Ước mơ họa sĩ manga của 1 người Việt

Đỉnh vãi. Chúc mừng bác đã dám dũng cảm theo đuổi đam mê. Nhưng ở Nhật phúc lợi tốt và Manga Wibu các kiểu phát triển thế, mà sao nghe kể đối xử với người vẽ truyện tệ bạc vậy
Vì cạnh tranh rất lớn. Trẻ em ai cũng mê làm mangaka nên lớn lên học vẽ rất nhiều. Các cty nó o ép làm việc giờ giấc rất ghê. Khi nào rảnh tôi sẽ dịch bảng thống kê số phận của các mangaka từng làm ở Jump từ 2012 đến nay. Đa số là thất bại và bỏ nghề, hoặc mãi mà ko có tác phẩm hit trong 10 năm. Số ít thành công và giàu có thôi.
Tôi cũng né Jump vì tôi nghĩ mình chắc cũng thuộc dạng tầm thường, ko thể hit ở Jump, vào đấy số phận cũng bi thảm. Phải tìm cty nào nhỏ nhỏ để truyện phát hành kéo dài chút.
 
Ngày xưa tôi có thằng bạn ở VN cũng vẽ manga, thấy nó vẽ cực mà lâu lâu mới ra nổi 1 chap. Phải nghĩ kịch bản nữa nên cũng lâu. Mấy lần sang nhà nó chơi, mình đánh lol cả đêm thấy nó vẽ đc 1 mặt giấy 4 khung hình...
Tiện quảng cáo hộ nó phát:
https://www.webtoons.com/en/challen...he-worlds/viewer?title_no=134407&episode_no=1
Khổ, vẽ cũng đẹp ghê mà webtoon có hơn nghìn người xem 1 tháng vậy. Mà tự vẽ hết ko có ai phụ nên són quá. Vẽ này phải ra hàng tuần, đc webtoon quảng cáo mới ra tiền đc. Vẽ kiểu 2 tuần 1 tháng ra 1 chap thế này ng ta ko xem đúng rồi. Làm manga ko có team ko thành công đc.
Khi vẽ manga tôi phải liên hệ với cty mướn trợ lý thì mới vẽ kịp 1 tuần 20 trang. Phải vẽ 1 ngày 4 trang, kinh khủng vậy mới kịp.
 
Trước khi kể, mình xin chia sẻ là đã có mấy người Việt (theo mình biết ít nhất là 2) đã có truyện manga đăng tại Nhật, có vẻ chưa nổi tiếng nhưng là 1 khởi đầu. Còn mangaka thì kín tiếng lắm, có khi người Việt mà lấy tên bút danh Nhật ko ai biết được. Nên đây ko phải là mơ ước viễn vông. Vì mình biết có đến cả trăm họa sĩ nước ngoài đang sáng tác manga ở Nhật.
2mxudlE.png

Nhiều bác có khi cũng biết ở topic trước than thở về tiền, nhưng mình xin kể lại.

Mình là con nhà khá giả, nhưng từ bé đã mơ ước làm họa sĩ và vẽ truyện tranh, do khi mình bị áp lực và buồn bã nhất thì những câu truyện đó là 1 thứ giúp mình vui vẻ và vượt qua được khó khăn. Chủ yếu mình bị áp lực học hành thôi, học cũng khá toàn trường chuyên nên rất khó. Mình lại có cái tính ko muốn thua ai (mặc dù sau này thua nhiều cũng quen), nên rất mệt mỏi, và ba mẹ thấy học khá cũng bắt đầu kỳ vọng.
ZZG3wtS.png

Sau này, gia đình cho học ngân hàng. Mình học khá nên 4 năm là xong, còn được vào cty chứng khoán khá tốt để làm phân tích viên. 5 năm sau đã có địa vị vững. Nhưng trong thâm tâm mình luôn chỉ muốn vẽ. Mình muốn đi Nhật để đến gần hơn với ước mơ, do đó xin hb đi Nhật học quản trị kinh doanh (ba mẹ đã có cty nên cũng cho mình đi). Đi rồi mình mới nhận ra người Nhật phải hi sinh thế nào để làm việc họ mơ ước. Họa sĩ manga (mangaka) đa số nghèo và ko được học vẽ, chỉ số ít học dh mỹ thuật đàng hoàng. Mà họ đã phải sống với những đồng lương chỉ đủ để mua cơm, vẽ thuê trợ lý cho mangaka nổi tiếng, vừa vẽ vừa làm thêm ở quán cafe... để theo đuổi đam mê. Có 1 họa sĩ người Mỹ đã phải qua Nhật để dạy tiếng Anh, rồi mưu sinh bằng nghề dịch thuật suốt 14 năm mới bắt đầu làm họa sĩ được.
AstSliP.png

Thế nên, sau đó mình quyết định bỏ học ở Nhật. Mình về VN cãi nhau 1 trận to với ông già, sau đó đi học đh thiết kế (trường tư cùi).
1kQ97P3.png
Mục đích vì muốn sang Nhật thì cần có bằng đh mới xin visa được. Mà nghề mangaka lại ko phải là 1 nghề (ko có hđ lao động, ko có bảo hiểm, ko được trả lương, chỉ nhận thù lao như freelance). Thế là mình học nghề làm game. Mình làm họa sĩ 3D (dựng mô hình 3D) rồi tự học vẽ để theo đuổi nghề. Mình còn học đh song song đó. Vì sao mình ko làm nghề tài chính rồi vẽ ở Nhật? Vì ko ai mướn, nghề tài chính quá dư thừa nhân lực. Họ cần IT, bác sĩ, hộ lý, xây dựng, và hên sao nghề làm game cũng cần (dù hơi khó xin hơn).
ZZG3wtS.png


