[Sinh tồn][Drama] Độc hành – Hành trình vào cõi chết (end)

Status: chương 28 - HỒI KẾT (END)
__________________________
photo-1-15924740755191326645855.jpg
photo-17-1592474073939276482140.jpg
Hình minh họa (nguồn internet)

***
Giới thiệu nội dung

Dù là queener hay lesor, thì cũng có lúc chúng ta mệt mỏi chán nản cái thế giới tàn nhẫn đầy áp lực này. Mỗi lúc như thế mong bạn đừng nản lỏng, mà hãy thử chìm vào thế giới của Độc Hành. Ở đây bạn có thể tìm thấy một thế giới mới cho mình, không luật lệ, không rào cản, chỉ có tự do. Bạn sẽ được hòa mình vào thiên nhiên hùng vĩ, những con suối mát lành, những cánh đồng bát ngát và một khu rừng tối tăm đầy bí ẩn. Và hơn hết, biết đâu đó ở nơi này, bạn tìm lại được bản ngã của mình.
“Tôi khao khát tự do, cho đến khi không còn gì khác ngoài nó.”

Độc hành là câu chuyện kể về hành trình tìm lại gia đình của một thanh niên hai mươi lăm tuổi ở một thế giới đầy nghiệt ngã. Chỉ sau một đêm như bao đêm bình thường khác, nhân vật chính tỉnh dậy và phát hiện ra rằng thành phố mà mình đang sống gần như đã sụp đổ, nhà cửa tan hoang, loài người biến mất, để lại cậu trơ trọi một mình với hàng ngàn câu hỏi: Chuyện gì đã xảy ra? Mọi người đã đi đâu? Tại sao mình bị bỏ lại?... :too_sad:

Vừa phải học cách sinh tồn trong một thế giới mới, nửa thân quen nửa lạ lẫm đầy bí ẩn, vừa phải cố gắng tìm kiếm những người thân và giải đáp câu hỏi lớn nhất: Sự thật đằng sau tất cả là gì? Nhân vật chính sẽ phải xoay xở như thế nào?:confident: Cùng theo dõi nhé

*
Tuy truyện đã kết thúc, nhưng mình vẫn trong quá trình chỉnh sửa để cho ra phiên bản hoàn thiện nhất (hiện tại thấy hơi dài dòng), nên mong mọi người góp ý nhé.
ĐỘC HÀNH

Chương 1a - THỨC TỈNH
Chương 1b
---
Chương 2a - THỰC TẠI * Phụ lục 1 - Thông tin địa lý
Chương 2b
Chương 2c
Chương 2d
---
Chương 3a - DẠ KHÚC * Phụ lục 2 - Thông tin địa lý (thành phố Biên Hòa)
Chương 3b
Chương 3c
Chương 3d
---
Chương 4a - ĐỘNG QUỶ
Chương 4b
---
Chương 5a - LẶNG LẼ
Chương 5b
Chương 5c
---
Chương 6a - ĐỘC HÀNH
Chương 6b
Chương 6c
---
Chương 7a - CUỘC SỐNG
Chương 7b
---
Chương 8a - TỬ THẦN
Chương 8b
Chương 8c
---
Chương 9a - NGHĨA ĐỊA
Chương 9b
---
Chương 10a - TƯƠNG LAI
Chương 10b
---
Chương 11a - SINH MỆNH
Chương 11b
---
Chương 12a - NHIÊN LIỆU
Chương 12b
---
Chương 13a - NHẬT KÝ
Chương 13b
---
Chương 14a - HOA TRẮNG * Phụ lục
Chương 14b
---
Chương 15a - BÃO SÉT
Chương 15b
---
Chương 16a - BIỂN LỬA
Chương 16b
---
Chương 17a - CON MỒI
Chương 17b
Chương 17c * Bản đồ chương 17
---
Chương 18a - MA LỰC
Chương 18b
Chương 18c
---
Chương 19a - TÒA THÁP * Phụ lục
Chương 19b
---
Chương 20a - GIÁ RÉT * Phụ lục
Chương 20b
---
Chương 21a - LỘ DIỆN
Chương 21b
---
Chương 22a - LIMBO
Chương 22b
---
Chương 23a - TRỞ VỀ
Chương 23b
---
Chương 24a - ĐÔI MẮT
Chương 24b
---
Chương 25a - CÔ GÁI
Chương 25b
Chương 25c
---
Chương 26a - NHIỆM VỤ
Chương 26b
---
Chương 27a - NHÂN LOẠI
Chương 27b
Chương 27c
Chương 27d
---
Chương 28 - HỒI KẾT
 
