Vâng bác, ba e hay xem youtube mà xem mấy kênh đưa tin tức lá cải nhiều lắm. Lâu lâu em để ý thì thấy mấy tin đập Tam Hiệp vỡ nhảy lên liên tụcsao chỗ tôi mấy ông già toàn sáng lấy xe đạp ra ngồi chém gió với nhau xong chiều lại đạp thêm vòng nữa ra công viên chứ chả ai hướng nội quá mức như bố fen.
khuyên ông ấy đừng nên tin internet nhiều quá và đi ra ngoài nhiều hơn.
Vâng bác, em tiếp thu ý kiến này. Mà với em thì lại bị vướng bận mẹ em, trước đây 1 2 năm, em cũng có muốn ra riêng và đi chơi xa vs bạn, cũng quyết tâm dữ dội lắm. Mà trước hôm đi thì mẹ em lại gọi ra riêng, nói là bắt em đổi ý không được, ba em lại quay sang chì chiết mẹ em và gia đình nhà ngoại. Mẹ em chịu không nổi, nên nói em là thôi ở nhà đi cho mẹ đỡ bị la. Tội mẹ em nên lúc đấy em lại thôi ý định đi, lại ở nhàmình út và vợ đi làm nhưng cũng đang phải gánh cuộc sống của 2 đứa trẻ và 3 người lớn phụ thuộc, 3 suất gần như là phải có trách nhiệm khác nữa, nhưng mà mình thích là mình làm, mình tự có chủ kiến của riêng mình, chỉ thỏa hiệp với nhau, chứ ép nhau trong khuôn khổ về đồng tiền thì không bao giờ có chuyện đấy) và tính cách mình mạnh mẽ hơn thím rất nhiều
Tâm sự cuối năm của 1 người có ba là loser
25t rồi thì cứ lên TP HCM hay Hanoi làm việc thôi em, thanh niên độ tuổi này khó ở với phụ huynh lắmChào các bác.
Cuối năm rồi, nhìn lại bản thân thấy đang kém cỏi so với các bạn cùng trang lứa quá nên e có ít tâm sựEm hiện 25 tuổi và có mức lương 1xtr. Gia đình em có 4 người, mà có em với mẹ em làm lao động chính. Gia đình dù bên ngoài cảm giác rất êm đềm nhưng bên trong thì e thấy có thể tan vỡ bất kì lúc nào. Ba em là 1 người gia trưởng và tiêu cực, mỗi bữa ăn hằng ngày câu chuyện của em và ba luôn xoay quanh về những lo sợ của ông ấy, chủ đề luôn xoay quanh những việc như là:
- Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
- Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng.
- Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông.
- Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau
Em là con trai cả nên luôn cố gắng để ngồi lại mỗi bữa cơm và nghe hết những câu chuyện này và luôn cố thỏa hiệp với các yêu cầu của ba. Vì thế hiện tại dù là có thể đi làm và tự nuôi thân, nhưng em luôn cảm thấy thiệt thòi với mọi người khi em có quá ít trải nghiệm với cuộc sống. Mỗi khi đi chơi, đến tầm 8 9h là đã nhận được cuộc gọi phải về sớm, hay chưa bao giờ em tổ chức tự đi du lịch với bạn bè (vì đối với ba em là tốn tiền và nguy hiểm) hay mua một món đồ mà em thích dù giá chỉ tầm 1 2tr và rất ít khi mua. Cuộc đời em chỉ xoay quay việc ở nhà, ăn uống, mở lap lướt internet, đi làm và lại về nhà. Em trai của em thì không chịu được nên từ lâu nó đã ở thuê và không về nhà nữa (ít nhất là không về khi ba em có mặt ở nhà).
Sắp tới, do có 1 người bạn sắp đi nước ngoài, em và đám bạn quyết định tổ chức 1 buổi đi phượt, quãng đường vào tầm 300km và em có thông báo với gia đình là em sẽ tham gia. Nhưng ba em không bằng lòng và nói là quá nguy hiểm. Đối với em nó như là một cơ hội để em tự quyết định về một hoạt động của mình và thoát khỏi các yêu cầu đang bó buộc em lại. Em và ba em có 1 cuộc cãi vã và ba em bắt đầu lôi việc mình ba tai biến từ 3 4 năm trước ra và nói rằng m đi mà làm tao lo thì coi chừng t nằm vật ra đó.
