Tâm sự 30 tuổi làm công nhân lương 6tr

Chào mọi người
Dạo này thường xuyên mất ngủ, sẵn đêm nay mưa gió nên ngồi làm chai bia lên voz, trước là chia sẻ về cuộc đời loser của mình, sau thì cũng muốn nhận được một vài lời khuyên từ anh em để mình có thể định hướng thêm về hướng đi trong tương lai.
Mình sinh năm 94, đã từng đi học đại học và bỏ ngang chỉ vì mê game. Mình nói dối gia đình là tốt nghiệp rồi và có cv trên SG. Lúc đầu mình làm cty tư nhân làm về content game, sau một thời gian thấy chán vì môi trường văn phòng cũng như nhìn lại bạn bè cùng tuổi ai cũng có này có nọ nên mình xin nghỉ.
Thời gian đó mình có đi làm vài việc cũng lên quan đến mảng viết content, SEO này nọ nhưng mình chán văn phòng, làm được vài ngày là mình xin nghỉ.
Thời gian thất nghiệp thì sáng mở mắt ra ăn sáng rồi ra net ngồi tới chiều tối mới về phòng trọ, được 3 tháng thì hết tiền nên mình đi xin đủ việc, cầm cự thêm tháng rồi về cũng khai thật với gia đình. Lúc đó ba mẹ mình bị sốc lắm vì từ một đứa được đầu tư cho ăn học, là niềm tự hào của gia đình, thầy cô, hàng xóm đùng cái thành thằng bỏ học và thất nghiệp.
Không có bằng cấp nên mình nộp đơn vào làm ở kcn, làm nhân viên kho nên đôi khi việc cũng không quá nhiều, bù cái lương thấp.
Bây giờ nhìn bạn bè làm này làm kia, có vợ con có nhà có xe tự dưng mình thấy hận bản thân mình quá, giá như đừng biết tới game, giá như học hành đến nơi đến chốn. Mà cuộc sống thì đâu có chữ giá như :(
Cảm ơn những ai đã đọc tâm sự của mình, có anh em nào đã từng trải qua cho mình ít lời khuyên để mình có thể làm lại một cuộc đời mới.
Tính thớt vậy rồi khó bỏ, chỉ có thay đổi hoàn cảnh thì mới thay đổi được tính cách của thớt. Khuyên thật lòng, nên lấy vợ. Có vợ con vào người nó khác ngay, kiểu như có thứ ép buộc thớt phải thay đổi thì thớt mới thay đổi được. Chúc thớt vui vẻ. 30 tuổi chưa phải là già, nhưng cũng không còn trẻ để thử nghiệm và sai lầm nữa. 10 năm phía trước đó. Còn 10 năm cơ hội. 40 tuổi mà ko dứt được nữa thì xác định luôn nhé. Khó bật lên được lần nữa.
 
Tôi cũng 1994 học NUCE kể cho ông nghe câu chuyện thằng cùng lớp tôi. Tôi và nó cùng tên suốt ngày cùng nhóm với nhau. Nó thì như ông suốt ngày game nghiện ngập rồi bỏ học. Xong rồi 1 năm ko thấy nó đi học nữa. Tôi thì ko thân nó nên cũng ko quan tâm nó nữa. Thế là tôi huỷ kết bạn với nó luôn vì mấy thể loại vậy tôi ko muốn kết bạn. Bẵng đi 7 năm tôi ra trường đi làm theo nghề XD, làm mãi lương loanh quang 20 triệu ko khá lên dc thế là tôi tập tành bán hàng online. Nên mạng tìm cách chạy quảng cáo thì tìm dc mấy clip hay hay tôi xem vài video và học theo. Học đến mấy bài rồi mới phát hiện ra thằng mình đang học chính là nó. Rồi lân la tìm lại fb kb lại nó xin vào nhóm zalo của nó và nhờ nó chỉ dạy. Nó kể ở nhà choie game 2 năm rồi bỏ học đi chạy ads thuê và bén duyên giờ lập dc công ty Angecy cũng có số má. Giờ nó thành đạt vkl. Bỏ học ko quan trọng mà quan trọng bác đi làm công ty thì bác đã nhụt chí cmnr.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cuộc đời tôi cũng nát do game,cũng chỉ biết ước giá như không nghiện game thì cuộc sống đã khác
Tôi bỏ liên minh huyền thoại và dota2 tính ra cũng được 5-6 năm rồi
Trước ham lắm đi làm về đêm nào cũng phải oánh 1-2 ván rồi đi ngủ
Tự nhiên thấy chán rồi bỏ ngang luôn. Khi nào muốn bỏ là phải bỏ ngay không là mệt lắm. Với cả có tuổi rồi tay chậm mắt mờ đánh cho vui thôi chứ ko rank gì cả.
 
