Từ bỏ công việc với mức thu nhập tốt để theo đam mê ???

Các bác ở nhật tính chuyện lấy vợ ntn z ạ, e ở đây ko biết kiếm ntn sợ về vn già quá ko lấy đc vợ
 
Các bác ở nhật tính chuyện lấy vợ ntn z ạ, e ở đây ko biết kiếm ntn sợ về vn già quá ko lấy đc vợ
Mạnh dạn có ny rồi triển khai thôi thím. Hoặc là qua bạn bè giới thiệu. Bạn bè tôi nó cưới ầm ầm, đẻ con đẻ cái các kiểu bên này r
 
Mình nghĩ nếu được thì nên ở Nhật chính sách, chính phủ chăm lo tốt hơn. Sau này con cái nó cũng được nhờ.
Sau này đặt mục tiêu nghỉ hưu, có tiếng tăm bên Nhật sớm lúc đó về VN vivu hoặc làm vài dự án tư vấn cho đối tác Nhật cũng ok. Nói gì thì nói tụi Nhật nó vẫn tin người có cùng trải nghiệm văn hóa với nó hơn
 
Chào toàn thể ace Vozer!
Lập nick nhưng chưa đủ thời gian đăng bài mà có chuyện cũng tương đối gấp cần thêm những chia sẻ từ các bác nên đành mượn tạm nick thằng bạn để đăng post này. Mong ace chia sẻ quan điểm cũng như thực tế trải nghiệm của bản thân để mình có thể có thêm phương hướng cho quyết định lần này.
Như tiêu đề bài viết, mình sẽ kể lại quá trình một phần để mọi người có thể hiểu tại sao lại có thread này. Mình sinh năm 92, tốt nghiệp ngành Kiến trúc và hiện tại thì đang sinh sống và làm việc tại Nhật.Mình sang Nhật cũng được khoảng 3,5 năm. Hồi đó, khi phỏng vấn để sang làm việc tại công ty hiện tại, sếp mình sang Việt Nam và có đưa ra offer là sẽ sang Nhật học tập và làm việc 1 năm rồi sau đó sẽ về VN và mở chi nhánh. Khi đó thì mình sẽ trở thành leader và nhận mức lương tương đương với bên Nhật. Thật sự lúc đó, khi nghe đến offer này, mình nghĩ kiểu cuộc đời sẽ sang trang, và như hoài bão của bao nhiêu ae học ngành này là được đi đây đi đó, đến những nước văn minh hơn để trải nghiệm và học tập về những tư duy thiết kế mới để mang về VN áp dụng, thêm vào nữa là một mức đãi ngộ khá ổn làm cho mình tràn đầy hi vọng. Và mình xách ba lô lên đường Đông Du. Thế nhưng đúng là cuộc đời ko như những gì mình sắp đặt. Một phần là do dịch bệnh, đồng thời mình cũng tự cảm thấy là với mức độ công việc hiện tại của công ty, thì việc mở thêm chi nhánh ở nước ngoài thật sự cũng ko cần thiết cho lắm, nên mình phải gác lại cái mơ mộng hồi mới đi lại cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, thật sự trong 3,5 năm đã qua, mình đã đi, đã trải nghiệm đc rất nhiều. Nước Nhật rất đẹp, rất thân thiện, nhưng mình cảm giác nó vẫn chưa phải là nơi mà mình thực sự muốn gắn bó. Thêm vào nữa, vì cũng đã chứng tỏ được phần nào bản thân trong công việc nên mọi thứ trôi qua rất nhẹ nhàng với mình. Còn về lời hứa về VN thì sếp chỉ thi thoảng mới nhắc lại và bảo đại khái là " dịch bệnh thế này thì khi nào thích hợp thì về VN sau nhé", thậm chí nhiều khi sếp còn bảo: " hay mày ở lại đây lấy vợ, rồi cty sẽ lo nhà cửa, điện nước,... cho mày hết". Mình nghe và mỗi lần như thế cũng chỉ còn cười trừ.
Rồi dần dần đến cái ngưỡng 30 tuổi này, mình nhận ra rằng mục đích của mình vốn dĩ là đi để trở về, mục đích của mình ko phải là sinh sống ở đây để lấy cái vĩnh trú, mục đích của mình là đc trở về để làm kiến trúc Việt Nam. Thế nhưng khi có tuổi một chút, thì ngta lại sợ phải bước ra khỏi cái vùng an toàn. Mặc dù đã định hướng là nếu về VN, mình sẽ theo đuổi phong cách chủ đạo là Japandi và hiện đại trong thiết kế vì đã có khá nhiều trải nghiệm thực tế ở đây. Nhưng nhìn qua nhìn lại thì thấy các bạn trẻ trong nghề bây giờ rất giỏi, tư duy cũng cực kì nhạy bén. Thêm vào nữa, kinh nghiệm thực tế của mình ở VN gần như sẽ bắt đầu lại ở con số 0, làm mình cũng đôi khi rơi vào trạng thái lưỡng lự, là nên về hay ở lại kiếm thêm chút để back up cho dày tí đã. Và sau cùng, thì mình quyết định thôi kệ lời hứa của sếp, mặc kệ sự cạnh tranh. Mình sẽ bỏ mức lương hiện tại để bắt đầu lại với mức lương kể cả là 5tr cũng được...
Rồi khi mà mình đã tính toán, liên hệ với bạn bè, tranh thủ xem xét và học hỏi thêm một chút vào mỗi khi rảnh, đã lên kế hoạch để năm nay về. Thì đột nhiên hôm vừa rồi, sếp gọi mình vào nói chuyện. Sếp bảo mình sẽ xuống Osaka 1 năm, vừa để hỗ trợ nhóm thiết kế còn non trẻ dưới đó, vừa để test khả năng làm việc từ xa của mình (vì mình vẫn sẽ đảm nhận việc ở văn phòng bây giờ) và sau đó tầm tháng 4 năm sau (2023) thì sẽ về HN để mở văn phòng. Và mình lại rơi vào việc phân vân, liệu có nên nghe theo ko, vì trước đó ông ấy cũng nhây cả mấy năm trời rồi. Tất nhiên nếu ông ấy giữ lời(lần này giọng nghe có vẻ chắc chắn lắm), mình sẽ lại có thêm trải nghiệm, và một mức sống ổn định ở VN (nhất là trong tình hình dịch bệnh thế này) sau khi về như đã nói trên kia. Nhưng nếu lại lùi lịch thì sẽ lại nhỡ thêm 1 năm nữa để mình chuẩn bị. Còn nếu về luôn, thì xác suất để mà thành công lại với đam mê nghề của mình cũng ko phải là cao, thậm chí có thể nói là bị làng nhàng bản thân đi. Vậy nên hôm nay mình cũng trăn trở suốt nên mới viết lên đây.
Nếu là các bác, các bác sẽ chọn thế nào. Rất mong nhận được những góp ý từ mọi người.
P/s: Mình viết hơi lủng củng, nên nếu có cần thêm thông tin gì để cho lời khuyên thì mọi người cứ hỏi để mình update lại nhé. Cảm ơn mọi người
Câu chuyện này thì trông có vẻ rõ ràng ở lại năm nữa là lựa chọn không phải bàn cãi rồi. Vậy mà bạn vẫn phân vân, nên tôi muốn hỏi là khi bạn về VN thì bạn muốn làm gì, và đam mê cái đó cháy bỏng tới đâu? Và thu nhập của bạn hiện tại là bao nhiêu, bạn nhắm chừng về VN còn bao nhiêu?
 