Các bác nghĩ rằng em có nên tiếp tục thỏa hiệp hay nên thể hiện thái độ không thỏa hiệp nữa và tiếp tục làm những gì mà em nghĩ là nên làm?
Dạ em sinh ra và lớn lên ở TPHCM á25t rồi thì cứ lên TP HCM hay Hanoi làm việc thôi em, thanh niên độ tuổi này khó ở với phụ huynh lắm
Bật lại thôi thím, 1 núi không thể có 2 hổ, đã đến lúc cho ông già biết rằng bây giờ ai là chủ của cái nhà nàyChào các bác.
Cuối năm rồi, nhìn lại bản thân thấy đang kém cỏi so với các bạn cùng trang lứa quá nên e có ít tâm sựEm hiện 25 tuổi và có mức lương 1xtr. Gia đình em có 4 người, mà có em với mẹ em làm lao động chính. Gia đình dù bên ngoài cảm giác rất êm đềm nhưng bên trong thì e thấy có thể tan vỡ bất kì lúc nào. Ba em là 1 người gia trưởng và tiêu cực, mỗi bữa ăn hằng ngày câu chuyện của em và ba luôn xoay quanh về những lo sợ của ông ấy, chủ đề luôn xoay quanh những việc như là:
- Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
- Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng.
- Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông.
- Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau
Em là con trai cả nên luôn cố gắng để ngồi lại mỗi bữa cơm và nghe hết những câu chuyện này và luôn cố thỏa hiệp với các yêu cầu của ba. Vì thế hiện tại dù là có thể đi làm và tự nuôi thân, nhưng em luôn cảm thấy thiệt thòi với mọi người khi em có quá ít trải nghiệm với cuộc sống. Mỗi khi đi chơi, đến tầm 8 9h là đã nhận được cuộc gọi phải về sớm, hay chưa bao giờ em tổ chức tự đi du lịch với bạn bè (vì đối với ba em là tốn tiền và nguy hiểm) hay mua một món đồ mà em thích dù giá chỉ tầm 1 2tr và rất ít khi mua. Cuộc đời em chỉ xoay quay việc ở nhà, ăn uống, mở lap lướt internet, đi làm và lại về nhà. Em trai của em thì không chịu được nên từ lâu nó đã ở thuê và không về nhà nữa (ít nhất là không về khi ba em có mặt ở nhà).
Sắp tới, do có 1 người bạn sắp đi nước ngoài, em và đám bạn quyết định tổ chức 1 buổi đi phượt, quãng đường vào tầm 300km và em có thông báo với gia đình là em sẽ tham gia. Nhưng ba em không bằng lòng và nói là quá nguy hiểm. Đối với em nó như là một cơ hội để em tự quyết định về một hoạt động của mình và thoát khỏi các yêu cầu đang bó buộc em lại. Em và ba em có 1 cuộc cãi vã và ba em bắt đầu lôi việc mình ba tai biến từ 3 4 năm trước ra và nói rằng m đi mà làm tao lo thì coi chừng t nằm vật ra đó.
Các bác nghĩ rằng em có nên tiếp tục thỏa hiệp hay nên thể hiện thái độ không thỏa hiệp nữa và tiếp tục làm những gì mà em nghĩ là nên làm?
