orlagu
Đã tốn tiền
Quay lại châu Âu sau tám năm.
Mình từng học post grad ở châu Âu giai đoạn 2015-2017. Tốt nghiệp xong về nước, năm nay mới trở lại qua chuyến du lịch cùng mẹ và vợ. Đặt tour 5 nước của Vietravel, 9 ngày 8 đêm, đi cuối tháng 6 về đầu tháng 7, sẵn tiện cho bà già đón sinh nhật ở châu Âu luôn. Cụ thể nó là tour này, nhưng giá mình đặt thấp hơn.
Hành trình từ Việt Nam bay Emirates quá cảnh Dubai (EK365) qua Pháp (EK71), sang Thuỵ Sĩ, đến Ý (gồm cả San Marino và Vatican), lại quá cảnh Dubai (EK96) rồi về Việt Nam (EK392). Ý là quốc gia ở lâu nhất, nên xin thị thực Schengen Ý luôn.
Vài cảm nhận lan man xen kẽ hình ảnh chụp vội dọc đường, mỗi nơi một post…
--------------------------
Ngày 1
Khởi hành, Việt Nam > Pháp
Bay Emirates chuyến chiều, đúng đợt Israel và Iran ship tên lửa tận nhà nhau. Kể cũng hơi ghê răng nhưng mà tiền trả hết rồi, và nhìn đường bay EK71 trên FlightAware thời điểm đó thấy nó cũng né vùng chiến sự, cụ thể là từ Dubai bay xuyên Saudi Arabia, qua bán đảo Sinai, qua đất Ai Cập rồi vào Địa Trung Hải, nên kệ con mẹ nó, bất quá thì lên báo hoặc xuyên không/trùng sinh đến xứ khỉ ho cò gáy nào đó vậy.
Đến sân bay nhìn bảng thông báo thấy Qatar Airways huỷ chuyến, Emirates vẫn bình thường. Okay whatever. Bay bằng Boeing 777-200 nồi đồng cối đá.
Từng bay vài hãng Trung Đông như Turkish Airlines và Etihad Airways, không lần nào bị đói. Thậm chí chưa kịp tiêu hoá xong bữa trước đã bị mời ăn bữa sau. Lần này cũng không ngoại lệ.
Ăn xong xem phim. Bay bảy tiếng, xem hai bộ phim, ngồi ê cả mông, ngáp sái quai hàm. Mình không ngủ được trên phương tiện giao thông đang di chuyển, dù là xe hơi, xe bus, tàu hoả hay máy bay, trừ du thuyền chưa đi chưa biết. Lần đéo nào bay mắt cũng mở thao láo, bất kể bay trong nước hay bay liên lục địa, đến nơi cả ngày hôm sau người như đi mượn, lờ đờ đến tối (theo giờ địa phương) là ngủ thẳng cẳng nên hầu như không bị jetlag.
Hạ cánh Dubai, ơn giời, ơn Bibi (Benjamin Netanyahu) không sứt mẻ gì.
Xuống máy bay, vào Terminal 3, ngồi vêu mỏ chờ nối chuyến. Lại thêm bảy tiếng ngó nghiêng và ngáp vặt. Hàng miễn thuế thì ê hề nhưng không có nhu cầu mua gì, với cả còn chuyến về nữa. Vợ chồng mình có thẻ VCB và ACB Visa Signature có thể vào lounge, nên là mình đi thám thính trước, nếu ổn thì mua thêm vé cho bà già vào nghỉ ngơi.
Lounge Marhaba chỉ có chỗ ăn uống chứ không có chỗ nằm nghỉ, đến cái recliner chair còn chả có. Thôi dẹp, nằm ngoài khu công cộng còn thoải mái hơn.
Cuối cùng cũng đến giờ bay. Đây là lần đầu tiên bay bằng Airbus A380-800 kể từ khi dòng này ra mắt năm 2007. Vẫn nhớ hồi đó bay Singapore Airlines từ Ấn Độ về, hãng nó quảng cáo rầm rộ lắm, mình còn mua cả cái túi dây rút nhỏ có logo A380 sau vứt mẹ đâu mất.
Ngồi bảy tiếng thì biết làm gì khác ngoài xem phim và ăn. Xem lại Gladiator và xem thử Gladiator 2 (lý do sẽ giải thích ở post sau).
Và ăn thì ngập mặt. Hãng Hồi giáo nên tất nhiên đồ ăn halal tức là không có lợn. Nhưng mà có rượu, muốn uống bao nhiêu (trong mức hợp lý) cũng được. Buồn ngủ quá nên làm tách cà phê cái đã. Cà phê pha kiểu Arab, hương nhiều hơn vị.
Cuối cùng, sau 21 tiếng cũng đến mẫu quốc.
Sân bay Charles de Gaulle đón khách bằng cái hành lang dài, hẹp và bí. Còn thái độ của cán bộ khiến mình phải dụi mắt nhìn xem có phải đã đến Pháp không, hay máy bay quay đầu về Nội Bài mà mình không biết.
Vive la France! Coi như hết ngày thứ nhất của chuyến đi.
Mình từng học post grad ở châu Âu giai đoạn 2015-2017. Tốt nghiệp xong về nước, năm nay mới trở lại qua chuyến du lịch cùng mẹ và vợ. Đặt tour 5 nước của Vietravel, 9 ngày 8 đêm, đi cuối tháng 6 về đầu tháng 7, sẵn tiện cho bà già đón sinh nhật ở châu Âu luôn. Cụ thể nó là tour này, nhưng giá mình đặt thấp hơn.
Hành trình từ Việt Nam bay Emirates quá cảnh Dubai (EK365) qua Pháp (EK71), sang Thuỵ Sĩ, đến Ý (gồm cả San Marino và Vatican), lại quá cảnh Dubai (EK96) rồi về Việt Nam (EK392). Ý là quốc gia ở lâu nhất, nên xin thị thực Schengen Ý luôn.
Vài cảm nhận lan man xen kẽ hình ảnh chụp vội dọc đường, mỗi nơi một post…
--------------------------
Ngày 1
Khởi hành, Việt Nam > Pháp
Bay Emirates chuyến chiều, đúng đợt Israel và Iran ship tên lửa tận nhà nhau. Kể cũng hơi ghê răng nhưng mà tiền trả hết rồi, và nhìn đường bay EK71 trên FlightAware thời điểm đó thấy nó cũng né vùng chiến sự, cụ thể là từ Dubai bay xuyên Saudi Arabia, qua bán đảo Sinai, qua đất Ai Cập rồi vào Địa Trung Hải, nên kệ con mẹ nó, bất quá thì lên báo hoặc xuyên không/trùng sinh đến xứ khỉ ho cò gáy nào đó vậy.
Đến sân bay nhìn bảng thông báo thấy Qatar Airways huỷ chuyến, Emirates vẫn bình thường. Okay whatever. Bay bằng Boeing 777-200 nồi đồng cối đá.
Từng bay vài hãng Trung Đông như Turkish Airlines và Etihad Airways, không lần nào bị đói. Thậm chí chưa kịp tiêu hoá xong bữa trước đã bị mời ăn bữa sau. Lần này cũng không ngoại lệ.

