Thất bại tuổi 27, có lẽ tết nay sẽ không về nhà

Chắc thím học ngành ko hot, chứ BK ngành hot thì lương trên 20 là bình thường.
Công ty mình trưởng bộ phận MKT 50, trưởng bp IT phần cứng lương hơn 30. Mà công ty cũng vừa vừa

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đọc xong mới biết bác bị như thế là đúng quy trình. Vì sao ư? Vì bác tự cho cái bằng bk ra trường nó hơn trường khác. Vì thế cầm bằng đó tưởng xin việc dễ. Éo có đâu nhé. Việc có đầy. Ko thiếu. Quan trọng là cần trải nghiệm. Đi làm mới biết ngoài chuyên môn vững để áp dụng vào công việc và để bọn cấp dưới nó nể nữa nhé. Tiếp đến là cực quan trọng nếu muốn thăng tiến là tạo các mối quan hệ có chung lợi ích, song song đó là tránh đối đầu lợi ích hoạch trách nhiệm với nhau trong 1 tập thể. Hạn chế bớt người sân si mình càng nhìu càng tốt. Vì sau lưng họ đâm mình bất cứ lúc nào.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.

Kỹ sư tài năng mà lại trưởng phòng mà có 20 củ à fen.
Chuyển qua học IT đi tháng 350 củ :ROFLMAO::ROFLMAO::love:

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 7 bằng vozFApp
 
Đã hiểu, cái ngành ra toàn thất nghiệp đi làm trái ngành mà năm nào điểm cũng cao :haha:

Tui ngành hoá, ra trường muộn, bằng tb, ra vẫn làm đúng ngành, chỉ có là đi hơi xa
tnyAJc5.png
không biết mấy ông tiêu chuẩn tn mà làm trái ngành nhiều thế

Gửi từ Motorola XT1650 bằng vozFApp
 
đọc bài my fen thấy có động lực hẳn ra
Quan trọng là dám đứng dậy, dám đối mặt vs thất bại hay ko thôi fence ơi
Ngày đó cũng stress ghê lắm, nhưng quyết định mình sẽ làm rồi tin mình sẽ làm đc thế là nhắm mắt lại mở mắt ra đã 5 năm trôi qua, mọi thứ đã ở phía sau cả rồi :big_smile:
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
cố lên em. năm anh 27 lương anh cũng dc có 6 củ.
anh cày 3 năm, giờ lương anh dc gấp mấy lần, anh mới mua cái cc :D
ps: anh học it nhưng k phải dev vì anh code ngu.
 
Đọc mấy dòng thấy thớt cứng nhắc, bảo thủ, lười thay đổi và hay đổ thừa hoàn cảnh.
27 tuổi thì đi làm nhiều mẹ gì mà tỏ ra tinh tường.
Kiểu học 1 + 1 = 2 đến khi gặp 1 + 1 = 1 + 1 thì nghĩ đấy là lươn lẹo.
Thay đổi suy nghĩ chút đi, thay vì nghĩ tại người thì nghĩ mọi sự là tại mình dốt. Thế thôi.
ưng vcl. như tôi hay tập đoàn tôi làm thì chả cần gì phải lươn lẹo. thích thì làm k thì đi cty khác.
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
K56 à, fen đọc 300 bài code thiếu nhi chưa.
 
