[Tâm sự] Các mẩu chuyện về nhập cư Đức - Tiếp theo của topic Lần thứ 3 Tây tiến

Mà cho hỏi là bác có chia sẻ là trung hạn sẽ về VN. Vậy chuyến đi lần này của bác mục đích là gì? Lấy đc cái quốc tịch hả?

theo kế hoạch ban đầu thì mục tiêu là lấy song tịch cho 2 con mình.
cho nên cuối năm 2023 có tin Đức cho song tịch thì mình lên plan đi liền. con mình có song tịch rồi sau đó ntn thì còn xem tình hình xem nên ở lại tiếp hay về, vì hiện tại phía ông bà nội ngoại vẫn còn đang chưa thống nhất, người thì muốn các cháu học đến lớn ở Đức cho liền mạch, người thì vẫn mong các cháu và cả con cũng về quây quần, vì bên vợ cũng có kinh nghiệm vụ này rồi.
mình thì thoải mái, vợ mình thì chỗ nào vui hơn ở chỗ đấy, vợ mình cũng chả cần song tịch lắm, chốt lại cũng là vun vén cho 2 cu con thôi.
cv mình giờ nếu mình lạc nghiệp ko nhảy nhót nữa thì nó cũng cứ bình bình thế, cố gắng duy trì là được.
ngược lại con mình nếu có song tịch thì sau này học hết lớp 12 việc đi học lên đh hay học nghề Đức cũng khá là rộng rãi, tự nó mua vé mb bay qua Đức đk học là xong, ko phải làm thủ tục lằng nhằng.
ko có song tịch thì học ở VN nó lại phải bươn chải combat tùm lum mới giành đc đủ đk để xin visa đi học, cũng nhiêu khê.

nếu mấy năm nữa lấy tịch xong mà thấy ở Đức ổn thì nhà mình vẫn ở, mà lúc đó tình hình về VN hay hơn thì sẽ về.
bố mình năm nay 81t rồi, đấy lấy xong cái visa thăm thân cụ ko thấy vui mà còn buồn vì sắp phải đi du lịch xa, chả thích thú gì, nếu ko phải mẹ mình kiên quyết đi, ko ai chăm sóc cụ thì cụ chắc là sẽ ko chịu đi.
bố mẹ vợ mình thì cũng sắp già, 5 năm nữa hẳn là cũng già, nếu lúc đó mà thấy nhớ cháu nhớ con và đk ổn ổn thì chốt là nhà mình về thôi.
còn lúc đó tình hình ở Đức phù hợp hơn thì sẽ ở.

chuyện tình hình thì nhiều cái phải theo dõi, từ chính trị, an ninh bên Đức, cho đến kinh tế Đức, rồi so sánh với tình hình an ninh XH ở VN, kinh tế ở VN. giờ mọi thứ thay đổi chóng mặt, không tính xa được, nên cứ phải plan 2 hướng, đến lúc đó hướng nào hay hơn thì theo.

chứ Đức bây giờ không được như hồi 20 năm trc, đầu tàu EU các thứ.
mọi thứ từ kinh tế, XH, văn hóa, chính trị, tới an ninh đều xuống cấp nhiều.
ngược lại TQ vươn lên mạnh mẽ, ko cẩn thận mấy năm nữa TQ với Ấn Độ sẽ cùng Mẽo thành top 3 siêu cường, lúc đó châu Âu chỉ còn là hào quang dĩ vãng, triệt để ko ngóc đầu lên đc.
nếu VN đu theo sự trỗi dậy của châu Á và sự thụt lùi của lục địa già thành công, cũng vươn lên mạnh thì quá ngon, còn ko thì có thể cũng sẽ gặp biến động ảnh hưởng tới đời sống XH.
 
Bác mới qua xứ lạnh nên vậy chứ ở riết rồi quen à, ra ngoài nhớ giữ ấm đầy đủ, thi bằng lái xong rồi mua xe thì sẽ cải thiện nhiều, chỗ tôi bây giờ...
View attachment 2887514
chỗ thím lạnh quá, chịu ko nổi luôn @@
mình giờ ở trong nhà ko đi dép hoặc sáng qua phòng khách chưa bật sưởi là lạnh run rồi, khó chịu lắm.
à mà mình có cái tật là vẫn thích ở trần mặc quần đùi trong nhà, ko thích mặc đồ dài tay hay quần dài.
nên buổi sáng mới ngủ dậy với mình khá là khó khăn.
 
Thanks bác đã chia sẻ nhé. Mình cũng thấy 1 vài người kiểu học mix giữa học cấp 1 ở nước này, cấp 2 nước nọ xong về VN học tiếp. Thường thì mình thấy chuyện dịch chuyển như vậy sẽ ko tốt lắm cho đường học tập, trừ khi xuất sắc. Mình nghĩ là bác nên cho học 1 lèo tới khi nó lớn thì tốt hơn.
 
