Tâm sự cuối năm của 1 loser

Ở riêng nhé fen, ông bô t cũng vậy. Chính vậy t mới quả quyết là phải ở riêng, dù là con cả. Có tiền t cũng k về quê mua nhà đất.
T có các vấn đề về tâm lý cũng là vì có ông bô gia trưởng. Xưa cứ làm về là đánh đòn t, hồi nhỏ không có gì giải trí ngoài mấy cuốn sách nhặt cửa hàng sắt vụn.
Nhà cửa trên tp tự tay t mua, xong về nhà bắt t tay trần đi trộn vữa bê gạch. Xưa lên tp học, cho 2tr/th thì 1tr cho thuê nhà, sách k có mà mua, còn chưa lên thăm chỗ t ở. Cho t học xd dù rõ thấy t k hợp, xong t bỏ học vì học k nổi thì bảo k cho tiền t học đại học trong khi xưa t thi chuyên tỉnh cũng dạng top.
Thế nên trước nay t toàn tự làm, đ thích hỏi ý kiến gia đình, tiền tự tay kiếm tự tiếp kiệm gây dựng sự nghiệp, chẳng ai có tư cách để nói t cả. Nếu có về quê mà chỉ nói câu khó nghe là ngày đó t đi luôn.
Dù là người luôn sống tình cảm, nhưng t vẫn sống độc thân vì t vẫn bị ám ảnh những gì t thấy hồi nhỏ.
 
Ở riêng nhé fen, ông bô t cũng vậy. Chính vậy t mới quả quyết là phải ở riêng, dù là con cả. Có tiền t cũng k về quê mua nhà đất.
T có các vấn đề về tâm lý cũng là vì có ông bô gia trưởng. Xưa cứ làm về là đánh đòn t, hồi nhỏ không có gì giải trí ngoài mấy cuốn sách nhặt cửa hàng sắt vụn.
Nhà cửa trên tp tự tay t mua, xong về nhà bắt t tay trần đi trộn vữa bê gạch. Xưa lên tp học, cho 2tr/th thì 1tr cho thuê nhà, sách k có mà mua, còn chưa lên thăm chỗ t ở. Cho t học xd dù rõ thấy t k hợp, xong t bỏ học vì học k nổi thì bảo k cho tiền t học đại học trong khi xưa t thi chuyên tỉnh cũng dạng top.
Thế nên trước nay t toàn tự làm, đ thích hỏi ý kiến gia đình, tiền tự tay kiếm tự tiếp kiệm gây dựng sự nghiệp, chẳng ai có tư cách để nói t cả. Nếu có về quê mà chỉ nói câu khó nghe là ngày đó t đi luôn.
Dù là người luôn sống tình cảm, nhưng t vẫn sống độc thân vì t vẫn bị ám ảnh những gì t thấy hồi nhỏ.
Chúng ta có các ông bô độc hại giống nhau, chỉ biết nói cố lên thôi các anh em, cố mà rời xa gd 1 thời gian, không thì cái sức ép độc hại nó nhiễm vào mình, rồi mai kia đẻ con nó lại nhiễm lại từ mình thì khổ.
Tôi có thời gian làm ngoài mấy tháng, cái tính vui cười bị ảnh hưởng từ boss và đồng nghiệp nó đang đi lên, mặc dù việc đó của tôi cực kỳ khó và stress nhé, nhưng vui và giữ dc tư tưởng cố gắng hơn nữa trong mọi việc, thế mà đùng phát tôi trên xe về nhà cảm giác tôi bị ngợp thở bởi chính ngôi nhà của mình , khi gặp ông bô thì còn khó thở hơn nữa.
Rồi nghĩ mình sẽ giúp mn đi lên, mà éo dc đâu họ là bố là mẹ, có tuổi và tính cách tạo lên con người rồi thì ko thay đổi dc nữa, cố gắng vào tương lai của bản thân thôi mọi ngươi ạ.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bố tôi trước cũng hơi độc đoán, cực đoan nhưng mà dần dần thì già rồi cũng đỡ nhiều.
Rất thích chơi với thằng cu con tôi, cưng nó lắm, bày đủ trò chơi với nó.
Đợt rồi ông bị ngã, xong vào viện, ngồi đút cháo cho ông mà rơi nước mắt... Tôi muốn cho cu con vào thăm ông thì ông cứ ngăn, sợ nó vào bệnh viện sẽ bị lây bệnh tật này nọ.

Quay lại chuyện của thớt thì theo tôi xử lý thế này.
  • Thớt tổ chức họp gia đình, đừng vào bữa ăn, mà tổ chức riêng, ngồi trao đổi. Riêng việc này sẽ thể hiện thớt là người trưởng thành.
  • Nói rõ ràng với gia đình rằng thớt đã là người trưởng thành và là người lao động chính, là người cáng đáng kinh tế cho gia đình rồi.
  • Sau khi khẳng định chủ quyền xong thì phải phân tích cho ông ấy thấy là thớt đi này đi nọ là để thêm trải nghiệm cuộc sống, mở rộng mạng lưới bè bạn, chủ động hơn cho cuộc sống sau này...
Kiểu gì thớt cũng được ăn chửi, nhưng dần dần bố thớt sẽ chấp nhận rồi mọi việc nó sẽ đâu vào đấy thôi. Cuộc sống này ai lo kinh tế thì người đó có quyền.
 
Cố gắng tích góp tiền để kinh doanh đi tới 35 40 tuổi bị đuổi còn kinh doanh được tới tuổi đó xin việc chả ai nhận đâu
Cảm ơn bác nhé, em tiếp nhận ý kiến này. Hiện nay em vẫn làm kế hoạch chi tiêu hằng tháng. Đến hiện tại cũng có được 1 khoản nho nhỏ. Mục tiêu năm nay của e là nâng khoản tiết kiệm lên được 9 con số :) Dù là không phải số tiền lớn, nhưng em vẫn làm kế hoạch chi tiêu hằng tháng và năm để đạt được mục tiêu đặt ra từ đầu năm. Tương lai e sẽ dùng khoản nàyđể cho việc kinh doanh khi công việc làm thuê hiện tại không còn suôn sẻ nữa.
 
Chúng ta có các ông bô độc hại giống nhau, chỉ biết nói cố lên thôi các anh em, cố mà rời xa gd 1 thời gian, không thì cái sức ép độc hại nó nhiễm vào mình, rồi mai kia đẻ con nó lại nhiễm lại từ mình thì khổ.
Tôi có thời gian làm ngoài mấy tháng, cái tính vui cười bị ảnh hưởng từ boss và đồng nghiệp nó đang đi lên, mặc dù việc đó của tôi cực kỳ khó và stress nhé, nhưng vui và giữ dc tư tưởng cố gắng hơn nữa trong mọi việc, thế mà đùng phát tôi trên xe về nhà cảm giác tôi bị ngợp thở bởi chính ngôi nhà của mình , khi gặp ông bô thì còn khó thở hơn nữa.
Rồi nghĩ mình sẽ giúp mn đi lên, mà éo dc đâu họ là bố là mẹ, có tuổi và tính cách tạo lên con người rồi thì ko thay đổi dc nữa, cố gắng vào tương lai của bản thân thôi mọi ngươi ạ.

via theNEXTvoz for iPhone
Cố gắng lên bạn nhé.
 
25t rồi, bạn phải tự lập đi ko có sau này lấy vợ chắc chắn bạn sẽ còn mệt nữa nếu ở chung với ông bố như vậy mà ko có tiếng nói trong gia đình
 
ông già gì cực đoan vậy, thím thì tất nhiên là nên đi rồi. ra khỏi vùng an toàn đi, nghe ổng tù người ra
Q7yXF5l.png
 
  • Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
  • Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng. =((
  • Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông. =((
  • Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau :confused:

Ông già lo đúng đấy

Cái sai ở đây là ở chung thôi, nên dọn ra gần
 
đừng để người khác phá hỏng cuộc đời mình fen ạ, ra ở riêng, cuối tuần về ăn cơm thăm mẹ thôi chứ ô bố hết cứu r
F2Mue51.gif
 
"Bà à, Ba với mẹ không sống với con cả đời đc, bây giờ con ra đời con vấp ngã hay có chuyện gì thì ba mẹ còn có thể dìu con đứng dậy và sống tiếp đc, nhưng nếu sau này mất ba mất mẹ con mới đc ra đời, lúc đó con vấp ngã thì ai sẽ giúp con sẽ dìu dắt con đây, thế nên lúc ba mẹ còn khỏe mạnh hãy để con đc trải đời đc vấp ngã để sau này không còn ba mẹ nữa thì con vẫn có kinh nghiệm để sống tiếp đc".
 
Tôi trên 20t muốn làm gì hay đi đâu. Chỉ cần thông báo. Nay con đi abc là xong. Miễn đừng ảnh hưởng tới người khác. :nosebleed:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Loser? Bạn có biết tuổi này nhiều người đang đi bộ đội họăc đi bộ đội sắp về mất định hướng lương chưa được 7tr / tháng không?
 