93 đây, cũng loại giỏi BK đây, đi làm 3,4 cty rồi thấy cái mác BK nó chả có ý nghĩa gì cả, chả ai quan tâm đâu nên đừng có ăn mày quá khứ nữa, chuyên môn giỏi thì cũng phải đi kèm cái mồm thì mới thăng dc, làm dc việc mà lầm lầm lì lì như mình vẫn thua đứt mấy thằng làm bình thường nhưng giỏi giao tiếp, nịnh sếp.
Tôi quan điểm sống ngược lại, không lươn lẹo hay nịnh hót ai cả. Cứ hiên ngang mà sống, tôi thẳng tính nên nhiều người quý, số ng quý tôi nhiều hơn số ng ghét nên tôi thấy bình thường. Còn chuyên môn giỏi chả ai nói được mình nếu thừa năng lực, nếu sếp ưa nịnh hot thì t đầu quân cho người biết trọng ng tài. Thế thôi!
1xEuo02.gif
1xEuo02.gif
1xEuo02.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Trừ khi đổ nợ, bệnh tật này kia thì hãy than. Còn vẫn sống tàn tàn, ko dư dả thôi thì cố gắng tiếp bác ạ. Tết cứ về quê thăm bố mẹ, không biết chỗ bác sao chứ chỗ em mấy cụ chẳng cần tiền bạc gì, chỉ cần đầy đủ gia đình là vui.
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
Ề tôi học Tự Nhiên sinh năm 92, Hóa Dược, lớp cũng có 1 đứa làm xong PhD tại Pháp rồi, 2 đứa đang làm PhD tại Hàn, 1 đứa nữa đang làm PhD tại Ý, 1 đứa đang làm PhD tại Canada, 1 đứa nữa hình như đang làm PhD tại Việt Nam, bằng Master liên kết với trường Nam Toulon Var thì cả rổ. Bản thân mình ra trường 2.49/4.0 mặc dù được thầy phó khoa (ông này làm PhD tại Princeton) khá quý (ngh tụi bạn cùng lớp bảo thông minh, ông thầy bảo mình cách học của mình ko phù hợp ở Việt Nam).
Lăn lộn từ khi ra trường đến giờ lương chưa bao giờ qua 13 củ từ thằng cu đi theo chân các bác trong PTN trọng điểm chuyên ngành Hóa Dược, qua Viện Hóa học các hợp chất thiên nhiên, rồi bỏ đi làm nhân viên bán hàng VinMart+, cửa hàng phó, rồi chuyên viên Kiểm soát vận hành VinMart+, rồi Chuyên viên kiểm kê đọc lập VinMart+, rồi nghỉ Vin về quê làm trưởng bộ phận chất lương một xưởng sản xuất gấu bông của một cty FDI Hàn Quốc, rồi nghỉ việc ở nhà hưởng thất nghiệp bây giờ.

Mỗi lần nghỉ việc mình thấy lớn nhiều hơn là tủi nhục hay thất bại. Và giờ cũng vui vẻ và điềm tĩnh hơn nhiều ạ
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
Đừng về con ơi, cả nhà đang yên ổn, hạnh phúc 😂🤔😥
 
Mình chưa gặp ai TS lương <20 hết, trừ mấy người đi dạy học hoặc làm VNC nhà nước :confused::confused:
Hiện tại chỉ cần khá giỏi + English làm >20m, ngành gì cũng thế, sao chủ thread tả nghe như cách đây mấy năm vậy :censored::censored:
 
Cố lên ông ơi. Tết cứ về nhà ăn tết đi. Tết đoàn viên mà ở một mình tủi lắm. Nếu ông nhận ra ông yếu, ông thiếu chỗ nào thì phải rèn luyện mà bù đắp. Cs ko có gì tốt đẹp đến dễ dàng cả. Quan trọng trong cs là phải luôn lạc quan. Và cố gắng. Còn mọi chuyện số phận sẽ an bài. Tôi năm nay 29 tháng này là tháng sn coi như là sang 30 rồi. Cũng chẳng đâu với đâu cả. Vợ con còn chưa có, đường tình thì tôi là loser. Nói thế để ông thấy ko chỉ một mình ông vất vả, ông không cô đơn. Cố gắng lên. Tôi cũng thế :)

via theNEXTvoz for iPhone
 
Mày bị mất nhận thức ah? Tết là dịp về nhà nghỉ ngơi, thư giãn, sum tụ bên gia đình. Chứ có phải dịp để mày về khoe thành tích đéo đâu mà k về. Mà tao nói thật, nhiều lúc bố mẹ mày ở nhà k mong gì mày thành đạt hay ông này bà kia đâu, ổng bả chỉ mong mày vác cái mặt về, bình an vô sự, khỏe mạnh là ổng bả vui rồi. Về nhìn cha mẹ mày ngày 1 già đi ấy, biết đường mà phấn đấu. K về tết chỉ là 1 cách để trốn tránh thất bại. Mày trốn dc năm nay rồi năm sau vẫn thế, thay đổi dc đéo gì đâu mà phải trốn. Năm ngoái k về rồi đấy, vui k? Gia đình ở nhà vui k? Gần 30 tuổi mà suy nghĩ ngu như con bò.
 
Back
Top