Câu chuyện này thì trông có vẻ rõ ràng ở lại năm nữa là lựa chọn không phải bàn cãi rồi. Vậy mà bạn vẫn phân vân, nên tôi muốn hỏi là khi bạn về VN thì bạn muốn làm gì, và đam mê cái đó cháy bỏng tới đâu? Và thu nhập của bạn hiện tại là bao nhiêu, bạn nhắm chừng về VN còn bao nhiêu?
Cảm ơn bác! Thực ra nói đam mê cháy bỏng thì nó cũng hơi cao siêu quá. Về Việt Nam mình muốn hoà nhập lại vào nghề Kiến trúc- nội thất trong nước thôi. Hồi trước khi vào làm cho Nhật, dù là đi học hay đi làm, mỗi sản phẩm dù là đồ án hay là công trình nho nhỏ hoàn thành thôi, là mình cũng thấy rất hạnh phúc. Rồi sau đó phần vì để tích luỹ kinh nghiệm, trải nghiệm, phần vì kinh tế nên mình vào làm cho cty Nhật. Mặc dù cũng là thiết kế về nội thất cho những công trình cũng lớn lớn, nhưng hầu hết là tke theo catalogue của cty, nên nó cũng dập khuôn và chán dần đều. Mặc dù thoải mái hơn về kinh tế, nhưng thi thoảng thấy bạn bè đồng môn post ảnh công trình nọ, công trình kia mà mình cảm thấy nhớ cảm giác đấy lắm. Mình ko cần phải làm các công trình tầm cỡ, mình chỉ cần được tham gia concept và sáng tạo nên bất kì ctrinh nào ở Việt Nam cũng đc. Có bột mới gột nên hồ, mặc dù biết về là khó khăn, nhưng ai cũng phải trải qua.Nếu về thì chỉ cần có cơ hội thì mình chấp nhận kể cả mức lương 5tr để lấy lại nền tảng. Ngay cả việc để đc đứng ở Nhật hôm nay, mình cũng đã từng phải cố gắng rất nhiều nên việc quay về mình nghĩ cũng không ngoại lệ :D
 
Last edited:
Ko kiếm nổi một mối bên này dù ở tokyo bác ạ =((=((=((
Vậy h ổn định rồi, bác nhờ bạn bè giới thiệu cho một e nào ở Việt Nam r bảo lãnh sang, hoặc tham gia giao lưu mấy hội nhóm bên này. Mạnh dạn lên bác, mình mà thích là mình cưới bên này lâu r ấy :D
 
Mình nghĩ nếu được thì nên ở Nhật chính sách, chính phủ chăm lo tốt hơn. Sau này con cái nó cũng được nhờ.
Sau này đặt mục tiêu nghỉ hưu, có tiếng tăm bên Nhật sớm lúc đó về VN vivu hoặc làm vài dự án tư vấn cho đối tác Nhật cũng ok. Nói gì thì nói tụi Nhật nó vẫn tin người có cùng trải nghiệm văn hóa với nó hơn
Cảm ơn fen, gần như chắc chắn là mình sẽ ko ở lại rồi bác ạ. Việt Nam còn gia đình, bạn bè mình mà. Mình chịu cực từ hồi sv cũng quen r nên với mình thì dù sao cuộc sống ở Việt Nam vẫn đáng sống lắm :D
 
