Thất bại tuổi 27, có lẽ tết nay sẽ không về nhà

hutthuocroi

Senior Member
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
Đức lại cho các bạn 93 vào bảo ban nhau :embarrassed:
 
Nếu tết làm thớt áp lực thì ko cần về đâu thớt ạ. Kiếm 1 nơi tránh xa người quen biết mà thư giãn cũng được.
Quan trọng là bản thân thanh thản thì mới đủ tỉnh táo mà toan tính tương lai.
Mong thớt sớm vượt qua. Tôi năm 27-28 cũng lay lắt lắm
 
Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được.
đổi công ty khác,hoặc cố học ngoại ngữ mà làm ở cty ngoại
 
đm ông dở vl :LOL: ông học BK là cx mọt sách khác *** gì tôi.
Nói chung là
B1 : Xóa cmn hết game đi.
B2 : Kiếm ngay 1 hàng cắt tóc gội đầu ra làm 1 quả đầu mới.
B3 : Đi mua 1 đôi giày mới
B4 : Lên linkdelin tạo 1 cái CV rồi refesh bản thân hộ tôi cái.

À dân KT sang sale ko hợp ko quen đâu. Đào thải cao r lại nhanh sinh nản. cứ làm cái ông cho là giỏi nhất đi.

Mà Tết thì về quê mà ăn Tết :LOL: đhs có cái suy nghĩ đ về quê :LOL: mình sống là cho mình mà :v ai nói gì cứ cười hà hà có chết đéo ai :LOL: 7-10 ngày tết lại cút ai ng ta nhớ nữa :LOL:
 
kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình
Câu trả lời ở trong bài viết rồi. Tết không về là 1 hình thức né tránh thôi, sang năm lại ra bài thất bại tuổi 28,29,30..
 
đổi công ty khác,hoặc cố học ngoại ngữ mà làm ở cty ngoại
mình tính chuyển sang lĩnh vực sales, marketing, sau tiến lên học thêm quản trị. Hiện tại mình cũng biết làm nhiều loại xúc tác có thể bán ra thị trường. Nhưng vốn không có, mà giao tiếp kém hay marketing dở thì đâu kêu vốn được.
 
mình tính chuyển sang lĩnh vực sales, marketing, sau tiến lên học thêm quản trị. Hiện tại mình cũng biết làm nhiều loại xúc tác có thể bán ra thị trường. Nhưng vốn không có, mà giao tiếp kém hay marketing dở thì đâu kêu vốn được.
tự tin lên,thất bại cũng chưa chết được đâu
chưa nợ thì chưa là gì mà phải la làng
thử suy nghĩ kiểu:ừ tao biết là thất bại nhưng tao vẫn làm,vẫn có cố gắng đấy
 
Tốt nghiệp bk ra trường mông lung, năm đầu sau khi tốt nghiệp ra trường vẫn không tìm được việc như mong muốn. Năm tiếp theo đi làm trái nghành làm trong công ti sự kiện quảng cáo công việc thoải mái nhưng không có triển vọng. Áp lực từ gia đình, luôn bị chỉ trích tại sao học hành lại làm việc như thế. Làm được năm thì nghỉ đi học lên thạc sĩ, nhưng học xong lại giấu bằng đi.

Đi làm nhiều mới biết trong cuộc sống phải lươn lẹo thì mới thành công được. Lúc đầu cũng ngỡ ngàng thất vọng thật sự, nhưng sự thật phũ phàng. Cho dù có giỏi chuyên môn đi nữa cũng chỉ có lên trưởng phòng kỹ thuật. Cuối cùng vẫn bị tụi học MBA nó bóc lột, thật sự sếp cũ mình chuyên môn không sâu. Nhưng mảng quản trị thì khai thác triệt để nhân viên, nhiều lần báo cáo dù có hiểu sâu cố báo đầy đủ nội dung thì dài dòng lang mang khó hiểu. Một tiêu chuẩn iso mình chỉ làm khoảng 15 slide rồi báo cáo mỗi slide chỉ chưa tới 15 chữ. Chủ yếu kết luận tiến độ công việc, nội dung sắp tới và mức độ hoàn thành những công việc trước.

Nhìn lại bạn bè xung quanh, lứa kỹ sư tài năng sau khi tốt nghiệp đi du học. Giờ học xong tiến sĩ ở nước ngoài về làm trưởng phòng lương cũng tầm 20. Nhìn lại bản thân vẫn loay hoay dậm chân tại chỗ. Ngay cả thông tin fb trên fb cũng không dám để học bk, từ lúc ra trường cũng không còn đăng thêm một stt hay hình nào trên fb về cuộc sống hiện tại.