Ông già lo đúng đấy

Cái sai ở đây là ở chung thôi, nên dọn ra gần

Chào các bác.
Cuối năm rồi, nhìn lại bản thân thấy đang kém cỏi so với các bạn cùng trang lứa quá nên e có ít tâm sự :):) Em hiện 25 tuổi và có mức lương 1xtr. Gia đình em có 4 người, mà có em với mẹ em làm lao động chính. Gia đình dù bên ngoài cảm giác rất êm đềm nhưng bên trong thì e thấy có thể tan vỡ bất kì lúc nào. Ba em là 1 người gia trưởng và tiêu cực, mỗi bữa ăn hằng ngày câu chuyện của em và ba luôn xoay quanh về những lo sợ của ông ấy, chủ đề luôn xoay quanh những việc như là:
  • Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
  • Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng. =((
  • Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông. =((
  • Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau :confused:

Em là con trai cả nên luôn cố gắng để ngồi lại mỗi bữa cơm và nghe hết những câu chuyện này và luôn cố thỏa hiệp với các yêu cầu của ba. Vì thế hiện tại dù là có thể đi làm và tự nuôi thân, nhưng em luôn cảm thấy thiệt thòi với mọi người khi em có quá ít trải nghiệm với cuộc sống. Mỗi khi đi chơi, đến tầm 8 9h là đã nhận được cuộc gọi phải về sớm, hay chưa bao giờ em tổ chức tự đi du lịch với bạn bè (vì đối với ba em là tốn tiền và nguy hiểm) hay mua một món đồ mà em thích dù giá chỉ tầm 1 2tr và rất ít khi mua. Cuộc đời em chỉ xoay quay việc ở nhà, ăn uống, mở lap lướt internet, đi làm và lại về nhà. Em trai của em thì không chịu được nên từ lâu nó đã ở thuê và không về nhà nữa (ít nhất là không về khi ba em có mặt ở nhà).

Sắp tới, do có 1 người bạn sắp đi nước ngoài, em và đám bạn quyết định tổ chức 1 buổi đi phượt, quãng đường vào tầm 300km và em có thông báo với gia đình là em sẽ tham gia. Nhưng ba em không bằng lòng và nói là quá nguy hiểm. Đối với em nó như là một cơ hội để em tự quyết định về một hoạt động của mình và thoát khỏi các yêu cầu đang bó buộc em lại. Em và ba em có 1 cuộc cãi vã và ba em bắt đầu lôi việc mình ba tai biến từ 3 4 năm trước ra và nói rằng m đi mà làm tao lo thì coi chừng t nằm vật ra đó.

Các bác nghĩ rằng em có nên tiếp tục thỏa hiệp hay nên thể hiện thái độ không thỏa hiệp nữa và tiếp tục làm những gì mà em nghĩ là nên làm?
Tặng mấy bác cái ảnh.
Lo cũng chẳng được gì vì vượt quá tầm rồi, thay vì đó hãy tập trung tương lai và tận hưởng.
Không thì chết cho rồi, sống gì phí hoài cuộc sống quá.

Ba mình cũng thuộc dạng gia trưởng, mẹ mình cũng có bệnh tâm lý và rối loạn âu lo giống ba chủ thớt, tính ra trường hợp của mình cũng na ná chủ thớt.
mình thay đổi bằng cách bỏ nhà đi 4 năm lăn lê bò lết ngoài xã hội, riết ông bà cũng quen rồi cũng dần tin tưởng.
Mình nghĩ chủ thớt chưa làm cho ông bô tin tưởng, một phần chắc ba chủ thớt rảnh quá, không có gì làm nên sinh tật.
25 tuổi rồi đúng không, bắt đầu chuyển giao trụ cột gia đình đi.
Hiện gia đình mình đang có 3 cực, là mình, anh rể, ba mình. Theo chủ nghĩa dân chủ :LOL:

1737606772268.png
 
Last edited:
Chào các bác.
Cuối năm rồi, nhìn lại bản thân thấy đang kém cỏi so với các bạn cùng trang lứa quá nên e có ít tâm sự :):) Em hiện 25 tuổi và có mức lương 1xtr. Gia đình em có 4 người, mà có em với mẹ em làm lao động chính. Gia đình dù bên ngoài cảm giác rất êm đềm nhưng bên trong thì e thấy có thể tan vỡ bất kì lúc nào. Ba em là 1 người gia trưởng và tiêu cực, mỗi bữa ăn hằng ngày câu chuyện của em và ba luôn xoay quanh về những lo sợ của ông ấy, chủ đề luôn xoay quanh những việc như là:
  • Kinh tế xã hội đang khó khăn nên phải thủ thế hằng ngày, cắt giảm hoàn toàn mọi chi tiêu đến mức cực đoan.
  • Nhà ngoại thất học, tệ nạn, không đáng được tôn trọng. =((
  • Chỉ ở nhà, đừng tham gia các hoạt động bên ngoài như thể thao, vui chơi, du lịch để đỡ tốn tiền, đỡ bị tai nạn giao thông. =((
  • Sợ Nga vs U Cà lôi vũ khí hạt nhân ra đánh nhau :confused:

Em là con trai cả nên luôn cố gắng để ngồi lại mỗi bữa cơm và nghe hết những câu chuyện này và luôn cố thỏa hiệp với các yêu cầu của ba. Vì thế hiện tại dù là có thể đi làm và tự nuôi thân, nhưng em luôn cảm thấy thiệt thòi với mọi người khi em có quá ít trải nghiệm với cuộc sống. Mỗi khi đi chơi, đến tầm 8 9h là đã nhận được cuộc gọi phải về sớm, hay chưa bao giờ em tổ chức tự đi du lịch với bạn bè (vì đối với ba em là tốn tiền và nguy hiểm) hay mua một món đồ mà em thích dù giá chỉ tầm 1 2tr và rất ít khi mua. Cuộc đời em chỉ xoay quay việc ở nhà, ăn uống, mở lap lướt internet, đi làm và lại về nhà. Em trai của em thì không chịu được nên từ lâu nó đã ở thuê và không về nhà nữa (ít nhất là không về khi ba em có mặt ở nhà).

Sắp tới, do có 1 người bạn sắp đi nước ngoài, em và đám bạn quyết định tổ chức 1 buổi đi phượt, quãng đường vào tầm 300km và em có thông báo với gia đình là em sẽ tham gia. Nhưng ba em không bằng lòng và nói là quá nguy hiểm. Đối với em nó như là một cơ hội để em tự quyết định về một hoạt động của mình và thoát khỏi các yêu cầu đang bó buộc em lại. Em và ba em có 1 cuộc cãi vã và ba em bắt đầu lôi việc mình ba tai biến từ 3 4 năm trước ra và nói rằng m đi mà làm tao lo thì coi chừng t nằm vật ra đó.

Các bác nghĩ rằng em có nên tiếp tục thỏa hiệp hay nên thể hiện thái độ không thỏa hiệp nữa và tiếp tục làm những gì mà em nghĩ là nên làm?
ông già mình xưa cũng như ông già thím, nhưng từ khi mình tốt nghiệp đi làm thì mình nói thẳng, mà cũng trộm vía ông già chịu tiếp thu thành ra ko đến mức phải bỏ nhà đi ở riêng
 
Vâng bác, em tiếp thu ý kiến này. Mà với em thì lại bị vướng bận mẹ em, trước đây 1 2 năm, em cũng có muốn ra riêng và đi chơi xa vs bạn, cũng quyết tâm dữ dội lắm. Mà trước hôm đi thì mẹ em lại gọi ra riêng, nói là bắt em đổi ý không được, ba em lại quay sang chì chiết mẹ em và gia đình nhà ngoại. Mẹ em chịu không nổi, nên nói em là thôi ở nhà đi cho mẹ đỡ bị la. Tội mẹ em nên lúc đấy em lại thôi ý định đi, lại ở nhà =((
Bật lại thôi thím, 1 núi không thể có 2 hổ, đã đến lúc cho ông già biết rằng bây giờ ai là chủ của cái nhà này :ah:
thật ra ý này cũng đúng. Nếu ba bạn không nói cho bạn là làm người như thế nào để không khổ vợ con thì bạn phải tự lo. Biết là bạn thương mẹ, nhưng ở mỗi vai trò khác nhau cần phải bảo vệ mình ở mức độ nhất định. Hiện tại bạn và mẹ là điểm tựa chính về tài chính, nghĩa là đã góp trách nhiệm của mình, trách nhiệm thì quyền phải đảm bảo. Không nói xa, chỉ nói về vấn đề tự do cá nhân thì bạn cần phải thể hiện quan điểm của mình cho ba hiểu, còn không hiểu thì bạn phải biết bảo vệ quan điểm của mình. Về mẹ bạn thì bạn cũng cần tâm sự cho mẹ bạn hiểu. Nếu đến đường cùng thì dọn ra riêng. Đời người có mấy lần 10 năm mà chịu đựng? sau này người yêu hẹn về nhà liên tỉnh thì có khi nào ba lại cấm vì đi xa rồi nguy hiểm?? rồi còn chê bên ngoại vụ ít học thì thôi,...
 

Thread statistics

Created
havefun29,
Last reply from
Thành Đen Xì,
Replies
58
Views
5,015
Back
Top