Thay đổi hay tiếp tục cuộc sống hiện tại của các Loser, zombie vp tuổi 3x?

Ít tuổi hơn thớt

Khi còn phân vân thì đừng có bỏ việc, vì phân vân tức là my phen ko có định hướng, kĩ năng hay vốn để làm việc gì khác. Ham muốn ra ngoài 9 phần do bây giờ quá chán chứ ko phải tham vọng lớn. Kiểu này cả thèm chóng chán, thất bại 1 lần nhụt chí muôn đời, ko đi tiếp được đâu.

Giải pháp: Tìm ngay định hướng trong quá trình làm việc, tìm đc và làm luôn song song 2 công việc. Nhược điểm là mệt vl. Ưu là công việc chính của thớt ko bận mà vẫn có thu nhập, có điều kiện phát triển công việc thứ 2. Đây là cách mình đang làm, tuy kết quả chưa đc ưng ý nhưng vẫn đi rất đúng hướng nhé.

Nếu fen tò mò gì thêm, cứ rep để t trả lời nhé.
Công việc chính của bác là gì và công vc thứ 2 là gì v bác

via theNEXTvoz for iPhone
 
Cái này chưa phải mid-life crisis đâu, mới là quarter-life thôi.
Mình nói chuyện với nhiều người, chủ yếu trong độ tuổi 26-32 gặp phải, vấn đề chính là công việc, sự nghiệp.
Đa phần ra trường làm vài năm rồi, nhưng mà ko yêu thích công việc mình làm, sự nghiệp không thấy thăng tiến. Thấy đang bị chững, lùi lại phía sau mà ko biết làm thế nào.
Bôi đậm: cáo phó không ghi nhưng mà chẳng ai muốn đứng yên hoặc lùi lại cả. Đi chơi, ăn nhậu ko giải quyết được cốt lõi vấn đề.

Thớt:
  • Ngồi viết lại xem quá trình đi làm: học được gì, tiến bộ gì, những milestone chính trong chuyên môn + vị trí.
  • Fen làm ngành gì, dự định career path của bản thân như thế nào. Nếu thấy bị chững lại lâu quá thì thực sự phải xem xét lại con đường đang đi. Cty gia đình thì trừ khi fen làm chủ, tham gia phát triển business, còn ko thì ít đất dụng võ.
  • Phải có mục đích thì mới biết mình cần thêm gì, đi như thế nào.
  • Ko thích cty gđ hiện tại thì ra ngoài làm, ko thích ngành thì chuyển đổi dần. Confort zone khó thoát, nhưng mà nghĩ tiếp tục tình cảnh này 30-35 năm nữa gì fen sẽ có dũng khí để thay đổi thôi.

Đôi lời thế thôi, còn phần đầu tư thì fen đã làm hết rồi, chắc ko cần nói nữa.
Hay quá thím ạ. Để e apply cho bản thân
 
Thấy chủ đề này hay nên gõ vài dòng tâm sự. Mình chỉ biết chia sẻ tâm sự thôi vì thấy nhiều ảnh em trên này cũng có chung tâm trạng như mình. Còn mình không biết gì mà khuyên cả.

Như mình hiện tại có 1 công việc full time, làm từ thứ 2 đến thứ 6, 1 công việc đi dạy full time ngày chủ nhật và điều hành 1 cty riêng với 5 nhân viên. Nói chung cuộc sống hiện tại đã đạt đến ngưỡng tự do. Có nghĩa là được làm việc theo ý muốn của mình và không phải bận tâm đến thu nhập.

Nhưng vẫn bị cảm giác chán các bác ạ. Chán vì cảm thấy thời gian trôi đi nhanh quá nhưng sự tiến bộ và thành công lại diễn ra chậm hơn không được như kỳ vọng. Rồi cảm giác yêu nghề cũng không được như lúc mới ra trường nữa. Rồi càng ngày càng thấy bản thân phải chịu nhiều trách nhiệm hơn, trách nhiệm với vk con, với gia đình lớn gồm bố mẹ 2 bên rồi trách nhiệm với nhân viên trong công ty. Sự nghiệp càng thăng tiến thì lại cảm thấy trách nhiệm nặng nề hơn, nhiệt huyết đam mê lại giảm đi. Sự mâu thuẫn này làm mình cảm thâý chán và mất động lực.

