Ước mơ họa sĩ manga của 1 người Việt

Ủng hộ bác, mình cũng là hoạ sĩ truyện tranh nghiệp dư, đã vẽ dc vài bộ ngắn hoàn chỉnh, đăng lên fb đc tầm 20k share (ở vn) nhg nội dung bị kiểm duyệt nên ko thể xuất bản được. Bác cố gắng nhé

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tác giả bị đau lưng, bệnh, chấn thương cổ tay... Nhiều lý do ko vẽ đc. Truyện nổi rồi nên tác giả giàu rồi, ko vẽ vẫn sống đc. Kèm với tiền bản quyền bán mấy tập cũ vẫn tăng đều hàng năm. Năm nào cũng có người mới mua nên có tiền xài ko cần vẽ. Có truyện Bastard! Tác giả bán đc tầm 25tr bản là nghỉ luôn ko thèm vẽ nữa, bỏ con giữa chợ luôn. Đến giờ tái bản vẫn bán lên đc 30tr bản, mà sau gần 30 năm tác giả nghỉ luôn vẫn ko vẽ.
Yugioh bán xong bộ đó lấy tiền bản quyền thẻ bài sống cả đời ko vẽ bộ nào nữa. Tác giả nổi tiếng tiền bản quyền cao nên giàu. Còn người mới ngoài tiền công vẽ ra chẳng có gì, truyện bán ít quá tiền bản quyền ko đủ sống nên phải cày liên tục. Hoạ sĩ hentai còn nhiều tiền hơn hoạ sĩ manga trung bình, vì hentai bán chạy hơn. Công vẽ 1 trang cũng nhiều hơn chút đỉnh. Nhưng nói chung là ko giàu đc nên phải cày kiếm cơm.
Bởi vậy nhiều ông giàu rồi bỏ nghề lắm. Shaman king, Yugioh, Bastard, Vegabond, Sailor Moon, Dragon Ball... Giờ toàn lâu lâu vẽ chơi, thiết kế cho anime, game vắt sữa.
Nghề cực quá nên cũng dễ bỏ khi đã quá giàu và nổi tiếng. Thoả đam mê rồi.
Sau Yugioh:
  • Cái series ngắn The Comiq lúc mới ra mỗi tuần đều có nhóm dịch eng
  • Cái truyện ngắn Drump thậm chí còn có bản dịch tiếng Việt
  • Prologue manga cho anime Yugioh Transcend Game (có bản dịch tiếng Việt)

Việc ông có kinh nghiệm làm trong mảng manga (thậm chí là haiten như từng nói ở cái topic nâng bi webcomic Hàn) có lẽ là thật, nhưng cái tật ưa chém gió những cái không biết vẫn mãi ko bỏ =.=!
 
Trước khi kể, mình xin chia sẻ là đã có mấy người Việt (theo mình biết ít nhất là 2) đã có truyện manga đăng tại Nhật, có vẻ chưa nổi tiếng nhưng là 1 khởi đầu. Còn mangaka thì kín tiếng lắm, có khi người Việt mà lấy tên bút danh Nhật ko ai biết được. Nên đây ko phải là mơ ước viễn vông. Vì mình biết có đến cả trăm họa sĩ nước ngoài đang sáng tác manga ở Nhật.
2mxudlE.png

Nhiều bác có khi cũng biết ở topic trước than thở về tiền, nhưng mình xin kể lại.

Mình là con nhà khá giả, nhưng từ bé đã mơ ước làm họa sĩ và vẽ truyện tranh, do khi mình bị áp lực và buồn bã nhất thì những câu truyện đó là 1 thứ giúp mình vui vẻ và vượt qua được khó khăn. Chủ yếu mình bị áp lực học hành thôi, học cũng khá toàn trường chuyên nên rất khó. Mình lại có cái tính ko muốn thua ai (mặc dù sau này thua nhiều cũng quen), nên rất mệt mỏi, và ba mẹ thấy học khá cũng bắt đầu kỳ vọng.
ZZG3wtS.png

Sau này, gia đình cho học ngân hàng. Mình học khá nên 4 năm là xong, còn được vào cty chứng khoán khá tốt để làm phân tích viên. 5 năm sau đã có địa vị vững. Nhưng trong thâm tâm mình luôn chỉ muốn vẽ. Mình muốn đi Nhật để đến gần hơn với ước mơ, do đó xin hb đi Nhật học quản trị kinh doanh (ba mẹ đã có cty nên cũng cho mình đi). Đi rồi mình mới nhận ra người Nhật phải hi sinh thế nào để làm việc họ mơ ước. Họa sĩ manga (mangaka) đa số nghèo và ko được học vẽ, chỉ số ít học dh mỹ thuật đàng hoàng. Mà họ đã phải sống với những đồng lương chỉ đủ để mua cơm, vẽ thuê trợ lý cho mangaka nổi tiếng, vừa vẽ vừa làm thêm ở quán cafe... để theo đuổi đam mê. Có 1 họa sĩ người Mỹ đã phải qua Nhật để dạy tiếng Anh, rồi mưu sinh bằng nghề dịch thuật suốt 14 năm mới bắt đầu làm họa sĩ được.
AstSliP.png

Thế nên, sau đó mình quyết định bỏ học ở Nhật. Mình về VN cãi nhau 1 trận to với ông già, sau đó đi học đh thiết kế (trường tư cùi).
1kQ97P3.png
Mục đích vì muốn sang Nhật thì cần có bằng đh mới xin visa được. Mà nghề mangaka lại ko phải là 1 nghề (ko có hđ lao động, ko có bảo hiểm, ko được trả lương, chỉ nhận thù lao như freelance). Thế là mình học nghề làm game. Mình làm họa sĩ 3D (dựng mô hình 3D) rồi tự học vẽ để theo đuổi nghề. Mình còn học đh song song đó. Vì sao mình ko làm nghề tài chính rồi vẽ ở Nhật? Vì ko ai mướn, nghề tài chính quá dư thừa nhân lực. Họ cần IT, bác sĩ, hộ lý, xây dựng, và hên sao nghề làm game cũng cần (dù hơi khó xin hơn).
ZZG3wtS.png


Sau khi ra trường, mình vẫn tiếp tục làm họa sĩ 3D đến nay. Ước mơ mangaka mình giấu, ba mẹ ko biết, đồng nghiệp ko biết, vợ con cũng ko. 9 năm rồi trình mình cũng khá, đã có chức vụ và thu nhập ổn. Mình còn rảnh freelance vẽ manga hentai, vẽ manhwa và làm mô hình 3D game kiếm thêm. Mình biết thông qua quan hệ với đồng nghiệp ở Nhật, rằng nghề mangaka cực kì áp lực. Bạn phải vẽ 1 tuần 20 trang, khoảng 105 khung. Cực kì chi tiết và đa số sẽ ko thể vẽ 1 mình. Trừ khi bạn vẽ 24/7. Đa số phải mướn trợ lý, và thù lao cho 1 trang vẽ khá rẻ, chỉ 7-9k yen. Sau khi mướn 2-3 trợ lý là hết tiền, ko còn tiền mướn nhà và ăn.
E4Dx7kU.png
Với nghề họa sĩ 3D, mình sẽ có từ 4k usd/tháng, kèm với thù lao tầm 4-5k usd từ manga, mình sẽ đủ để mướn trợ lý và tiền ăn.

Hiện tại mình vẫn đang học tiếng Nhật, vì khi đi Nhật 1 năm học được có tí mà đa số học bằng tiếng Anh. Sau khi tiếng Nhật tốt là mình nộp bản thảo gửi qua Nhật thi vẽ manga ngay. Nếu đậu và họ cho remote, thì mình ở VN đỡ hơn. Nếu ko thì mình sẽ tìm 1 công việc làm game và qua đó, cày 2 jobs (đằng nào cũng phải 2 việc thì mới nuôi vợ con và mướn trợ lý được). Dự định là vẽ truyện tháng (1 tháng tầm 35 trang) để kịp vẽ. Khi nào nổi tiếng mới chuyển qua tuần được (có tiền mướn nhiều trợ lý).
Cuộc cãi nhau với ông già rất căng, có thể nói là đến muốn đánh nhau (dù mình ngoan và ba mình ko bao giờ đánh mình).
upYSN0U.png
Thế nhưng rồi ông già cũng chịu thua, và vẫn chu cấp cho mình 1 căn nhà để vợ con ở. Thu nhập của mình thì đủ cho con học trường quốc tế và kèm vợ làm NH cũng dư chi tiêu hàng tháng, để dành được sau này mua nhà cho con. Mình thấy rất may mắn vì gia đình có điều kiện. Ba mẹ có của ăn của để. Mình sướng hơn 90% mangaka và chắc 95% người Việt. Liệu mình có chịu được khổ sở mà người nghèo phải chịu để hoàn thành ước mơ? Có làm việc quần quật để vừa lo cho vợ con, vừa gánh vác được áp lực công việc tại Nhật? Mình vẫn tin là mình làm được. Có rất nhiều người làm được, và chẳng lý do gì mình ko thể. Dù cho ko nổi tiếng, giàu có nhưng mình tin mình vẫn có thể tạo ra 1 bộ truyện đủ tốt để người đọc cũng cảm thấy vui vẻ, quên đi căng thẳng như truyện vẫn mang lại cho mình từ bấy đến giờ.

Một ngày nào đó, mình mong rằng mình có thể tự hào kể về 1 người Việt đã cố gắng thế nào để có thể xuất bản 1 bộ truyện làm hài lòng khán giả mọi nơi. Mình ko phải người Việt đầu tiên xuất bản manga ở Nhật, mình cũng hi vọng những người đi trước đã hoặc sẽ thành công và tiếp tục như vậy. Mình chỉ mong ước mơ ngày nào đó thành sự thật. Từ 1 ước mơ viễn vông, ngay cả người Nhật cũng ngăn cản con họ theo đuổi, mình thấy nó gần hơn bao giờ hết. Dù đã 3x tuổi (x trung học), có vợ con, mình vẫn tin 1 ngày sẽ làm được. Rất nhiều mangaka ở độ tuổi 39, 4x mới thành công, có 1 bộ truyện nổi tiếng ở mức khá hoặc cực kỳ nổi tiếng.
Yabn9ak.png

Mình chia sẻ cực dài với mọi người, cũng để cho mọi người thấy có những người đã làm được, và những người dù có thế nào cũng sẽ theo đuổi mơ ước của mình. Dù ước mơ có khó khăn ra sao, miễn đã có người từng làm được thì sẽ có cách làm. Mình cũng mong những ai có ước mơ giống mình biết rằng, ko phải là chuyện viễn tưởng. Cầm bút lên học vẽ dù ở tuổi nào, và cứ theo đuổi đi. Con đường làm mangaka rất thực tế, bạn chỉ cần đặt mục tiêu nhỏ và hoàn thành nó, đừng tự so sánh với các huyền thoại, thiên tài làm gì. Có vô số câu chuyện những người bắt đầu lại ở đủ ngành nghề, vì nó giống mình nên mình đã tìm hiểu rất nhiều, và họ cũng thành công. Tất nhiên tốn rất nhiều mô hôi nước mắt. Rất nhiều thời gian. Nhưng ngay cả khi bạn nghèo khó, bạn cũng làm được.
Cảm ơn những ai chịu khó đọc (lướt) hết mớ chữ này.
8fyNGtP.png

Mầym nhà fen jàu. Mangaka bên nhật khổ thế à

Gửi từ Xiaomi 13 bằng vozFApp
 
Sau Yugioh:
  • Cái series ngắn The Comiq lúc mới ra mỗi tuần đều có nhóm dịch eng
  • Cái truyện ngắn Drump thậm chí còn có bản dịch tiếng Việt
  • Prologue manga cho anime Yugioh Transcend Game (có bản dịch tiếng Việt)

Việc ông có kinh nghiệm làm trong mảng manga (thậm chí là haiten như từng nói ở cái topic nâng bi webcomic Hàn) có lẽ là thật, nhưng cái tật ưa chém gió những cái không biết vẫn mãi ko bỏ =.=!
Khi nói đến "bộ" tức là series rồi. Mini series 1 vol với oneshot, spin off mà cũng kể vào nữa. Mãi ko bỏ đc tật bắt bẻ câu chữ. Tôi là fan cứng yugioh đó, sao tôi ko biết mấy cái đó. Thôi ko tranh cãi vớ vẩn nữa nhé.
 