Chào toàn thể ace Vozer!
Lập nick nhưng chưa đủ thời gian đăng bài mà có chuyện cũng tương đối gấp cần thêm những chia sẻ từ các bác nên đành mượn tạm nick thằng bạn để đăng post này. Mong ace chia sẻ quan điểm cũng như thực tế trải nghiệm của bản thân để mình có thể có thêm phương hướng cho quyết định lần này.
Như tiêu đề bài viết, mình sẽ kể lại quá trình một phần để mọi người có thể hiểu tại sao lại có thread này. Mình sinh năm 92, tốt nghiệp ngành Kiến trúc và hiện tại thì đang sinh sống và làm việc tại Nhật.Mình sang Nhật cũng được khoảng 3,5 năm. Hồi đó, khi phỏng vấn để sang làm việc tại công ty hiện tại, sếp mình sang Việt Nam và có đưa ra offer là sẽ sang Nhật học tập và làm việc 1 năm rồi sau đó sẽ về VN và mở chi nhánh. Khi đó thì mình sẽ trở thành leader và nhận mức lương tương đương với bên Nhật. Thật sự lúc đó, khi nghe đến offer này, mình nghĩ kiểu cuộc đời sẽ sang trang, và như hoài bão của bao nhiêu ae học ngành này là được đi đây đi đó, đến những nước văn minh hơn để trải nghiệm và học tập về những tư duy thiết kế mới để mang về VN áp dụng, thêm vào nữa là một mức đãi ngộ khá ổn làm cho mình tràn đầy hi vọng. Và mình xách ba lô lên đường Đông Du. Thế nhưng đúng là cuộc đời ko như những gì mình sắp đặt. Một phần là do dịch bệnh, đồng thời mình cũng tự cảm thấy là với mức độ công việc hiện tại của công ty, thì việc mở thêm chi nhánh ở nước ngoài thật sự cũng ko cần thiết cho lắm, nên mình phải gác lại cái mơ mộng hồi mới đi lại cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, thật sự trong 3,5 năm đã qua, mình đã đi, đã trải nghiệm đc rất nhiều. Nước Nhật rất đẹp, rất thân thiện, nhưng mình cảm giác nó vẫn chưa phải là nơi mà mình thực sự muốn gắn bó. Thêm vào nữa, vì cũng đã chứng tỏ được phần nào bản thân trong công việc nên mọi thứ trôi qua rất nhẹ nhàng với mình. Còn về lời hứa về VN thì sếp chỉ thi thoảng mới nhắc lại và bảo đại khái là " dịch bệnh thế này thì khi nào thích hợp thì về VN sau nhé", thậm chí nhiều khi sếp còn bảo: " hay mày ở lại đây lấy vợ, rồi cty sẽ lo nhà cửa, điện nước,... cho mày hết". Mình nghe và mỗi lần như thế cũng chỉ còn cười trừ.
Rồi dần dần đến cái ngưỡng 30 tuổi này, mình nhận ra rằng mục đích của mình vốn dĩ là đi để trở về, mục đích của mình ko phải là sinh sống ở đây để lấy cái vĩnh trú, mục đích của mình là đc trở về để làm kiến trúc Việt Nam. Thế nhưng khi có tuổi một chút, thì ngta lại sợ phải bước ra khỏi cái vùng an toàn. Mặc dù đã định hướng là nếu về VN, mình sẽ theo đuổi phong cách chủ đạo là Japandi và hiện đại trong thiết kế vì đã có khá nhiều trải nghiệm thực tế ở đây. Nhưng nhìn qua nhìn lại thì thấy các bạn trẻ trong nghề bây giờ rất giỏi, tư duy cũng cực kì nhạy bén. Thêm vào nữa, kinh nghiệm thực tế của mình ở VN gần như sẽ bắt đầu lại ở con số 0, làm mình cũng đôi khi rơi vào trạng thái lưỡng lự, là nên về hay ở lại kiếm thêm chút để back up cho dày tí đã. Và sau cùng, thì mình quyết định thôi kệ lời hứa của sếp, mặc kệ sự cạnh tranh. Mình sẽ bỏ mức lương hiện tại để bắt đầu lại với mức lương kể cả là 5tr cũng được...