Những cái này.không biết tâm sự với ai. Bạn bè hay những người xung quanh thì đa số vẫn đang phải quay cuồng trong việc kiếm tiền nên có nghe mình tâm sự thì họ cũng ko hiểu đc.
 
Last edited:
Muốn trốn đến 1 nơi thật xa. Không ai hay ai biết để bình tâm lại mà suy ngẫm mọi thứ. Quá khứ, hiện tại và tương lai...

Gửi từ Xiaomi 2109119DG bằng vozFApp
 
Thấy chủ đề này hay nên gõ vài dòng tâm sự. Mình chỉ biết chia sẻ tâm sự thôi vì thấy nhiều ảnh em trên này cũng có chung tâm trạng như mình. Còn mình không biết gì mà khuyên cả.

Như mình hiện tại có 1 công việc full time, làm từ thứ 2 đến thứ 6, 1 công việc đi dạy full time ngày chủ nhật và điều hành 1 cty riêng với 5 nhân viên. Nói chung cuộc sống hiện tại xuất em đã đạt đến ngưỡng tự do. Có nghĩa là được làm việc theo ý muốn của mình và không phải bận tâm đến thu nhập.

Nhưng vẫn bị cảm giác chán các bác ạ. Chán vì cảm thấy thời gian trôi đi nhanh quá nhưng sự tiến bộ và thành công lại diễn ra chậm hơn không được như kỳ vọng. Rồi cảm giác yêu nghề cũng không được như lúc mới ra trường nữa. Rồi càng ngày càng thấy bản thân phải chịu nhiều trách nhiệm hơn, trách nhiệm với vk con, với gia đình lớn gồm bố mẹ 2 bên rồi trách nhiệm với nhân viên trong công ty. Sự nghiệp càng thăng tiến thì lại cảm thấy trách nhiệm nặng nề hơn, nhiệt huyết đam mê lại giảm đi. Sự mâu thuẫn này làm mình cảm thâý chán và mất động lực.

Những cái này.không biết tâm sự với ai. Bạn bè hay những người xung quanh thì đa số vẫn đang phải quay cuồng trong việc kiếm tiền nên có nghe mình tâm sự thì họ cũng ko hiểu đc.
dẹp mẹ công ty đang có đi, nghỉ mẹ đi thím
 
Tôi = tuổi. Nghỉ cv cũ về quê bắt đầu lại từ đầu, cái có duy nhất là kinh nghiệm. Áp lực vleu mà chưa đc = ông. Nhìn lên ko = ai nhưng nhìn xuống ko ai = mình. Vui vẻ lên thôi :)))

Gửi từ Samsung SM-G770F bằng vozFApp
 
thớt là giỏi rồi đấy nhưng tâm lý đang có vấn đề :too_sad:

Thớt nên tham gia chơi 1 cái gì đó, ví dụ tham gia mấy giải chạy, tham gia mấy clb bóng bàn, cầu lông, ... Túm lại là nên tham gia thể dục thể thao để có nơi sinh hoạt giao lưu ngoài công việc :surrender: Chuc thớt mau vượt qua
 
Thực ra không có gì sai nếu anh cứ tiếp tục sống như vậy cả, được sống vốn đã là hạnh phúc rồi, quan trọng là anh có đang nhận ra hay không, tôi nghĩ cái anh đang gặp phải là đầu óc anh đang quá vướng bận, lo nghĩ nhiều đến tương lai, sự nghiệp nên nó không thỏa mãn với những thứ hiện tại, có đi đâu cũng vậy.
Lời khuyên là nên ngủ đủ giấc 8 tiếng, tránh dùng coffein, thể dục thể thao, mỗi ngày dành 30p để tập thiền. Sau khi biết quí trọng hiện tại thì anh có thể tự do đưa ra quyết định.
được sống HP mới là sướng, nếu ko đâu ai ép ta ra cõi đời nay, thà tiếp tục làm các phân tử vô tri, vô lo, trừ khi có một cõi khác khổ hơn mà con người ko thể thoát ra, chỉ có tiếp đến làm người mới thoát khỏi
 
thớt là giỏi rồi đấy nhưng tâm lý đang có vấn đề :too_sad:

Thớt nên tham gia chơi 1 cái gì đó, ví dụ tham gia mấy giải chạy, tham gia mấy clb bóng bàn, cầu lông, ... Túm lại là nên tham gia thể dục thể thao để có nơi sinh hoạt giao lưu ngoài công việc :surrender: Chuc thớt mau vượt qua
cuộc sống ko dễ đâu nó luôn tìm cách ghìm mình xuống, cho nên trong cuộc sống phải tìm ra ý nghĩa của cuộc đời, khi ấy mới có sm vươn lên, thế hệ 8x-9x VN hiện nay bị vòng xoáy ganh đua, cơm gạo áo tiền, hở cái đầu ra là phải nghĩ phải học, chẳng mấy mà già quanh đi quẩn lại lại sắp xuống lỗ, nhưng cả cuộc đời sống như 1 cái máy
 
Định đăng bài mà thấy bài của ô tâm trạng giống tôi vl.
Thực sự trống trải éo biết làm gì vui.
Nhớ lại khi mới ra trường chỉ ước tìm dc 1 công việc.Sau đó lại muốn 1 công việc văn phòng lương hơn chục củ.sau khi đạt đc lại muốn lương 20 củ.lương 20 lại muốn 40.giờ đạt dc lại muốn lương 70 hoặc hơn trăm….Nhưng càng về sau khi đạt dc cảm giác ko còn vui nhiều như trước nữa.
Chúng ta cứ đi làm,lương thấp hay cao thấy cuộc sống vẫn vậy,có chăng dùng đồ mắc tiền hơn,ăn ngon hơn,đi xe đẹp hơn….Nhưng dường như đó không phải là thứ chúng ta mong cầu.
Nhiều lúc tôi cứ nghĩ chúng ta cứ như này rồi chết đi????
Tôi đang làm cho 1 cty nước ngoài,với mức lương nước ngoài ở Việt Nam cảm thấy khá thảnh thơi nhưng muốn bỏ hết để tìm đường định cư nước ngoài với công việc chân tay!!!
 
4 năm trước tôi bỏ việc vì việc vp quá chán, sáng đi làm cà phê ăn sáng 10h điểm danh, chiều xuống trà đá kẹo lạc 4h điểm danh phát nữa. Lương loanh quanh 15tr, cv thì kiểu ban đầu cày bục mặt, khi đã ổn định gần như éo có gì làm, lại thêm cái tôi cao, bật từ nv tới gđ, được cái gđ biết năng lực nên xin nghỉ tới lần thứ 4 mới duyệt. Lúc đó con vừa tròn 1 tuổi.
Về cũng ôm hoài bão lắm, nghỉ đúng gần 1 năm ăn chơi phè phỡn bắt đầu tính đường kinh doanh, sau 3 năm kinh doanh thì đời nó vả cho sml không trượt phát nào. Từ việc quản lí dòng vốn, từ việc lựa đối tác hợp tác rồi quản trị nhân sự này nọ đến đủ thứ hầm bà lằng nhằng các kiểu, thêm quả covid sml. Mang tiếng làm chủ mà khổ hơn làm chó, cố gồng tới năm thì 3 thì tạch. Giờ lại quay về làm nvvp :]]]]
Thím thích thì cứ bay nhẩy, thoát khỏi vùng an toàn rồi sẽ biết mình thực sự cần gì. Cơ mà nói luôn hành trang éo bao giờ là đủ cả, trong chán ngoài thèm, thằng ổn định thì muốn nếm sóng gió đến lúc giông tố laii chỉ mong trời sớm bình yên. Cv hiện tại đang ổn thì cố nâng cấp bản thân, học hỏi thêm cái mới để update năng lực, việc làm nhàn quá có thể kiếm thêm chân trong chân ngoài tăng thu nhập lại cứng tay nghề, tội éo gì phải bỏ. Giờ có tuổi rồi, đi chỗ khác thì xác định k giành được slot làm quản lí thì thôi. Doanh nghiệp nó thích mấy em non tơ mơ mộng dễ dạy bảo, dễ nhồi sọ chứ kiếm thằng cái gì cũng biết chỉ mỗi tội éo biết điều thì =]]]
Thím viết đúng cái ý tôi quá, vừa làm vp vừa chân trong chân ngoài cũng ko phải ý tồi đâu nhỉ. Thời buổi người khôn kẻ khó, đừng tưởng ra ngoài tự kd mà sướng. Trăm ngàn thứ lo đấy, ko phải sung sướng gì đâu.
 
Thấy chủ đề này hay nên gõ vài dòng tâm sự. Mình chỉ biết chia sẻ tâm sự thôi vì thấy nhiều ảnh em trên này cũng có chung tâm trạng như mình. Còn mình không biết gì mà khuyên cả.

Như mình hiện tại có 1 công việc full time, làm từ thứ 2 đến thứ 6, 1 công việc đi dạy full time ngày chủ nhật và điều hành 1 cty riêng với 5 nhân viên. Nói chung cuộc sống hiện tại đã đạt đến ngưỡng tự do. Có nghĩa là được làm việc theo ý muốn của mình và không phải bận tâm đến thu nhập.

Nhưng vẫn bị cảm giác chán các bác ạ. Chán vì cảm thấy thời gian trôi đi nhanh quá nhưng sự tiến bộ và thành công lại diễn ra chậm hơn không được như kỳ vọng. Rồi cảm giác yêu nghề cũng không được như lúc mới ra trường nữa. Rồi càng ngày càng thấy bản thân phải chịu nhiều trách nhiệm hơn, trách nhiệm với vk con, với gia đình lớn gồm bố mẹ 2 bên rồi trách nhiệm với nhân viên trong công ty. Sự nghiệp càng thăng tiến thì lại cảm thấy trách nhiệm nặng nề hơn, nhiệt huyết đam mê lại giảm đi. Sự mâu thuẫn này làm mình cảm thâý chán và mất động lực.

Những cái này.không biết tâm sự với ai. Bạn bè hay những người xung quanh thì đa số vẫn đang phải quay cuồng trong việc kiếm tiền nên có nghe mình tâm sự thì họ cũng ko hiểu đc.
Tầm như bác là quá viên mãn rồi ấy. Mấy ai dc như bác.
 
Định đăng bài mà thấy bài của ô tâm trạng giống tôi vl.
Thực sự trống trải éo biết làm gì vui.
Nhớ lại khi mới ra trường chỉ ước tìm dc 1 công việc.Sau đó lại muốn 1 công việc văn phòng lương hơn chục củ.sau khi đạt đc lại muốn lương 20 củ.lương 20 lại muốn 40.giờ đạt dc lại muốn lương 70 hoặc hơn trăm….Nhưng càng về sau khi đạt dc cảm giác ko còn vui nhiều như trước nữa.
Chúng ta cứ đi làm,lương thấp hay cao thấy cuộc sống vẫn vậy,có chăng dùng đồ mắc tiền hơn,ăn ngon hơn,đi xe đẹp hơn….Nhưng dường như đó không phải là thứ chúng ta mong cầu.
Nhiều lúc tôi cứ nghĩ chúng ta cứ như này rồi chết đi????
Tôi đang làm cho 1 cty nước ngoài,với mức lương nước ngoài ở Việt Nam cảm thấy khá thảnh thơi nhưng muốn bỏ hết để tìm đường định cư nước ngoài với công việc chân tay!!!
thím làm IT hả?
 
Thấy chủ đề này hay nên gõ vài dòng tâm sự. Mình chỉ biết chia sẻ tâm sự thôi vì thấy nhiều ảnh em trên này cũng có chung tâm trạng như mình. Còn mình không biết gì mà khuyên cả.

Như mình hiện tại có 1 công việc full time, làm từ thứ 2 đến thứ 6, 1 công việc đi dạy full time ngày chủ nhật và điều hành 1 cty riêng với 5 nhân viên. Nói chung cuộc sống hiện tại xuất em đã đạt đến ngưỡng tự do. Có nghĩa là được làm việc theo ý muốn của mình và không phải bận tâm đến thu nhập.

Nhưng vẫn bị cảm giác chán các bác ạ. Chán vì cảm thấy thời gian trôi đi nhanh quá nhưng sự tiến bộ và thành công lại diễn ra chậm hơn không được như kỳ vọng. Rồi cảm giác yêu nghề cũng không được như lúc mới ra trường nữa. Rồi càng ngày càng thấy bản thân phải chịu nhiều trách nhiệm hơn, trách nhiệm với vk con, với gia đình lớn gồm bố mẹ 2 bên rồi trách nhiệm với nhân viên trong công ty. Sự nghiệp càng thăng tiến thì lại cảm thấy trách nhiệm nặng nề hơn, nhiệt huyết đam mê lại giảm đi. Sự mâu thuẫn này làm mình cảm thâý chán và mất động lực.