Ăn xong xem phim. Bay bảy tiếng, xem hai bộ phim, ngồi ê cả mông, ngáp sái quai hàm. Mình không ngủ được trên phương tiện giao thông đang di chuyển, dù là xe hơi, xe bus, tàu hoả hay máy bay, trừ du thuyền chưa đi chưa biết. Lần đéo nào bay mắt cũng mở thao láo, bất kể bay trong nước hay bay liên lục địa, đến nơi cả ngày hôm sau người như đi mượn, lờ đờ đến tối (theo giờ địa phương) là ngủ thẳng cẳng nên hầu như không bị jetlag.
Hạ cánh Dubai, ơn giời, ơn Bibi (Benjamin Netanyahu) không sứt mẻ gì.

Xuống máy bay, vào Terminal 3, ngồi vêu mỏ chờ nối chuyến. Lại thêm bảy tiếng ngó nghiêng và ngáp vặt. Hàng miễn thuế thì ê hề nhưng không có nhu cầu mua gì, với cả còn chuyến về nữa. Vợ chồng mình có thẻ VCB và ACB Visa Signature có thể vào lounge, nên là mình đi thám thính trước, nếu ổn thì mua thêm vé cho bà già vào nghỉ ngơi.
Lounge Marhaba chỉ có chỗ ăn uống chứ không có chỗ nằm nghỉ, đến cái recliner chair còn chả có. Thôi dẹp, nằm ngoài khu công cộng còn thoải mái hơn.

Cuối cùng cũng đến giờ bay. Đây là lần đầu tiên bay bằng Airbus A380-800 kể từ khi dòng này ra mắt năm 2007. Vẫn nhớ hồi đó bay Singapore Airlines từ Ấn Độ về, hãng nó quảng cáo rầm rộ lắm, mình còn mua cả cái túi dây rút nhỏ có logo A380 sau vứt mẹ đâu mất.
Ngồi bảy tiếng thì biết làm gì khác ngoài xem phim và ăn. Xem lại Gladiator và xem thử Gladiator 2 (lý do sẽ giải thích ở post sau).
Và ăn thì ngập mặt. Hãng Hồi giáo nên tất nhiên đồ ăn halal tức là không có lợn. Nhưng mà có rượu, muốn uống bao nhiêu (trong mức hợp lý) cũng được. Buồn ngủ quá nên làm tách cà phê cái đã. Cà phê pha kiểu Arab, hương nhiều hơn vị.

Cuối cùng, sau 21 tiếng cũng đến mẫu quốc.

Sân bay Charles de Gaulle đón khách bằng cái hành lang dài, hẹp và bí. Còn thái độ của cán bộ khiến mình phải dụi mắt nhìn xem có phải đã đến Pháp không, hay máy bay quay đầu về Nội Bài mà mình không biết.

Vive la France! Coi như hết ngày thứ nhất của chuyến đi.
Last edited: