trời mưa nằm nhà buồn con vk quá

Kiếm gái tầm thấp thôi, chủ yếu là quen mấy tháng mà. Để có kinh nghiệm sau này kiếm ny là gái nhật để khỏi bỡ ngỡ
Có chắc đi đc đâu hả fen, thời gian này tập trung việc học đã.
Mình cảm thấy khá hững hờ với việc iu đương, vì đó giờ thất bại trong khoản gái mú đến giờ cũng lười dần rồi.
 
Nghi là bài này quay tay ra lắm
AfaxYPp.png


Gửi từ Sony G8342 bằng vozFApp
 
Chuyện là thế này các bác ạ .E ít tuổi ăn chưa no lo chưa tới giờ mới chập chửng trãi sự đời,mới hiểu tiền nó quan trọng và lời bme nói nó thấm tnao,chả e vui chơi quá đà da sản phẩm nên lấy vk hơi sơm nhưng cũng đc gần ba năm rồi ,e thì thô sống nội tâm ít nói ,trước giờ e đi làm đc ít lương nào về đưa hết cho vk ,k giữ một đông nào,nhưng thời gian gân đây e thất nghiệp cũng đc ba tháng,đi xin vc khắp khu công nghiệp k đc ,nhất là thời buổi này con trai xin vc rất khó mà mấy năm trước e lại chưa trãi nên đính ít mực nữa nên càng khó thêm.Vừa đây đi xin vc ở xa nhưng hết sạch tiền lại còn đúng ngày sn vk e vay bạn đc 500k không tiền là cãi nhau trc rôi nhưng e nghĩ tnao cũng vk mk e nhịn xuống dốn ở với vk qua sn đi xin vc .đêm hôm sn e thằng đàn ông chịu lún xin lỗi chở vk đi ăn mai đi xin vc còn đúng 300k nhưng e đói tí k sao e để cho vk để tiền ăn đi xin vc cầm đúng 20k để mua thuốc ,xin đc vc rồi nhưng thời buổi này làm 3tr mà vk con nưa thì ăn cám với có chuyện nhạy cảm nên e k lm lên với vk ,nhưng vk nó khinh e quá e lên lại ngày nào cũng đi xin vc quán ăn cty nhưng không đc có hôm dky xin thời vụ thì đợi cả một buổi chiều thì thằng tàu nó nó chỉ nhận người biết tiếng con e thì phải về vì k đạt.đến hnay gọi là e hết sạch tiền rồi không còn gì vk nó thừa biết nó vay ở đâu đc ít nó k dám để cho e 10k mua gói cháo các bác ạ đã dỗi nhau mấy ngày không nói gì rồi nó bảo t7 này nó chuyển đi e tính là đúng ngày có lương là nó đi quá buồn các bác ạ nghèo quá nên vk chắc cũng tìm ngừời khac chứ k cần e nữa roi câu chuyện quá bi đát cho tầng lớp công nhân như e mà năm nay e mới có 22t,các bác cho e lời khuyên với ạ rảnh thì vào tâm sư tí ạ e xin vc k đc ở phòng suy nghĩ nhiều khéo trầm cảm mất mà k dám nói cho ai.
đề nghị học lại môn Văn, hành văn như hành kinh
 
Éo gì thanh niên, viết câu cú đàng hoàng, vợ thì ghi vợ, ko thì ghi v, chồng thì ghi chồng ko thì ghi "C", ccg cứ vk với ck. Ba cái ngôn ngữ teen đú thế thì thất nghiệp cũng là lẽ thường.
 
quan trọng là nó còn biết chạy đi xin việc, xăm trổ (có vẻ học cũng ko tới nơi) nhưng ko đánh đập vợ con, ko văng tục. Thời gian còn đi làm có lương về giao hết cho vợ, giờ sa cơ thì con vợ nó ỉa lên đầu. Các ông trên lương 350tr/tháng nên thượng đẳng quá, đụng là móc mỉa chê bai, hay khinh rẻ ngành nghề của người ta?
 
