xuất phát trước chiếc còn lại cả nửa quãng đường.. nếu thím không đủ bản lĩnh thì sẽ không bao giờ thím vượt qua được chiếc ô tô đi trước thím.. nhưng một khi thím đã đuổi kịp chiếc xe đó thì tốc độ của thím so với xe đi trước đã là gấp đôi .. quãng đường tiếp theo sẽ dễ dàng cho thím hơn biết bao nhiêu .. đó chính là những thứ có được trong sự cố gắng của thím..
 
tôi chẳng thấy thua gì cả. quan trọng là ở chủ thớt. mạnh mẽ lên. mình ko dk thì ráng phấn đấu cho đời con nó dk. xuất phát trước. mà xuất phát trước thì cho nó về đích trước .:beauty: cũng là nỗi bi ai đấy:embarrassed:
 
Về quê mà có việc tôi về luôn, hàng ngày đi làm về tưới rau, trồng hoa,...chen chúc hít bụi ở tp chưa kịp thành công đã ung thư hoặc tai nạn gt cmnr :beat_shot:
T ở tp nhỏ đã thấy nhiều vấn đề, nhìn SG ngập với bụi thấy ghê vãi, vào mấy lần cảm giác ko thở nổi
Còn nói về con cái thì thời buổi này thiếu gì phương tiện mà học, cái cần là dạy cho nó tự học, còn việc sau này là của nó, cố học thêm nhiều thầy cô, trường điểm....rồi chắc gì nó đã thấy hạnh phúc
Thým về quê thì có chịu được lối sống thích xen vào chuyện thiên hạ của mấy bà hàng xóm không? Cái người ta gọi mỹ miều là "tối lửa tắt đèn có nhau" đấy. Hết xen vào chuyện chừng nào đẻ con, tới chuyện lương bao nhiêu. Thậm chí nhà mình người ta vào chơi thì họ cũng đi te te, muốn ngồi chỗ nào thì ngồi.
 
Uh đúng đó. Ở thành phố sẽ có điều kiện hơn. Và rồi mấy người thành phố thì lại than: giá như mình là con quan chức để ra trường là được lo sẵn công việc. Rồi con quan chức lại than: giá như mình là con quan chức ở TQ để từ bé đã sống trên đống tiền. Rồi con quan chức ở TQ lại than: giá như mình là con quan chức bên tư bản để đỡ phải học ngoại ngữ. Rồi con quan chức tư bản lại than: giá như mình là con tổng thống để tất cả đều phải nể.

Đặc điểm chung của góc nhìn này là gì? Là ở chỗ luôn tập trung vào thứ không thể thay đổi để lấy đó là lý do bao biện cho sự yếu kém và lười biếng của bản thân. Trong khi bọn thành phố học trầy học trật để lấy được cái bằng giỏi để xin việc thì anh lại gái gú, rượu chè rồi ra trường thất nghiệp thì: à, tại vì nó người thành phố nên gia đình lo sẵn. Trong khi bọn thành phố cắm đầu thâu đêm cố được cái bằng Ielts thì anh bóng bánh, game gủng rồi lại: à, mình ở quê nên làm gì có gốc tiếng Anh. Trong khi bọn thành phố vất vả đi thực tập pha trà, rửa chén để lấy quan hệ thì các anh lo tính điểm đề rồi: à, bọn nó thành phố nên va chạm từ bé. Chúng ta hay chê dân TQ với tinh thần AQ nhược tiểu. Nhưng những suy nghĩ như này lại chính là tinh thần AQ điển hình nhất.

Bao biện thì rất dễ, ai cũng làm được. Nhưng đặt câu hỏi thì lại khác. Ít người sẽ dám tự hỏi và tự trả lời: So với một thằng cùng xuất phát điểm và đang rất thành công một cách hợp pháp, nó có gì hơn mình và mình có chăm chỉ, cố gắng như nó không?
 
Đó là sự thật. Nếu có một điều ước, mình chỉ ước sẽ có điều kiện để con của mình sau này được sinh ra trong một gia đình đủ đầy và ít nhất phải lớn lên & học tập ở Thành phố Hồ Chí Minh chứ không phải ở tỉnh, các thím ạ.

"Your children can't choose who gets to be their parents, but you can. Do it for them."

Sáng nay, vì một số lý do liên quan đến công việc kinh doanh chung trước kia nên mình phải liên lạc lại với anh nyc.
Dù trước kia yêu đương có nhiều chuyện không vui dẫn đến chia tay, nhưng chúng mình không ghét bỏ nhau, nếu có chuyện công việc cần liên hệ thì vẫn hỏi thăm nhau đôi ba câu.

Hôm nay anh ấy chia sẻ về việc anh ấy vẫn đang trên đà cố gắng, và sắp có công việc ở Thụy Điển (trước kia khi còn yêu nhau, anh ấy đã có chia sẻ về mục tiêu này).

