thảo luận [Truyện dịch] Âm gian thương nhân - phần 18 trở đi

Quý độc giả có muốn chuyển qua group fb để tiện cho tôi thống kê lượt đọc và tương tác ko?


  • Total voters
    366

Chương 300: Phích Lịch Thiên Hỏa Trận

Lão Thử tiền bối suy nghĩ một lát, nói "Đây cũng chính là nguyên nhân ta tìm ngươi, ý ta là, đến lúc đó ngươi trấn giữ Phích Lịch Thiên Hỏa Trận, thu hút sức tấn công của đối phương, còn ta ở sau lưng đánh lén, du kích chiến, từng tên từng tên đánh tan. Nếu như chúng ta phối hợp tốt, nói không chừng còn thắng được." Tôi lập tức gật đầu "Được, vậy cứ theo lời ngươi." Lão Thử tiền bối lại lần nữa thở dài "Ngươi lẽ nào không hề nghĩ cho bản thân ư?"

xin mời tham gia group để đọc thêm
https://www.facebook.com/groups/504519537573477

Đúng lúc này, một vong linh đãi đột phá Phích Lịch Thiên Hỏa Trận lao ra ngoài. Trong nháy mắt tôi cảm giác trong bụng như bị phá một cái lỗ, tôi có thể cảm nhận được linh lực đang nhanh chóng trôi đi, toàn thân tôi như bị điện giật ngã ra đất, không ngừng co quắp. Xong rồi, xong rồi! Tôi tuyệt vọng nghĩ.
 
Last edited:

Chương 301: Nhất Sơ cứu viện

Đúng lúc này, một đạo thiểm điện trong nháy mắt từ một nơi hẻo lánh bắn ra, đánh trúng vong linh vừa thoát ra ngoài. Vong linh đó hét thảm, lập tức hồn phi phách tán, hóa thành một làn hắc vụ. Tôi cố gắng tập trung tinh thần nhìn lại, phát hiện chính là Lão Thử tiền bối núp trong bóng tối ra tay. Lòng tôi buông lỏng xuống, xem ra chủ trương du kích chiến đánh từng vong linh một của Lão Thử tiền bối có hiệu quả. Chỉ hi vọng tôi có thể kiên trì đến cuối cùng!

xin mời tham gia group để đọc thêm
https://www.facebook.com/groups/504519537573477

Nhất Sơ không niệm chú nữa, mặc cho Phích Lịch Thiên Hỏa Trận tự khởi động, sau đó đi đến trước mặt tôi, ngồi xổm xuống, lau mặt cho tôi hỏi "Không sao chứ?" Trong lòng tôi cảm động, vội vàng lắc đầu. Lý mặt rỗ chật vật ho khan hai tiếng, nói "Đại huynh đệ, chơi chết bọn chúng đi." Nhất Sơ khẽ lắc đầu "Bọn chúng cũng là những người chịu khổ sở, hà tất phải đuổi tận giết tuyệt?" Nói xong, Nhất Sơ ngạo nghễ đứng cạnh Phích Lịch Thiên Hỏa Trận, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám vong linh đang chạy trối chết "Các ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta, hiện giờ chỉ có hai con đường, hoặc là hồn phi phách tán, hoặc là theo ta đi chuyển thế đầu thai!"
 
Last edited:
Tháng này cv ko được tốt, mời huynh đệ tách trà, sang tháng cv khá hơn sẽ mời bro bữa sáng sau.:shame:

uj0eekB.jpg
 

Chương 302: Đốt sách chôn học trò

"Tha mạng, tha mạng a." Trong tiếng kêu khóc bi thảm thê lương, tôi nghe thấy không ít vong linh quỳ xuống xin tha. Nhất Sơ hừ lạnh một tiếng, biết những vong linh này đã bị Phích Lịch Thiên Hỏa Trận giày vò cho chết đi sống lại, cho chúng một bậc thang, bọn chúng khẳng định sẽ xuống thang. Lập tức Nhất Sơ không chần chờ, trong miệng lại lẩm bẩm, móc ra một tờ linh phù ném đi, thản nhiên nói "Khai!" Một đạo sấm sét trên trời giáng xuống, tôi thấy không gian mở ra một vết rách, âm phong trận trận đánh tới, vong linh bị âm phong hút vào, trong chớp mắt đã biến mất không thấy gì nữa, hiện trường lại giống như chưa từng xảy ra việc gì.

xin mời tham gia group để đọc thêm
https://www.facebook.com/groups/504519537573477