Biết suy nghĩ vậy là tốt, cố gắng hết sức đi. Tôi năm 34 tuổi thất nghiệp, xin việc đúng chuyên ngành 2 tháng ko được quyết định rẽ ngang xin làm chân đi giao hàng, vác đồ sml so với cái tuổi 34 chỉ suốt ngày ngồi v.phòng nhưng cũng ráng ngậm đắng kiếm tiền phụ vợ. Trong thời gian đó cũng rải hồ sơ & tận dụng mọi mối quan hệ để xin việc, cũng may làm được hơn nửa năm thì xin được việc đúng chuyên môn, giờ thì mọi việc cũng ổn rồi
 
Săm nhiều ko ? Không thì đi bộ đội đi thím, con cái giờ ai nuôi ? vì ăn chơi thì phải có sản phẩm mới cưới chứ ?
 
Chuyện là thế này các bác ạ .E ít tuổi ăn chưa no lo chưa tới giờ mới chập chửng trãi sự đời,mới hiểu tiền nó quan trọng và lời bme nói nó thấm tnao,chả e vui chơi quá đà da sản phẩm nên lấy vk hơi sơm nhưng cũng đc gần ba năm rồi ,e thì thô sống nội tâm ít nói ,trước giờ e đi làm đc ít lương nào về đưa hết cho vk ,k giữ một đông nào,nhưng thời gian gân đây e thất nghiệp cũng đc ba tháng,đi xin vc khắp khu công nghiệp k đc ,nhất là thời buổi này con trai xin vc rất khó mà mấy năm trước e lại chưa trãi nên đính ít mực nữa nên càng khó thêm.Vừa đây đi xin vc ở xa nhưng hết sạch tiền lại còn đúng ngày sn vk e vay bạn đc 500k không tiền là cãi nhau trc rôi nhưng e nghĩ tnao cũng vk mk e nhịn xuống dốn ở với vk qua sn đi xin vc .đêm hôm sn e thằng đàn ông chịu lún xin lỗi chở vk đi ăn mai đi xin vc còn đúng 300k nhưng e đói tí k sao e để cho vk để tiền ăn đi xin vc cầm đúng 20k để mua thuốc ,xin đc vc rồi nhưng thời buổi này làm 3tr mà vk con nưa thì ăn cám với có chuyện nhạy cảm nên e k lm lên với vk ,nhưng vk nó khinh e quá e lên lại ngày nào cũng đi xin vc quán ăn cty nhưng không đc có hôm dky xin thời vụ thì đợi cả một buổi chiều thì thằng tàu nó nó chỉ nhận người biết tiếng con e thì phải về vì k đạt.đến hnay gọi là e hết sạch tiền rồi không còn gì vk nó thừa biết nó vay ở đâu đc ít nó k dám để cho e 10k mua gói cháo các bác ạ đã dỗi nhau mấy ngày không nói gì rồi nó bảo t7 này nó chuyển đi e tính là đúng ngày có lương là nó đi quá buồn các bác ạ nghèo quá nên vk chắc cũng tìm ngừời khac chứ k cần e nữa roi câu chuyện quá bi đát cho tầng lớp công nhân như e mà năm nay e mới có 22t,các bác cho e lời khuyên với ạ rảnh thì vào tâm sư tí ạ e xin vc k đc ở phòng suy nghĩ nhiều khéo trầm cảm mất mà k dám nói cho ai.
Hành văn như hành kinh. Đọc qua méo hiểu nói con cá gì.
 
Trước mắt đi bóc vác đi, xin mấy đội bóc vác, năng nỉ chắc cũng cho. Có đồng ra đồng vào xoay sở... rồi tính tới nghề, có bằng lái xe máy thì tìm hiểu đi giao hàng, grab hay gì đó. Trời không tiệt đường sống của chú đâu. Mà chú phải đàn ông lên. Ý trí mạnh vào, đừng ngại khổ, bương trải để nuôi con. Chứ chú buông thì sau này nát từ trên xuống dưới....
 