Thanks bác đã chia sẻ nhé. Mình cũng thấy 1 vài người kiểu học mix giữa học cấp 1 ở nước này, cấp 2 nước nọ xong về VN học tiếp. Thường thì mình thấy chuyện dịch chuyển như vậy sẽ ko tốt lắm cho đường học tập, trừ khi xuất sắc. Mình nghĩ là bác nên cho học 1 lèo tới khi nó lớn thì tốt hơn.
uh, mình với vợ cũng đắn đo nhiều về chuyện này. theo dõi xem tình hình ntn.
bà dì mình xưa cũng vâ, theo chồng làm bên lãnh sự đi Đức 5 năm rồi đi Nhật 5 năm, con bả 2 đứa đều học ở 3 nc khác nhau, cũng gặp nhiều khó khăn.
bé nhỏ nhà mình hiện mới hơn 2t, nếu về ngay sau khi có tịch theo plan thì cũng mới vô lớp 1 lớp 2 còn ko ảnh hưởng nhiều.
cu lớn thì chắc lúc đó lên lớp 5 rồi, của đáng tội nó hơi phát triển hơn bt chút, giờ nó đã gần 1m4, nặng hơn 45kg, tư duy của nó cũng tầm lớp 4, lớp 5, nên cũng đang theo dõi sát sao xem ntn.
ở bên này ko theo ch trình đặc biệt thì cấp 1 nó dạy cào bằng lắm, gần hết lớp 1 rồi vẫn ngồi vẽ chữ a chữ o to tổ bố như ngón tay ý, toán cũng mới cộng trừ tới 10, hình như hết lớp 1 thì đc tới 20 thì phải. bữa mình ko biết cho con làm gần hết cuốn toán bị cô la quá trời, gôm hết đi cho nó học lại @@
thực tế thì con mình nó làm quen với phép nhân tới 100 rồi, vì dạo này mình b dầu áp dụng khen thưởng thi đua bằng tiền xu cho nó, làm 1 trang toán 10cent, viết 1 trang chữ 30 cent, đút sữa cho em 1 eur, dọn phòng 50 cent, đấm lưng cho bố mẹ 1 eur v.v.. mà mỗi lần nói láo lừa bố mẹ bị bóc phốt thì bị trừ 5 eur :)
tiền nó kiếm đc thì mình cam kết nó muốn dùng vào việc j cũng đc, mua đồ ăn, chơi, mua đồ chơi v.v.. đều đc, cái j nó xin mà bố mẹ ko cho nó đèu có thể dùng tiền nó kiếm đc để mua.
cơ mà từ hồi kiếm đc tiền nó phát hiện ra giá trị sức lao động nên toàn tranh thủ xin đc j thì xin chứ chưa mua j cả, trừ 1 chai nc ngọt, mà nó mua về mời mình với vợ mình uống sau đó bảo con học đc bài học chia sẻ rồi bố mẹ thưởng đi, và nó đc thưởng tiền bằng 2 chai nc ngọt nó mua :D
 
Nếu thím tính lấy song tịch cho hai nhóc thì chắc là phải làm cho 2 vợ chồng trước rồi hai nhóc vào cùng nhỉ, vì hai đứa không sinh ở bên này mà.

Mà làm kiểu này thì chắc phải làm Einbürgerungstest, không biết chỗ thím thế nào chứ hai đứa em mình đăng kí thi mà phải đợi cả năm. Thím tìm thử trước, nếu phải đợi lâu thì đăng kí đi, chứ đến lúc điều kiện đủ rồi mà phải chờ cái Test cả năm cũng hơi dở. Mà nên làm nhanh nhất có thể, mấy anh CDU dễ bóp vụ này lắm.
 
Nếu thím tính lấy song tịch cho hai nhóc thì chắc là phải làm cho 2 vợ chồng trước rồi hai nhóc vào cùng nhỉ, vì hai đứa không sinh ở bên này mà.

Mà làm kiểu này thì chắc phải làm Einbürgerungstest, không biết chỗ thím thế nào chứ hai đứa em mình đăng kí thi mà phải đợi cả năm. Thím tìm thử trước, nếu phải đợi lâu thì đăng kí đi, chứ đến lúc điều kiện đủ rồi mà phải chờ cái Test cả năm cũng hơi dở. Mà nên làm nhanh nhất có thể, mấy anh CDU dễ bóp vụ này lắm.
uhm mình cũng tính hòm hòm nhanh cũng phải 1 năm từ lúc apply á, lâu thì chả biết đến bao giờ.
tầm đầu 2027 là mình đủ đk apply rồi, mình định apply trc từ cuối 2026 luôn cho nhanh, và apply chung cả vợ lẫn con theo luôn cùng lúc, lúc nó xét cho vào cả nhà luôn.
CDU bóp thì mình cũng ko sợ lắm vì mình dạng hoch-qualifizierte Fachkraft, mình sợ AfD thôi :D các anh ý bóp mới thốn, Remigration các thứ.
mà nói chung tình hình tệ đến mức đó thì lúc đó nhà mình về lại VN cũng là hợp lý á :D
 
Một hướng đi khác cho người không cần đợi ở lâu để có quốc tịch là lấy permanent resident theo diện blue card (skilled worker, mình đnag diện này chắc đoán thím Fate cũng z). Mà cái blue card này bên sở ngoại kiều làm cũng chậm chập, tụi đồng nghiệp mình có đứa request 3-4 tháng rồi chưa có, vài bữa mình đi thử coi sao.

