Thời điểm các thím cảm thấy loser nhất trong cuộc đời

Xời tưởng gì.....trong độ tuổi 20-30 thì phần đa đều là Loser mà thím, chiếm trên 70% chứ k có ít.....Nên trường hợp thím k phải là cá biệt nên đừng quá lo lắng :D.....
 
Xời tưởng gì.....trong độ tuổi 20-30 thì phần đa đều là Loser mà thím, chiếm trên 70% chứ k có ít.....Nên trường hợp thím k phải là cá biệt nên đừng quá lo lắng :D.....
toang nhất là giờ em yếu ko đi làm dc gì cả
 
Chả là năm nay là 1 năm buồn của em nên hôm nay kể lể với các bác xíu.
Em sinh ra cách trung tâm tầm 40 km -50 km về phía đông, sắp sinh nhật tròn 24 tuổi bước sang tuổi 25. Đúng như các cụ năm tam tai cái gì cũng đen các bác, chưa bao giờ cảm thấy loser như lúc này.

Em xin phép kể khát quát cuộc đời em cho đến lúc này để các bác có cái nhìn toàn cảnh hơn.
Bé đẻ ra mắc 1 bệnh bẩm sinh, nhà nghèo ko có tiền. Năm 14 tuổi mới được mổ nhờ có sự trợ giúp của 1 tổ chức từ thiện.
Hồi bé, thích sau này trở thành xxx , lớn lên cũng thực hiện dc. Thi vào 1 trường đại học, môi trường khá chán và tính tự giác cũng em ko cao nên những năm đầu hầu như chả học được gì mấy. Năm cuối, em thấy ko ổn nên try hard thì cũng kiếm dc chỗ thực tập khá ổn nên cũng học dc nhiều. Lần đầu kiếm dc tiền do cái mình thích dù có là mấy trăm nghìn thực tập rồi tăng dần lên hơn củ. Em mừng lắm. Nhưng cũng ko gắn bó được lâu với công ty này, dù môi trường rất thoả mái, tạo điều kiện học tập nhưng do có quá ít dự án và việc ký hợp đồng chính thức có vẻ là 1 trạng đường dài. Em quyết định nghỉ.
Sau đó là 2 tháng chơi vơi trước khi nhận đồ án. Lại rơi vào vòng lặp của những năm đầu đại học nhưng lần này đã khác. Em tiếp tục kiếm cơ hội ở các công ty khác.
Rồi cơ duyên cũng đến với em, nhận dc offer training trong 2 tuần và cơ hội thủ việc ngay sau đấy.
Trong 2 tuần đấy, em try hard hết sức có thể cộng với sự giúp sức của anh trainer. Em cảm thấy nó có ích hơn cả mấy năm đầu đh. Thế là em được vào thử việc.
Cuộc đời em bắt đầu 1 trang mới, ngày đi làm. Tối về nghiên cứu đồ án 1 tí vì lăn ra ngủ. Rồi cứ thế trôi qua cho đến ngày bảo vệ đồ án thành công và ra trường với tấm bằng dh.
Sơ qua về em người gầy, cũng ko đẹp trai, thế giờ chưa có quen ai. Vẫn thầm thích bạn c3, cứ nghĩ ra trường r mình đi làm sẽ theo đuổi nhưng crush cấp 3 lấy ck trong thời gian mình làm đồ án. Buồn mất nguyên tuần. Em tự nhận mình là lụy tình nên các bác gạch thoả mái ạ.

Rồi lúc đó có 1 bé nhỏ tuổi hơn em, trước có quen biết, tính em nhây nên hay chọc cười với tụi nhỏ hơn trong đó có bé. Đúng lúc đang yếu đuối về mặt tình cảm thì bé xuất hiện. Nhiều lần bé kiểu bật đèn xanh nhưng tính em gà mấy chuyện tình cảm này lắm nên ko để ý. Rồi có 1 trọng đại của em, bé cứ đòi lên tặng quà. Bùm, chính thức đầu em mới nhảy số.

