nevershoutmyname
Junior Member
Tình hình là mình hơn 30, 1 vợ 1 con, đang ở thuê chung cư.
Thất nghiệp từ cuối 2019. Lúc đó nghĩ là với năng lực và mối quan hệ của mình thì sẽ nhanh chóng có công việc mới nhưng sau đó bùng dịch, thất nghiệp. Hiện tại làm freelancer kiếm đồng ra đồng vô nhưng trên thực tế không ổn định vì không có nhiều kinh nghiệm bằng những bạn đã làm freelancer ngay từ khi còn trẻ. Tiền sinh tồn cho đến thời điểm hiện tại là tiền đi làm để dành mấy năm qua + thu nhập nhỏ giọt, nhưng vẫn đảm bảo đời sống cho vợ con.
Cho đến hiện tại mối quan hệ vợ chồng không ổn (cũng do cơm áo gạo tiền mà ra, nhưng cũng có nhiều yếu tố khác không phải lỗi do bên nào), nên sắp tới ly thân không sống chung nữa. Mình phải trợ cấp cho vợ con và còn phải lo cho bản thân mình nữa. Cảm thấy cực kỳ áp lực.
Hiện tại vừa mới lo được cho vợ con kiếm một căn hộ dịch vụ, giá chát nhưng chất lượng sống tốt, thấy cũng yên lòng. Mình chịu tiền nhà một nửa với vợ, tiền nuôi con cũng chia đôi.
Còn phần thân mình thì đến giờ vẫn lo chưa xong, còn hết tháng này trả nhà chung cư chưa biết đi đâu mà ở. Có suy nghĩ về lại nhà ông bà ở nhưng điều kiện sống tệ quá, có khi phải ngủ chung với chuồng gà chuồng chim, ra vô đi lại cũng khó khăn, khi cần chạy job giữa đêm chắc không có đường về nhà.
Tình hình cuộc sống bế tắc như vậy theo anh em nghĩ mình nên làm gì ạ?
Mình có suy nghĩ sẽ ra ngoài thuê một phòng trọ vừa phải không cần cao cấp như vợ nhưng cũng không quá tệ, để có chỗ riêng tư bình thản suy ngẫm lại mọi thứ rồi xác định lại con đường mà đi tiếp. Nhưng cộng với số tiền trợ cấp vợ con nếu giờ mình còn đi thuê riêng nữa thì chi phí quá cao.
Về nhà ông bà thì miễn phí nhưng cũng có nhiều vấn đề (đã trình bày ở trên) và sẽ bị cô dì chú bác nghĩ là có ý đồ nên mới quay về ở vì mình ra riêng từ năm 20 tuổi rồi ít khi tới lui bên gia đình. Điều kiện sống tệ. Có khi thiết kế một góc làm việc để chạy job freelance khác còn không được. Nhưng được cái giảm nhẹ chi phí thuê nhà thì có thể đỡ áp lực hơn, đầu óc và sức khỏe minh mẫn hơn để suy nghĩ được nhiều hơn.
Bổ sung thêm: Mình không phải là lười lao động, chỉ là mình biết mình có chuyên môn hẳn hoi nên không muốn làm công việc khác không mang lại tài chính tốt lại không có niềm vui cuộc sống. Mình đã xin được 2 jobs hợp đồng cung cấp dịch vụ trong khi thất nghiệp, nhưng cả 2 lần đều bị công ty đó quịt tiền không thanh toán. Mình là người từng làm trong khâu training, bây giờ xin việc ở nhiều chỗ gặp nhiều bạn khi trước mình train bây giờ cũng có vị trí khá cao ở nơi đó, các bạn vẫn rất tôn trọng mình nhưng không muốn tuyển mình vì các bạn nói các bạn không thể tuyển mình vào vị trí quá cao đúng với kinh nghiệm và năng lực của mình nhưng cũng không thể cho mình vị trí thấp hơn các bạn ấy.
Nhờ đến các bậc thầy cô đàn anh đàn chị thì họ bâng quơ kiểu "mướn mày ai trả nổi".
