Chào mọi người,
Rốt cuộc thì mình cũng đọc xong hơn 2,4k chương của Phàm Nhân Tu Tiên (PNTT), sau khoảng hơn 4 tháng. Cảm giác nói chung là tuyệt, đọc xong cứ có một chút cảm giác khó tả. Đầu tiên trước đây mình cũng nghe ngóng mọi người nói, khen truyện này nhiều rồi, nhưng cũng chưa đọc vì mình không có nhiều thời gian để đọc sách, với số lượng chương dài như PNTT thì quả là hơi ngại, sợ không theo được drop dở chừng. Thể loại Tiên Hiệp trước mình đã đọc qua Tru Tiên, mình nghĩ Tiên Hiệp với mình đọc vậy là đủ rồi, nhưng khi đọc qua PNTT đúng là cảm giác rất khác. Mình nghe 1 số anh em nói đọc PNTT khô khan, như cái máy,... nhưng mình cũng không thấy có cảm giác đó, mặc dù trước kia đọc Tru Tiên mình khá thích việc miêu tả sâu vào nội tâm, tình cảm nam nữ, nhưng sang PNTT tuy không có đi sâu vào mấy cái đó nhưng mình lại thấy ồ thì ra như thế lại hay và mình lại thích.
Truyện cũng có những sắc thái tình cảm riêng, dù nhiều dù ít chứ không phải không, với mình vậy là đủ rồi. Khoảng 200 chương đầu mình đọc bị cuốn thật sự, lúc ngừng đọc nhưng trong đầu vẫn hiển hiện những chi tiết đã đọc qua, khá là ảm ảnh. Nhất là đoạn Mặc đại phu và Hàn Lập (HL), từ lúc thu nhận đến lúc trở mặt, chi tiết đoạt xá khám phá ra thế giới tu tiên giả qua Dư Tử Đồng thật sự rất đặc sắc, cảm giác kỳ bí, huyền ảo và một thế giới mới được mở ra qua sự kể lại, giải thích rất chặt chẽ, hợp lý. Về thế giới trong PNTT thì chỉ có thể nói là... lớn, rất rộng và đa dạng. Phần Nhân Giới mình cũng rất thích giai đoạn HL ở Loạn Tinh Hải, và những giai đoạn HL ở Lạc Vân Tông. Loạn Tinh Hải thì có sự khác biệt nhất định với nơi khác là địa hình biển, một địa danh bí ẩn với các tu tiên giả ở đất liền, và việc sử dụng chủ đạo nội đan yêu thú để luyện đan chứ không đơn thuần là dược liệu, phải tìm cách săn yêu thú lấy nội đan cũng rất là thú vị. Về Lạc Vân Tông ở nhân giới thì mình khá là thích cái môn phái này, khi biết HL ngưng kết Nguyên Anh ở đấy thì cũng muốn tìm cách rủ HL gia nhập tông phái nhưng cũng rất nhẹ nhàng, từ tốn và mình thấy có sự chân thành, tình cảm ở 2 trưởng lão trong Tông, từ lúc mời gia nhập đến cả lúc về sau, với cái thế giới tu tiên giả mà đa phần nhăm nhe đoạt bảo, trở mặt như trở bàn tay thì chút chân thành ấy với mình là đủ rồi còn tất nhiên với người tu luyện sống lâu thành lão quái vật rồi thì ai mà không có chút mưu tính cá nhân đó là chuyện thường. Bản thân HL cũng coi Lạc Vân Tông là nhà, không nhầm thì có lúc HL cũng gọi việc trở về Lạc Vân Tông là trở về nhà, và mỗi lần đi xa, lưu lạc cả mấy trăm năm thì HL cũng vẫn trở về Lạc Vân Tông. Điều đó khiến mình mong chờ đến khi HL đắc đạo, thành cường giả mạnh nhất ở Linh Giới, sẽ có lúc trở về Nhân Giới, trở lại Lạc Vân Tông và tông phái được hưởng chút bóng mát, tiếng thơm của HL, ít ra cũng cho môn hạ Lạc Vân Tông một cái cửa sáng là có thể phi thăng Linh Giới thì hãy đến Thanh Nguyên Cung của ta, hay nói chung là đến Thiên Uyên Thành đi nữa thì với danh tiếng HL ai chẳng sẽ có được chỗ tốt, phải biết là chỉ có Linh Lung cháu của Ngao Khiếu bị phong ấn cùng Nguyên Sát tại Côn Ngô Sơn thôi mà 3 ông Côn Ngô tam lão chủ núi ấy không dám tiêu diệt phân hồn Nguyên Sát, còn phải bỏ cả núi phong ấn cả khu vực rộng lớn mà đi mới thấy cái danh ở Linh Giới lớn đến thế nào. Đó cũng là 1 chi tiết là mình mong chờ nhưng không có, lúc trở lại Nhân Giới cũng chỉ nhắc qua loa đến Lạc Vân Tông, chúng đệ tử ở Nhân Giới cũng không còn ai, chẳng ai được hưởng chút sái nào của sư phụ, sư tổ của mình, thật nghiệt ngã và tiếc nuối. Phần Linh Giới thì mình vẫn thấy hay, một số anh em bảo sang phần Linh Giới không hay nữa thì mình cũng không thấy vậy. Một số điều mình thích nữa đương nhiên có nhân vật, HL đúng là mẫu nv rất hay, có đầu óc, đủ lạnh lùng nhưng rất đáng tin cậy và thủ tín. Chỉ buồn cười cái tính đi đến đâu là nhặt nhạnh sạch sẽ đến đấy, vét không còn cái gì thì thôi, đến động phủ cũ của Tiên Nhân thì nhặt từ cái tàn hương đến cái nệm lót mông để ngồi, không biết nhặt về dùng dần hay phát cho đệ tử ngồi mà nhặt sạch. Nhân vật Đại Diễn Thần Quân cũng rất hay, kỳ tài tu tiên Nhân giới nhưng không gặp may, tuy không phải sư phụ nhưng dạy cho HL rất nhiều điều. Lại nói về sư phụ thì ông Lý Hóa Nguyên ở Hoàng Phong Cốc cũng rất có khí độ của sư phụ, là một sự phụ đúng nghĩa, nghiêm khắc nhưng cũng quan tâm đến đệ tử, tuy nhiên thân gia của ông không giàu có, phong phú biến thái như HL nên cũng không cho đệ tử được nhiều chỗ tốt, đáng tiếc số phận của ông của ngắn nhưng với truyện thì cũng là điều dễ lý giải, con đường tu tiên của HL phải chỉ có một mình hắn, độc lai độc vãng, bí mật đầy người nên phải không ai vướng bận mới thành đại đạo được...
Chia sẻ thêm một chút về những suy nghĩ khi đọc PNTT, có những lúc đọc mà làm mình cảm thấy suy tư thật sự, một đời phàm nhân mà với người tu tiên chỉ như cái chớp mắt, cảm giác con người thật nhỏ bé. Mình thích những chi tiết HL đột phá bình cảnh, tâm tình bị nhiễu loạn, nhớ lại những cảnh thời thơ ấu thôn quê, gia đình, em gái của HL, thấy buồn lắm. Rồi lúc HL quay lại quê cũ, thấy Hàn Gia có người làm quan về quê bái tổ, đã trải qua bao đời, từ bần hàn nay đã quật khởi thành danh gia mới thấy sự đời thịnh suy thật đáng nghĩ suy. Có những chi tiết gây xúc động với cá nhân mình, tình cảm trong PNTT rất đa dạng, sâu sắc chứ không hẳn chỉ là tình cảm nam nữ.
Sau phần Linh giới rồi mình chỉ muốn hỏi anh em một câu là có nên đọc tiếp phần Tiên Giới không? Tìm hiểu sơ qua thì thấy có cả kiếp trước kiếp sau của Nam Cung Uyển, rồi mất trí nhớ mấy trăm năm các kiểu,... có vẻ hơi nhiều drama nhỉ, mình chỉ muốn truyện giữ vững được tinh thần những gì đã có như Nhân, Linh Giới, là không có drama tình cảm gì rắc rối, tập trung tu luyện, giữ được phong độ tu luyện biến thái tiến lên, đánh vượt cấp độ, tầm bảo vét đồ khỏe,... tóm lại là không bị thọt hơn mà phải mạnh mẽ phát huy những khả năng tu luyện biến thái vốn có, nếu không thì với mình dừng ở phần kết linh giới là đủ rồi.