Tâm sự. Vừa bị đuổi việc. Wall of text!

Đúng kiểu tự gây áp lực lên bản thân, rồi suy nghĩ tiêu cực.
Tôi nhìn từ bà chị và những người tôi quen, tầm 30 tuổi hoặc lập gia đình, có con cái, áp lực tiền nong sẽ rất lớn. Với kiểu người làm công ăn lương, không hợp kinh doanh buôn bán hay tư duy xuất chúng thì cũng phải cày cuốc để trang trải cuộc sống, coi như đóng đinh với công việc ấy luôn.
Nên cũng chỉ còn đôi ba năm để giãy giụa.
Thực lòng, có lẽ tôi muốn được ra nước ngoài làm việc.
Não để nhũn nhùn 3 năm không sử dụng, giờ loay hoay học thấy nản vcl.
Xàm lol, làm ở VN còn chả ra hồn còn mơ mộng ra nước ngoài làm việc :LOL:
Bản thân lười biếng kém cỏi mà cứ đổ thừa cho ng khác
 
Cty mình có mấy cu em mới ra trường khi làm việc qua microsoft team mới đầu nói thì dạ, đc 1 tháng thì dạ ok anh, vài tháng sau thì ok anh. Nói như là bạn bè với cấp trên vậy. Ở Nhật bọn nó quá là quan trọng cái này luôn, không bao giờ đc nói Ok với cấp trên. Nó chửi tôi 1 lần rồi nên tôi nhớ mãi, người Việt mình cũng vậy thôi, tuy không gắt như bọn Nhật nhưng mà nên chú ý cái đó. Mấy cậu mới ra trường mình thấy khó chịu, đôi khi định nói cho nhưng nghĩ lại nên k nói gì nữa, vì nói nó thù mình. Nhưng trong cv thì mình sẽ training, định hướng cho mấy đứa biết điều hơn. Còn mấy cu kia kệ cho nó tự bơi. Ai nói mình tiểu nhân hay để ý lặt vặt nhưng thực tế môi trường vp nó vậy, đứa nào ngoan, lễ độ thì mình quý.

via theNEXTvoz for iPhone
khổ nỗi là e đã xin lỗi và giải thích rồi. cty nước ngoài thật nhưng sếp người việt. hơn e 3 tuổi mà chán thật. giờ thì chịu chết đợi cuối tháng ko có gì thay đổi thì e cũng out thôi.
// mà đéo biết sếp có chơi voz ko. :sweat: e biết em sai rồi sếp tha lỗi cho e :too_sad::too_sad::too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tính ra thím còn có nhà để chui ra chui vào, em một thân 1 mình vào đất sài gòn này học tập rồi làm việc. Nhiều đêm cảm giác cô đơn muốn khóc cmnl. Công việc thì ổn lắm, đúng sở thích đam mê của mình nhưng nghĩ tới cảnh ở trọ, giá nhà cao cảm thấy cứ no hope. Mà nhận ra em cũng như thím lúc ở quê, ở với ba mẹ tư tưởng quản con quá nên đâm ra khờ, loser. Ba mẹ cứ tưởng con cái giỏi giang lắm làm bản thân bị áp lực nặng trĩu.:tire:
 
Cty mình có mấy cu em mới ra trường khi làm việc qua microsoft team mới đầu nói thì dạ, đc 1 tháng thì dạ ok anh, vài tháng sau thì ok anh. Nói như là bạn bè với cấp trên vậy. Ở Nhật bọn nó quá là quan trọng cái này luôn, không bao giờ đc nói Ok với cấp trên. Nó chửi tôi 1 lần rồi nên tôi nhớ mãi, người Việt mình cũng vậy thôi, tuy không gắt như bọn Nhật nhưng mà nên chú ý cái đó. Mấy cậu mới ra trường mình thấy khó chịu, đôi khi định nói cho nhưng nghĩ lại nên k nói gì nữa, vì nói nó thù mình. Nhưng trong cv thì mình sẽ training, định hướng cho mấy đứa biết điều hơn. Còn mấy cu kia kệ cho nó tự bơi. Ai nói mình tiểu nhân hay để ý lặt vặt nhưng thực tế môi trường vp nó vậy, đứa nào ngoan, lễ độ thì mình quý.

via theNEXTvoz for iPhone
Nhật ko phải chuẩn mực. Teamlead hay kể cả giám đốc của 1 doanh nghiệp lớn thì cũng chỉ là thằng làm thuê với nhau, chỉ có thằng chủ tịch HĐQT mới là thằng chủ, ma lớn bắt nạt ma cũ, ok chả vấn đề gì hết, nó chỉ là câu đồng ý trong tiếng anh, ok anh vẫn là lịch sự. Đi làm gặp thằng nào hẹp hòi thì đen thôi, 1 là tự làm éo cần thằng lead hướng dẫn, 2 là out. Ngành khác không biết thế nào chứ làm lead IT mà hẹp hòi như thế thì team chỉ có nát.
 
Last edited:
Đùng phát nhân sự gọi sang, bảo không phù hợp định hướng công ty.
Công ty dịch vụ, vừa đổi chủ, đang sửa chữa. 1 đám được ở nhà nhận đủ lương, đám của mình lăn lưng đi làm cũng nhận từng ấy lương, đéo thêm gì khác. Nó bảo mấy tháng sửa chữa cơ sở vật chất là để đánh giá nhân viên có phù hợp không. Đánh giá cl, đi làm không lương, hít bụi phổi không lương.
Cũng định nghỉ rồi nên không sốc, đang setup lại máy nên nhiều cái muốn tìm hiểu thêm mà không kịp. Làm được hơn năm, nghỉ dịch cắt bhxh để nhận trợ cấp mấy tháng. Chưa đủ 12 tháng bảo hiểm. Gặp 2 thằng trưởng nhóm giấu nghề hơn mèo giấu cứt, hỏi cái đéo gì cũng ậm ừ để anh làm cho, 1 năm rưỡi đéo học được gì.
Làm ca kíp. Nhiều thời gian rảnh. Hồi mới làm tự nhủ thôi làm tạm rồi tranh thủ học thêm rồi nhảy. Nhưng đéo, lười biếng vl nên toàn lướt voz. Giờ mới thấy mình đèo biết cái mẹ gì. Mai đi khám rồi chữa dần cho sạch hết các bệnh. Sang tuần đăng ký đi học code. Lại thành thợ gõ. Trước học cntt, ra trường đéo biết code, làm phần mềm mảng khác. Nghỉ. Đúng hơn là bị đuổi. Làm chỗ bây giờ bộ phận kỹ thuật aka help desk. Học đại học 5 năm ra không khác gì 1 thằng học hết 12 đi làm bảo vệ.
Vèo cái ra trường 3 năm. Nhìn lại thấy bản thân thất bại vãi l. Trước còn nung nấu ý định du học. Lúc mới ra trường vì phỏng vẫn trượt tiếng Anh mà không đi Phil được, lương cỡ 30 1 tháng. Đéo phải trượt dốc mà là tụt dốc không phanh, không ngờ mình tệ thế. Không ngờ 1 thằng học top cấp 3, top đầu vào đại học mà như thế.
Những ông khóa trên, những ông lớn tuổi kém cỏi trước kia mình biết, coi thường vãi l. Giờ thấy đéo khác gì người ta.
Những thằng bạn trước kia nghĩ nó ăn hại kém cỏi, giờ mình còn đèo bằng nó. Những thằng hay chơi hồi đại học, xêm xêm mình, giờ nó là mơ ước của mình. Thỉnh thoảng hẹn gặp nhau đéo dám gặp, nó hỏi công việc thế nào không biết mở mồm trả lời ra sao. Rồi cũng đéo dám nói chuyện nữa. Sau 3 năm ra trường, thằng thì vợ con hạnh phúc, công việc không áp lực, thằng thì làm trưởng nhóm, yêu đương hạnh phúc, thằng thì công việc ổn định, chăm chỉ cày thêm cái bằng thạc sĩ, nhìn lại mình...
Đi làm 3 năm, chả tiêu pha gì, để dành được đôi ba chục, bằng chúng nó tiết kiệm 2 tháng.
Về đến nhà thì ức chế chán nản. Ở nhà mình mà đéo bằng cái đứa thuê trọ trong nhà mình, tầng trên. Nhà người ta thì đẩy con cái ra đời cho nó cứng cáp tự lập. Nhà này 1 câu là "chị: cuối tuần được nghỉ không, sang chơi với cháu" "mẹ: cuối tuần được nghỉ không, đèo mẹ đi chợ mua hạt giống, ra vườn cuốc đất bắt sâu. Mày ra ngoài ở mày muốn mẹ chết trong cái nhà này à" "bố: thôi nghỉ thì ở nhà chứ đi chơi làm gì". Tất nhiên hồi còn ngu ngơ nghe lời, giờ thì mặc kệ đi cứ đi. Thời gian riêng tư không có, chơi bời không có. Ai cũng hỏi yêu đương thế nào, bao giờ lấy vợ, mẹ và chị tôi còn giới thiệu và mai mối cho, trong đầu tôi nghĩ chỉ cần được thả ra thì cũng chẳng đến nỗi.
Đầu óc bắt chai lỳ, học bắt đầu lười, cứ thế này đôi ba năm nữa không biết cuộc đời sẽ đi về đâu. Bố mẹ thì cứ nghĩ con mình giỏi giang lắm.
Rồi bao nhiêu lần bạn bè rủ đi chơi, cứ nghĩ ngợi bố mẹ bảo thế nên chậc lưỡi thôi ở nhà. Riết rồi đéo có bạn bè, về nhà chán đéo muốn mở mồm, ra ngoài đéo biết giao tiếp.
Mấy năm cứ ham gái gú. Nhìn lại chả có ai ở bên. Tâm hồn chai sạn. Rửa tay gác kiếm thôi. Nhớ lại ngày xưa mẹ "người yêu cũ" cứ giục sang chơi, toàn từ chối. Hồi ấy vẫn nhát gái sợ yêu. Nghĩ lại nó đúng là may mắn khi không giẫm phải bãi cứt. Giờ vẫn sợ yêu, vẫn nhát gái, chỉ là muốn yêu đương nghiêm túc hơn xưa.
Giờ thực lòng cũng chả biết bản thân muốn gì, thích gì.
Tâm sự thế.
CHLB ĐỨC vẫn đc :LOL:
 
Nhật ko phải chuẩn mực. Teamlead hay kể cả giám đốc của 1 doanh nghiệp lớn thì cũng chỉ là thằng làm thuê với nhau, chỉ có thằng chủ tịch HĐQT mới là thằng chủ, ma lớn bắt nạt ma cũ, ok chả vấn đề gì hết, nó chỉ là câu đồng ý trong tiếng anh, ok anh vẫn là lịch sự. Đi làm gặp thằng nào hẹp hòi thì đen thôi, 1 là tự làm éo cần thằng lead hướng dẫn, 2 là out. Ngành khác không biết thế nào chứ làm lead IT mà hẹp hòi như thế thì team chỉ có nát.
"ok anh" chả vấn đề gì, mình vẫn nói như vậy với sếp, và sếp của sếp cũng thế
p/s: cty Mỹ
 
"ok anh" chả vấn đề gì, mình vẫn nói như vậy với sếp, và sếp của sếp cũng thế
p/s: cty Mỹ
Uh, chỉ cần nói có đầu có cuối thôi, chỉ sợ những thằng nào OK 1 cái cụt ngủn, khó chịu thật. Với các bạn đi làm nói chuyện lịch sự vẫn là tốt nhất, thay vì chỉ ok anh thì có thể thêm câu cám ơn vào. Tôi muốn nói thêm ông nào là lead thì không nên hẹp hòi, nếu khó chịu thì nói ra cho bọn nó sửa, thằng nào lầy quá thì cũng chịu, miễn nó làm việc ok là được chứ đì nó thì nó nghỉ, nhân sự nhảy ra nhảy vào chỉ mệt mình thôi.
 
Phần trên thì đúng, nhiều lúc cũng phải tự cóc đầu wake up bản thân để tiến bộ
Nhưng phần sau trách gia đình thì đéo ngửi nổi, đcm ở nhà người ta mà đòi tự do? Mà ngta là ng thân của m mà? Lúc m muốn đi đâu ba mẹ có quậy rồi kề dao lên cổ rồi tự sát ko? Cái lg cũng đổ đc cho gia đình, nhà ngta ba mẹ là gánh nặng cho con cái còn chưa kêu ca.....
Đọc đoạn sau thấy giống đổ thừa, ngon dọn ra ở riêng đi rồi coi bao lâu thấy cô đơn lại xách vali về
 
Đúng là tùy cách nhìn cách cảm nhận thế giới là biết ngay đứa nào là winner hay loser :D
Đọc 1 bài toàn thấy trách này trách nọ, than thân trách phận rồi sân si với người này người kia thì bao giờ mới hết kiếp loser?
Có con bạn nó tự lập giỏi vcl, mình với nó gặp nhau tâm sự thì lúc nào cũng nói cũng than là may mắn, đi đâu cũng nhìn csong màu hồng. Thái độ tích cực như thế thì mới thành công giỏi giang được :D

Gửi từ Samsung SM-G960F bằng vozFApp
 
Khỏi quote. Mệt.
Mal trắng là nhẹ nhất phải không nhỉ? Esse sợ hàng lởm. Muốn hít vài hơi cho đỡ căng thẳng.
Mình thấy bạn còn sướng chán, bố mẹ khỏe mạnh, có nhà cửa k phải thuê trọ thích thì làm k thích thì thôi có gì mà sợ. Mình cũng từng bị cho nghỉ đây, năm 2012 nhé, nghỉ thì mình tìm việc khác, lại phát triển và có chỗ đứng, có gì to tát đâu :censored: tự nghỉ và bị cho nghỉ chả khác j nhau, chẳng qua nhiều người thấy tự ái thì sẽ hơi cảm thấy thất vọng về bản thân nhưng nghĩ tích cực lên thì chẳng qua 2 bên ko phù hợp, giống như yêu nhau ko hợp nữa mình ko đá nó thì nó đá mình thôi.

Quan trọng nhất đó là, tinh thần cầu thị, lạc quan, có ý chí phấn đấu và ham học hỏi. Ý sau rất quan trọng, nếu bạn luôn nung nấu ý chí phấn đấu và ham học hỏi để tìm cách cải thiện bản thân, để làm được việc ngon hơn, kiếm nhiều tiền hơn thì bạn ko bao giờ thất bại cả, làm đủ 10 thì cũng sẽ thành công 1 2 cách, thế là ok rồi.

Còn nữa, mình thấy chắc do bạn ì vì k có áp lực cơm áo gạo tiền, nhà cửa có sẵn bố mẹ nuôi, chứ bạn mà ra ngoài ở trọ thì biết đâu bạn sẽ tự ý thức được và lăn lộn nhiều hơn :D

Đôi dòng chia sẻ, mạnh mẽ lên nhé ^^

Giống y tui, nhìn lại chừng ấy năm đi làm (sn93) chả đâu vào đâu, mới bỏ việc vì cay thằng sếp ml và nuôi ý định đi Nhật, các ac trong cty thương tình nhờ xin việc chỗ này chỗ kia cho, bảo mày chỉ cần nộp cv là xong mà cũng từ chối vì đã quyết đi Nhật, bố mẹ lớn tuổi, nhà nghèo, con em gái học xong ko có việc làm phải đi làm mấy cái việc vớ vỉn, người quắt queo lại.
Chiều tối mẹ nhắn tin
Ngày xưa nhà nghèo ko có ăn, giờ đỡ hơn chút từ lúc mình đi học đến lúc đi làm, mỗi lần xách balo đi là mẹ lại dúi cho đủ thứ, lúc nào cũng lo mình bị đói
202016ddd9ef-bf84-4ec5-905d-f967f00ca901.jpg

Mà vẫn đang giấu mẹ việc mình bỏ việc, sắp tới sửa nhà ko có tiền gửi về...=((
9NN5SUy.png


Sent from Xiaomi Redmi 5 Plus via nextVOZ
Ko nên nói v bố mẹ chuyện này, bố mẹ thêm lo (dù nó chả đáng lo). Hết việc này thì làm việc khác, đầy ra đấy có gì mà lo đâu bác. Mạnh mẽ lên ^^
 
Nhật ko phải chuẩn mực. Teamlead hay kể cả giám đốc của 1 doanh nghiệp lớn thì cũng chỉ là thằng làm thuê với nhau, chỉ có thằng chủ tịch HĐQT mới là thằng chủ, ma lớn bắt nạt ma cũ, ok chả vấn đề gì hết, nó chỉ là câu đồng ý trong tiếng anh, ok anh vẫn là lịch sự. Đi làm gặp thằng nào hẹp hòi thì đen thôi, 1 là tự làm éo cần thằng lead hướng dẫn, 2 là out. Ngành khác không biết thế nào chứ làm lead IT mà hẹp hòi như thế thì team chỉ có nát.
Ok :byebye:

via theNEXTvoz for iPhone
 
khổ nỗi là e đã xin lỗi và giải thích rồi. cty nước ngoài thật nhưng sếp người việt. hơn e 3 tuổi mà chán thật. giờ thì chịu chết đợi cuối tháng ko có gì thay đổi thì e cũng out thôi.
// mà đéo biết sếp có chơi voz ko. :sweat: e biết em sai rồi sếp tha lỗi cho e :too_sad::too_sad::too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
Dịch dã này nhảy việc phải nghĩ nha. Xin đc việc tốt hơn hẵng nhảy, còn làng nhàng như vậy mà công việc khác thì thì cố gắng duy trì đi đã. Tết nhất đến nơi rồi, cầm thưởng Tết về đưa bme đôi đồng đã. Nói chung bạn nên suy nghĩ thấu đáo, mình là ng ngoài k biết rõ hoàn cảnh của bn như thế nào. Nhưng mà cũng đừng suy nghĩ nhiều những việc nhỏ nhặt nv. Mình đã xl rồi, NẾU ngta gây khó khăn cho mình thì chờ thời cơ té thôi, ng hẹp hòi như vậy k đáng cho mình bận tâm. Nhắc lại là nếu thôi nha :byebye:

