Tết không dành cho người thất nghiệp

Biết bao nhiêu thớt nói về chán Tết rồi. Năm nay em mới thực cảm nhận thế nào là chán Tết. Ai cùng cảm giác với em ngay lúc này mình hãy ôm nhau an ủi mặc kệ Covid luôn nhé. :adore:

Thuở hàn sinh, ngồi trên ghế nhà trường, được bao bọc âu yếm bởi vòng tay ba mẹ, không lo nghĩ, là sinh viên thì cuối năm cày vày ngày có 500k 600k mua bánh mứt mang về nhà. 23 Tết cúng ông Táo trong lòng nôn nao như én sắp liệng xuân về. 25 26 Tết cắp gói về nhà luôn. Xúng xính đồ mới, mở cái Vô tuyến phát chương trình ngày xuân hít lấy để không khí Tết. Bao nhiêu kế hoạch mùng 2 đi nhà Ngoại, mùng 3 họp lớp cấp 2, mùng 4 họp lớp cấp 3,...:sure:

Bây giờ thì sao, cái chữ "thất nghiệp" đè bẹp chữ Tết. Lương tháng 12 đang dần cạn kiệt, nợ thẻ tháng sau sắp đến hạn, mua 500k 600k bánh mứt bằng tiền nợ. Chưa dám thông báo với gia đình mất việc. 27 Tết rồi vẫn còn nơi xứ người lòng không thấy nô nức j cả dù đâu đâu cũng không khí Xuân đậm đà. Bạn bè có người về quê hết rồi, có người vẫn còn ở lại cày cuốc tiếp cho cái Tết con trâu thêm ấm. Không muốn về nhà tí nào. Sợ cảm giác gồng mình nói dối trước mấy câu hỏi kiểu: làm ở đâu rồi, nghe nói sg về chắc có dư lắm, lương bao nhiêu, nào lên làm lại,...nhìn người ta lì xì cho ba mẹ tiền triệu.
Thà là công việc không cho nghỉ Tết cũng được, chứ thất nghiệp mà về ăn Tết nó kinh khủng lắm các ông ạ. :pudency:
Nơi xứ người là ở đâu...đài loan à
 
Hồi mới ra trường trong túi có khoảng 500k và 1 đôi giầy da mới, đi quá giang 5 chuyến xe mới về đến nhà :) Đúng kiểu sinh viên mới ra đời nên được 3 bác xe khách quá giang, 8h tối lếch thếc trên đường mà ứa nước mắt, may có 2 gia đình trẻ, họ gọi lên xe quá giang.
Về nhà cho đứa cháu con chị được 200k, mua được cành đào phần còn lại :) Mẹ thấy về 29 Tết mà mắt đỏ hoe, ông bô cũng không nói gì.
Nhớ lại cũng 11 năm rồi, cũng có con 2 tuổi rồi, cha mẹ cũng già yếu rồi.

Nếu thực sự nghèo đến mức hèn không dám về thì em kô nói, nếu chỉ vì nghèo mà không về thì nên suy nghĩ lại.
 
tôi thì thất nghiệp hay không vẫn muốn về nhà, vì chỉ có kỳ nghỉ tết âm là kỳ nghỉ dài nhất trong năm, tất nhiên là muốn về nhà thôi chứ không muốn đi chúc tết gì cả, chán. :sad:
 
Đ m tết nhất tiêu bay mẹ chục củ r đây. :(
chục củ còn ít đấy, quê vợ ở ngoài Bắc, năm nào 2 vc về quê, vé máy bay ko là 15 củ rồi, quà cáp nữa nhẹ nhẹ 20 củ, tiền biếu nhà vợ thì về hay ko cũng gửi nên ko tính, chứ tính vào thì hơn 30 củ/tết :(
 
Đi làm được vài năm, cái nhiệt huyết lúc mới ra trường không còn nữa, mà thay vào đó là kiếm tiền. Cuộc sống tha phương cầu thực nó áp lực đủ điều. Tết năm nay thật sự không muốn về quê tí nào.
Sắp cưới đến nơi mà cv không ổn định, bấp bênh quá đi. Thêm vào đó thì qua năm lại chuẩn bị cưới vợ, gánh thêm 1 miệng ăn. Áp lực quá đi, về nhà thì tính sơ sơ cũng phải chi hơn 70% tiền tiết kiệm rồi. :(
 
Biết bao nhiêu thớt nói về chán Tết rồi. Năm nay em mới thực cảm nhận thế nào là chán Tết. Ai cùng cảm giác với em ngay lúc này mình hãy ôm nhau an ủi mặc kệ Covid luôn nhé. :adore:

