Tâm sự về bệnh tâm thần

Em bị nhẹ thôi bác, kiểu nhướng lông mày hoặc mũi, kiểm soát dc hành vi, nhưng bị thôi thúc làm việc đấy cho có cảm giác dc giải tỏa. Lớn rồi nó nhẹ hơn, hồi nhỏ thì bị nặng vl, biến đổi nhiều dạng. Kiểu như kêu hước hước trong họng, gồng cơ chân, cơ đít đến khi mỏi, chửi thầm (dm, cc) nhưng bên cạnh có thể nghe dc, cắn lợi (đến nỗi sưng phù đau đ chịu dc)....

chắc do hồi nhỏ thím làm mấy cái đấy nhiều nên lớn thành tật đấy, hồi nhỏ em cũng có cái tật cắn móng tay mọi lúc, với lại quay đầu rồi nheo nheo một bên mắt lại, lâu lâu lại phát ra âm thanh kiểu như ho mà không mở miệng ý, chả biết tại sao làm thế lại có cảm giác thoải mái hơn. Sau nhắc vài lần không được cứ thấy em cắn móng tay là mẹ em vả cho một phát, không làm nữa là tự bỏ được thôi.

Gửi từ Samsung SM-T870 bằng vozFApp
 
Mình cũng đang bị cái này. Mất hết động lực không muốn làm gì nữa cả. Sắp tới ngày báo cáo mà chưa làm được gì, kệ mẹ cứ nằm ì ra vậy, cùng lắm nghỉ việc tới đâu thì tới.
Tôi cũng vậy uống thuốc vào còn đỡ ko thuốc tôi ko thích đi làm đầu đau như búa bổ
 
Tâm thần phần liệt tỷ lệ 1/100 ng vn hơn 100tr dân thì hơn 1tr ng bị...... Các bệnh tâm thần khác 25, 30% thì 25 đến 30tr ng bị rồi......
 
Lúc trước có một voz bị tâm thần, nhớ mang máng là lần đầu tiên vào công ty mà xức nước hoa nồng nặc rồi ngồi lâu trong tolet, về nhà thì cảm thấy mẹ đang có âm mưu giết mình, trước đọc facebook của cậu vui đáo để, lâu rồi giờ quên nick voz là gì, không biết ra sao rồi
 
Muốn biết cảm giác điên là thế nào thì ngậm 2 tab lsd nhém. Suy nghĩ đứt đoạn. Ko nghĩ dc gì. Chỉ muốn đập phá làm loạn.
nhưng trớ trêu thay chính lsd với nấm cũng có tác dụng chữa nhiều bệnh về thần kinh tâm thần :sad: đã từng thử trip nửa tab lsd thôi nhưng cũng hiểu được cái góc nhìn và suy nghĩ của người điên nó sợ như thế nào
 
Tui chạy xe ôm tâm sự cũng ko nhiều nhung 10 ng tôi hỏi thì cũng 7 đều biết có ng trầm cảm hay tâm thần???????
Điều này là đúng mà. Dân VN đa số mắc tâm thần nhưng người ta biết "xả". Xả bằng cách hút thuốc hoặc nhậu nhẹt để quên sự đời, có cá biệt mấy ông mỗi ngày tự nhậu 1 mình (kiểu thiếu rượu chịu ko nổi). Thử xã hội này mà cấm hút thuốc vs bia rượu xem, tỉ lệ bệnh nhân vào viện tâm thần hơi bị đông :D
girlhutthuoc.gif
 
Nọ toàn thớt sống chết. Nay lướt page 2 4-5 cái thớt trầmc ảm tự tử thần kinh... :surrender:
Khủng hoảng kinh tế kéo theo áp lực tinh thần ghê gớm thật.
 