Nhưng mà điều kiện PR chua ở cái B1 tiếng đức, còn lại chỉ yêu cần làm 21 tháng ở đức thì cũng nhanh. Nếu có PR thì mình nghĩ tăng khả năng linh hoạt công việc, có thể chọn việc ở đức hoặc việt nam tùy hoàn cảnh bản thân, lúc nào cũng có đường backup :big_smile: Một thanh niên mới qua và nửa chữ bẻ đôi cũng không biết chia sẻ.

Còn phần lương thì bạn thím Fate noie đúng á, mình có tàu ngầm trên reddit thì thường relocate sẽ bị ép lương hơn dân Đức hay khối EU, ít hon tụi nó tầm 5-10k. Như trường hợp mình là bị thấp hơn tầm 5k hoặc hơn chút, không có hỗ trợ tiền relocate.
 
Last edited:
Không biết mấy cty khác sao chứ bên công ty mình đang tuyển nhiều lắm, mà giờ phỏng vấn hỏi candidate có chịu relocate qua đức không thì đa số từ chối, team mình interview 3 người 3 người đều từ chối hết (chắc do thuế phí cao quá). Office mình làm là headquarter khoảng 200 người mà gần 3-40 % là dân nhập cư, người đức khoảng 60%.. đa số giao tiếp bằng tiếng anh. Mình may mắn chung team có một anh người việt luôn, nên nhiều khi hai anh em meeting toàn nói tiếng việt :ah: , office thì có một bạn làm nhân sự cũng người việt, mà chưa nói chuyện bao giờ :big_smile: Team backend server mình có 5 người mà 4 quốc tịch: Sweden, France, Ukraine vs 2 việt nam không có một mống Đức nào luôn. Tình hình hiện tại cũng thiếu nhiều vị trí yêu cầu kinh nghiệm mid hoặc senior trở lên mà kiếm không ra hoặc trả chưa đủ cao để người ta chịu relocate.
 
Last edited:
Một hướng đi khác cho người không cần đợi ở lâu để có quốc tịch là lấy permanent resident theo diện blue card (skilled worker, mình đnag diện này chắc đoán thím Fate cũng z). Mà cái blue card này bên sở ngoại kiều làm cũng chậm chập, tụi đồng nghiệp mình có đứa request 3-4 tháng rồi chưa có, vài bữa mình đi thử coi sao.

Nhưng mà điều kiện PR chua ở cái B1 tiếng đức, còn lại chỉ yêu cần làm 21 tháng ở đức thì cũng nhanh. Nếu có PR thì mình nghĩ tăng khả năng linh hoạt công việc, có thể chọn việc ở đức hoặc việt nam tùy hoàn cảnh bản thân, lúc nào cũng có đường backup :big_smile: Một thanh niên mới qua và nửa chữ bẻ đôi cũng không biết chia sẻ.

Còn phần lương thì bạn thím Fate noie đúng á, mình có tàu ngầm trên reddit thì thường relocate sẽ bị ép lương hơn dân Đức hay khối EU, ít hon tụi nó tầm 5-10k. Như trường hợp mình là bị thấp hơn tầm 5k hoặc hơn chút, không có hỗ trợ tiền relocate.
Blaue Karte EU thì thím đang có rồi, mấy hôm nữa nhận thẻ đọc sẽ thấy nó ghi.
Từ Blaue Karte EU chuyển sang Niederlassungserlaubnis (PR theo cách nói mẽo) thì cần 2 năm với đk có B1 trở lên. này thực ra không phải chỉ Blaue Karte EU có, mà đi học nghề điều dưỡng cũng có: sau 2 năm đi làm chính thức cũng apply đc Niederlassungserlaubnis. Hoặc diện tốt nghiệp ĐH ở Đức, đi làm chính thức sau 2 năm cũng vào Niederlassungserlaubnis được. (Blaue Karte EU nhanh hơn chút xíu, 21 tháng vs 24 tháng)
Còn việc apply lâu thì là tình trạng chung :D Sở Ngoại Kiều bị quá tải nên nó xử lý lâu thôi, ko liên quan diện gì :) Niederlassung 3-4 tháng còn là nhanh, có mấy chỗ quá tải nặng thì Einbürgerung chờ 1-2 năm vẫn là bt.
Nhưng giữa Niederlassung và Einbürgerung (nhập tịch) nó có 2 khác biệt cơ bản:
1. quyền bầu cử
2. giới hạn rời Đức ko quá 6 tháng trong 1 năm
Với cái số 1 thực ra thì ít ng VN quan tâm, này ko cần giải thích nhiều.
Với cái số 2 thì nó là khác biệt lớn, vd cụ thể đối với mình, chính vì việc rời Đức quá 6 tháng trong 1 năm mà ko có lý do chính đáng sẽ có thể mất Niederlassung nên việc lấy nó với mình không có ý nghĩa lắm. Vì thế hồi học ĐH xong mình chả ở lại mà về VN luôn là vậy. Chỉ khi nào có quốc tịch rồi thì mới có thể thoải mái rời Đức bao lâu tùy ý
ngoài 2 cái khác biệt này thì về cơ bản Einbürgerung hay Niederlassung quyền lợi đều như nhau.
 
Công việc của thím bên Đức ok quá nhỉ? Lại hoà nhập dc với tụi nó
bèo bèo à thím, mình chấp nhận lương thấp mà cty tình cảm, tình thương mến thương để sau này mình còn binh kèo :D
còn ch hòa nhập thì chủ yếu là thanh xuân mình 7 năm ở Đức, hỉ nộ ái ố đủ cả, sau về VN cũng làm cho Đức tổng cộng gần 10 năm, nên bị lai lai rồi.
nhiều cách tư duy và quan niệm của mình vì thế cũng ko thuần Việt cho lắm, vợ mình gọi nôm na là dở hơi. :)
 
Nay mình có hứng nhớ lại chuyện xưa, biên 1 cmt dài dài ở toipic khác.
Mà mình ưng bụng cái nội dung của nó, nên vác vô đây để :D
quote:
nay rảnh có hứng kể mọi ng nghe vài chuyện nghèo ngày xưa mình thấy được.
:)
mềnh sinh ra lúc còn chưa hết bao cấp (1986), nói chung là đói rách nát luôn, mãi đến tận 1995 cũng vẫn còn rách, nhưng khá hơn nhiều thời 1990 về trc rồi.
1995 b đầu bình thường hóa quan hệ với mẽo, kinh tế b đầu đi lên, đời sống mới b đầu khá hơn.

mềnh thì hồi bé ở HN, cũng q Hoàn Kiếm các thứ (mình sinh ra ở nhà hộ sinh phường Hàng Trống), nên bảo nghèo thì so với cùng thời là ko nghèo, coi như công tử cũng đc.
đương nhiên bảo giàu thì hẳn là ko giàu, thời trc 1986 nói cho mọi ng hiểu cái tình huống, đó là chỉ cần tỏ ra là có tiền, thì sẽ đi tù.
thật, đi tù ý, chỉ vì có tiền.
vì sao?
vì thời đó bao cấp, dân tình sống ngay thẳng thì chỉ có bằng tem phiếu thôi, ai có tiền?
chỉ có dân buôn chợ đen mới có tiền, nên chỉ cần có tiền, ắt là có làm gì đó phi pháp.
đi tù là hẳn.
có 1 chuyện bố mình kể, thời trc khi mình sinh ra 1 vài năm, có 1 ông đi xklđ ở Nga về, vác đâu đc 1 cái cân tiểu ly cân vàng.
thời đó mà, mặc nhiên ai cũng cố dấm dúi ít vàng trong cạp quần.
ừ, là cạp quần của các bà các cô ý, để phòng thân, dù sao thời đó bị tuột quần ra ngoài đường thì với các bà các cô coi như cũng xong cmnr.
cái ông ý, tạm gọi là ông Y đi, có cái cân tiểu ly cân vàng, thế là ông ý nảy ra ý tưởng cân vàng tính phí cho bà con.
phí tính rất là rẻ, dù sao cũng chả có gì ghê gớm, cân miếng vàng rồi thôi, chắc 1 lần chưa đến 5 phút.
của đáng tội cả cái HN gần như chỉ có chỗ ông ý có cái cân xịn cân chuẩn, mà vàng thì 1 cái đầu móng tay thôi đã là ối tiền rồi.
nên dân tình đến cân tính phí đông lắm.
chỉ 2 năm sau là ông Y giàu sụ, bằng tiền kiếm đc từ dịch vụ cân vàng.
thế là ông ý quyết định làm 1 việc sai lầm: sửa căn nhà ông ý ở, xây thêm 1 tầng, thành nhà 2 tầng.
lúc ông ý xây nhà, rúng động cả HN, ai cũng biết, dù sao chuyện dân tự xây nhà ở HN thời đó nó hiếm lắm.
ai cũng nghèo mà, tiền đâu mà xây.
và thế là vừa xây xong căn nhà, chưa kịp ở, thì conan ập vào, khám nhà, lòi ra ông này làm dịch vụ thu tiền phi pháp, đi tù, và nhà thì bị tịch thu.
cái tội thời buổi XHCN mà dám có hành vi con buôn phi pháp.
đương nhiên chuyện bố kể nó xưa rồi, mình cũng ko hình dung đc lắm.
dưới đây có 2 chuyện mình thấy, và mình nhớ tới tận bây giờ.

chuyện 1: chợ người
hồi 1993, 1994 bố mình có mở doanh nghiệp xuất khẩu thủ công mỹ nghệ.
ở SG thì ko tính là gì, nhưng ở HN thì nó hiếm lắm.
hiếm cỡ nào?
cỡ thứ trưởng còn nằm trong ban cố vấn doanh nghiệp bố mình, đối tác là tocontap, haproximex các thứ, ... mà thôi, toàn những cái tên quá khứ, giờ nói ra dân tình cũng ko biết.
hồi đó bố mình còn đối tác cho cả FPT của ông Bình, mà hồi đó bán hàng là bán áo kimono thêu tay cho thị trng đông âu.
thời đó ông Bình còn chưa biết đến điện thoại hay IT gì, cái FPT ngày đó bán đủ thứ hầm bà lằng.
mà bố mình ko hợp tác lâu, bảo ông Bình bắt ngâm vốn, bán xong hàng ở nc ngoài mới trả tiền hàng cho xưởng, bố mình ko chơi đc bài ấy, ko làm.

lúc đó bố mình có 1 cái kho ở Láng Hạ.
hè mình gnhỉ học ko ai trông (hồi nói còn chưa có khái niệm học thêm), thế là bố dẫn mình cùng với thằng em họ lên kho cho ngồi phòng họp tự chơi lêu lổng từ sáng đến chiều, làm xong việc thì chú (em bố) đưa 2 anh em về nhà.
mình với thằng em họ chơi hoài cũng chán, lúc đó mới 7,8 tuổi, chán quá thế là mình ra cổng kho đứng ngắm đường.
cái đường cũng to, dek nhớ đng gì, ở giữa có con lươn to có đèn đường.
xong mình để ý thấy có nhiều anh trẻ trẻ tầm 15-20t, cứ mặc bộ áo xanh quần xanh đội mũ cối, đứng đứng ngồi ngồi ở các trụ đèn, hoặc bùng binh, giang nắng từ sáng đến chiều.
mình quan sát từ sáng tới chiều tối, vẫn thấy lúc nào cũng đứng lố nhố 1 đống người như thế.
trong khi trong kho thì nhà mình với công nhân làm hùng hục.

thế là mình hỏi chú mình: chú ơi mấy anh kia đứng cột đèn làm gì thế, chỗ đấy là chỗ nào mà mọi người đứng đông thế?
chú mình bảo: chợ người đấy cháu.
mình: ? chợ người là gì ạ?
chú: là ai không có việc gì thì ra đấy đứng, ai cần lao động thì ra đấy vẫy bọn ấy đi làm.
mình: làm gì hả chú?
chú: gì cũng làm, bảo gì làm nấy.
mình: thế sao mọi người đứng đông thế ạ, cháu có thấy ai làm gì đâu?
chú: ừ, làm dek gì có việc mà cho bọn nó làm.
mình: thế không có việc thì các anh ý đứng đấy làm gì ạ, sao ko đi học?
chú: không có việc chúng nó đói rã mồm ra. cứ đứng đấy đủ lâu sẽ may mắn được gọi làm. có làm thì mới có cái đút vào mồm, không thì nhịn đói. cơm không có mà ăn còn lo gì học mới chả hành?

xong mình để ý đi khắp các nẻo đường HN ngày đó, mấy khu chợ người như thế không ít, nhất là ở những chỗ gần các xưởng, nhà máy, kho.

chuyện 2: em gái bán chanh
chuyện xảy ra hồi đó cũng gần năm 2000 rồi, đâu lúc đó mình học lớp 9 thì phải, hè mình ra HN chơi, ở nhà bà ngoại, khu Kim Liên.
gần nhà có cái chợ, mình thích ăn bánh cuốn nóng, mỗi sáng đều theo bác ruột ra chợ ăn bánh cuốn, hoặc ăn phở rồi về.

thời đó mọi người làm việc cũng sớm, 5h30 sáng là chợ đông rồi, mình ăn sáng xong cũng tầm 6h là về nhà.
hôm đó mình đổi vị, ăn phở.
đang ngồi chờ bát phửo bưng ra thì nghe phía sau có tiếng chửi bới nhặng xị lên, mình quay đầu lại xem thì thấy 2 bà bán thịt và cá đang chửi sa sả 1 cô bé nhìn mặt non như mặt mình, mình nghĩ chỉ tầm 14-15 tuổi thôi, mặc 1 bộ quần áo lao động thanh niên xung phong xanh lá, đi dép tổ ong thần thánh, bày 1 rổ tre đựng đày chanh tươi. rổ là loại rổ tre thông thường hồi đó, đường kính tầm 40/50cm, nên mớ chanh trong rổ đâu tầm vài ba kg.
được cái chanh tươi trong, như là mới hái.

2 bà bán chửi em ý vì em ý đặt rổ chanh che mặt tiền sạp của 2 bà ý nên chửi và đuổi.
bị chửi rát mặt em ý xấu hổ, bưng rổ chanh tìm chỗ khác đặt bán.
xong lại tìm đc 1 chỗ bé bé vừa đặt đủ 1 rổ chanh kế 1 sạp bán rau, đặt xuống, rao bán.

mình mê gái bẩm sinh, thấy bé (nhưng chắc tuổi tầm tầm mình) xinh nên ko hứng thú ăn phở nữa, liếc liếc ngắm trộm em nó.
mình gnhe em nó rao bán chanh khá là bất ngờ. em ý bán cả rổ chanh giá chỉ 2000 đồng.
còn rẻ hơn tô phở mình gọi ăn sáng.

rao đc 2 câu thì bà chủ sạp rau từ đâu trở về, thấy cô bé thế là lại chửi cho xối xả như 2 bà trc đó.
cô bé cố phân bua, bảo cho con xin ngồi đây 1 lát, con vác rổ chanh từ quê lên (Hà Tây hay gì mình không nhớ rõ, cách Kim Liên có nhẽ hơn 10km) chưa bán đc quả nào.
con bán rẻ chắc bán đc nhanh, bán xong con đi ngay.
nhưng bà bán rau ko chịu, chửi còn ác hơn.

mọi ng cứ tưởng tượng max level của các bà bán cá chợ ngoài HN mà chửi thì nó kinh cỡ nào, mình nghi mà nghĩ gặp mình chắc mình éo còn mặt mũi nào mà đứng nữa luôn.

em gái chỉ cam chịu nghe chửi, cố nán lại thêm dăm phút rao thêm mấy lần nữa, nhưng chẳng ai mua, cuối cùng bé ý chán nản ôm rổ chanh đi khỏi chợ trong tiếng rủa xả của mấy bà bán sạp xung quanh.
mình xem toàn bộ sự việc mà ngẩn ngơ.

bà bác mình ở bên cạnh giục ăn phở.

mình bảo:bác, hay mình mua chanh đi.
bác mình lườm mình: dở hơi à, nhà thiếu chanh đâu mà mua
mình: nhưng con bé vừa rồi chanh nó ngon đấy
bác: chanh mới hái quả nào trông chả ngon, vấn đề là nhà còn chanh, mua làm gì?
mình: nhưng chanh nó bán rẻ phết, chắc chả lời đc mấy tí
bác: nó lời hay lỗ kệ nó, liên quan gì mình, ăn nhanh rồi về.
mình: cháu thấy tội người ta, có rổ chanh bé tí bán 2000 bạc mà bị chửi nát mặt, còn phải đi bộ cả chục cây bán mà bán ko được.
bác: ừ, kiếm tiền là phải chường mặt ra cho thiên hạ chửi thế đấy. nên cháu phải cố học cho giỏi, sau này có kiến thức không phải chịu nhục kiếm từng cắc bạc như thế.

câu chuyện nhỏ và ngắn, nhưng mình ấn tượng với nó mãi cho đến giờ, hơn 40t rồi, tức là hơn 30 năm, mình vẫn còn nhớ cảm xúc của mình lúc đó.
đương nhiên mặt em ý thì mình quên rồi, nhưng mình đoán em ý mà sống thời này thì úi gồi ôi Thiên An, Hòa Minzy bôi 1 cân phấn lên mặt , chỉnh dung vài tiếng mới dám đứng cạnh.
Mọi người có hứng nghe kể chuyện 1990 hồi nớ ko, mình lâu lâu kể chơi.
Già rồi đâm hoài niệm, lâu lâu lại thấy kỷ niệm xưa cũ ùa về... :)
 
Last edited:
nay cúng ông táo, chiều mẹ đt mình nhắc nhà mình cúng bên này
mình xùy xùy bảo nhà ở đây có đốt nhang đc đâu, báo cháy nó reo mất công
mà vợ mình nghe thế thì xùy xùy mình, bảo a cứ nói thẳng nhà không có mua nhang chứ chém gió linh tinh làm gì, nhà mình báo cháy a còn chưa gắn kìa.
xong mình chột dạ đi coi mấy cái thiết bị báo cháy :D đúng là chưa gắn thật.
dạo này việc đột nhiên nhiều, hơi bị căng não.
dự án 1 đống, deadline 1 mớ, rồi còn plan thi bằng lái nữa, tiền đóng cả mớ rồi hầy.
mà nay có 1 tin vui vui là bé con nhà mình có vẻ có suất nhà trẻ gần nhà từ tháng 8 năm nay rồi. này là vụ mình lo lâu nay. bé nhỏ nó đi nhà trẻ cái là vợ mình đc giải phóng, có nhiều th gian hơn để học tập và nghỉ ngơi.
nay vợ mình nấu lẩu, mằm mằm cũng ngon mà làm cũng phiền, phiền nhất là thái thịt.
nên mình đang ngó nghiêng mấy cái máy cắt.
bt bạn bè khuyên mua mấy cái máy chuẩn của Graef các thứ, cắt OK, mà giá tầm hơn 100Eur. Mình thì đang soi soi mấy cái máy giá rẻ, vì nhà mình cũng lâu lâu mới thái thịt, bt toàn hầm thị bò làm phở là chính. máy xịn thì cắt sướng, nhưng giá nó mắc, 300, 500, 700 các thứ, mua về vứt xó cũng tiếc. năm nay ngoài cục bằng lái thì kèm với nó là cục xe hơi, 2 cục to đùng muốn lủng ví.
Còn đợt tháng 5 đón bố mẹ mình qua thăm nữa, dự là cũng đi du lịch linh tinh, tốn thêm mớ nữa.
bố mình vẫn đang buồn buồn từ sua khi nhận visa. Mình hỏi sao bố kháng cự đi thăm bọn con thế, mẹ cười cười bảo ko phỉa kháng cự, bố ngại đi lại nhiều mỏi chân với mệt. Mình định phân bua nhưng nghĩ lại, các cụ mà sang thể nào mình với con mình chả bắt các cụ đi vòng vòng, ngày bét cũng 5-10km. Cụ lo là hợp cmn lý :D
---
năm nay rút cục 2vc mình q định ko tổ chức tết. con đi học, vợ ốm ho khù khụ, mìnht hì vừa đi làm vừa đi học, quá bận cho tết.
nãy đón cu con nó cũng nhắc hỏi chừng nào ở đây làm Tết để nó còn đi cào tiền lì xì. mình bảo bên này chỉ làm noel năm mới, ko có tết, nên muốn kiếm tiền pahri lao động thôi. dọn nhà, chăm em, giặt đồ, dọn rác, làm bài tập v.v.. Lì xì thì khỏi mong đi :D
 
thớt hay, chấm hóng
XGxqc0v.png
XGxqc0v.png
 
Hình như xe hơi tầm 18-25k đúng ko thím, còn học bằng em nghe đâu 2k thì phải. Cũng muốn có tiền mua một chiếc bên việt đi vios quen rồi :cry:
 
Last edited:
Hình như xe hơi tầm 18-25k đúng ko thím, còn học bằng em nghe đâu 2k thì phải
hehe ko đơn giản như vậy đâu thím :D
xe hơi là 1 chủ đề to như bánh xe bò ở Đức luôn :D
xe hơi
nó chia ra đủ loại, từ Kleínstwagen, Klein rồi đến Kombi, MiniSUV, SUV rồi Van abcxyz (mới nói dòng xe PKW cá nhân thôi á, chưa tới chủ đề kéo rơ moóc, tải các thứ nha). Mỗi loại xe thì giá nó khác, rule là xe càng to càng đắt :)
tầm giá 18k-26k thì là khảong giá của loại xe giá rẻ của kleinwagen. Dòng này tầm 4/5 chỗ, cốp nhỏ hoặc rất nhỏ, mũi cũng ngắn, tiện đi ngắn trong tp, mà ko tiện cho ng vóc dáng to hoặc đi du lịch xa cần chở nhiều
dòng nhà a đang xem là Kombi hoặc miniSUV, 5 chỗ, cốp tầm gần 400 lít, giá tầm 26k đến 40k, phổ biến loanh quanh trên 30k (ko tính xe xịn hạng sang)
a thì thích xe 7 chỗ như ở nhà, nhưng ở đây thì 7 chỗ là loại xe lớn, thường là Van hoặc SUV lớn, giá dưới 40,50k là ko có. nên thèm thì thèm chứ ko cân nhắc mua.
cơ mà ở đây có nhiều option mua xe, vd mua cũ, vd leasing, vd vario-leasing, vd auto abo v.v..
nó liên quan tới xe trượt giá, bảo hiểm vv mây mây
chi phí nuôi xe cũng ko nhỏ.
ko tính tiền xăng với đậu xe, các chi phí thng xuyên khác có:
thuế xe
bảo hiểm tai nạn
bảo hiểm đi đường
chi phí sửa xe
chi phí bảo dưỡng đăng kiểm (TÜV) - xe mới thì 3 hoặc 5 năm, xẽ cũ thì 2 năm 1 lần, gọi là HU.
thông thường nuôi 1 con xe nhỏ ko tính đậu xe khoảng 180-300 1 tháng, chưa tính trượt giá xe. nếu tính cả xe mất giá thì nuôi 1 con xe khoảng 500-700 cho xe nhỏ bình dân. xe xịn hạng sang thì 1000-2000 mỗi tháng :)
học bằng
cũng 1 đống chi phí các thứ, nhưng nếu học nhanh thì khoảng 2500-4000. Học lâu thì vô vàn. 1 tiết tập lái 45p giá trung bình 55-100eur. Học mà 2500-3000 eur đậu thì chỉ học tầm 30 tiết thôi. Còn học chậm 40, 60 tiết thì cứ thế mà nhân lên.
A gg thấy có giá 2000E nhưng ra dọ giá thật thì no hope.
 