Tiền làm cũng chẳng tiết kiệm được bao nhiêu, lại dùng để trang trải cho việc đi học với làm luận văn. Đang tán một cô bé cùng trường vừa mới tốt nghiệp. Mà cứ dậm chân tại chỗ chỉ là một hai tuần mới nhắn tin hỏi han quan tâm, chủ yếu liên quan công việc.

Lên cấp 3 nghiện game vì thế mà kỹ năng xã hội ngày càng kém đi, giao tiếp dở cũng là thứ khiến mình thất bại, dù bản thân đã nhận thức được vấn đề. Nhưng chưa một lần gượng dậy, cứ để bản thân ngày càng chìm sâu trong vũng sình. Có lẽ khi còn nhỏ chưa thất bại, chưa biết cách đứng dậy, cũng như ảo tưởng về quá khứ. Những lần chán nản mình lại ăn mày quá khứ, khi còn nhỏ làm lớp trưởng học toán giỏi nhất khối được bao nhiêu người khen, bạn bè thì nhờ chỉ bài, ông bà già kỳ vọng. Nhưng giờ ra xã hội mình chỉ là hạt cát trên bãi biển mà thôi.

Năm sau mình có ý định chuyển sang làm sale để cải thiện kỹ năng xã hội, chắc có lẽ tết này giống tết năm ngoái không về nhà để khỏi bị áp lực.
hiểu vậy là đc rồi thớt, còn trẻ còn thời gian còn chữa đc
quan trọng là thớt có trình độ + chuyên môn, mấy cái đấy mới khó.
 
nhớ năm ngoái mới 26 tuổi mà năm nay đã 27 sang và năm lại còn 28. "Thời gian như một cuộc hành trình" Wowy said.
"So sánh làm người ta đau khổ, try hard 1 lần, 2 lần rồi lần 3 sẽ khác" tui said.
Như thớt đã từng có thành công trong học tập đó là hào quang lần 1 nhưng nên nhớ hào quang đến sau luôn là thứ giá trị nhất
Những ông 93 trên này tôi rất respect, dám nói thẳng nói thật giữa một rừng giả rối :boss:
 
Ai cũng có vấn đề của mình hết, quan trọng là họ tập trung xử lý hay làm quá vấn đề của mình lên. Đã kỹ năng kém, tinh thần ko vững rồi mà còn đi làm sale thì chắc thím cầm dao đâm khách hàng luôn quá. Khuyên thớt hiện giờ kiếm việc gì đúng ngành mà làm, nếu làm việc mình ko thích thì việc đó thu nhập phải cao, còn ko thì cứ việc mình thích mà tàn tàn mà làm. Tích cực tham gia các hoạt động xã hội, các hội nhóm để nâng cao kỹ năng.
 
mình tính chuyển sang lĩnh vực sales, marketing, sau tiến lên học thêm quản trị. Hiện tại mình cũng biết làm nhiều loại xúc tác có thể bán ra thị trường. Nhưng vốn không có, mà giao tiếp kém hay marketing dở thì đâu kêu vốn được.
Check inb
zFNuZTA.png
 
93 đây, cũng loại giỏi BK đây, đi làm 3,4 cty rồi thấy cái mác BK nó chả có ý nghĩa gì cả, chả ai quan tâm đâu nên đừng có ăn mày quá khứ nữa, chuyên môn giỏi thì cũng phải đi kèm cái mồm thì mới thăng dc, làm dc việc mà lầm lầm lì lì như mình vẫn thua đứt mấy thằng làm bình thường nhưng giỏi giao tiếp, nịnh sếp.
 
93 đây, cũng loại giỏi BK đây, đi làm 3,4 cty rồi thấy cái mác BK nó chả có ý nghĩa gì cả, chả ai quan tâm đâu nên đừng có ăn mày quá khứ nữa, chuyên môn giỏi thì cũng phải đi kèm cái mồm thì mới thăng dc, làm dc việc mà lầm lầm lì lì như mình vẫn thua đứt mấy thằng làm bình thường nhưng giỏi giao tiếp, nịnh sếp.
mình cũng thấy vậy, mới nói là lươn lẹo thì mới thành công. Còn mác bk fb hay gì mình cũng gỡ rồi. Thật sự cái mác này ngoài lúc phỏng vấn ra chả có tác dụng gì.
 
Back
Top