Thuở hàn sinh, ngồi trên ghế nhà trường, được bao bọc âu yếm bởi vòng tay ba mẹ, không lo nghĩ, là sinh viên thì cuối năm cày vày ngày có 500k 600k mua bánh mứt mang về nhà. 23 Tết cúng ông Táo trong lòng nôn nao như én sắp liệng xuân về. 25 26 Tết cắp gói về nhà luôn. Xúng xính đồ mới, mở cái Vô tuyến phát chương trình ngày xuân hít lấy để không khí Tết. Bao nhiêu kế hoạch mùng 2 đi nhà Ngoại, mùng 3 họp lớp cấp 2, mùng 4 họp lớp cấp 3,...:sure:

Bây giờ thì sao, cái chữ "thất nghiệp" đè bẹp chữ Tết. Lương tháng 12 đang dần cạn kiệt, nợ thẻ tháng sau sắp đến hạn, mua 500k 600k bánh mứt bằng tiền nợ. Chưa dám thông báo với gia đình mất việc. 27 Tết rồi vẫn còn nơi xứ người lòng không thấy nô nức j cả dù đâu đâu cũng không khí Xuân đậm đà. Bạn bè có người về quê hết rồi, có người vẫn còn ở lại cày cuốc tiếp cho cái Tết con trâu thêm ấm. Không muốn về nhà tí nào. Sợ cảm giác gồng mình nói dối trước mấy câu hỏi kiểu: làm ở đâu rồi, nghe nói sg về chắc có dư lắm, lương bao nhiêu, nào lên làm lại,...nhìn người ta lì xì cho ba mẹ tiền triệu.
Thà là công việc không cho nghỉ Tết cũng được, chứ thất nghiệp mà về ăn Tết nó kinh khủng lắm các ông ạ. :pudency:
đồng cảm
 
Sương gió phủ đời trai. Buồn năm nay năm sau chiến đấu để sao cho không phải buồn.
Đời còn nhiều hoàn cảnh thế chứ vẫn còn nhà quay về làm mừng rồi, năm mới bỏ qua đi mà ngồi lại, định hướng rõ cái mình cần làm đi.
Nói luôn là nếu cả cty nó sập nghỉ hết thì chả có gì phải nói, còn nếu bạn là 1 trong số nhiều ng bị out chứng tỏ bạn làm chưa tốt. Ở đâu cũng phải xác định mình phải hết sức, luôn cố đứng đầu server.
 
Biết bao nhiêu thớt nói về chán Tết rồi. Năm nay em mới thực cảm nhận thế nào là chán Tết. Ai cùng cảm giác với em ngay lúc này mình hãy ôm nhau an ủi mặc kệ Covid luôn nhé. :adore:

Thuở hàn sinh, ngồi trên ghế nhà trường, được bao bọc âu yếm bởi vòng tay ba mẹ, không lo nghĩ, là sinh viên thì cuối năm cày vày ngày có 500k 600k mua bánh mứt mang về nhà. 23 Tết cúng ông Táo trong lòng nôn nao như én sắp liệng xuân về. 25 26 Tết cắp gói về nhà luôn. Xúng xính đồ mới, mở cái Vô tuyến phát chương trình ngày xuân hít lấy để không khí Tết. Bao nhiêu kế hoạch mùng 2 đi nhà Ngoại, mùng 3 họp lớp cấp 2, mùng 4 họp lớp cấp 3,...:sure:

Bây giờ thì sao, cái chữ "thất nghiệp" đè bẹp chữ Tết. Lương tháng 12 đang dần cạn kiệt, nợ thẻ tháng sau sắp đến hạn, mua 500k 600k bánh mứt bằng tiền nợ. Chưa dám thông báo với gia đình mất việc. 27 Tết rồi vẫn còn nơi xứ người lòng không thấy nô nức j cả dù đâu đâu cũng không khí Xuân đậm đà. Bạn bè có người về quê hết rồi, có người vẫn còn ở lại cày cuốc tiếp cho cái Tết con trâu thêm ấm. Không muốn về nhà tí nào. Sợ cảm giác gồng mình nói dối trước mấy câu hỏi kiểu: làm ở đâu rồi, nghe nói sg về chắc có dư lắm, lương bao nhiêu, nào lên làm lại,...nhìn người ta lì xì cho ba mẹ tiền triệu.
Thà là công việc không cho nghỉ Tết cũng được, chứ thất nghiệp mà về ăn Tết nó kinh khủng lắm các ông ạ. :pudency:
Em cũng bị nợ thẻ và tiền góp. Đang rầu quá
 
Không biết em có so đo không nhưng thấy ba mẹ mình gặp hàng xóm bà con thì họ cứ nói con tui nó gởi tiền về đều đều, Tết năm nay nó sắm này sắm nọ, còn ba mẹ mình chỉ biết lắng nghe. Tôi thấy đau lòng lắm phên. Nhà tôi con một.
liệu cơm gắp mắm thôi bác ơi , làm ít thì gửi ít , làm nhiều thì gửi nhiều , muốn nhiều tí thì chịu khó tiết kiệm tí là đc
 
Back
Top