Fen này từng trải nèCố gắng tích góp tiền để kinh doanh đi tới 35 40 tuổi bị đuổi còn kinh doanh được tới tuổi đó xin việc chả ai nhận đâu
này chắc hai vợ chồng phải ra riêng cực nhưng thoải mái chứ ở chung nhà chưa chắc sướng nhưng chắc chắn không chịu nổi tính tình gia đình nàysống với ng gia trưởng mệt mỏi lắm
thớt lương cũng ổn đủ để ở riêng
nên học theo em trai
cứ ra ở riêng ko cần hỏi
tự nhiên bố sẽ phải suy nghĩ lại
tiếp tục bảo thủ hoặc mất luôn 2 thằng con
còn nếu cam chịu như vậy thì tương lai khổ lắm
sau cưới vk còn bắt về ở chung thì có mà ly dị sớm
Ông có thấy cuộc đời này nhàm trán không?clma tôi cx 25t, nhà mỗi 1 mình mình mà 2 cụ thả cửa cho chơi bời thoải mái, đi đâu gọi báo 1 tiếng là lên đường
nhưng ngặt nỗi lương < 5tr/tháng thì chơi bời cđj cơ chứ![]()
không hề nhé, cuộc đời đầy thú vui, chỉ là điều kiện mình k có để mà tận hưởng hết thôi
Dạ đúng rồi bácCha mẹ độc hại, hại đời thằng con. Bị kìm kẹp lâu quá hèn mẹ nó người ra. Bà mẹ thì im im khác thì đồng loã với ông bố độc hại đâu. Ông bố loser quá nên lúc nào cũng chửi rủa để mn biết mình còn tồn tại trên đời, để che đi điểm yếu của bản thân thôi. Trong thâm tâm ông ấy rất sợ bị coi thường. Anh thớt cứ im im không mở mồm ra nói câu nào là ông ấy sợ ngay chứ gì.
--
Nên tham gia phượt cùng bạn bè, 300km thì chắc SG-ĐL
khuyên fen chân thành là ra ở riêng đi cho thoải mái cái người, cứ ở với người bố như vậy ko khéo stress mà 44 mất đấy, đây đúng chuẩn là kiểu cha mẹ toxic có khả năng giết chết con cái mà ko cần dao nàyChào các bác.
Cuối năm rồi, nhìn lại bản thân thấy đang kém cỏi so với các bạn cùng trang lứa quá nên e có ít tâm sựEm hiện 25 tuổi và có mức lương 1xtr. Gia đình em có 4 người, mà có em với mẹ em làm lao động chính. Gia đình dù bên ngoài cảm giác rất êm đềm nhưng bên trong thì e thấy có thể tan vỡ bất kì lúc nào. Ba em là 1 người gia trưởng và tiêu cực, mỗi bữa ăn hằng ngày câu chuyện của em và ba luôn xoay quanh về những lo sợ của ông ấy, chủ đề luôn xoay quanh những việc như là:
- Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
- Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng.
- Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông.
- Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau
Em là con trai cả nên luôn cố gắng để ngồi lại mỗi bữa cơm và nghe hết những câu chuyện này và luôn cố thỏa hiệp với các yêu cầu của ba. Vì thế hiện tại dù là có thể đi làm và tự nuôi thân, nhưng em luôn cảm thấy thiệt thòi với mọi người khi em có quá ít trải nghiệm với cuộc sống. Mỗi khi đi chơi, đến tầm 8 9h là đã nhận được cuộc gọi phải về sớm, hay chưa bao giờ em tổ chức tự đi du lịch với bạn bè (vì đối với ba em là tốn tiền và nguy hiểm) hay mua một món đồ mà em thích dù giá chỉ tầm 1 2tr và rất ít khi mua. Cuộc đời em chỉ xoay quay việc ở nhà, ăn uống, mở lap lướt internet, đi làm và lại về nhà. Em trai của em thì không chịu được nên từ lâu nó đã ở thuê và không về nhà nữa (ít nhất là không về khi ba em có mặt ở nhà).
Sắp tới, do có 1 người bạn sắp đi nước ngoài, em và đám bạn quyết định tổ chức 1 buổi đi phượt, quãng đường vào tầm 300km và em có thông báo với gia đình là em sẽ tham gia. Nhưng ba em không bằng lòng và nói là quá nguy hiểm. Đối với em nó như là một cơ hội để em tự quyết định về một hoạt động của mình và thoát khỏi các yêu cầu đang bó buộc em lại. Em và ba em có 1 cuộc cãi vã và ba em bắt đầu lôi việc mình ba tai biến từ 3 4 năm trước ra và nói rằng m đi mà làm tao lo thì coi chừng t nằm vật ra đó.
Các bác nghĩ rằng em có nên tiếp tục thỏa hiệp hay nên thể hiện thái độ không thỏa hiệp nữa và tiếp tục làm những gì mà em nghĩ là nên làm?
- Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
- Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng.
- Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông.
- Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau