tâm sự nhà có người bệnh K

k phổi với gan thì căng phết. Ông anh và ông chú hàng xóm mình từ lúc phát hiện thì cũng dính đoạn cuôi. Gia đình xác định cứu chữa trong khả năng cao nhất có thể.
 
Người nhà mình cũng K buồng trứng, may mắn là gd2 nên chữa kịp, tới thời điểm hiện tại là được 2 năm rồi đi khám mọi thứ vẫn ổn, nhưng bản thân mình thì có suy nghĩ khác, nếu mình bị K thì sẽ thử chữa 1 lần, nếu fail thì im im làm nắm thuốc ngủ + 5 viên than tổ ong đốt, ra đi nhẹ nhàng, tuy người ở lại chắc sẽ buồn nhưng ít ra không ai phải khổ cực :D

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi cũng thế
*

Trước có ông bố của 1 chú tôi quen, ông cũng bị K, xong ông kiểu xác định, chả chạy chữa gì. bảo chú mỗi ngày cho ông mấy trăm ngàn, cho ông thích ăn tiêu gì thì ăn. Ông cứ sáng đi ăn sáng, lê la đánh cờ, các kiểu, đi câu kéo ..v..v :))
Sống đến hơn chục năm mới ra đi
XE8gxo0.png
chuẩn r , bác sỹ bó tay thì chữa làm gì cho tốn tiền
 
Kinh nghiệm nhé, tới giai đoạn bọn nó hay có chiêu bảo có lọ thuốc này mới có nên thử k, giá thường 60 70t lọ thực tế theo mình phán đoán bọn nó ăn 2 đầu trên bệnh nhân, láy bệnh nhân làm vật thí nghiệm cũng láy luôn tiền thuôc. toàn ngũm k có ai thoát đâu
 
Nếu giai đoạn cuối thì thôi, đừng cố cứu làm cái gì khi cơ hội khỏi là rất nhỏ. Môn này tán gia bại sản như chơi, tôi mai sau chẳng may mà dính thì sẽ đi hưởng thụ và bảo con cháu nó cho an tử. Xác định trước là sinh lão bệnh tử cho nhẹ nhàng, cố gắng làm tất cả những gì mình muốn ở hiện tại để có sao đỡ hối tiếc
 
Ông già vợ vừa dính K thực quản, giờ đợi mổ bắt ống đưa thức ăn vào rồi đưa về mà chăm. Thật sự khổ
 
buồn thật, ông bác ruột mình cũng K, mỗi tháng mất tầm 120tr/tháng tiền tiêm, hiện tại giảm xuống còn 60tr/tháng, phải bán nhà đi ở nhà thuê để chữa,may cũng hợp thuốc nên ông bác vẫn khỏe, nhiều khi đúng là bất lực thật. Trăm triệu đủ nuôi một gia đình sống thoải mái, mà nghĩ giờ tháng tốn trăm triệu tiền thuốc để duy trì sự sống, sống cũng là gánh nặng.
 
Tiền là 1 chuyện, còn phải trực chăm sóc nữa, mẹ mình bị 3 tháng rồi đây, tháng 30 ngày thì hết mịa 26 ngày nằm viện, nhà có 2 anh em thì thay nhau nghỉ việc để chăm. K dạy dày lại ko ăn uống j được, ăn vào thì ói ra lại phải dỗ cho ăn lại. Rồi mẹ mình lại quái tính, cái j cũng muốn làm theo ý mình, ai nói cũng ko được, thuốc b.sỹ đưa uống thì lén lén vứt hết, truyền nước thì canh ko ai để ý là chỉnh cho chảy nhanh, rồi vật vạ để tao chết mà bảo muốn chết thì về nhà chết ở nhà thì ko chịu về, mệt mỏi vãi lều :(
 
Chẳng hiểu xã hội giờ làm sao mà lắm người bị bệnh thế, mong sao sớm có thuốc chữa trị đại chà hay vacxim để phòng tránh.
_ Đứng về phía người mắc bệnh nhiều khi đau đớn, chữa không đỡ, người mỗi ngày 1 yếu thì nhiều khi mong muốn ra đi để bớt khổ. Mẹ mình trước mắc bệnh chữa chị một thời gian, sau rồi mỗi ngày mỗi yếu, chỉ nằm trên giường nhờ người khác hỗ trợ cũng thương lắm bạn ạ.
_ Về phía người nhà, ngưởi thân thì nói thật sự là ai đó có khuyên gì thì khuyên chứ bảo buông bỏ được thì khó lắm. Tình nghĩa bao năm, công ơn sinh thành nuôi dưỡng, Nói chung còn cố được thì sẽ cố, hết tất cả cái gì mình có. Tiền bạc của cải sau này cố gắng sẽ kiếm lại chứ nhiều khi con cái mất đi cha mẹ thì nhiều lúc xót xa lắm bạn ạ
 