Những cái này.không biết tâm sự với ai. Bạn bè hay những người xung quanh thì đa số vẫn đang phải quay cuồng trong việc kiếm tiền nên có nghe mình tâm sự thì họ cũng ko hiểu đc.

Định đăng bài mà thấy bài của ô tâm trạng giống tôi vl.
Thực sự trống trải éo biết làm gì vui.
Nhớ lại khi mới ra trường chỉ ước tìm dc 1 công việc.Sau đó lại muốn 1 công việc văn phòng lương hơn chục củ.sau khi đạt đc lại muốn lương 20 củ.lương 20 lại muốn 40.giờ đạt dc lại muốn lương 70 hoặc hơn trăm….Nhưng càng về sau khi đạt dc cảm giác ko còn vui nhiều như trước nữa.
Chúng ta cứ đi làm,lương thấp hay cao thấy cuộc sống vẫn vậy,có chăng dùng đồ mắc tiền hơn,ăn ngon hơn,đi xe đẹp hơn….Nhưng dường như đó không phải là thứ chúng ta mong cầu.
Nhiều lúc tôi cứ nghĩ chúng ta cứ như này rồi chết đi????
Tôi đang làm cho 1 cty nước ngoài,với mức lương nước ngoài ở Việt Nam cảm thấy khá thảnh thơi nhưng muốn bỏ hết để tìm đường định cư nước ngoài với công việc chân tay!!!
Thiểu dục tri túc lối sống giảm bớt ham muốn và biết đủ là lối sống đơn giản nhưng lúc nào cũng là best nhất cho tâm hồn và trí tuệ. Vì lối sống này có thể cho ta sống 1 cách thong dong tự tại và cảm nhận từng khoảng khắc hiện diện trong hiện tại. Khổ nổi ở thời đại kim tiền ngày này nay đầy xô bồ, vội vàng và thị phi thì rất khó để có thể sống theo lối sống bình dị, đơn giản được...
 
Last edited:
Định đăng bài mà thấy bài của ô tâm trạng giống tôi vl.
Thực sự trống trải éo biết làm gì vui.
Nhớ lại khi mới ra trường chỉ ước tìm dc 1 công việc.Sau đó lại muốn 1 công việc văn phòng lương hơn chục củ.sau khi đạt đc lại muốn lương 20 củ.lương 20 lại muốn 40.giờ đạt dc lại muốn lương 70 hoặc hơn trăm….Nhưng càng về sau khi đạt dc cảm giác ko còn vui nhiều như trước nữa.
Chúng ta cứ đi làm,lương thấp hay cao thấy cuộc sống vẫn vậy,có chăng dùng đồ mắc tiền hơn,ăn ngon hơn,đi xe đẹp hơn….Nhưng dường như đó không phải là thứ chúng ta mong cầu.
Nhiều lúc tôi cứ nghĩ chúng ta cứ như này rồi chết đi????
Tôi đang làm cho 1 cty nước ngoài,với mức lương nước ngoài ở Việt Nam cảm thấy khá thảnh thơi nhưng muốn bỏ hết để tìm đường định cư nước ngoài với công việc chân tay!!!

Sướng quá hoá rồ à fen. Ở Việt Nam nếu có tiền thì sống như vua chúa. Không phải lo cơm áo gạo tiền, hướng đến tận hưởng cuộc sống. Việc gì phải qua nước ngoài làm gì. Ở lại mà tận hưởng. Tiền nhiều đi du lịch khắp nơi,tìm 1 môn thể thao để chơi nâng cao sức khoẻ, chịch vợ khóc thét, nuôi kín thêm em sgbb sinh viên, hẹn hò kín đáo ôm ấp nhau những lúc cảm xúc rối bời :p . Tôi nghĩ đến đây thôi mà thấy viên mãn rồi :):). Fen còn mong cầu gì nữa. Định làm thần thánh à . Tôi chỉ liệt kê ra mấy cái thú vui đơn giản thôi. Fen cứ nếm trải qua là thấy yêu đời thôi.

Gửi từ Google Pixel 3a XL bằng vozFApp
 
Back
Top