nhock_it
Đã tốn tiền
Theo kinh nghiệm của mình, con gái là cái giống loài nếu mà thím hỏi quá nhiều về 1 vấn đề thì nó sẽ bắt đầu suy nghĩ và suy diễn xong bật mode đề phòng.Tưởng chìm rồi định không update nữa mà có thím đào lên nên mình update tiếp xem như giữ làm kỉ niệm.
Vẫn tiếp tục là những những tin nhắn, những buổi hẹn, vẫn là những câu chuyện vui buồn hằng ngày. Trước kia mình là một người nói nhiều, mồm mép, nhưng dần dần, mình trở nên thích lắng nghe, tự nhiên trầm lặng hơn, lời nói cũng có trọng lượng hơn. V kể cho mình về mọi chuyện trong cuộc sống, hôm nay làm gì, vui hay buồn, đi shoping có mua được gì không... Tính mình hay để ý, và mình cảm nhận được mọi thứ đang có vẻ tốt lên và sắp đến thời điểm ngửa bài.
Hôm thứ 6 vừa rồi V rủ lên phố ăn hàu nướng phô mai ở cái phố Tạ Quang Bích ấy mấy fen, hàu ngon mà V cũng ngon Ăn xong mới hơn 8h, V đòi trả tiền, lần nào hẹn hò V cũng đòi trả tiền nhưng mình chỉ cho trả mấy hôm bill ít ít, tính mình luôn muốn trả tiền cho người con gái mình hẹn hò cùng. Trước lúc đi cứ sợ mưa, thời tiết HN đỏng đảnh như gái đôi mươi, éo biết thế nào mà lần. Hai đứa lên xe và bắt đầu câu hỏi giờ đi đâu, phải mấy em gái non tơ là ngôi nhà đâu cũng được thằng tiến rồi :v Mình quyết định đưa V ra pub quen mình hay ngồi với đám bạn, lúc đầu V cũng ngần ngại vì không thích những nơi quá ồn ào và đông người. Mình phải bảo chỗ này ít người và nhạc cũng nhẹ thôi V mới chịu.
Đến nơi đúng vằng thật, mới có 8r chả vắng thì sao Hai đứa ngồi ở quầy bar gọi 2 ly cooktail, V lúng túng nên mình gọi hộ, nói muốn uống vị như nào thôi rồi ông bartender tự làm .May quá ly của V uống ổn, không thì quê. Hai đứa ngồi nói chuyện, mình đưa tay vòng qua lưng V ôm vào eo, V lườm phát nhưng cũng để kệ để tránh ánh mắt đó, mình tập trung V vào câu chuyện khác. Có một cách để rút ngắn khoảng cách nhanh nhất giữa hai người là cố tình tạo ra những đụng chạm cơ thể vô ý và cố ý. Khi đi vào chỗ nào đấy, mình đưa tay đỡ sau lưng hoặc đỡ eo, thời gian đầu còn né né, nay đã để yên, vậy là mình có thể ôm eo. Khi ngồi trong quán, vừa nói chuyện mình lại đưa tay nắm lấy tay V, lại lườm nhưng vẫn để yên, một lúc sau mới rụt lại chứ không giật mình như hôm xem phim. Rụt lại thì lại lôi ra nắm tiếp thôi. Chết nhé
Hai đứa ngồi tới hơn 11 giờ thì về, không biết là may hay dủi mà trời mưa, vừa ra đến cổng thì mưa, V không muốn về muộn vì mai còn đi làm nên 2 đứa quyết định mặc áo mưa về. V chui vào phía sau áo mưa. Éo biết nói như nào cho nó ra cảm xúc lúc đó, nhưng lúc đó thì lạnh vđ, cả hai đứa đều cảm nhận được và thể hiện ra bằng mồm . Đi được đoạn mình bảo V ôm mình đi, tất nhiên bả không chịu, mình kéo 1 tay V vòng qua eo bụng mình, nắm tay V giữ ở đó, V hơi rụt lại, nhưng mình nhất quyết giữ, nên để im. Cơ mà mình cứ buông ra để lái xe 2 tay thì nó rụt lại Sau vài lần như thế, cũng gần về tới nhà V, có lẽ do quá lạnh và mệt, mình kéo cả 2 tay V vòng qua bụng mình, giữ cả 2 tay ở đấy, V cũng không phản đối nhiều, chỉ kêu buồn ngủ, lạnh. V mặc cái zip da khá ngắn, lộ chân trắng thẳng tắp, ngồi sau xe mưa ướt hết cả, mình đưa tay ra để che cho một bên chân ấy đỡ mưa. Tay V vẫn ôm mình, đầu đã gục vào vai, chắc buồn ngủ lắm. Đi được đoạn V bảo tớ ngủ nhé, có mỏi vai không, chắc chắn tôi trả lời không rồi Thế rồi cũng về tới nhà, mình thả V xuống rồi quay xe, V bảo mình về cẩn thận.