Last edited:
Cám ơn thớt đã bỏ công viết truyện cho anh em đọc dịp cách ly, mình có một số nhận xét như dưới:

Đầu tiên là tính logic: phải công nhận bác thớt đầu tư cốt truyện rất cao, rất khó để bắt bẻ về tính logic trong cốt truyện, chắc hẳn là bác thớt đã đầu tư rất nhiều vào khoản này, từ việc sinh tồn đến giải thích kết cục đều khá liên kết. Nhưng phần tình cảm hơi chán. Không hiểu sao mình cứ có cảm giác là con Nhiên nó yêu main kiểu tình cảm nam nữ ấy chứ không phải cha con.

Điểm trừ là cái kết quá hụt hẫng. Đề nghị thớt viết lại cho Nhiên và main là một cặp :hell_boy:

Cá nhân tôi thấy Nhiên và main có thành cặp cũng không hẳn là bất thường: thứ nhất là trong ký ức của main không hề tồn tại đứa con nào, thứ hai tuổi sinh học của cả hai cũng tương đương chứ không lệch như cha con, thứ 3 là gen của main cũng đã bị chỉnh sửa chứ không phải nguyên bản, nên không thể nói là cha con thực sự được
Lúc viết thì mình chỉ đơn giản nghĩ miên xem Adam-4 là một người thân kiểu ruột thịt thôi, nhưng khi tự đọc lại cũng thấy có vẻ cũng hơi ao xuyến. Nhưng thôi kệ, coi như nó là cái tâm riêng tư của nhân vật vậy, người đọc sẽ tự quyết định thôi mấy thím
 
Chương 14b

Tôi thả dốc và tiếp tục lái xe về phía trước, xuyên qua những ngọn cỏ lau mọc tràn lên lòng đường mỗi lúc một dày đặc hơn. Khi nhìn gần tôi mới nhận ra đây là một loại cỏ lau khá khác thường, hoa của nó to gấp ba bốn lần loại thường, lớp tua của hoa cũng trắng và dày hơn bình thường. Hẳn là vì lý do này mà nếu nhìn từ xa màu trắng của hoa sẽ át hết màu xanh của thân và lá, tạo nên một lớp thảm trắng khổng lồ. Mặc dù thân cỏ rất cao và mọc đầy mặt đường, hoàn toàn che khuất tầm nhìn của lái xe trên đường, nhưng tôi không lắng lắm về chuyện đi lạc, vì chỉ cần lần theo con lươn bê tông đặt ngay tim đường là có thể dễ dàng định hướng.


Khi tới chân của một cây cầu vượt tôi mới nhận ra mình đang ở ngã Tư Vũng Tàu. Điểm giao thông nổi tiếng này vốn có ba tầng lưu thông: cầu vượt, đường mặt đất và hầm chui. Tầng trên cùng là cầu vươt thì vẫn còn khá thoáng, khác hoàn toàn với tầng hầm đã bị đất đá và cỏ cây nhấn chìm. Nói chung nó cũng tương tự khúc hầm chui ở Tam Hiệp, đã hóa thành một bãi lầy nhó, có khác chăng là khô ráo hơn một chút. Phần sâu tận giữa hầm là gì thì tôi không rõ và cũng không mấy quan tâm, ở phía cửa hầm dễ quan sát hơn thì toàn là cỏ lau cao vút. Phần đất lầy ở đây tuy khá ẩm do nhưng cơn mưa trước đó nhưng vẫn cứng hơn nhiều so với đất ở hầm chui Tam Hiệp.


Trước đây ở ngay ngã tư là một cây xăng, nhưng từ vị trí hiện tại của tôi đang đứng cũng chỉ thấy toàn cỏ và cỏ. Tôi phải dùng chiếc mã tấu mới chém tung rừng cỏ để mở đường mới tìm thấy dấu tích cây xăng. Tôi dừng lại đây là có chủ đích, vì nếu may mắn xăng trong hầm ở đây vẫn còn, thì đây sẽ là cơ hội gần như duy nhất để tôi có thể bơm xăng ra nhanh nhất mà không phải dùng miệng. Sẽ rất rắc rối nếu tôi không tìm được nguồn nhiên liệu dồi dào để cung cấp cho con ngựa sắt tham ăn tục uống kia.