Rồi khi mà mình đã tính toán, liên hệ với bạn bè, tranh thủ xem xét và học hỏi thêm một chút vào mỗi khi rảnh, đã lên kế hoạch để năm nay về. Thì đột nhiên hôm vừa rồi, sếp gọi mình vào nói chuyện. Sếp bảo mình sẽ xuống Osaka 1 năm, vừa để hỗ trợ nhóm thiết kế còn non trẻ dưới đó, vừa để test khả năng làm việc từ xa của mình (vì mình vẫn sẽ đảm nhận việc ở văn phòng bây giờ) và sau đó tầm tháng 4 năm sau (2023) thì sẽ về HN để mở văn phòng. Và mình lại rơi vào việc phân vân, liệu có nên nghe theo ko, vì trước đó ông ấy cũng nhây cả mấy năm trời rồi. Tất nhiên nếu ông ấy giữ lời(lần này giọng nghe có vẻ chắc chắn lắm), mình sẽ lại có thêm trải nghiệm, và một mức sống ổn định ở VN (nhất là trong tình hình dịch bệnh thế này) sau khi về như đã nói trên kia. Nhưng nếu lại lùi lịch thì sẽ lại nhỡ thêm 1 năm nữa để mình chuẩn bị. Còn nếu về luôn, thì xác suất để mà thành công lại với đam mê nghề của mình cũng ko phải là cao, thậm chí có thể nói là bị làng nhàng bản thân đi. Vậy nên hôm nay mình cũng trăn trở suốt nên mới viết lên đây.
Nếu là các bác, các bác sẽ chọn thế nào. Rất mong nhận được những góp ý từ mọi người.
P/s: Mình viết hơi lủng củng, nên nếu có cần thêm thông tin gì để cho lời khuyên thì mọi người cứ hỏi để mình update lại nhé. Cảm ơn mọi người
Ấy chưa có gia đình thì đừng về nhé. Tớ nghĩ ấy cứ ở lại Nhật đi. Sau đấy thì làm việc kiếm thêm kinh nghiệm. Rồi còn nếu ấy cảm thấy từng nấy vẫn chưa đủ, sau khi tích lũy kinh nghiệm bằng công việc và hướng dẫn các em trẻ hơn thì sau này có thể thành lập cty riêng ở Nhật về kiến trúc. Mình biết 1 anh cũng làm như vậy, ảnh học Harvard + HTW Thụy Sĩ ra xong giờ đang làm cty kiến trúc riêng ở Berlin.
Mình nghĩ cái bạn muốn là thoát khỏi sự ngột ngạt của nước Nhật, của việc "dưới trướng" và "chịu sự sai bảo" của "sếp". Nhưng theo mình đối với độ tuổi này bạn còn trẻ, cả về tuổi đời và tuổi nghề. Nên tích lũy thêm 1 vài năm rồi cân nhắc thử như hướng mình kể trên xem sao.
Còn hướng về Việt Nam, mình nói thật là ko nên về vì có về bạn sẽ bắt đầu lại và sẽ rất mệt, sau lại hối hận ra.
Cuối cùng, nếu sau tất cả bạn vẫn kiên quyết về, thì có thể trước mắt "THỬ" nhé, "THỬ" đi tìm những dự án của Việt Nam, thử làm và đề nghị văn phòng hợp tác xem sao, để nắm đc và cảm nhận đại khái cung cách làm việc ở nhà, rồi lúc ấy suy nghĩ xem có về VN hay ko thì cũng chưa muộn.
Anyway, chúc bác sớm thành toại với lòng mình!
Moshi moshi!
 