Tiền là 1 chuyện, còn phải trực chăm sóc nữa, mẹ mình bị 3 tháng rồi đây, tháng 30 ngày thì hết mịa 26 ngày nằm viện, nhà có 2 anh em thì thay nhau nghỉ việc để chăm. K dạy dày lại ko ăn uống j được, ăn vào thì ói ra lại phải dỗ cho ăn lại. Rồi mẹ mình lại quái tính, cái j cũng muốn làm theo ý mình, ai nói cũng ko được, thuốc b.sỹ đưa uống thì lén lén vứt hết, truyền nước thì canh ko ai để ý là chỉnh cho chảy nhanh, rồi vật vạ để tao chết mà bảo muốn chết thì về nhà chết ở nhà thì ko chịu về, mệt mỏi vãi lều :(
phụ nữ thường tâm lí yếu, càng ốm đau nặng họ lại càng suy sụp, chia sẻ cùng bác, mong mẹ bác có thể khỏe lại
 
Chia buồn với thím.
Ô nội e lúc 80t cũng phát hiện K gan nhưng gđ k nói cho ô biết.
Ô vẫn tập thể dục hàng ngày (sáng chiều), rất khoẻ mạnh nhưng về nhà cũng chỉ được thêm 4 năm.
Gia đình chăm sóc ô tận tình hết sức có thể. Lúc ô đi ai cũng buồn vì thực sự 84t ô e vẫn rất khoẻ mạnh, nếu k phải là bị K thì chắc còn sống rất lâu nữa.
Giờ ô cũng đi được hơn 2 năm rồi, về quê thi thoảng e vẫn mơ thấy ô.
Đúng tấm gương cho e học theo luôn. Con cái đoàn kết, chăm chỉ làm ăn.
Các con 4trai đều cho mỗi ng 1 mảnh đất ít nhất (600m2), xây 1 cái nhà rồi mới cho ăn riêng.
Trc khi mất ô bảo bác gái ô chưa cho được gì nên giao cho 4 ae trai phải giúp đỡ chị gái lớn.
 
1 tháng 150tr tốn kém thật
Con cháu có tiền thì giống như trách nhiệm chữa trị cho nó niềm tin
Chứ t nghĩ cũng đi thôi, mà 70t thì cũng gọi là cao r
Cô tôi đợt lúc phát hiện di căn đúng 1 tháng là mất luôn
Những cốp lớn nhà nc đc free hết còn cũng k chưa đc
 
IMG_4522.jpg
IMG_4523.JPG

Còn có thuốc để dùng là mừng rồi. Chứ người ta đưa ra phác đồ mà không có thuốc còn oái oăm hơn.
 
Nằm bên đại học y vì có người nhà làm bên này bác ạ
Bà bác mình cũng bị K tụy. Bà bị đau lưng mãi, đi khám ở 108 ko phát hiện ra, tới lúc đau quá ko chịu nổi thì sang bên đại học Y mới phát hiện ra. Giờ giai đoạn 4 rồi.
 
Không biết bọn m từng dc gây mê bao h chưa, t nghĩ tử tù tiêm thuốc hay an tử cũng y chang v, chỉ khác là ko tỉnh dậy nữa thôi. Nhẹ nhàng ngủ vl. VN nên có luật an tử bệnh nhân.
 
ông chú t cũng bị K thực quản do bia rượu nhiều quá và 1 phần nhỏ cũng do di truyền, nhà có điều kiện nên thuốc thang bồi bổ đầy đủ lắm, chăm sóc bác sĩ điều trị riêng chu đáo tận tình nhưng cũng chỉ chưa đc 2 năm, tiếc là còn đang bị án treo nên k ra nước ngoài điều trị đc, nên bị bệnh này có vào gia đình nào thì cũng là án tử mà thôi :(((
 

Thread statistics

Created
orldchinka,
Last reply from
kubi_pig,
Replies
64
Views
5,860
Back
Top