Vozer có nhớ 1 anh cũng ở voz cũng bị tâm thần, lên công ty xịt nước hoa nồng nặc, vào nhà vệ sinh cả tiếng, về nhà thì nói mẹ đang có ý định đầu độc, giết mình không, hồi đó vào facebook của ổng đọc nhiều cái hài vl thật, mà lâu quá tìm không thấy nữa, hình như học điện tử hay sao á
 
Mình từng bị và đã chữa được 1 năm nên đỡ rồi. Giờ 27t nhưng vẫn thất nghiệp
 
Người mới bệnh không tự ý thức đc là mình bị bệnh đâu, chỉ có người thân ở bên cạnh mới biết. Với y học hiện tại thì tâm thần phân liệt chỉ cần uống thuốc và tâm lý trị liệu là có thể y như người bình thường được. Miễn là phải chịu uống thuốc, và uống cả đời. Các thuốc thế hệ mới ko gây nhiều tác dụng phụ, giai đoạn vàng để chữa bệnh là lần phát bệnh đầu tiên. Chịu khó uống thuốc và tư vấn tâm lý ngay từ lần phát bệnh đầu tiên thì khả năng cao sẽ hồi phục trí tuệ và giảm khả năng tái phát ở mức cao nhất. Bỏ thuốc thì chắc chắn sẽ tái phát lần 2, lần 3 ... Rồi mất trí hẳn. Bệnh này sau từng cơn tái phát sẽ tự tỉnh táo lại 1 thời gian rồi đến cơn tiếp sau sẽ nặng lên rất nhiều.
Đáng buồn là ở VN mình khi phát bệnh lần đầu thường sẽ đi chùa, cúng bái, trừ tà..... Các kiểu, làm trễ mất giai đoạn vàng của bệnh.
Đây là mình chia sẻ thật lòng với mọi người về bệnh này với vai trò người nhà của bệnh nhân ttpl. Vợ mình 1 năm trước bị phát bệnh, phát sinh ảo giác, ảo thanh, ám thị, tư suy bị đánh cắp ... Ngay lập tức mình cho đi khám rồi uống thuốc, ở nhà bố mẹ vợ gọi sang bảo vợ đi nhà thờ cầu nguyện rồi bỏ thuốc. Mình cấm bố mẹ vợ gọi điện cho vợ luôn, gọi cho tất cả mọi người bảo cấm ko đc tự ý liên lạc vs vợ, cấm ko đc bày cho vợ chữa mẹo.... Kết quả sau 2 tuần vợ mình tỉnh táo lại, mình lại bắt đầu giải thích cho vợ về bệnh, vợ lúc đầu ko chấp nhận rằng việc vợ bị ttpl, phải kiên trì và thuyết phục rất nhiều để vợ chịu tin và uống thuốc hàng ngày. Hiện tại giờ thì vợ mình vẫn khoẻ mạnh, vẫn đi làm, mọi thứ vẫn như xưa, chỉ có điều bây giờ thì có thêm 1 thói quen là uống thuốc vào buổi tối. Trên FB có 1 hội nơi các bệnh nhân ttpl giao lưu, mình có nói chuyện vs rất nhiều bạn. Nhiều khi cũng thấy buồn là có 1 số bạn sau 1 thời gian uống thuốc thấy ổn định rồi tự ý bỏ thuốc xong tái phát lại. Đa số bệnh này, cả bệnh nhân lẫn người nhà đều ko ai tin là mình bị bệnh, cho đến lúc nặng hẳn mới chữa
Bạn Inbox mình nhờ tư vấn người thân với
 
tâm thần trên voz chắc cũng nhiều. nhưng vào bệnh viện thì 99% đều là người bệnh. và các bác sĩ cũng bị ảnh hưởng nên thành ra bác sĩ tâm thần mình nghi cũng mắc các bệnh về thần kinh lắm

mình cũng bị tâm thần và tham gia 1 group trên facebook
https://www.facebook.com/groups/1100991623330739

nói chung cách tốt nhất là uống thuốc theo đơn của bác sĩ thôi. uống xong thì sẽ bình thường hoặc giả vờ là mình bình thường cũng được
 
Người mới bệnh không tự ý thức đc là mình bị bệnh đâu, chỉ có người thân ở bên cạnh mới biết. Với y học hiện tại thì tâm thần phân liệt chỉ cần uống thuốc và tâm lý trị liệu là có thể y như người bình thường được. Miễn là phải chịu uống thuốc, và uống cả đời. Các thuốc thế hệ mới ko gây nhiều tác dụng phụ, giai đoạn vàng để chữa bệnh là lần phát bệnh đầu tiên. Chịu khó uống thuốc và tư vấn tâm lý ngay từ lần phát bệnh đầu tiên thì khả năng cao sẽ hồi phục trí tuệ và giảm khả năng tái phát ở mức cao nhất. Bỏ thuốc thì chắc chắn sẽ tái phát lần 2, lần 3 ... Rồi mất trí hẳn. Bệnh này sau từng cơn tái phát sẽ tự tỉnh táo lại 1 thời gian rồi đến cơn tiếp sau sẽ nặng lên rất nhiều.
Đáng buồn là ở VN mình khi phát bệnh lần đầu thường sẽ đi chùa, cúng bái, trừ tà..... Các kiểu, làm trễ mất giai đoạn vàng của bệnh.
Đây là mình chia sẻ thật lòng với mọi người về bệnh này với vai trò người nhà của bệnh nhân ttpl. Vợ mình 1 năm trước bị phát bệnh, phát sinh ảo giác, ảo thanh, ám thị, tư suy bị đánh cắp ... Ngay lập tức mình cho đi khám rồi uống thuốc, ở nhà bố mẹ vợ gọi sang bảo vợ đi nhà thờ cầu nguyện rồi bỏ thuốc. Mình cấm bố mẹ vợ gọi điện cho vợ luôn, gọi cho tất cả mọi người bảo cấm ko đc tự ý liên lạc vs vợ, cấm ko đc bày cho vợ chữa mẹo.... Kết quả sau 2 tuần vợ mình tỉnh táo lại, mình lại bắt đầu giải thích cho vợ về bệnh, vợ lúc đầu ko chấp nhận rằng việc vợ bị ttpl, phải kiên trì và thuyết phục rất nhiều để vợ chịu tin và uống thuốc hàng ngày. Hiện tại giờ thì vợ mình vẫn khoẻ mạnh, vẫn đi làm, mọi thứ vẫn như xưa, chỉ có điều bây giờ thì có thêm 1 thói quen là uống thuốc vào buổi tối. Trên FB có 1 hội nơi các bệnh nhân ttpl giao lưu, mình có nói chuyện vs rất nhiều bạn. Nhiều khi cũng thấy buồn là có 1 số bạn sau 1 thời gian uống thuốc thấy ổn định rồi tự ý bỏ thuốc xong tái phát lại. Đa số bệnh này, cả bệnh nhân lẫn người nhà đều ko ai tin là mình bị bệnh, cho đến lúc nặng hẳn mới chữa
mong các bác quan tâm hơn về sức khoẻ tâm thần, áp lực quá thì cố tăng thể dục thể thao, để ý dinh dưỡng. Vì giờ tỉ lệ trầm cảm tăng, mà yếu tố căn thẳng ảnh hưởng lớn, nếu để trầm cảm thật sự thì khả năng phụ thuộc vào thuốc cả đời rất lớn.
 
Tui có bà chị họ, trước lúc phát bệnh cũng gọi có tý sắc, tính tình vô tư cũng kèm tý vô duyên, học hành cũng làng nhàng. Gặp tình đầu cũng yêu hết mình, mua cho lap, sắm điện thoại, cho tiền tiêu các kiểu.... Sau cũng chia tay, lý do thì bla blo. Bà này cũng níu kéo các kiểu nhưng không được đâm sinh ảo tưởng. Giờ đầu óc mụ mị, tính nhẩm mấy phép tính đơn giản còn sai, suy nghĩ thì như đứa trẻ cấp 1, trước eo ót khúc nào ra khúc đấy giờ thì xồ xề hơn bà chửa 9 tháng. Dở cái nhà vẫn cho dùng điện thoại để lên mxh, thi thoảng lại có thằng lừa tình mang ra nhà nghỉ rồi phắn. Nhà không có điệu kiện, mỗi mẹ già với đứa con tâm thần. Cho gì giúp đỡ gì không cẩn thận còn ăn chửi rồi mang lên mxh. Bó tay
 
mong các bác quan tâm hơn về sức khoẻ tâm thần, áp lực quá thì cố tăng thể dục thể thao, để ý dinh dưỡng. Vì giờ tỉ lệ trầm cảm tăng, mà yếu tố căn thẳng ảnh hưởng lớn, nếu để trầm cảm thật sự thì khả năng phụ thuộc vào thuốc cả đời rất lớn.
Vợ mình bị do di truyền b ơi
 
Back
Top