Mọi chuyện cứ từ từ tiếp triển chat qua chat lại cũng nhiều hơn tầm vài tháng. Cũng có đi chơi vs nhau vài lần nhưng rồi bé nhạt r. Bơ dần em đi. Em do tính lụy tình có kiểu níu kéo nhưng cũng chẳng đi đến đâu. Cũng chưa là gì của nhau nhưng em vẫn buồn. Đúng là cái số loser.
Thế là em bắt đầu ăn uống, tập luyện cho người có da có thịt hơn. Bắt đầu có tiền lương nên chăm chút cho bản thân hơn ko xì ke như hồi sinh viên nữa.

Nhưng số phận loser vẫn đeo bám. Lúc này, bé cùng lớp dh lại xuất hiện. Nó quan tâm, hỏi han em, động viên em vượt qua thời gian này. Hai đứa thân nhau hơn, mọi ng cũng gán ghép các thứ. Cũng có ý từ bé, thế là em lại điên cuồng lao vào. Một vài tháng trôi qua trong em đềm, niềm hi vọng của em cũng lớn dần lên. Nhưng ko, lại 1 lần nữa, có việc xảy ra cả hai không cùng quan điểm. Mối quan hệ đến bờ vực đổ vỡ, lần này em gục thực sự. Em suy nghĩ rất , rất nhiều. Một khi hi vọng đã đủ lớn thì khi đổ vỡ cũng làm ta đau lòng hơn. Từ đó sức khoẻ em có vấn đề và từ từ tụt dốc ko phanh cho đến ngày hôm nay.

Lúc này sau 10 tháng từ ngày định mệnh đó, em vẫn chưa thể gọi là vượt qua. 10 tháng qua, em mất tất cả.

Mất sức khoẻ bố mẹ trao cho.
Mất công việc với mức lương ổn có cơ hội học hỏi, thăng tiến cũng như tăng lương tương xứng với tay nghề.
Mất đi sự hài hước, lầy lội trước đây.
Mất đi quá quá nhiều.
Chưa bao giờ em cảm thấy loser như lúc này.

Các bác có cảm thấy mình loser ko? Chia sẻ thời điểm các thím cảm thấy loser nhất trong cuộc đời?
Ngắn gọn súc tích thôi mai fen 8-)
 
Làm xxx tưởng làm csgt
vYMFh0q.png


via theNEXTvoz for iPhone
 
Chả là năm nay là 1 năm buồn của em nên hôm nay kể lể với các bác xíu.
Em sinh ra cách trung tâm tầm 40 km -50 km về phía đông, sắp sinh nhật tròn 24 tuổi bước sang tuổi 25. Đúng như các cụ năm tam tai cái gì cũng đen các bác, chưa bao giờ cảm thấy loser như lúc này.

Em xin phép kể khát quát cuộc đời em cho đến lúc này để các bác có cái nhìn toàn cảnh hơn.
Bé đẻ ra mắc 1 bệnh bẩm sinh, nhà nghèo ko có tiền. Năm 14 tuổi mới được mổ nhờ có sự trợ giúp của 1 tổ chức từ thiện.
Hồi bé, thích sau này trở thành xxx , lớn lên cũng thực hiện dc. Thi vào 1 trường đại học, môi trường khá chán và tính tự giác cũng em ko cao nên những năm đầu hầu như chả học được gì mấy. Năm cuối, em thấy ko ổn nên try hard thì cũng kiếm dc chỗ thực tập khá ổn nên cũng học dc nhiều. Lần đầu kiếm dc tiền do cái mình thích dù có là mấy trăm nghìn thực tập rồi tăng dần lên hơn củ. Em mừng lắm. Nhưng cũng ko gắn bó được lâu với công ty này, dù môi trường rất thoả mái, tạo điều kiện học tập nhưng do có quá ít dự án và việc ký hợp đồng chính thức có vẻ là 1 trạng đường dài. Em quyết định nghỉ.
Sau đó là 2 tháng chơi vơi trước khi nhận đồ án. Lại rơi vào vòng lặp của những năm đầu đại học nhưng lần này đã khác. Em tiếp tục kiếm cơ hội ở các công ty khác.
Rồi cơ duyên cũng đến với em, nhận dc offer training trong 2 tuần và cơ hội thủ việc ngay sau đấy.
Trong 2 tuần đấy, em try hard hết sức có thể cộng với sự giúp sức của anh trainer. Em cảm thấy nó có ích hơn cả mấy năm đầu đh. Thế là em được vào thử việc.
Cuộc đời em bắt đầu 1 trang mới, ngày đi làm. Tối về nghiên cứu đồ án 1 tí vì lăn ra ngủ. Rồi cứ thế trôi qua cho đến ngày bảo vệ đồ án thành công và ra trường với tấm bằng dh.
Sơ qua về em người gầy, cũng ko đẹp trai, thế giờ chưa có quen ai. Vẫn thầm thích bạn c3, cứ nghĩ ra trường r mình đi làm sẽ theo đuổi nhưng crush cấp 3 lấy ck trong thời gian mình làm đồ án. Buồn mất nguyên tuần. Em tự nhận mình là lụy tình nên các bác gạch thoả mái ạ.