Thất nghiệp từ cuối 2019. Lúc đó nghĩ là với năng lực và mối quan hệ của mình thì sẽ nhanh chóng có công việc mới nhưng sau đó bùng dịch, thất nghiệp. Hiện tại làm freelancer kiếm đồng ra đồng vô nhưng trên thực tế không ổn định vì không có nhiều kinh nghiệm bằng những bạn đã làm freelancer ngay từ khi còn trẻ. Tiền sinh tồn cho đến thời điểm hiện tại là tiền đi làm để dành mấy năm qua + thu nhập nhỏ giọt, nhưng vẫn đảm bảo đời sống cho vợ con.
Cho đến hiện tại mối quan hệ vợ chồng không ổn (cũng do cơm áo gạo tiền mà ra, nhưng cũng có nhiều yếu tố khác không phải lỗi do bên nào), nên sắp tới ly thân không sống chung nữa. Mình phải trợ cấp cho vợ con và còn phải lo cho bản thân mình nữa. Cảm thấy cực kỳ áp lực.
Hiện tại vừa mới lo được cho vợ con kiếm một căn hộ dịch vụ, giá chát nhưng chất lượng sống tốt, thấy cũng yên lòng. Mình chịu tiền nhà một nửa với vợ, tiền nuôi con cũng chia đôi.
Còn phần thân mình thì đến giờ vẫn lo chưa xong, còn hết tháng này trả nhà chung cư chưa biết đi đâu mà ở. Có suy nghĩ về lại nhà ông bà ở nhưng điều kiện sống tệ quá, có khi phải ngủ chung với chuồng gà chuồng chim, ra vô đi lại cũng khó khăn, khi cần chạy job giữa đêm chắc không có đường về nhà.
Tình hình cuộc sống bế tắc như vậy theo anh em nghĩ mình nên làm gì ạ?
Mình có suy nghĩ sẽ ra ngoài thuê một phòng trọ vừa phải không cần cao cấp như vợ nhưng cũng không quá tệ, để có chỗ riêng tư bình thản suy ngẫm lại mọi thứ rồi xác định lại con đường mà đi tiếp. Nhưng cộng với số tiền trợ cấp vợ con nếu giờ mình còn đi thuê riêng nữa thì chi phí quá cao.
Về nhà ông bà thì miễn phí nhưng cũng có nhiều vấn đề (đã trình bày ở trên) và sẽ bị cô dì chú bác nghĩ là có ý đồ nên mới quay về ở vì mình ra riêng từ năm 20 tuổi rồi ít khi tới lui bên gia đình. Điều kiện sống tệ. Có khi thiết kế một góc làm việc để chạy job freelance khác còn không được. Nhưng được cái giảm nhẹ chi phí thuê nhà thì có thể đỡ áp lực hơn, đầu óc và sức khỏe minh mẫn hơn để suy nghĩ được nhiều hơn.
Bổ sung thêm: Mình không phải là lười lao động, chỉ là mình biết mình có chuyên môn hẳn hoi nên không muốn làm công việc khác không mang lại tài chính tốt lại không có niềm vui cuộc sống. Mình đã xin được 2 jobs hợp đồng cung cấp dịch vụ trong khi thất nghiệp, nhưng cả 2 lần đều bị công ty đó quịt tiền không thanh toán. Mình là người từng làm trong khâu training, bây giờ xin việc ở nhiều chỗ gặp nhiều bạn khi trước mình train bây giờ cũng có vị trí khá cao ở nơi đó, các bạn vẫn rất tôn trọng mình nhưng không muốn tuyển mình vì các bạn nói các bạn không thể tuyển mình vào vị trí quá cao đúng với kinh nghiệm và năng lực của mình nhưng cũng không thể cho mình vị trí thấp hơn các bạn ấy.
Nhờ đến các bậc thầy cô đàn anh đàn chị thì họ bâng quơ kiểu "mướn mày ai trả nổi".