con bạn 92, nhà bên công giáo, học Kinh tế, 4 năm liền nhận học bổng. yêu 1 thằng bách khoa 3 năm, rồi chia tay. bắt đầu từ chỗ này là cuộc đời đi từ sai lầm này đến sai lầm khác :
1. quen 1 thằng công giáo khác trong xóm 2 tháng thì cưới, thằng kia học hết cấp 3, làm công nhân, hiền lành, ko nhậu nhẹt rượu chè nghiện ngập gì, nhưng éo có năng lực kiếm tiền, nhà 7 anh chị em. nói chung, ngoan, ngu , nghèo. cuối cùng thằng này ở rể nhà con này.
2. con này đi làm công ty, đc 1 thời gian thì bảo áp lực quá ở nhà bán tạp hóa

má ơi bằng giỏi Kinh tế, đầu óc lanh lẹ, mà ở nhà để bán mấy cái bình nước, mấy cái cafe linh tinh, kiếm đồng ra đồng vào. đất đồng nai biên hòa cả ngàn vạn cty, ko làm chỗ này thì chỗ khác có gì mạ ngần ngại
3. thằng chồng làm công nhân gỗ, cắt phải tay, thế là ở nhà phụ vợ bán tạp hóa. 2 vợ chồng đẻ 1 đứa đã bạc mặt, lại đẻ tiếp đứa thứ 2, đi đẻ với 7 triệu cuối cùng cháu nó phải nằm phòng hồi sức thành 17tr , tao cũng chịu thua chúng nó rồi, nghèo còn đẻ nữa, giờ nghỉ đẻ ở nhà, ko bảo hiểm ko trợ cấp, 1 2 năm sau muốn đi làm cty kiếm kinh tế cũng khó, 30t lại vướng con , đi ra đi vào với mấy triệu bạc 1 tháng, ăn không dám ăn mặc ko dám mặc.
nó toàn than ông bà chỉ thích đi nhà thờ chứ con cháu thì ko trông coi hỗ trợ gì. chả nhẽ mình chửi nó, mày đẻ con ra là quyền của mày, chứ sao lại bắt ông bà phải chịu trách nhiệm. mày vô trách nhiệm từ chuyện cưới xin lập gia đình, cưới 1 thằng ất ơ, đi làm kiếm tiền nuôi con thì ngại áp lực, giờ ko kế hoạch đẻ 2 đứa, trách ai đầu tiên ???