Gặp mấy cha tác giả Nhật bổn quay tay cho main có dàn harem 5,6 em, gặp tôi có tài vẽ thì sáng tác 1000 chap quen 1000 em luôn cho đáng

via theNEXTvoz for iPhone
 
Ở Việt Nam thì quên chuyện sáng tác manga và thành công đi vì bị kiểm duyệt nội dung rất gắt.
Manga là manga, truyện tranh Việt là truyện tranh Việt.
Sáng tác Manga là gửi tác phẩm sang Nhật, có thể tham dự contest bên đó, khả quan hơn thì sẽ đc liên hệ đăng tạp chí rồi xuất bản, chứ éo phải đăng ở VN.
Ở VN tầm này nếu có thực tài thì vẽ web-comic, đăng fb kiếm fame còn kiếm đậm hơn nhiều so với việc trông chờ vào vài đồng xuất bản.
 
Cái lì nữa thím. Mình cũng bị bắt học NH đấy. Lúc đầu mình đâu có tiền tự học theo ý mình thích, bị ép thì theo thôi. Sau này mình tự bỏ tiền học đc mới dám cãi. Mình biết là bỏ nghề y rồi học vẽ lại rất là khó, nhưng nó cũng ko khó hơn mình bỏ nghề tài chính đâu. Làm tài chính rất giàu mà.
Mình ko có xài tiền ba mẹ, vì nếu xài thì làm sao cãi lời được. Đến bây giờ mình cũng ko xài. Nên ko thể nói vì nhà giàu thì thích làm gì làm. Mình đã sẵn sàng đi bán cafe, đi bán quán nhậu nếu mọi việc tồi tệ. May mắn là mình học xong và làm họa sĩ 3D ra tiền nên vẫn sống tốt. Vẫn lo được cho vợ con.
Mình đánh cược 1 ca rất lớn vì đó là mơ ước cả đời. Bạn ko thể sinh ra 1 lần nữa theo ý mình muốn đâu. Bạn tận dụng 1 cơ hội duy nhất này thôi. Thành công hay thất bại phải tự chịu hết.
Bác học họa sĩ 3d tới ra nghề mất bao lâu và lúc học có được nhà hỗ trợ kinh tế ăn ở?
 
Bác học họa sĩ 3d tới ra nghề mất bao lâu và lúc học có được nhà hỗ trợ kinh tế ăn ở?
Học trung tâm mất nửa năm thôi thím. Tiền mình đi làm có tự xài mà, chỉ đc cho cái nhà ở coi như đỡ tốn tiền thuê thôi. Lúc đấy đã đi làm 5 năm rồi còn chơi chứng khoán nên tiền ăn học mình tự túc hết. Nhờ vậy mới cãi lời gia đình đc chứ. Ko cho mình ở ké thì mình cũng ở thuê thôi.
 
Khi nói đến "bộ" tức là series rồi. Mini series 1 vol với oneshot, spin off mà cũng kể vào nữa. Mãi ko bỏ đc tật bắt bẻ câu chữ. Tôi là fan cứng yugioh đó, sao tôi ko biết mấy cái đó. Thôi ko tranh cãi vớ vẩn nữa nhé.
Mini series chắc ko phải series?
Fan cứng cái mịe gì mà nói như thể ổng no nê tiền bạc nên ko sáng tác nữa?
Tại sao họ sáng tác truyện với độ dài ngắn hơn thì bị bỏ đi hết?
Hầu hết các series yugioh sau này, cả manga lẫn anime đều có phác thảo nhân vật lẫn nội dung của Kazuki Takahashi.
 
Vấn đề thắc mắc duy nhất của mình là thoại và cốt truyện bằng tiếng Nhật thì các tác giả VN xử lí như thế nào khi gửi bài đến nxb của Nhật.
Mình học tiếng Nhật hơn chục năm, N1, N0 nhưng bây giờ bảo cầm Doremon bản Việt rồi dịch ngược lại tiếng Nhật là bó tay luôn.
Thoại tiếng Nhật văn nói thay đổi liên tục, đọc thì hiểu, có thể dịch sang tiếng Việt, nhưng để dịch tiếng Việt sang Nhật thì khó.
Manga tranh vẽ, cốt truyện, thoại đều quan trọng.
Các họa sĩ VN giải quyết vde này như thế nào nhỉ?
 
bro cho hỏi để vẽ truyện tranh thì dùng những loại bút nào thế? recommend t vài nhãn hiệu với
 
Đỉnh vãi. Chúc mừng bác đã dám dũng cảm theo đuổi đam mê. Nhưng ở Nhật phúc lợi tốt và Manga Wibu các kiểu phát triển thế, mà sao nghe kể đối xử với người vẽ truyện tệ bạc vậy
 
Back
Top