Trải nghiệm của các bác khi uống thuốc chống trầm cảm?

Ngủ đủ, ăn uống điều độ, tránh xem video/game tiêu cực, hạn chế lướt mạng xã hội, thể dục thể thao, thiền, học những cái tích cực, gần gũi bạn lành... Đơn giản thôi, quan trọng là phải quyết tâm. :boss:
Bảo họ cởi mở thôi chứ trầm cảm mà kêu quyết tâm thì …. khó. Bởi cơ bản phần “tâm” bị khuyết rồi, sống còn chả thèm thì lấy động lực gì để mà quyết :beat_brick:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Bảo họ cởi mở thôi chứ trầm cảm mà kêu quyết tâm thì …. khó. Bởi cơ bản phần “tâm” bị khuyết rồi, sống còn chả thèm thì lấy động lực gì để mà quyết :beat_brick:

via theNEXTvoz for iPhone
Có rất nhiều lời khuyên sáo rỗng như vậy....tại họ chưa bị thôi bị đi rồi biết....quyết tâm tự sát thì có.
 
Bác đừng nói một cách chắc nịch như vậy. Bác hình dung trầm cảm như một dạng khuyết tật trong tâm hồn vậy, cái người ngoài nhìn thấy chỉ là một người chần chừ, ủ rũ (thậm chí nhiều người trầm cảm thể hiện bên ngoài rất vui tươi). Còn bên trong suy nghĩ của người trầm cảm nó như một cái hố đen xoáy vào, không có hy vọng, sức sống gì nữa.
Em cũng từng nghĩ về những người trầm cảm như bác, cho đến lúc em bị và điều trị mới hiểu được căn bệnh này không đơn giản bác ạ.
Fen nói đúng
may quá tôi chưa bị, não tôi có 1 cơ chế là khi gặp căng thẳng quá mức nó sẽ muốn đi ngủ, chỉ cần tôi ngủ được thôi là khi dậy giống như được restart windows vậy
Lúc chưa bị thôi....bị đi rồi lúc đó lên than chưa muộn...tuy nhiên tránh bị thì hay hơn.
 
k ổn đâu thím ơi , vấn đề quá nghiêm trọng r đấy , nên đi khám sớm đi bác , cuộc sống này k đến mức như vậy đâu , bác cố gắng trong thời gian dùng thuốc , cố gắng tìm ra nguyên nhân tại sao khiến bác đến mức như vậy , giải quyết nó là xong , cố lên bác nhé
Đúng rồi nhanh ko lại nick voz ko bao h sáng nữa h.
 
Trầm cảm có 30% không cần uống thuốc có thể tự vượt qua được, chỉ cần thay đổi lối sống, tách biệt khỏi môi trường độc hại (mối quan hệ, công việc, gia đình …..)
Còn 70% còn lại thì điều chỉnh bằng thuốc + liệu pháp tâm lý sẽ đem lại kết quả tốt nhanh hơn. Thuốc chống trầm cảm thường sẽ đánh giá mỗi 2 tuần trong 3 tháng điều trị đầu tiên. Mục tiêu của bác sỹ là sử dụng liều nhỏ nhất để đạt hiệu quả điều trị sau đó sẽ giảm dần thuốc đến bỏ hẳn.
Thường thuốc hướng tâm thần không nên cắt cái độp vì sẽ gây hội chứng ngừng thuốc, ai điều trị bằng paroxatine sẽ hiểu món này nhất :stick:

Còn thím nào bị tâm thần phân liệt thì làm ơn uống thuốc đầy đủ dùm em đừng bỏ thuốc vì tâm thần phân liệt đa số là không đảo ngược được chỉ cố gắng giữ cho không nặng hơn :big_smile:

Kiến thức góp nhặt từ vợ là bsi tâm thần.

via theNEXTvoz for iPhone
Ối, m tự ngừng thuốc
 
cách đây 20 năm, tôi có điều trị bệnh như trầm cảm với khái niệm bây giờ, vì lúc đó khái niệm trầm cảm chưa nghe nhiều,chỉ biết là bệnh về thần kinh. Triệu chứng là mất ngủ, không ngủ được đủ giấc, lo âu, buồn chán không rõ nguyên nhân, không ham muốn trong sinh hoạt. Đi khám Bác sỹ chủ yếu để cải thiện sinh lý và để ngủ được thôi và bác sỹ cho liều uống thuốc an thần để chữa trị, liều mỗi ngày chỉ 1/3 viên cho đến 1 tháng lên 1/2 viên. Vậy mà tôi quên do bệnh, chơi luôn 1/2 viên lúc uống lần đầu (viên thuốc nhỏ bằng nữa viên panadon). Mẹ ơi, vừa uống xong 5p sau cả cặp mắt tôi nó lòi ra khỏi con mắt suốt cả ngày vì tác dụng thuốc, mà không thể nhét nó vô lại, sợ thực sự và bỏ uống luôn cho đến giờ. Trải nghiệm lại cho đến giờ, ₫ến tuổi nào đó, việc cân bằng được những vấn đề của cuộc sống với năng lực, nhu cầu của bản thân và gia đình thì trầm cảm sẽ tự hết. Tiếp xúc nhiều người thì thấy đàn ông từ 30 đến 40 tuổi hay bị trầm cảm do thiếu tự tin, tự ti vì hoàn cảnh thua kém, hoặc áp lực do vợ con, bồ bịch đặt ra…, dẫn đến khó ngủ, không ngủ được, bực bội vô cớ, diễn ra mỗi ngày…, nhưng hãy yên tâm là bệnh này sẽ hết không cần thuốc khi mình cảm thấy cuộc sống được cân bằng hơn, mà muốn cân bằng là phải giảm nhu cầu cá nhân hoặc điều tiết được nhu cầu của gia đình nhỏ, hoặc mối quan hệ của chún
3 năm trước mình cũng bị như thím, đến bv điều dưỡng tâm thần gần nhà, người ta cũng cho uống 1/4 viên an thân. Uống xong sợ hãi luôn bỏ không dám uống. Giờ muốn cân bằng chỉ có tập thể dục, chạy thật nhiều là ngủ được.
 
Cafe thì sao fe cy?sáng nào cũng làm 1 ly đen
Cafe là chất kích thích, nó đánh thức thần kinh thụ cảm, làm fen cảm nhận cơn đau rõ hơn, nhưng đây là điều tốt.
Tôi thấy fen chỉ dễ bị phụ thuộc chất ức chế thôi, nó xoa dịu tinh thần, giảm căng thẳng, biến fen thành thằng nghiện
 
Ngày đc chẩn đoán trầm cảm, bác sĩ kê thuốc, mình nghĩ thuốc này cungz chỉ tăng hưng phấn, gây buồn ngủ và nhiều tác dụng phụ đi kèm nên ko uống, khám cho biết thôi. Tốt nhất kiếm ai đó tin tưởng mà chia sẻ, đừng để thời gian rảnh nhiều, lươt web ít thôi, đi ra ngoài nhiều vào, càng ngồi một chỗ càng chết
 
e k biết các bác sao chứ e 2 tháng trước bỏ thuốc lá được nhờ buff của hất cùn , thật sự mà nói thì nó dường như thay đổi nhận thức , suy nghĩ , của e khi đó vậy ( nghe giống đa nhân cách nhỉ ) , đến bây giờ e đã hút thuốc lá lại và ngưng k hất cùn nữa , có vài lần làm việc thối lộn tiền , quên này quên kia , vài lúc mua đồ xong thối tiền bị lú lẫn vcl , cuối cùng vẫn nên tìm ra gốc rễ của sự việc khiến fence trầm cảm => khắc phục tận gốc nó => done , thuốc hay cần nó cũng chỉ là tạm thời , buff trong 1 time thôi k bao giờ dứt được tận gốc => còn nếu nói sử dụng thuốc tc / cs hàng ngày thì cũng 1 mớ tác dụng phụ rồi
Mình thì thường xuyên bị phản ứng thái quá với mọi thứ xung quanh, buồn cũng buồn cùng cực, vui cũng vui hết cỡ, cáu giận... cũng vậy, thường xuyên nhất là hay bị cuốn vào suy nghĩ theo 1 việc mình tưởng tượng ra, kiểu như 1 cuộc cãi nhau hay 1 cuộc họp, các câu hỏi, vấn đề như có lời thì thầm ở trong đầu, còn mình thì bật hẳn ra lời nói để trả lời hoặc phản bác, 1 lúc sau mới nhận ra là đang tưởng tượng.
tình trạng của em có nên đi khám không bác nhỉ?
 
cách đây 20 năm, tôi có điều trị bệnh như trầm cảm với khái niệm bây giờ, vì lúc đó khái niệm trầm cảm chưa nghe nhiều,chỉ biết là bệnh về thần kinh. Triệu chứng là mất ngủ, không ngủ được đủ giấc, lo âu, buồn chán không rõ nguyên nhân, không ham muốn trong sinh hoạt. Đi khám Bác sỹ chủ yếu để cải thiện sinh lý và để ngủ được thôi và bác sỹ cho liều uống thuốc an thần để chữa trị, liều mỗi ngày chỉ 1/3 viên cho đến 1 tháng lên 1/2 viên. Vậy mà tôi quên do bệnh, chơi luôn 1/2 viên lúc uống lần đầu (viên thuốc nhỏ bằng nữa viên panadon). Mẹ ơi, vừa uống xong 5p sau cả cặp mắt tôi nó lòi ra khỏi con mắt suốt cả ngày vì tác dụng thuốc, mà không thể nhét nó vô lại, sợ thực sự và bỏ uống luôn cho đến giờ. Trải nghiệm lại cho đến giờ, ₫ến tuổi nào đó, việc cân bằng được những vấn đề của cuộc sống với năng lực, nhu cầu của bản thân và gia đình thì trầm cảm sẽ tự hết. Tiếp xúc nhiều người thì thấy đàn ông từ 30 đến 40 tuổi hay bị trầm cảm do thiếu tự tin, tự ti vì hoàn cảnh thua kém, hoặc áp lực do vợ con, bồ bịch đặt ra…, dẫn đến khó ngủ, không ngủ được, bực bội vô cớ, diễn ra mỗi ngày…, nhưng hãy yên tâm là bệnh này sẽ hết không cần thuốc khi mình cảm thấy cuộc sống được cân bằng hơn, mà muốn cân bằng là phải giảm nhu cầu cá nhân hoặc điều tiết được nhu cầu của gia đình nhỏ, hoặc mối quan hệ của chúng ta.
Thuôc gì mà lồi cả mắt ra kinh thế,thank thím đã chia sẻ kinh nghiệm rất có ich
 
Mình thì thường xuyên bị phản ứng thái quá với mọi thứ xung quanh, buồn cũng buồn cùng cực, vui cũng vui hết cỡ, cáu giận... cũng vậy, thường xuyên nhất là hay bị cuốn vào suy nghĩ theo 1 việc mình tưởng tượng ra, kiểu như 1 cuộc cãi nhau hay 1 cuộc họp, các câu hỏi, vấn đề như có lời thì thầm ở trong đầu, còn mình thì bật hẳn ra lời nói để trả lời hoặc phản bác, 1 lúc sau mới nhận ra là đang tưởng tượng.
tình trạng của em có nên đi khám không bác nhỉ?
e k phải bác sĩ , nhưng nếu nó ảnh hưởng tới cs của bác quá nhiều ( mất ngủ , lo âu , sợ hãi....) thì b nên đi khám cho an toàn nhé
p0UtmSv.png
 
Em thấy hiện nay bệnh tâm lý chưa được coi trọng lắm nhỉ :( n nguy hiểm vãi ra mà nhiều người lại bảo là kém ko chịu dc áp lực blah blah
 
Mình thì thường xuyên bị phản ứng thái quá với mọi thứ xung quanh, buồn cũng buồn cùng cực, vui cũng vui hết cỡ, cáu giận... cũng vậy, thường xuyên nhất là hay bị cuốn vào suy nghĩ theo 1 việc mình tưởng tượng ra, kiểu như 1 cuộc cãi nhau hay 1 cuộc họp, các câu hỏi, vấn đề như có lời thì thầm ở trong đầu, còn mình thì bật hẳn ra lời nói để trả lời hoặc phản bác, 1 lúc sau mới nhận ra là đang tưởng tượng.
tình trạng của em có nên đi khám không bác nhỉ?
Này là nguy cơ dạng Ttpl dạng ảo giác đó fen do stress quá khám cho chắc
 
e k biết các bác sao chứ e 2 tháng trước bỏ thuốc lá được nhờ buff của hất cùn , thật sự mà nói thì nó dường như thay đổi nhận thức , suy nghĩ , của e khi đó vậy ( nghe giống đa nhân cách nhỉ ) , đến bây giờ e đã hút thuốc lá lại và ngưng k hất cùn nữa , có vài lần làm việc thối lộn tiền , quên này quên kia , vài lúc mua đồ xong thối tiền bị lú lẫn vcl , cuối cùng vẫn nên tìm ra gốc rễ của sự việc khiến fence trầm cảm => khắc phục tận gốc nó => done , thuốc hay cần nó cũng chỉ là tạm thời , buff trong 1 time thôi k bao giờ dứt được tận gốc => còn nếu nói sử dụng thuốc tc / cs hàng ngày thì cũng 1 mớ tác dụng phụ rồi
Thuốc chống trầm cảm có thể trị dứt nhé, nhưng phải tuân theo liệu trình :nosebleed: ko phải như thuốc lá với cần buff buff đâu nhe.
Uống thuốc nhưng vẫn phải tách bệnh nhân ra khỏi môi trường toxic (ba mẹ toxic, người thân toxic, bạn bè toxic,…..) còn không dứt ra đc thì vẫn dính chưởng

via theNEXTvoz for iPad
 
Cafeine nó ức chế bind melatonin lên mấy cái thụ thể, uống nhiều thì cơ thể tự đẻ thêm thụ thể sẽ mất tác dụng làm tỉnh táo. Nên uống cách ngày hoặc uống 1 tháng rồi bỏ 1 tuần.

via theNEXTvoz for iPad
Hèn chi càng uống càng thấy buồn ngủ,ngủ gà gật,thêm bị HA cao nữa nên chắc bỏ luôn,tks rhi1m
 
Thuốc chống trầm cảm có thể trị dứt nhé, nhưng phải tuân theo liệu trình :nosebleed: ko phải như thuốc lá với cần buff buff đâu nhe.
Uống thuốc nhưng vẫn phải tách bệnh nhân ra khỏi môi trường toxic (ba mẹ toxic, người thân toxic, bạn bè toxic,…..) còn không dứt ra đc thì vẫn dính chưởng

via theNEXTvoz for iPad
vậy thì rõ ràng môi trường toxic chính là nguyên nhân gốc rễ dẫn đến bệnh của người bệnh rồi fence , k tìm ra gốc rễ của vấn đề thì mọi giải quyết cũng chỉ là tạm thời , chữa cháy
AuV9g2B.png
 
Em thấy hiện nay bệnh tâm lý chưa được coi trọng lắm nhỉ :( n nguy hiểm vãi ra mà nhiều người lại bảo là kém ko chịu dc áp lực blah blah
Vì châu á nó vậy kể cả nhật hàn....chấp nhận thôi.....nước giàu mà nó còn ko quan tâm huống hồ....
 
Back
Top