Chuyện là thế này các bác ạ .E ít tuổi ăn chưa no lo chưa tới giờ mới chập chửng trãi sự đời,mới hiểu tiền nó quan trọng và lời bme nói nó thấm tnao,chả e vui chơi quá đà da sản phẩm nên lấy vk hơi sơm nhưng cũng đc gần ba năm rồi ,e thì thô sống nội tâm ít nói ,trước giờ e đi làm đc ít lương nào về đưa hết cho vk ,k giữ một đông nào,nhưng thời gian gân đây e thất nghiệp cũng đc ba tháng,đi xin vc khắp khu công nghiệp k đc ,nhất là thời buổi này con trai xin vc rất khó mà mấy năm trước e lại chưa trãi nên đính ít mực nữa nên càng khó thêm.Vừa đây đi xin vc ở xa nhưng hết sạch tiền lại còn đúng ngày sn vk e vay bạn đc 500k không tiền là cãi nhau trc rôi nhưng e nghĩ tnao cũng vk mk e nhịn xuống dốn ở với vk qua sn đi xin vc .đêm hôm sn e thằng đàn ông chịu lún xin lỗi chở vk đi ăn mai đi xin vc còn đúng 300k nhưng e đói tí k sao e để cho vk để tiền ăn đi xin vc cầm đúng 20k để mua thuốc ,xin đc vc rồi nhưng thời buổi này làm 3tr mà vk con nưa thì ăn cám với có chuyện nhạy cảm nên e k lm lên với vk ,nhưng vk nó khinh e quá e lên lại ngày nào cũng đi xin vc quán ăn cty nhưng không đc có hôm dky xin thời vụ thì đợi cả một buổi chiều thì thằng tàu nó nó chỉ nhận người biết tiếng con e thì phải về vì k đạt.đến hnay gọi là e hết sạch tiền rồi không còn gì vk nó thừa biết nó vay ở đâu đc ít nó k dám để cho e 10k mua gói cháo các bác ạ đã dỗi nhau mấy ngày không nói gì rồi nó bảo t7 này nó chuyển đi e tính là đúng ngày có lương là nó đi quá buồn các bác ạ nghèo quá nên vk chắc cũng tìm ngừời khac chứ k cần e nữa roi câu chuyện quá bi đát cho tầng lớp công nhân như e mà năm nay e mới có 22t,các bác cho e lời khuyên với ạ rảnh thì vào tâm sư tí ạ e xin vc k đc ở phòng suy nghĩ nhiều khéo trầm cảm mất mà k dám nói cho ai.