Tôi chọn cây xăng này vì nó có một đặc điểm mà ít cây xăng nào có được: hầm xăng ở vị trí càng cao càng tốt. Những cây xăng khác, hầm xăng đều ở sâu dưới mặt đất, nên gây rất tốn công sức cho việc bơm xăng lên, vì vậy tôi đã cố tìm một cây xăng có vị trí hầm xăng tối ưu. Thực tế cây xăng ở đây cũng có thiết kế không khác biệt nhiều, hầm xăng vẫn ở dưới đất và thấp hơn mặt đất nơi tôi đang đứng, nhưng thật may nó lại ở sát một đường hầm.


Lòng của đường hầm đã bị phủ bởi đất đá, nhưng chúng khá mềm và dễ dàng bị xúc lên bởi một chiếc xẻng chế từ một chiếc vỏ can nhựa chẻ đôi. Chỉ mất vài tiếng, tôi đã có thể đào được một cái hố mà tôi đoán nó đủ sâu để thấp hơn mực xăng trong hầm. Khó khăn nhiều nhất là việc lớp đất xung quanh hố không đủ cứng và có thể đổ sập xuống bất cứ lúc nào, để giải quyết việc này tôi đã phải dựng các tấm chắn xung quanh hố bằng bất cứ thứ gì tìm được xung quanh: một mảnh tôn cũ, một cánh cửa gỗ sắp mục, một mảnh nhựa gỡ ra từ trạm bơm, rồi cố định chúng bằng các cây chống chồng chéo lên nhau.


Không cần quá chắc chắn, chỉ cần cái hố đứng vững cho đến lúc tôi xong việc là đủ. Tiếp theo, cũng bằng cách cũ, tôi luồn ống dây nhỏ qua trạm bơm để tiếp cận hầm xăng, đầu dây còn lại kéo xuống hố và dẫn vào can đã để sẵn. Tôi cũng đã tìm thấy năm chiếc can lớn và một thùng phi trống ở trong kho, chúng có thể trữ được hơn ba trăm lít nhiên liệu.


Cái hố sâu và đường dây tôi vừa chuẩn bị thực ra là để tạo một hệ thống ống dẫn có tên là ống xi phông, nó sẽ dẫn xăng từ dưới hầm lên mặt đất, sau đó đổ xuống những chiếc can xếp sẵn dưới hố. Điều kiện để hệ thống này hoạt động là ống dây phải kín là liên tục từ đầu đến cuối, và điểm ra của chất lỏng phải thấp hơn mực chất lỏng trong hầm. Đó cũng chính là lý do mà tôi phải cố đào một cái hố đủ sâu để xăng có thể chảy ra.


Những ống dây của tôi không đủ dài, nhưng tôi đã nối chúng lại bằng cách đun chảy các mảnh nhựa rồi trét kín vào chỗ nối. Khó khăn nữa là tôi cũng phải mồi đầy đường ống trước khi xăng có thể tự chảy, và dĩ nhiên không có cách nào khác ngoài việc dùng miệng hút. Nhưng cũng an ủi được cái là tôi chỉ phải chịu đựng ngụm đầu tiên, khi xăng bắt đầu chảy ra, nó sẽ chảy mãi cho đến khi mực xăng trong hầm thấp hơn đáy hố.


Trời không quá phụ lòng người, mọi sự cố gắng chuẩn bị của tôi đã được đền đáp, khi can xăng đầu tiên được đổ đầy, tôi đã mừng muốn khóc (nhưng không khóc).