Thớt này chủ thớt giống trải lòng hơn là hỏi.
Từ đầu chủ thớt biết mình muốn gì rồi nhưng chưa dứt khoát thì phải.

Sếp bạn hứa 1 năm mà đến 3,5 năm không thực hiện nổi.
Tội gì về Osaka ông ấy không cho bạn thêm 3,5 nữa ?

Bạn có tài thì bạn bay đâu cũng được.
Bạn cũng tự viết đó, Japan là safe zone còn Việt Nam là High risk, high return.
Người tính sao bằng trời tính ?
Bạn về VN có thể không còn gì, cũng có thể kiếm hơn cả bên Nhật.

Mình có đồng ý kiến với bạn về việc Việt Nam đáng sống hơn.
Nhật tiện lợi, văn minh, có thể kiếm nhiều tiền hơn
nhưng cảm giác về mặt con người và xã hội thì không bằng
 
Muốn khởi nghiệp thì trước tiên phải tích lũy được tầm 6 tháng - 1 năm lương.
Cộng thêm tiền vốn nữa rồi hãy làm.
Thứ 2 là tính phương án xem nếu thất bại thì mình sẽ làm gì tiếp theo.
Thứ 3 là giữ quan hệ, liên lạc với cty và sếp cũ phòng trường hợp xấu thì còn nước quay đầu.
Đôi khi đang ngồi ở một vị trí an toàn sẽ ngon hơn trong thời covid này
 
Cảm ơn bác! Thực ra nói đam mê cháy bỏng thì nó cũng hơi cao siêu quá. Về Việt Nam mình muốn hoà nhập lại vào nghề Kiến trúc- nội thất trong nước thôi. Hồi trước khi vào làm cho Nhật, dù là đi học hay đi làm, mỗi sản phẩm dù là đồ án hay là công trình nho nhỏ hoàn thành thôi, là mình cũng thấy rất hạnh phúc. Rồi sau đó phần vì để tích luỹ kinh nghiệm, trải nghiệm, phần vì kinh tế nên mình vào làm cho cty Nhật. Mặc dù cũng là thiết kế về nội thất cho những công trình cũng lớn lớn, nhưng hầu hết là tke theo catalogue của cty, nên nó cũng dập khuôn và chán dần đều. Mặc dù thoải mái hơn về kinh tế, nhưng thi thoảng thấy bạn bè đồng môn post ảnh công trình nọ, công trình kia mà mình cảm thấy nhớ cảm giác đấy lắm. Mình ko cần phải làm các công trình tầm cỡ, mình chỉ cần được tham gia concept và sáng tạo nên bất kì ctrinh nào ở Việt Nam cũng đc. Có bột mới gột nên hồ, mặc dù biết về là khó khăn, nhưng ai cũng phải trải qua.Nếu về thì chỉ cần có cơ hội thì mình chấp nhận kể cả mức lương 5tr để lấy lại nền tảng. Ngay cả việc để đc đứng ở Nhật hôm nay, mình cũng đã từng phải cố gắng rất nhiều nên việc quay về mình nghĩ cũng không ngoại lệ :D
Mình không trong câu chuyện của bạn nên không khuyên đi hay ở, nhưng đọc comment thì thấy bạn rất muốn về Vn rồi. Mình chỉ khuyên bạn là cuộc đời có rất nhiều lựa chọn, không thể biết đâu là đúng đâu là sai. Chọn sao cho mình cảm thấy vui vẻ và sống với quyết định của mình, không hối hận.
Giả sử nếu mình ở vị trí bạn thì mình sẽ về, dù không biết sau này sướng hay khổ nhưng mình sẽ sướng khi mình đưa ra lựa chọn đó, đặc biệt là trong tâm thế không có ràng buộc, chứ sau này có vợ con rồi, hoặc có áp lực về bố mẹ gia đình thì sẽ có rât nhiều áp lực, không được phép lựa chọn theo ý mình đâu
 
Tôi thấy bạn nên ở lại thêm 1 năm rồi tính.
Có thể bạn ở Nhật vài năm nên ko rõ tình hình ở VN hiện tại ko thiếu người giỏi trong lĩnh vực kiến trúc, xây dựng, có thể nói ngành này ở VN đã tạo đỉnh và đang thoái trào. Kể cả 1 số công ty top 10 nhật như shimizu hay obey sang VN cũng ko có cửa cạnh tranh với các tổng thầu VN, các công ty nhật hàn chỉ sống ở VN bằng các dự án vốn FDI, ODA. Với lại triết lý thiết kế nhà NB khác hoàn toàn với VN vì điều kiện khí hậu địa chất khác nhau, sợ bạn về ngay thì sẽ ko bắt kịp ngay đâu.
 
còn tôi cũng ủng hộ bạn nên về VN vì dù gì ko đâu bằng quê hương cả, lại gần gia đình nữa, tiền ko bù đắp được thời gian đâu sau này nhiều khi sẽ tiếc
 
Làm với Nhật nhiều thấy bọn nó giờ cũng lươn khươn đùn đẩy bme ra được, hoặc do phong cách cty mình nó vậy. Và thêm 1 điều bọn nó chuyên vẽ bánh :LOL: vẽ ra nhiều thứ hay lắm, mà mãi éo thấy thành hiện thực.,
 
VN đang dịch, ngành xây dựng bị ảnh hưởng ít nhiều. Vote ở lại Nhật thêm 1 năm để có thêm kinh ngiệm mới và kiếm tiền nhé.
Chúc bác thành công.
 
Ấy chưa có gia đình thì đừng về nhé. Tớ nghĩ ấy cứ ở lại Nhật đi. Sau đấy thì làm việc kiếm thêm kinh nghiệm. Rồi còn nếu ấy cảm thấy từng nấy vẫn chưa đủ, sau khi tích lũy kinh nghiệm bằng công việc và hướng dẫn các em trẻ hơn thì sau này có thể thành lập cty riêng ở Nhật về kiến trúc. Mình biết 1 anh cũng làm như vậy, ảnh học Harvard + HTW Thụy Sĩ ra xong giờ đang làm cty kiến trúc riêng ở Berlin.
Mình nghĩ cái bạn muốn là thoát khỏi sự ngột ngạt của nước Nhật, của việc "dưới trướng" và "chịu sự sai bảo" của "sếp". Nhưng theo mình đối với độ tuổi này bạn còn trẻ, cả về tuổi đời và tuổi nghề. Nên tích lũy thêm 1 vài năm rồi cân nhắc thử như hướng mình kể trên xem sao.
Còn hướng về Việt Nam, mình nói thật là ko nên về vì có về bạn sẽ bắt đầu lại và sẽ rất mệt, sau lại hối hận ra.
Cuối cùng, nếu sau tất cả bạn vẫn kiên quyết về, thì có thể trước mắt "THỬ" nhé, "THỬ" đi tìm những dự án của Việt Nam, thử làm và đề nghị văn phòng hợp tác xem sao, để nắm đc và cảm nhận đại khái cung cách làm việc ở nhà, rồi lúc ấy suy nghĩ xem có về VN hay ko thì cũng chưa muộn.
Anyway, chúc bác sớm thành toại với lòng mình!
Moshi moshi!
Cảm ơn bạn vì chia sẻ rất chân tình này! Thực ra để thành công được như những tấm gương bạn nói thì thật sự cần rất nhiều yếu tố, chăm chỉ, rèn luyện, nền tảng bản thân, gia đình, may mắn và phải có thiên khiếu trong nghề này. Xét chung lại thì mình cũng chỉ nhận định bản thân mình ở mức trung bình, có thể hành nghề được thôi b ạ. Tương lai, nếu nhận thấy có đủ khả năng, mình rất muốn tạo dựng được một điều gì đó như lời khuyên của bạn.
Công việc bên này mình ko bị áp lực, sếp cùng mọi người cũng ko hạch sách mà rất quan tâm. Mình chỉ cảm thấy sớm muộn rồi cũng sẽ về, nhưng về lúc nào là phù hợp để có thời gian bắt đầu lại thì lại bị phân vân . Nói là còn trẻ nhưng cũng đến tuổi lập gia đình rồi mà :D Trường hợp xấu nhất, chắc mình có thể pv vào một cty khác rồi quay lại Nhật chắc cũng ko muộn màng :D
Cảm ơn bạn! Chúc bạn những ngày cuối năm bình an nhé!
 
Back
Top