Chia sẻ với thớt này, như ông nào ở trên vừa nói ấy, ông ko phải ng duy nhất đâu, có ng còn cùng cực hơn, họ vẫn cố gắng dc mà
.
Tôi đã từng mất công việc ở cơ quan nhà nước bao nhiêu người mơ ước không xin được, thu nhập ổn, được làm cái mảng mình yêu thích; mất cả ny cũ luôn (ny cũ là đồng nghiệp cũ, định lấy cô này rồi đấy); ôm cục nợ tỷ rưỡi mà lúc đấy mới có 26 tuổi.
Mà tôi xuất phát điểm là cực kỳ có tiềm năng, học giỏi, hoạt ngôn, vui vẻ, nhiệt tình với bạn bè. Bố mẹ & bạn bè kỳ vọng là mình sẽ thành công, xong mình vả vào mặt của tất cả những người đó luôn, bảo là tôi đéo thích thành công
. Trước kia hồi 2010 thi đại học dc 23d (hồi đó 23d là cao vcl rồi đấy), xong đi học cũng chểnh mảng, bị đuổi, 2012 thi lại, 23 điểm tiếp, đi học năm 1 năm 2 thì ngon, nhưng năm 3 năm 4 lại chểnh mảng, hên vẫn ra dc trường nhờ chạy điểm cực mạnh mấy môn năm 4, chứ ko chắc h vẫn đang đi học trả nợ. Xong đi làm được chỗ ngon thì cũng mất, phải nghỉ về quê. Có lúc tôi cũng định reset nhưng nghĩ mình gây ra thì mình sửa chữa dc, mất tiền mất thời gian nhưng của đi thay người, quan trọng là người vẫn còn thì vẫn làm ra dc của cải. Nằm chơi ở nhà gần 1 năm xong tôi bắt đầu lại. Giờ cũng ổn rồi, có đồng ra đồng vào, dịch dã thế này quê tôi lại ko có ca nhiễm nào đâm ra vẫn làm ăn bình thường.
Ông lông bông không có nghề ngỗng nhưng ít ra chưa phải nợ nần, cái mà mình đánh mất duy nhất là thời gian, mà thời gian này thì quy đổi ra kinh nghiệm sống, nên đừng nhìn tiêu cực quá, sau này những thất bại đó sẽ giúp ích ông rất nhiều trong cuộc sống.
Đàn ông con trai mới 30 bắt đầu chưa phải là muộn. Không sớm nhưng không muộn, cố gắng lên ông.
Reset thì phí công bố mẹ ông nuôi ông ăn học, uổng phí tài nguyên của xã hội. Có thằng bạn hoặc con bạn thân nào ko? Mua con vịt về rủ bọn nó sang làm bữa rượu. Tôi nghĩ h ông cần 1 suy nghĩ lạc quan, tích cực. Nếu có người yêu thì tốt còn ko thì nên rủ bạn bè làm bữa, có gì thì nói hết ra cho nhẹ lòng.