Khi lấy đầy được can đầu tiên thì trời đã tối mịt. Nhưng tôi vẫn không dám thắp đuốc vì có mùi xăng khá nặng trong không khí. Dưới ánh trăng non, tôi ngồi ăn tối và đợi xăng chảy đầy bình. Xăng được chứa trong những can tôi lấy được trong kho của trạm xăng, khi chúng đầy ngắc thì tôi đổ sang phi. Lượng xăng tôi lấy ra chứa đầy năm chiếc can và môt phi lớn. Trứng không nên bỏ chung một rổ, tôi mang theo xe một can, bốn can còn lại thì giấu ở các vị trí khác nhau quanh đây, riêng thùng phi thì vẫn để nguyên tại trạm do quá nặng để di chuyển. Sở dĩ tôi không tập trung hết xăng ở đây, vì chỉ cần một mồi lửa nhỏ cũng khiến cho công sức cả ngày nay tiêu thành mây khói, theo đúng nghĩa đen.


Chỉ với chút ánh sáng mập mờ từ ánh trăng yếu ớt nên tiến độ của công việc khá chậm, tôi cũng mệt mỏi hơn bình thường. Đến khi thu dọn xong và bịt kín các đường ống thì tôi mới thắp đuốc. Do không thể đốt lửa gần trạm xăng, tôi cần tìm một chỗ khác để qua đêm.


Cứ theo kinh nghiệm và thói quen những lần trước, tôi chọn hai vị trí, một trên đỉnh cầu vượt, một ở dưới gầm cầu. Tôi dọn quanh một vị trí dưới chân cầu vượt cách xa trạm xăng một đoạn, thắp lên một đống lửa rồi cẩn thận kiểm tra xung quanh. Tất cả để đảm bảo lửa không thể lan đến được những vị trí để nhiên liệu.


Nhưng khi vừa nổi lửa lên tôi mới nhận ra nơi này hoàn toàn không giống khu trại trước. Thứ nhất là vị trí dưới gầm cầu, có quá nhiều cỏ. Dù tôi có bỏ thời gian để dọn quang một vùng, thì tầm nhìn vẫn quá hạn chế. Thật khó mà an tâm chợp mắt khi bất cứ một con vật gì có thể xộc ra bất cứ lúc nào từ một khoảng cách rất gần như vậy.


Còn nếu tôi vòng lên trên đỉnh cầu, nơi cách xa mặt đất, thì lại gặp rắc rôi về việc giữ lửa. Rất khó tìm được củi lớn quanh đây, nên chỉ có thể dùng cỏ, nhưng sẽ mất rất nhiều công sức để cắt chúng từ dưới rồi mang lên. Chưa kể đến việc tôi sẽ không kịp trở tay khi một cơn mưa ập đến. Nhưng rồi tôi cũng phải chọn phương án dễ chịu hơn là lên cầu, mang theo ba lô, một cây đuốc, một can xăng, và niềm hy vọng về một đêm khô ráo.


Tuy ánh trăng tỏa sáng mờ mờ ảo ảo, nhưng cũng đủ để tôi cảm thấy dễ chịu hơn khi đứng nhìn từ trên cao. Xa xa là bóng dáng của vài tòa nhà cao tầng và siêu thị Big C, chúng đứng đó, đen xì và lặng thinh giữa đêm tối. Dưới mặt đất, cánh đồng cỏ lau bạt ngàn vẫn âm thầm dập dìu nhấp nhô theo làn gió. Tôi dùng bạt cột vào thành cầu để làm một mái che nhỏ rồi nằm xuống nghỉ ngơi, và hy vọng đêm nay sẽ nhanh qua. Rồi tôi chìm dần vào giấc ngủ.

...

"Đoàng!" - bỗng dưng có một tiếng nổ lớn vang trời.​
Đọc 2 đoạn lấy xăng của thím em bực vãi, kiểu cồng kềnh dã man. Nhân vật chính có cái ống cả chục mét, hút bằng miệng tới khi xăng tới đầu, bịt đầu ống lại rút hết lên chắc cũng được mấy lít xăng rồi :beated:
 
Đọc 2 đoạn lấy xăng của thím em bực vãi, kiểu cồng kềnh dã man. Nhân vật chính có cái ống cả chục mét, hút bằng miệng tới khi xăng tới đầu, bịt đầu ống lại rút hết lên chắc cũng được mấy lít xăng rồi :beated:
Cám ơn nhận xét của fen. Thực sự cũng có nhiều chỗ mình thấy còn bị kể lể dài dòng, cũng muốn viết lại nhiều chỗ để cắt bớt, nhưng không có thời gian.
 
Back
Top