Nhưng ai có thể ngờ được, cái gọi là đốt sách chôn học trò, không những không thể ngăn chặn miệng lưỡi của lão bách tính, ngược lại càng làm thiên hạ thêm căm hận Tần triều! Mấy chục năm sau Tần triều đã bị lão bách tính phẫn nộ xô đổ. Một quân vương là tốt hay xấu, một quốc gia là tốt hay xấu, tự có lịch sử bình luận, dùng phương pháp giết chóc để ngăn chặn miệng lưỡi của người trong thiên hạ là phương pháp ngu xuẩn nhất. Đây là đạo lý tuyên cổ bất biến, cho đến hôm nay vẫn còn giá trị.
P.S: Tần Thuỷ Hoàng với Lý Tư thì có lẽ mọi người đã quá quen thuộc rồi, tôi còn đang đọc cuốn Tần Thuỷ Hoàng diễn nghĩa, với cả bộ Đông Chu Liệt Quốc về thời kì trước đó đọc khá hay.
_l9_KTrv6WyaQvaZ63PmJTPW8P8cTwk2K8hDUJJutePleGvA4Xjjf7hBZKizS5MhJYisuafa7SVBkCCgPYMhIVOj_qfBkPCMm7xXX3e4ijaAJhzN4s5HZZVq33pgSA1SSVvNZWs1

(Tần Doanh Chính)
eqifQcA2UHeq8UjsWCVNn9pe1NzW3dCWA5XFARLp7L967mAdUp9TtDEWjM6xsxaNcWlHXottRFxw-0KfJP5LTFTWo2MsexyMRKOyRTwPXiroTu0arWv_sNyFcECerybW21YKyVF7

(Lý Tư)
 
Last edited:
Sao đọc xong tôi vẫn chưa hiểu rốt cuộc là 20 cái vong mà xác bị giã làm bột để làm gì, và lúc nguyên đám vong tấn công nhân vật chính thì 20 cái này có tham gia ko nhỉ ?
@maxpayne_09
T2 có lương tôi lại làm nhiệm vụ của độc giả nhé. :sweet_kiss:
Tôi nghĩ đơn giản là muốn bố trí pháp trận đủ hung để đấu lại bách quỷ dạ hành thì phải dùng 20 vong linh kia, và nó chỉ phản phệ khi trận bị phá thôi.
 

Phần 36: Thái Bạch Mặc Nghiễn (nghiên mực Thái Bạch)

Chương 303: Nhặt nhạnh chỗ tốt

Một thời gian sau, tôi vẫn ở trong bệnh viện dưỡng thương, Lão Thử tiền bối sau khi phục dụng vô số linh đan diệu dược của Giang Bắc Trương gia, cũng đã tỉnh lại. Tôi biết tin cũng đã yên lòng, tiếp theo chỉ cần tĩnh dưỡng thật tốt là được rồi. Nhưng từ khi bị Giang Bắc Trương gia lợi dụng, trong lòng tôi vẫn có một khúc mắc không thể nào giải khai. Mặc dù Giang Bắc Trương gia thường xuyên tặng cho tôi cái này cái kia, chủ động thân thiết với tôi, nhưng vẫn không thể xóa bỏ khúc mắc trong lòng tôi.

xin mời tham gia group để đọc thêm
https://www.facebook.com/groups/504519537573477

Nói xong, Tề lão bản xoay người trở về phòng. Tại sao tôi cảm giác Tề lão bản hơi là lạ, hắn không phải là mù chữ sao? Từ lúc nào nói chuyện lại nho nhã như thế?
 
Last edited:

Chương 304: Quỷ dị Tề lão bản

Tề đại tẩu như nổi cơn điên đuổi theo "Ngươi nói cái gì? Họ Tề ngươi có gan lặp lại lần nữa." Tề lão bản xem ra đã quyết ý, phịch một tiếng đóng cửa lại. Tề đại tẩu giận điên lên, như con chuột chù chửi rủa trước cổng, nhưng không làm được gì, Tề lão bản căn bản là không để ý. Lông mày của tôi nhăn tít, trong lòng hiện ra dự cảm bất tường. Tề lão bản rất không bình thường, mọi người đều biết Tề lão bản tuy là giảo hoạt gian thương, nhưng đối với lão bà lại yêu chiều từng li từng tí, rất ít khi quở trách lão bà, hôm nay không biết hắn chạm phải dây thần kinh nào, sao lại dám đánh chửi lão bà như thế?

xin mời tham gia group để đọc thêm
https://www.facebook.com/groups/504519537573477

Tề đại tẩu thi triển tất cả vốn liếng dụ hoặc lão Tề nhưng hắn không những không tỏ vẻ phong tình, thậm chí còn mắng nàng một trận, nói nàng không có sĩ diện, không biết tự trọng, sau đó lại chạy đi mài mực viết chữ vẽ tranh. Tề đại tẩu tức điên lên, liền cùng lão Tề cãi cọ mắng chửi. Hai người đang tranh cãi thì tôi đến, chuyện tiếp theo thì tôi đã rõ. Nghe Tề đại tẩu nói xong, tôi như có điều suy nghĩ gật đầu. Không hề nghi ngờ, từ lời của Tề đại tẩu mà xét, Tề lão bản tám chín phần mười đã bị mấy thứ bẩn thỉu quấn lên!
 
Last edited:
Back
Top