nambontn11
Senior Member
Chào mọi người.
Em muốn tâm sự trải lòng và mong các thím cho lời khuyên chứ thật sự em đang rất mông lung.
Các đây mấy tháng bố em đi khám thì phát hiện bị ung thư phổi giai đoạn 4 rồi, đã di căn xương. Đã được các bác sĩ tư vấn và xét nghiệm để thử các phương án cuối cùng thì điều trị hoá trị. Bố em hoá trị được 5 lần, đến lần thứ 6 thì Viện Phổi HN bị ổ dịch nên phải lùi ngày hoá trị. Trong thời gian này thì tay phải bị tê bì, dần dần khó cử động và khó nói, sức khoẻ yếu. Sau khi bệnh viện dỡ phong toả thì có lên chụp chiếu, xét nghiệm lại thì cục u đã di căn lên não chèn vào dây thần kinh nên mới có các triệu chứng trên. Bác sĩ nói đưa về nhà chăm được ngày nào hay ngày đấy thôi chứ sợ hoá trị đợt nữa là đi luôn.
Hiện tại thì bố em phải ngồi xe lăn, liệt hết chân phải, tay phải và không nói được. Mọi hoạt động ăn uống vệ sinh đều do cả nhà giúp. Bố em ho nhiều.
Nếu nói tuổi đời thì em không còn trẻ nhưng tâm lý em thì lại khá yếu và trẻ con. Là đàn ông duy nhất trong gia đình, còn mẹ với chị cùng chăm bố nhưng càng ngày thấy sức khoẻ yếu cộng thêm nhìn bố ho em thấy rất xót và không biết mình có đối mặt được với lúc bố ra đi không. Nhà em cũng đã xác định hết rồi, nhưng em vẫn còn cảm thấy lo sợ.
Mong các thím ai đã trải qua rồi có thể cho em thêm lời khuyên bởi vì hiện tại em cùng cả nhà vẫn chăm bố từng việc một nhưng trong lòng em vẫn lo + tâm lý yếu. Anh em họ hàng vì giãn cách COVID không đến phụ giúp được. (Ngay hôm trước vừa bị co giật toàn tay phải, cả nhà đã rất hốt hoảng rồi. Bác sĩ thì tỏ vẻ rất bình thản và nói do cục u chèn dây thần kinh, kê thuốc chống co giật và bảo để tự hết và nó tự hết thật.)
Em muốn tâm sự trải lòng và mong các thím cho lời khuyên chứ thật sự em đang rất mông lung.
Các đây mấy tháng bố em đi khám thì phát hiện bị ung thư phổi giai đoạn 4 rồi, đã di căn xương. Đã được các bác sĩ tư vấn và xét nghiệm để thử các phương án cuối cùng thì điều trị hoá trị. Bố em hoá trị được 5 lần, đến lần thứ 6 thì Viện Phổi HN bị ổ dịch nên phải lùi ngày hoá trị. Trong thời gian này thì tay phải bị tê bì, dần dần khó cử động và khó nói, sức khoẻ yếu. Sau khi bệnh viện dỡ phong toả thì có lên chụp chiếu, xét nghiệm lại thì cục u đã di căn lên não chèn vào dây thần kinh nên mới có các triệu chứng trên. Bác sĩ nói đưa về nhà chăm được ngày nào hay ngày đấy thôi chứ sợ hoá trị đợt nữa là đi luôn.
Hiện tại thì bố em phải ngồi xe lăn, liệt hết chân phải, tay phải và không nói được. Mọi hoạt động ăn uống vệ sinh đều do cả nhà giúp. Bố em ho nhiều.
Nếu nói tuổi đời thì em không còn trẻ nhưng tâm lý em thì lại khá yếu và trẻ con. Là đàn ông duy nhất trong gia đình, còn mẹ với chị cùng chăm bố nhưng càng ngày thấy sức khoẻ yếu cộng thêm nhìn bố ho em thấy rất xót và không biết mình có đối mặt được với lúc bố ra đi không. Nhà em cũng đã xác định hết rồi, nhưng em vẫn còn cảm thấy lo sợ.
Mong các thím ai đã trải qua rồi có thể cho em thêm lời khuyên bởi vì hiện tại em cùng cả nhà vẫn chăm bố từng việc một nhưng trong lòng em vẫn lo + tâm lý yếu. Anh em họ hàng vì giãn cách COVID không đến phụ giúp được. (Ngay hôm trước vừa bị co giật toàn tay phải, cả nhà đã rất hốt hoảng rồi. Bác sĩ thì tỏ vẻ rất bình thản và nói do cục u chèn dây thần kinh, kê thuốc chống co giật và bảo để tự hết và nó tự hết thật.)