Hình như xe hơi tầm 18-25k đúng ko thím, còn học bằng em nghe đâu 2k thì phải. Cũng muốn có tiền mua một chiếc bên việt đi vios quen rồi :cry:
Thím học rồi thì thi lại nhanh hơn.
Mà có chuyển đổi bằng lái xe qt đó thím ở nhà có bằng qt ko?
Cầm bằng qt qua vn thì dùng đc 6 tháng, sau đo học thì đc miễn giảm giờ học thực hành.
nếu chỉ dùng đi làm và đi 1 mình thì mua con xe nhỏ thôi.
mấy con xinh xinh 2 chỗ smart for 2, hoặc 4 chỗ như toyota aygox mình thấy hay đc khuyến nghị
 
Last edited:
Em chào bác, em đang học ngành Elektro und Info ở một Hochschule be bé (em không tiện nói tên bác thông cảm), em thì thấy đương nhiên học ở đức thì khó rồi nhưng đấy không phải là điều đáng lo nhất đối với e mà em còn một bận tâm khác. Đó là từ ngày sang đức đây thì em kiểu như ở trong trạng thái luôn luôn phải suy nghĩ về một vấn đề nào đó trong đầu thế nên bộ não của em không thể nào tập trung 100% vào việc học được mặc dù em muốn tập trung 100% để giải quyết nó. Ví dụ như kiểu đột nhiên đang học thì e hay lại nghĩ kiểu như là mình có vi phạm cái gì bên này không nhỉ, nếu mình bị hỏng laptop thì làm thế nào bên đây, đợt tới gia hạn visa thì như thế nào(mặc dù visa em còn khá nhiều thời gian không đến mức phải nghĩ như thế), nếu mình không học được bị đuổi về thì chắc mình thành tội đồ thì sẽ làm thế nào, nếu mình bị bệnh gì đó nặng bên này thì phải làm thế nào(vì e sợ nếu mình khám ra bị bệnh gì đó thì sẽ không học được và bị đuổi về và gây ra khó khăn cho gia đình), nếu mình bị chuyển nhà thì làm thế nào, nhỡ mình tiếng chưa tốt gây cản trở làm việc nhóm thì làm thế nào,....Nói chung là nhiều cái e tự thấy sẽ không xảy ra hoặc tỉ lệ rất thấp nhưng lúc sang đây không hiểu do ở một mình nhiều hay áp lực học hành hay xã hội nó buồn tẻ nên cứ kiểu suy nghĩ thế. Mà để thế này lâu thì đương nhiên sẽ ảnh hưởng rất nhiều sức khỏe, công việc vì không tập trung được. Em mong bác cho lời khuyên để vượt qua giai đoạn này . Thanks bác và frohes neues Jahr bác.
 
Em chào bác, em đang học ngành Elektro und Info ở một Hochschule be bé (em không tiện nói tên bác thông cảm), em thì thấy đương nhiên học ở đức thì khó rồi nhưng đấy không phải là điều đáng lo nhất đối với e mà em còn một bận tâm khác. Đó là từ ngày sang đức đây thì em kiểu như ở trong trạng thái luôn luôn phải suy nghĩ về một vấn đề nào đó trong đầu thế nên bộ não của em không thể nào tập trung 100% vào việc học được mặc dù em muốn tập trung 100% để giải quyết nó. Ví dụ như kiểu đột nhiên đang học thì e hay lại nghĩ kiểu như là mình có vi phạm cái gì bên này không nhỉ, nếu mình bị hỏng laptop thì làm thế nào bên đây, đợt tới gia hạn visa thì như thế nào(mặc dù visa em còn khá nhiều thời gian không đến mức phải nghĩ như thế), nếu mình không học được bị đuổi về thì chắc mình thành tội đồ thì sẽ làm thế nào, nếu mình bị bệnh gì đó nặng bên này thì phải làm thế nào(vì e sợ nếu mình khám ra bị bệnh gì đó thì sẽ không học được và bị đuổi về và gây ra khó khăn cho gia đình), nếu mình bị chuyển nhà thì làm thế nào, nhỡ mình tiếng chưa tốt gây cản trở làm việc nhóm thì làm thế nào,....Nói chung là nhiều cái e tự thấy sẽ không xảy ra hoặc tỉ lệ rất thấp nhưng lúc sang đây không hiểu do ở một mình nhiều hay áp lực học hành hay xã hội nó buồn tẻ nên cứ kiểu suy nghĩ thế. Mà để thế này lâu thì đương nhiên sẽ ảnh hưởng rất nhiều sức khỏe, công việc vì không tập trung được. Em mong bác cho lời khuyên để vượt qua giai đoạn này . Thanks bác và frohes neues Jahr bác.
Này có thể thím đang bị rối loạn cáng thẳng.
Lời khuyên của mình rất đơn giản là đặt 1 Termin đi gặp Hausarzt của thím và trình bày vấn đề. Bs sẽ tư vấn cho thím hướng đi tiếp theo.
Chuyện bị rối loạn lo âu mình thấy là sv vn hay bị, ngày xưa đi học ở Đức mình cũng bị. Dù sao 1 thân 1 mình, áp lực đủ thứ, căng thẳng liên tục thì sẽ dẫn đến rối loạn lo âu thôi.
Quan trọng là đi khám ngay và nhận lời khuyên điều trị của bs sớm, chứ để càng lâu càng tệ.
Bhyt công mình đã đoang và đóng ko ít, nên cứ mạnh dạn buch Termin với bs thôi.
Chúc thím thành công và sức khỏe!
 

Thread statistics

Created
FZ2-VNDT,
Last reply from
FZ2-VNDT,
Replies
73
Views
5,946
Back
Top