202032176427-c7b1-484b-9eb5-2d4b0893c56e.jpg

Được sinh ra ở nước ngoài, sau đó gia đình về VN sinh sống, ba là trưởng khoa trong 1 trường ĐH tại VN, mẹ là giáo sư, hết cấp 3 sang học ĐH Ths ở Anh. Ba mẹ có học vấn cao, gia đình có điều kiện vật chất. Anh ấy có đủ điều kiện để phát triển con đường học tập và sự nghiệp theo ý muốn của mình...

Mình không biện minh về việc bản thân chưa thành công trong cuộc sống bằng người khác, chỉ là có chút chạnh lòng - vì nhìn thấy người khác ngay từ xuất phát điểm đã hơn mình.


Thôi linh tinh thế thôi...
Cố gắng cày cuốc tiếp đây các thím ạ
wE6RzgO.png


2020eb0de12f-a814-43ce-bf94-8ada0e2869e0.jpg

--------------------------------------------
vậy thớt cũng dạng ngon lành rồi, ráng vợt mấy anh thành phố nhà giàu rồi sinh con, sống vì con thôi
chúc con thớt lớn lên với xuất phát điểm cao và yêu thương cha mẹ nhé :confused:
 
Chả phải tự dưng mà ng ta cộng thêm điểm Đại Học cho. :rolleyes:
Phổ cập cái gì thì đi từ phố xuống tỉnh lẻ rồi mới đến các huyện ngóc ngách, điều kiện học tập thành phố vẫn tốt hơn. Thầy giáo giỏi thì lên phố dạy hết 1 là để kiếm nhiều tiền, 2 là để gần trung tâm, tiếp xúc được nhiều kiến thức cao hơn nữa.
=> Điều kiện thua thiệt + k có người giỏi giảng dạy thì chả thiệt.
Con tôi c1 c2 học ở quê đc chứ từ cấp 3 cũng cho nó lên HN học chứ k để ở quê :matrix:
 
Thým về quê thì có chịu được lối sống thích xen vào chuyện thiên hạ của mấy bà hàng xóm không? Cái người ta gọi mỹ miều là "tối lửa tắt đèn có nhau" đấy. Hết xen vào chuyện chừng nào đẻ con, tới chuyện lương bao nhiêu. Thậm chí nhà mình người ta vào chơi thì họ cũng đi te te, muốn ngồi chỗ nào thì ngồi.
2vc t từ quê ra mà fen, cứ bơ mà sống thôi, với chỗ t cũng chưa đến nỗi lắm :D
 
tóm lại là thớt đang tiếc thằng nyc vì nó giàu, bản thân mình thì nghèo éo cố gắng mà đổ tội tại hoàn cảnh xuất phát điểm thấp hơn, tức là đang chửi bố mẹ là sao bố mẹ éo giàu đi để cho con được sướng. Và dự là sau này thớt cũng tìm thằng giàu để dựa vào thôi. Suy nghĩ con gái đa phần như vậy.
Còn tôi thì sau 7 năm sống HN thấy chẳng có cái mẹ j, chi tiêu đắt đỏ, đi làm thì bụi bẩn ngập ngụa. nhà thì chật chội (bố tôi mua cho 2 anh em tôi nhà trên HN trong thời gian tôi học đại học), tôi thì éo thích ở trên HN tý mẹ nào, còn anh tôi thì thich ở HN. còn mấy ông so sánh điều kiện học tập ở tp và tỉnh lẻ á, ở tp mà éo có tiền thì có cc mà cho con đi học này kia được. Trong khi ở quê tôi chẳng thiếu mẹ gì và cũng éo khác mẹ gì HN. Tiền kiếm ở quê cũng chẳng kém HN, đôi khi còn hơn nhưng chi tiêu rẻ hơn nên đầu tư cho con cái được hơn. Nên có ở đâu cũng vậy thôi, vẫn là tiền quyết định hết, ở đâu nhiều tiền hơn thì ở đó có điều kiện hơn, thế thôi.
 
Thým về quê thì có chịu được lối sống thích xen vào chuyện thiên hạ của mấy bà hàng xóm không? Cái người ta gọi mỹ miều là "tối lửa tắt đèn có nhau" đấy. Hết xen vào chuyện chừng nào đẻ con, tới chuyện lương bao nhiêu. Thậm chí nhà mình người ta vào chơi thì họ cũng đi te te, muốn ngồi chỗ nào thì ngồi.
Cái này thì ở quê chỗ nào cũng có, nhưng đâu phải ai cũng vậy. Cả làng chắc được 1 vài người. Và tôi ở quê mà thấy ai như vậy thì tôi hay bố mẹ tôi nói thẳng mặt họ chứ kiêng nể gì. Tôi lại được cái hay đốp ngược lại mồm người ta khi người ta nói xỉa xói hoặc tôi cứ tâng bốc người ta lên cho nhà người ta nhất, con họ nhất cho họ sướng, tôi sân si gì mấy chuyện đó. Họ không đáng để mình để ý đến.
 
Back
Top