Rồi lúc đó có 1 bé nhỏ tuổi hơn em, trước có quen biết, tính em nhây nên hay chọc cười với tụi nhỏ hơn trong đó có bé. Đúng lúc đang yếu đuối về mặt tình cảm thì bé xuất hiện. Nhiều lần bé kiểu bật đèn xanh nhưng tính em gà mấy chuyện tình cảm này lắm nên ko để ý. Rồi có 1 trọng đại của em, bé cứ đòi lên tặng quà. Bùm, chính thức đầu em mới nhảy số.

Mọi chuyện cứ từ từ tiếp triển chat qua chat lại cũng nhiều hơn tầm vài tháng. Cũng có đi chơi vs nhau vài lần nhưng rồi bé nhạt r. Bơ dần em đi. Em do tính lụy tình có kiểu níu kéo nhưng cũng chẳng đi đến đâu. Cũng chưa là gì của nhau nhưng em vẫn buồn. Đúng là cái số loser.
Thế là em bắt đầu ăn uống, tập luyện cho người có da có thịt hơn. Bắt đầu có tiền lương nên chăm chút cho bản thân hơn ko xì ke như hồi sinh viên nữa.

Nhưng số phận loser vẫn đeo bám. Lúc này, bé cùng lớp dh lại xuất hiện. Nó quan tâm, hỏi han em, động viên em vượt qua thời gian này. Hai đứa thân nhau hơn, mọi ng cũng gán ghép các thứ. Cũng có ý từ bé, thế là em lại điên cuồng lao vào. Một vài tháng trôi qua trong em đềm, niềm hi vọng của em cũng lớn dần lên. Nhưng ko, lại 1 lần nữa, có việc xảy ra cả hai không cùng quan điểm. Mối quan hệ đến bờ vực đổ vỡ, lần này em gục thực sự. Em suy nghĩ rất , rất nhiều. Một khi hi vọng đã đủ lớn thì khi đổ vỡ cũng làm ta đau lòng hơn. Từ đó sức khoẻ em có vấn đề và từ từ tụt dốc ko phanh cho đến ngày hôm nay.

Lúc này sau 10 tháng từ ngày định mệnh đó, em vẫn chưa thể gọi là vượt qua. 10 tháng qua, em mất tất cả.

Mất sức khoẻ bố mẹ trao cho.
Mất công việc với mức lương ổn có cơ hội học hỏi, thăng tiến cũng như tăng lương tương xứng với tay nghề.
Mất đi sự hài hước, lầy lội trước đây.
Mất đi quá quá nhiều.
Chưa bao giờ em cảm thấy loser như lúc này.

Các bác có cảm thấy mình loser ko? Chia sẻ thời điểm các thím cảm thấy loser nhất trong cuộc đời?

Đôi khi thất bại lại giúp mình có nhiều thứ hơn là thành công. Không việc gì phải buông bỏ cả nhé thớt
 
Back
Top