via theNEXTvoz for iPhone
 
khổ nỗi là e đã xin lỗi và giải thích rồi. cty nước ngoài thật nhưng sếp người việt. hơn e 3 tuổi mà chán thật. giờ thì chịu chết đợi cuối tháng ko có gì thay đổi thì e cũng out thôi.
// mà đéo biết sếp có chơi voz ko. :sweat: e biết em sai rồi sếp tha lỗi cho e :too_sad::too_sad::too_sad:

via theNEXTvoz for iPhone
sếp đây :look_down: , mai em nghỉ việc luôn nhé ko cần để cuối tháng đâu :matrix::matrix:


Sent from Jarvis via nextVOZ
 
Dù sốc nhưng chú sớm trải nghiệm cảm giác quan trọng đấy ... Rồi mọi thứ sẽ thăng bằng và mình sẽ tốt lên một cách tự nhiên thôi ! 3 năm còn là quá sớm ấy !
 
Đồng ý là phải thay đổi.
Thâm tâm tôi cũng không nghĩ là tôi dở. Du lịch thì trước còn đi làm nên ngại xin nghỉ, cũng tốn trong khi tiền tiết kiệm chả có bao nhiêu, không biết đi đâu, đi với ai.
Gym đã từng mua thẻ, đã từng tập. Chậc lưỡi cái lại ở nhà.
Bố mẹ còn tự chăm sóc được bản thân là tốt. Cháu khỏe là tốt. Nhưng ông có vào hoàn cảnh chỉ tự do lúc ra khỏi nhà không? Bố mẹ ở quê dăm bữa nửa tháng mới gặp nó khác hoàn toàn lúc nào cũng bị soi mói. Lý thuyết ai chả nói được cho đến khirơi vào hoàn cảnh ấy.
Đừng đổ tại hoàn cảnh, ở trong hoàn cảnh của em nếu em thay đổi hoàn cảnh theo hướng tích cực thì nó sẽ khác. Anh ví dụ như thay vì thời gian ở nhà giết thời gian bằng cách lên internet hay nằm ngủ thì lên kế hoạch để học một cái gì đó, như ngôn ngữ lập trình chẳng hạn hay đăng kí khóa học ở trung tâm dạy lập trình. Khi em tìm thấy đam mê thì nó sẽ thôi thúc sự cố gắng trong con người em.
Trước đây anh cũng đã từng ở vào hoàn cảnh của em khi ra trường, chẳng biết một cái gì, rồi lại đi làm IT helpdesk. Trong thời gian đó cũng tự nhủ mình phải cố gắng thay đổi học cái gì đó rồi cứ năm này qua năm khác 5 năm sau khi ra trường vẫn ở điểm xuất phát, trình độ chẳng có gì khá hơn lại còn đèo bồng thêm lấy vợ sinh con nữa. Sau đó thì vì gánh nặng cơm áo gạo tiền nên quyết chí phải thay đổi lại, bắt đầu lập trình từ con số 0, sau gần 3 năm đến bây giờ thì cũng đạt được 1 thành quả nhất định với mức lương 3x. Anh nghĩ em có đầu óc nhưng không chịu thay đổi bản thân, đầu óc không vận động lâu dần sẽ tạo ra tâm lý buông xuôi đến đâu thì đến. Thay đổi ngay bay giờ hoặc không bao giờ thay đổi.
 
Tôi mà được như thớt chắc giờ tôi winner voz cmnr.
Điều kiện tốt mà tính cách hơi ủy mị quá.
Nói chung đã như vậy thì đừng đặt mục tiêu cao làm gì, nhìn lên cũng được nhưng lâu lâu nhìn xuống cái.
Tôi cũng biết vài thằng bạn, tài sản ba má nó để lại gần như không cần phấn đấu cũng sống cuộc sống thoải mái hết phần còn lại. Nhưng cũng chính vì vậy nên bọn nó lêu lỏng với ủy mị vcl. Đụng cái là giẫy nẩy.
Suốt ngày tụ tập cà phê tâng bốc nhau.
Nhưng tụi nó có gia đình tốt quá mình cũng chả biết góp ý gì giờ. :rolleyes:
 
30 củ 1 tháng - chẳng tiêu pha gì mà chỉ bằng bạn bè tiết kiệm vài tháng - giờ trông chờ bhtn, có gì đó sai sai ở đây :amazed:
 
Back
Top