Tóm tắt : loser thất bại có hình xăm, thất nghiệp 3 tháng không có thu nhập. Sinh nhật vợ cũng phải đi vay 500k để sinh hoạt. Hôm nay trời mưa nằm ngửa ở nhà ngỗng cu lên trời trách vợ khinh bạc bản thân. Loại này có vợ là hên lắm rồi

via nextVOZ for Android
ưng, theard viết thì dài mà đọc lủng củng khó chịu đếch tả đc
 
Chuyện là thế này các bác ạ .E ít tuổi ăn chưa no lo chưa tới giờ mới chập chửng trãi sự đời,mới hiểu tiền nó quan trọng và lời bme nói nó thấm tnao,chả e vui chơi quá đà da sản phẩm nên lấy vk hơi sơm nhưng cũng đc gần ba năm rồi ,e thì thô sống nội tâm ít nói ,trước giờ e đi làm đc ít lương nào về đưa hết cho vk ,k giữ một đông nào,nhưng thời gian gân đây e thất nghiệp cũng đc ba tháng,đi xin vc khắp khu công nghiệp k đc ,nhất là thời buổi này con trai xin vc rất khó mà mấy năm trước e lại chưa trãi nên đính ít mực nữa nên càng khó thêm.Vừa đây đi xin vc ở xa nhưng hết sạch tiền lại còn đúng ngày sn vk e vay bạn đc 500k không tiền là cãi nhau trc rôi nhưng e nghĩ tnao cũng vk mk e nhịn xuống dốn ở với vk qua sn đi xin vc .đêm hôm sn e thằng đàn ông chịu lún xin lỗi chở vk đi ăn mai đi xin vc còn đúng 300k nhưng e đói tí k sao e để cho vk để tiền ăn đi xin vc cầm đúng 20k để mua thuốc ,xin đc vc rồi nhưng thời buổi này làm 3tr mà vk con nưa thì ăn cám với có chuyện nhạy cảm nên e k lm lên với vk ,nhưng vk nó khinh e quá e lên lại ngày nào cũng đi xin vc quán ăn cty nhưng không đc có hôm dky xin thời vụ thì đợi cả một buổi chiều thì thằng tàu nó nó chỉ nhận người biết tiếng con e thì phải về vì k đạt.đến hnay gọi là e hết sạch tiền rồi không còn gì vk nó thừa biết nó vay ở đâu đc ít nó k dám để cho e 10k mua gói cháo các bác ạ đã dỗi nhau mấy ngày không nói gì rồi nó bảo t7 này nó chuyển đi e tính là đúng ngày có lương là nó đi quá buồn các bác ạ nghèo quá nên vk chắc cũng tìm ngừời khac chứ k cần e nữa roi câu chuyện quá bi đát cho tầng lớp công nhân như e mà năm nay e mới có 22t,các bác cho e lời khuyên với ạ rảnh thì vào tâm sư tí ạ e xin vc k đc ở phòng suy nghĩ nhiều khéo trầm cảm mất mà k dám nói cho ai.

Bác làm gì thì làm, nhưng phải nghĩ tích cực lên thì mới sống với phấn đấu được bác ah. Vợ chồng nói chung cũng là duyên phận, là quyết định của người ta nữa nên đôi lúc bác không làm gì được đâu.

Về phía bác thì bác cứ chăm chỉ cố gắng, ko xin việc được chỗ này thì xin ở chỗ khác, thái độ cầu thị nhiệt tình thì kiểu gì cũng có việc làm. Chứ ở nhà buồn chán ko phải là cách đâu. Hồi xưa em cũng có những giai đoạn như bác, trầm cmn cảm luôn; sau cứ tự kỷ ám thị nghĩ tích cực lên thì cũng khá hơn xíu đỡ vất vả ah.

Em nhớ mãi câu chuyện, méo biết có thật không mà cứ cố tin để có hi vọng là Lưu Bị cả đời lang thang, bôn ba thất bại suốt nhưng lúc nào cũng tâm niệm "ngẩng mặt lên cười thì đời mới tiến lên được" xong đến ngoài 55 tuổi cũng ra tấm ra món đấy.

Cố lên bác nhé, đi ra ngoài đường hít thở tí không khí trong lành đi.
 
Back
Top