Chào mọi người
Dạo này thường xuyên mất ngủ, sẵn đêm nay mưa gió nên ngồi làm chai bia lên voz, trước là chia sẻ về cuộc đời loser của mình, sau thì cũng muốn nhận được một vài lời khuyên từ anh em để mình có thể định hướng thêm về hướng đi trong tương lai.
Mình sinh năm 94, đã từng đi học đại học và bỏ ngang chỉ vì mê game. Mình nói dối gia đình là tốt nghiệp rồi và có cv trên SG. Lúc đầu mình làm cty tư nhân làm về content game, sau một thời gian thấy chán vì môi trường văn phòng cũng như nhìn lại bạn bè cùng tuổi ai cũng có này có nọ nên mình xin nghỉ.
Thời gian đó mình có đi làm vài việc cũng lên quan đến mảng viết content, SEO này nọ nhưng mình chán văn phòng, làm được vài ngày là mình xin nghỉ.
Thời gian thất nghiệp thì sáng mở mắt ra ăn sáng rồi ra net ngồi tới chiều tối mới về phòng trọ, được 3 tháng thì hết tiền nên mình đi xin đủ việc, cầm cự thêm tháng rồi về cũng khai thật với gia đình. Lúc đó ba mẹ mình bị sốc lắm vì từ một đứa được đầu tư cho ăn học, là niềm tự hào của gia đình, thầy cô, hàng xóm đùng cái thành thằng bỏ học và thất nghiệp.
Không có bằng cấp nên mình nộp đơn vào làm ở kcn, làm nhân viên kho nên đôi khi việc cũng không quá nhiều, bù cái lương thấp.
Bây giờ nhìn bạn bè làm này làm kia, có vợ con có nhà có xe tự dưng mình thấy hận bản thân mình quá, giá như đừng biết tới game, giá như học hành đến nơi đến chốn. Mà cuộc sống thì đâu có chữ giá như :(
Cảm ơn những ai đã đọc tâm sự của mình, có anh em nào đã từng trải qua cho mình ít lời khuyên để mình có thể làm lại một cuộc đời mới.
Ở quê lương công nhân 6tr. Họ vẫn sống tốt. Mấy đứa em làm nhà máy giày. Cố thôi fen
 
Tôi cũng 1994 học NUCE kể cho ông nghe câu chuyện thằng cùng lớp tôi. Tôi và nó cùng tên suốt ngày cùng nhóm với nhau. Nó thì như ông suốt ngày game nghiện ngập rồi bỏ học. Xong rồi 1 năm ko thấy nó đi học nữa. Tôi thì ko thân nó nên cũng ko quan tâm nó nữa. Thế là tôi huỷ kết bạn với nó luôn vì mấy thể loại vậy tôi ko muốn kết bạn. Bẵng đi 7 năm tôi ra trường đi làm theo nghề XD, làm mãi lương loanh quang 20 triệu ko khá lên dc thế là tôi tập tành bán hàng online. Nên mạng tìm cách chạy quảng cáo thì tìm dc mấy clip hay hay tôi xem vài video và học theo. Học đến mấy bài rồi mới phát hiện ra thằng mình đang học chính là nó. Rồi lân la tìm lại fb kb lại nó xin vào nhóm zalo của nó và nhờ nó chỉ dạy. Nó kể ở nhà choie game 2 năm rồi bỏ học đi chạy ads thuê và bén duyên giờ lập dc công ty Angecy cũng có số má. Giờ nó thành đạt vkl. Bỏ học ko quan trọng mà quan trọng bác đi làm công ty thì bác đã nhụt chí cmnr.

via theNEXTvoz for iPhone
Nghe người dạy giống Hao Đuỳ phải không ta :(

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi cũng 1994 học NUCE kể cho ông nghe câu chuyện thằng cùng lớp tôi. Tôi và nó cùng tên suốt ngày cùng nhóm với nhau. Nó thì như ông suốt ngày game nghiện ngập rồi bỏ học. Xong rồi 1 năm ko thấy nó đi học nữa. Tôi thì ko thân nó nên cũng ko quan tâm nó nữa. Thế là tôi huỷ kết bạn với nó luôn vì mấy thể loại vậy tôi ko muốn kết bạn. Bẵng đi 7 năm tôi ra trường đi làm theo nghề XD, làm mãi lương loanh quang 20 triệu ko khá lên dc thế là tôi tập tành bán hàng online. Nên mạng tìm cách chạy quảng cáo thì tìm dc mấy clip hay hay tôi xem vài video và học theo. Học đến mấy bài rồi mới phát hiện ra thằng mình đang học chính là nó. Rồi lân la tìm lại fb kb lại nó xin vào nhóm zalo của nó và nhờ nó chỉ dạy. Nó kể ở nhà choie game 2 năm rồi bỏ học đi chạy ads thuê và bén duyên giờ lập dc công ty Angecy cũng có số má. Giờ nó thành đạt vkl. Bỏ học ko quan trọng mà quan trọng bác đi làm công ty thì bác đã nhụt chí cmnr.

via theNEXTvoz for iPhone
Con e gái tôi sn 96 học địa chính ở điện lực xong ra trường xin thực tập ở 1 cty về marketing,được sư phụ chỉ dẫn r cũng tự mở cty cũng tự mua xe mua đất,thành đạt lắm...Nói chung là cái duyên
 
Tôi bỏ liên minh huyền thoại và dota2 tính ra cũng được 5-6 năm rồi
Trước ham lắm đi làm về đêm nào cũng phải oánh 1-2 ván rồi đi ngủ
Tự nhiên thấy chán rồi bỏ ngang luôn. Khi nào muốn bỏ là phải bỏ ngay không là mệt lắm. Với cả có tuổi rồi tay chậm mắt mờ đánh cho vui thôi chứ ko rank gì cả.
Tôi chơi aram là chủ yếu thôi
 
Mình 33 tuổi ko nhà ko xe. Có 550 củ và 1,5 cây vàng, công việc túc tắc ko có phát triển nhiều, anh nào nhìn tích cực xem mình đã tới mức gọi là loser hẳn chưa :cry:
 
Cuộc đời tôi cũng nát do game,cũng chỉ biết ước giá như không nghiện game thì cuộc sống đã khác
giờ k sửa. sau 50-60t lại ước giá như 30t sửa thì giờ có thua kém bạn bè thì cũng thua ít ít
chứ giờ k sửa thì khoảng cách ngày càng xaaaa
 
Chuyện của fen hơi giống mình. Mình cũng đầu 9x (93) lên đh học khó nên chán nản, hầu như rớt gần hết các môn thi, may mắn sao đến năm cuối thì vẫn cố gắng thi lại tốt nghiệp ra được trường với bằng trung bình khá. Lúc ra trường thì kém nên ko làm được đúng chuyên môn, cũng tự trau dồi mất vài năm. Xuất phát điểm kém hơn người khác nên đường sự nghiệp cũng chậm hơn bạn đồng trang lứa nhưng quan trọng là trong suốt 9 năm từ ngày ra trường mình cũng có nhiều trải nghiệm các công việc khác nhau để biết mình hợp và thích gì và vạch ra định hướng tiếp theo. Giờ đi làm mà đồng nghiệp toàn các bạn trẻ mới ra trường thôi nhưng mình hài lòng với lựa chọn hiện tại vì mình biết được tiếp theo mình sẽ phải làm gì. Chúc thớt may mắn
 
giờ k sửa. sau 50-60t lại ước giá như 30t sửa thì giờ có thua kém bạn bè thì cũng thua ít ít
chứ giờ k sửa thì khoảng cách ngày càng xaaaa
Cũng không biết nên bắt đầu từ đâu,cố gắng tự học lập trình mong sẽ thay đổi số phận nhưng mà không ăn thua...
 
Chào mọi người
Dạo này thường xuyên mất ngủ, sẵn đêm nay mưa gió nên ngồi làm chai bia lên voz, trước là chia sẻ về cuộc đời loser của mình, sau thì cũng muốn nhận được một vài lời khuyên từ anh em để mình có thể định hướng thêm về hướng đi trong tương lai.
Mình sinh năm 94, đã từng đi học đại học và bỏ ngang chỉ vì mê game. Mình nói dối gia đình là tốt nghiệp rồi và có cv trên SG. Lúc đầu mình làm cty tư nhân làm về content game, sau một thời gian thấy chán vì môi trường văn phòng cũng như nhìn lại bạn bè cùng tuổi ai cũng có này có nọ nên mình xin nghỉ.
Thời gian đó mình có đi làm vài việc cũng lên quan đến mảng viết content, SEO này nọ nhưng mình chán văn phòng, làm được vài ngày là mình xin nghỉ.
Thời gian thất nghiệp thì sáng mở mắt ra ăn sáng rồi ra net ngồi tới chiều tối mới về phòng trọ, được 3 tháng thì hết tiền nên mình đi xin đủ việc, cầm cự thêm tháng rồi về cũng khai thật với gia đình. Lúc đó ba mẹ mình bị sốc lắm vì từ một đứa được đầu tư cho ăn học, là niềm tự hào của gia đình, thầy cô, hàng xóm đùng cái thành thằng bỏ học và thất nghiệp.
Không có bằng cấp nên mình nộp đơn vào làm ở kcn, làm nhân viên kho nên đôi khi việc cũng không quá nhiều, bù cái lương thấp.
Bây giờ nhìn bạn bè làm này làm kia, có vợ con có nhà có xe tự dưng mình thấy hận bản thân mình quá, giá như đừng biết tới game, giá như học hành đến nơi đến chốn. Mà cuộc sống thì đâu có chữ giá như :(
Cảm ơn những ai đã đọc tâm sự của mình, có anh em nào đã từng trải qua cho mình ít lời khuyên để mình có thể làm lại một cuộc đời mới.
Rồi sau khi nghiền ngẫm giá như này, bạn có làm ván game để quên đi buồn phiền không?
Mình hỏi thật, vì trong 1 câu chuyện khi Ghandi được 1 người mẹ hỏi làm thế nào để đứa con của bà bỏ cái tật ăn nhiều đường, thì ông Ghandi mới nói là sau 1 thời gian hãy quay lại thì ông sẽ có câu trả lời. Lúc sau thì bà quay lại và ông đã trả lời cho bà mẹ, bà mẹ lúc đó mới hỏi sao ông không trả lời lúc đó. thì ông mới nói là ông không ăn nhiều đường (không nghiện) nên không biết từ bỏ bằng cách nào, ông phải làm thì mới biết và khuyên người khác được.
 
T 3x rồi vẫn chơi game hàng ngày, chơi từ cấp 2 đến giờ luôn. Nhưng học và làm thì vẫn cứ phải cố gắng và kiên trì.
Nên t nghĩ k phải do game mà do thớt lười + thiếu kiên trì thôi.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Giờ có cho anh quay lại ngày xưa thì anh cũng vẫn bỏ học thôi, ông nào nhìn lại thì chả nói hay chứ cái tính lười với ngại khó thì cũng chỉ đến thế. Thôi chấp nhận đời công nhân chăm chỉ cần mẫn tự nuôi mình qua ngày, chứ trình độ không có đòi định hướng gì nổi. Có khuyên đi học nghề thì anh được vài bữa thấy chán cũng bỏ thôi.
Chuẩn. Làm việc mà sướng thì ai chịu khổ cho. Đã làm là khổ chẳng qua mn khổ trc sướng sau chứ cứ ngồi ko cs lười thì 50 cũng thế
 
Chia sẻ cùng bạn,
Trước đây mình làm việc trong một vài tập đoàn lớn được sếp rất cưng chiều và công việc cũng khá là phù hợp với năng lực nhưng vì tính cách tuổi trẻ nóng tính lại có chút tự mãn vì thành công lớn nên không học được hai chữ nhẫn nhịn, thường xuyên nhảy việc khi có bất đồng nội bộ. Giờ đây vị trí của mình bị những đứa mình ghét thay thế và tụi nó có thu nhập ba bốn chục triệu một tháng còn mình giờ nhảy việc nhiều quá nên nát CV, gặp khó khăn trong xin việc, nhiều đêm mình ngủ không được vì hối hận và cứ lẩn quẩn trong đầu hai chữ giá như về những hành động của mình 10 năm về trước. Mình bây giờ mới vào một công ty giày khá lớn và làm việc ở vị trí dự bị phòng kế hoạch sản xuất, Tuy nhiên mới vào nên phải ăn lương công nhân trong thời gian học việc vì đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới với mình mà mình chưa hề có kinh nghiệm. Một tháng sau khi trừ hết bảo hiểm và các loại phí khác thì chỉ cầm về tay đâu đó có 5 triệu. Đây là mức thu nhập chỉ bằng 1/4 so với trung bình trước đây của mình chưa kể các loại lậu. Công việc thậm chí không được nghỉ thứ bảy, nhiều khi muốn ra ngân hàng giao dịch hay đi khám bệnh cũng không biết phải làm sao. Chia lương ra thì đâu đó một tiếng thu nhập chỉ tầm 25.000đ bằng với sinh viên làm thêm. Điều này làm mình khá u uất vì trước đây mình có thu nhập rất cao, trong suốt những năm học thì từ Trung học cơ sở đến sau đại học thì mình đều học trường quốc tế hoặc trường tư thục cho nên tổng chi phí gia đình đầu tư cho việc học của mình khá là nhiều. Bởi vậy cho nên so với mức thu nhập hiện tại đôi khi chi bằng sinh viên chạy bàn với lại những gì mình đã đầu tư cho việc học thì mình cảm thấy rất là thất bại. Tuy nhiên được cái là hiện tại mình đã chấp nhận về quê sinh sống nên không tốn tiền ăn ở nên cũng cầm được trọn vẹn 5 triệu trong tay một tháng Nói chung là tương đối đủ tiêu xài.
Dĩ nhiên mình sẽ không chấp nhận sống mức thu nhập hiện tại, bên cạnh kế hoạch nhanh chóng tiếp thu kiến thức ở lĩnh vực mới để có thăng tiến lên mức lương cao hơn trong CTY vì chỗ mình làm chế độ lương thưởng khá tốt thì hiện tại mình cũng đang đầu tư học tiếng Hàn với mục tiêu không chỉ đạt chuẩn đi Hàn Quốc visa E9 mà tới lúc sang Hàn Quốc thì vốn tiếng của mình không chỉ làm lao động phổ thông mà còn có thể thăng tiến hay chuyển đổi visa định cư. Ngoài ra mình còn học thêm tiếng Trung và nâng điểm tiếng Anh để backup để nếu lỡ không đi HQ được thì mình vẫn có thể cạnh tranh tìm công việc với mức thu nhập cao hơn nhờ vốn ngoại ngữ. Mình nghĩ chỉ cần bình tĩnh vạch ra được hướng đi thì ai cũng sẽ có cơ hội làm lại dù ở độ tuổi nào đi chăng nữa. Hiện tại mình cũng 29 ngang ngang tuổi bạn. Và dành cho những bạn nào nhỏ hơn mình mà hữu Duyên đọc được những dòng này thì mình chỉ khuyên một điều rằng thái độ hơn trình độ, hãy học được chữ nhẫn khi bắt đầu làm việc nhất là trong môi trường văn phòng.
Thank thím. Những điều chia sẻ của thím ngày hôm nay e đọc được đối với những người như e quý hơn cả tiền bạc
 

Thread statistics

Created
anhtinchuxi,
Last reply from
CuongNQ,
Replies
283
Views
45,152
Back
Top