Bầu trời mưa tối om của HN bỗng đẹp lạ thường, mình phi về không còn thấy lạnh nữa. Về tới nhà thay đồ rửa mặt được một lúc thì thấy V nhắn tin hỏi về chưa. Câu chuyện đẩy đưa và mình bảo để mai mình đón V đi làm, mình nghỉ t7 cn và thường ngủ nướng buổi sáng t7 nên muốn dậy sớm xem sao, quan trọng là muốn đón V V ngại kêu chưa ai đón đi làm bao giờ, với kêu cảm giác thương, tự nhiên phải dậy sớm. Mình nói vài câu thì ok. Hai đứa nói chuyện một lát rồi đi ngủ vì V đi mưa có vẻ mệt, hoặc cũng do ly rượu éo gì không thể nhớ tên của ông bartenter, hẹn mai đón V rồi ăn sáng, trưa đón về thì đi ăn bún dọc mùng ở Đội Cấn vì V bảo ở đấy ngon :3 mình thì ăn ở đâu cũng thấy như nhau.
Sáng mai gần 7h đã có mặt trước cửa tòa chung cư V đang thuê, éo gì bình thường toàn ngủ nướng tới 12h trưa, mà nay dậy éo thây buồn ngủ gì, tự nhủ bản thân dại gái. Mình ngồi trà đá đợi, 7h thì Vân xuống, được đi vào chỗ đấy có cái chợ, mà ngày rằm nên đông vđ. Hai đứa ăn bánh mì ở quán V hay ăn, rồi đưa V qua cơ quan, vẫn còn hơi sớm hơn hằng ngày V đi làm . Chào nhau rồi mình phi ra quán quen làm ly trà đá, đam mê trà đá anh em ạ, xong đi rửa xe, mua ít đồ linh tinh. V có nhắn hỏi về hay đi đâu rồi, mình trả lời qua qua. Công nhận là dậy sớm làm được nhiều việc anh em ạ, má bình thường ngủ nướng, dậy đi ăn đi trà đá cái là tối, phí cuối tuần quá.
Trưa 2 đứa đi ăn bún dọc mùng thì quán đóng cửa, V than thở rồi bảo ăn bánh cuốn cần đó, thì ăn, mình dễ ăn vl nhưng thường khó tính khi nhận xét món nào đó ngon xuất sắc. Ăn xong ăn tiếp ly chè quán đối diện. Ăn xong đèo V về nhà, mình cũng về nhà ngủ giấc.
Anh em biết ám ảnh nhất cuối tuần là gì không, đó là mấy nhà hàng xóm khoan khoan đục đục cái éo gì không biết, ngủ được một lúc thì tỉnh. Mình ở tầng 6 của một căn chung cư mini, tầng cao nhất, 1 bên là phòng, 1 bên là sân phơi, ở giữa là wc, nhưng không ai lên phơi đồ, chỉ có mình, nên mình nói với chủ nhà là mình thuê cả tầng . Tỉnh xem tn thì V nt từ khi nãy mà mình chưa đọc, bảo biết thế nãy đi cf, V về mà bạn thân cùng phòng chưa về. Ra chỗ V cũng ầm ầm khoan đục. V hẹn tối đi hồ uống trà chanh, muộn chút vì V với bạn thân cùng phòng kia, gọi tắt là M đi xem quần áo, éo hiểu con gái có thể đi xem quần áo tuần mấy lần, có thể mua hoặc không mua. Mãi 10r 2 đứa nó mới về, gần về thì V nhắn tin mình qua đón. Trên đường đi, mình bảo V ôm, tất nhiên V lại éo ôm, mình kéo 1 tay V ôm mình, một lúc V bảo có phải ny đâu mà cứ bắt ôm rồi rụt tay lại. Mình im lặng, câu nói này của V theo mình hiểu sẽ là 50 50, có thể ý V là làm ny đi là sẽ được ôm, hoặc ý V là muốn làm rõ khoảng cách, chúng ra không phải ny, đừng làm thế nữa, trong giây lát mình nghĩ, ca này chắc phải chơi ngửa bài, đếm đâu chừng 15s thì V hỏi sao đấy rồi nghến cổ lên nhìn, mình lảng qua chuyện khác.
Hai đứa ngồi một quán đoạn Chích Sài, hướng ra hồ tây, mình đặc biệt thích hồ tây, tiện thay chỗ V gần đó. Gọi 2 cái ngô, 2 ly nước. Mình lại thò tay ra nắm, với vòng tay qua eo, nói chung cố gắng đụng chạm vào những chỗ có thể đụng chạm một cách văn minh để tăng cảm giác thân mật. V không phản đôi, lâu lâu mới gạt tay mình đang nắm ra. Mà má cái chỗ cũng sáng sủa, có mấy đôi ngồi đó mà lắm chuột vãi đái, cả 2 không sợ nhưng nhìn gớm bỏ mẹ. V có kể cái M trêu là V đừng có ny đấy, đợi ny M về rồi cả yêu không V sẽ để nó ở nhà 1 mình suốt ngày (ny M đi công tác nước ngoài 1 năm). Tiện đó mình quyết định ngửa bài nửa đùa nửa thật, mình bảo. Thế bạn M đã bảo thế rồi thì mình yêu nhau luôn đi, hai đứa mình lại yêu đương nhé. V bảo điên à, xong bảo sẽ suy nghĩ xong lại bảo nhưng chưa biết suy nghĩ đến bao giờ, mình bảo vậy coi như đã đồng ý, V lại lườm cảm giác đùa đùa khá thoải mái, mình k nói thêm, không hứa hẹn, chỉ nói vậy, nhưng chắc chắn trong lòng V cũng sẽ thấy được có một nửa là thật. Ngồi một lúc thì về, vì lắm chuột vl, ghê vđ.
Về nhà thì lại nhắn tin, giữ lúc đang vui vẻ, mình quyết định nhắn nghiêm túc với V rằng, chúng ta yêu đương nhé. Có lẽ bây giờ V cũng cảm nhận được là không phải nửa đùa nửa thật như ban nãy nên nhắn lại rằng hiện tại tớ chưa sẵn sàng lắm. Mình bảo cảm thấy 2 đứa có duyên, và không muốn bỏ lỡ, ừm có thể sẽ cần chút thời gian. V bảo cậu thấy có duyên à. Mình bảo ừm, mình thấy vậy, tớ quyết định như vậy vì tớ thấy thích c hiện tại, không phải là vì những kỷ niệm của nhiều năm trước kia, chuyện trước kia cũng không còn nhớ nhiều nữa, thời gian này chúng ta coi như tìm hiểu lại nhau. V trả lời kêu trí nhớ bị ngắn hạn mà, không nhớ được vài năm đâu. Mình đáp laị hy vọng những năm tháng sau này chúng ta có thể sẽ không quên nữa, ý nói là bên cạnh nhau.
V quote câu thời gian này chúng ta coi như tìm hiểu lại nhau của mình và đáp, không phải tìm hiểu lại mà là bắt đầu tìm hiểu. Mình xem đấy như là câu V muốn có thêm thời gian để tìm hiểu. Mình đáp bâng khươ rồi lảng đi chuyện khác như mấy chuyện hay nói.
Khi gần đi ngủ thì V chợt hỏi nguyên văn là : Suy nghĩ kỹ chưa. Tự nhiên bảo muốn yêu )
Mình mới dùng lời lẻ, cố để V hiểu rằng đã có suy nghĩ nhiều về việc đó, sẵn sàng rồi mới nói ra ngày hôm nay.
V nói rằng, vì cơ bản lâu rồi tớ cũng không yêu (theo như hôm trước tìm hiểu thì là hơn 2 năm), nên cảm giác cũng bình thường, nếu có ny cũng sẽ khác, có ny cứ kiểu gì không quen, và nói bình thường cảm giác tự do. Đấy các bác ạ, tán gái mà lâu năm không yêu nó thể đấy, nó quên mất cảm giác được yêu, được quan tâm, được dựa dẫm. Như V mọi thứ đều có thể làm một mình, rất ít chủ động nhờ vả ai. Mình lại dùng lời lẽ để V hiểu rằng giờ có yêu nhau thì sẽ là một mối tình bình dị, tất nhiên sẽ không phải như đám trẻ mà ràng buộc kiểm soát quá mức.
Lòng vòng rồi V nói hiện tại tớ chưa sẵn sàng lắm, vì bầy giờ cũng không còn trẻ nữa, nếu nghĩ yêu đương chơi chơi thì rất nhiên sẽ không phải, nên nhiều khi t cũng có suy nghĩ ngại đi với cậu nhiều, sợ lại để cậu có tình cảm hơn, mà tớ thì chưa sẵn sàng.
Cứ câu chưa sẵn sàng là éo gì nên mình trả lời, phía mình thì đã suy nghĩ xong rồi, đã quyết đinh rồi. Mình hỏi rõ là câu chưa sẵn sàng ở đây nghĩ là V thấy chúng ta cần tìm hiểu nhau thêm vì cả 2 đều lớn rồi, không phải yêu đương chơi chơi được , nếu ý V là thế thì V có thể bắt đầu suy nghĩ, chúng ta không còn nhỏ, phải nghĩ nhiều thứ, chứ không đơn giản. Còn nếu câu chưa sẵn sàng là chúng ta không nên phát triển thêm nữa thì V có thể nói luôn, hai đứa trước giờ đều thằng thắn với nhau.
V rep cũng không phải thế, nếu mà như ý thứ 2 thì phải có lý do chứ, còn hiện tại chưa có lý do gì Vậy là xác định được V đang trong giai đoạn muốn suy nghĩ, mình hiểu điều đó, 2 đứa bằng tuổi, V từng nói sợ bị già hơn những chuyện nhạy cảm như kinh tế cũng đã đến tuổi 2 đứa phải nghĩ. Mình xem đấy là câu trả lời rằng cta tìm hiểu nhau thêm đi. Đùa vài câu rồi 2 đứa đi ngủ.
Ngày mai V làm phù dâu đi chụp ảnh cưới cùng một bà chỗ cơ quan, mình cũng không nhắn cho V, có lẽ vì cảm giác ngày hôm qua chưa thành công cũng hơi hơi buồn, mãi tới chiều muộn, mình nhắn hỏi V về chưa, V mới bảo giờ mới đang về, mệt chết. Ề a nhắn vài câu rồi mình bảo thôi, về đi ăn tối đây.
Tối mình cũng không nhắn tin, đến hơn 9r thì V nhắn hỏi ăn gì chưa thế là lại nói chuyện, những câu chuyện hằng ngày, vui buồn ỉ ôi , không ai nhắc tới chuyện hôm qua nói, mình thỉnh thoảng đá vài câu nửa đùa nửa thật, rồi cả hai đi ngủ lúc tầm 12 giờ. Chưa biết sẽ đi tới đâu, nhưng có lẽ mình đã quyết tâm sẽ theo đuổi. Cám ơn anh em đã theo dõi, có mấy anh em nói đúng quá
Nếu thím đã khẳng định yêu lại và tìm hiểu lại, thì cứ thế mà làm, qtâm, chăm sóc em nó. Đừng chờ/ bắt ẻm confirm đồng ý yêu/quen.
Tuy nhiên, đừng quá quay quanh ẻm và cũng đừng để em nó quay quanh mình quá. Rảnh rỗi thì nt, gặp mặt. Bt nếu có hẹn đi chơi với bạn bè thì cứ đi. Đừng cancel bạn bè vì gái trừ trường hợp cần thiết. Đừng dại mà đưa đầu vào thòng lọng quản lý/ dựa dẫm của gái.
Cuối cùng, như lời thím kể thì mình thấy khả quan đấy. Nếu tiếp tục tầm 1 năm mà cả 2 k có mối ngon hơn thì tiến tới cưới đc rùi