Sau khi ra trường, mình vẫn tiếp tục làm họa sĩ 3D đến nay. Ước mơ mangaka mình giấu, ba mẹ ko biết, đồng nghiệp ko biết, vợ con cũng ko. 9 năm rồi trình mình cũng khá, đã có chức vụ và thu nhập ổn. Mình còn rảnh freelance vẽ manga hentai, vẽ manhwa và làm mô hình 3D game kiếm thêm. Mình biết thông qua quan hệ với đồng nghiệp ở Nhật, rằng nghề mangaka cực kì áp lực. Bạn phải vẽ 1 tuần 20 trang, khoảng 105 khung. Cực kì chi tiết và đa số sẽ ko thể vẽ 1 mình. Trừ khi bạn vẽ 24/7. Đa số phải mướn trợ lý, và thù lao cho 1 trang vẽ khá rẻ, chỉ 7-9k yen. Sau khi mướn 2-3 trợ lý là hết tiền, ko còn tiền mướn nhà và ăn.
E4Dx7kU.png
Với nghề họa sĩ 3D, mình sẽ có từ 4k usd/tháng, kèm với thù lao tầm 4-5k usd từ manga, mình sẽ đủ để mướn trợ lý và tiền ăn.

Hiện tại mình vẫn đang học tiếng Nhật, vì khi đi Nhật 1 năm học được có tí mà đa số học bằng tiếng Anh. Sau khi tiếng Nhật tốt là mình nộp bản thảo gửi qua Nhật thi vẽ manga ngay. Nếu đậu và họ cho remote, thì mình ở VN đỡ hơn. Nếu ko thì mình sẽ tìm 1 công việc làm game và qua đó, cày 2 jobs (đằng nào cũng phải 2 việc thì mới nuôi vợ con và mướn trợ lý được). Dự định là vẽ truyện tháng (1 tháng tầm 35 trang) để kịp vẽ. Khi nào nổi tiếng mới chuyển qua tuần được (có tiền mướn nhiều trợ lý).
Cuộc cãi nhau với ông già rất căng, có thể nói là đến muốn đánh nhau (dù mình ngoan và ba mình ko bao giờ đánh mình).
upYSN0U.png
Thế nhưng rồi ông già cũng chịu thua, và vẫn chu cấp cho mình 1 căn nhà để vợ con ở. Thu nhập của mình thì đủ cho con học trường quốc tế và kèm vợ làm NH cũng dư chi tiêu hàng tháng, để dành được sau này mua nhà cho con. Mình thấy rất may mắn vì gia đình có điều kiện. Ba mẹ có của ăn của để. Mình sướng hơn 90% mangaka và chắc 95% người Việt. Liệu mình có chịu được khổ sở mà người nghèo phải chịu để hoàn thành ước mơ? Có làm việc quần quật để vừa lo cho vợ con, vừa gánh vác được áp lực công việc tại Nhật? Mình vẫn tin là mình làm được. Có rất nhiều người làm được, và chẳng lý do gì mình ko thể. Dù cho ko nổi tiếng, giàu có nhưng mình tin mình vẫn có thể tạo ra 1 bộ truyện đủ tốt để người đọc cũng cảm thấy vui vẻ, quên đi căng thẳng như truyện vẫn mang lại cho mình từ bấy đến giờ.

Một ngày nào đó, mình mong rằng mình có thể tự hào kể về 1 người Việt đã cố gắng thế nào để có thể xuất bản 1 bộ truyện làm hài lòng khán giả mọi nơi. Mình ko phải người Việt đầu tiên xuất bản manga ở Nhật, mình cũng hi vọng những người đi trước đã hoặc sẽ thành công và tiếp tục như vậy. Mình chỉ mong ước mơ ngày nào đó thành sự thật. Từ 1 ước mơ viễn vông, ngay cả người Nhật cũng ngăn cản con họ theo đuổi, mình thấy nó gần hơn bao giờ hết. Dù đã 3x tuổi (x trung học), có vợ con, mình vẫn tin 1 ngày sẽ làm được. Rất nhiều mangaka ở độ tuổi 39, 4x mới thành công, có 1 bộ truyện nổi tiếng ở mức khá hoặc cực kỳ nổi tiếng.
Yabn9ak.png

Mình chia sẻ cực dài với mọi người, cũng để cho mọi người thấy có những người đã làm được, và những người dù có thế nào cũng sẽ theo đuổi mơ ước của mình. Dù ước mơ có khó khăn ra sao, miễn đã có người từng làm được thì sẽ có cách làm. Mình cũng mong những ai có ước mơ giống mình biết rằng, ko phải là chuyện viễn tưởng. Cầm bút lên học vẽ dù ở tuổi nào, và cứ theo đuổi đi. Con đường làm mangaka rất thực tế, bạn chỉ cần đặt mục tiêu nhỏ và hoàn thành nó, đừng tự so sánh với các huyền thoại, thiên tài làm gì. Có vô số câu chuyện những người bắt đầu lại ở đủ ngành nghề, vì nó giống mình nên mình đã tìm hiểu rất nhiều, và họ cũng thành công. Tất nhiên tốn rất nhiều mô hôi nước mắt. Rất nhiều thời gian. Nhưng ngay cả khi bạn nghèo khó, bạn cũng làm được.
Cảm ơn những ai chịu khó đọc (lướt) hết mớ chữ này.
8fyNGtP.png
Cố lên thím, mình chưa làm đc nhiều như thím. Mới bỏ qua hết tập viết kịch bản với hi vọng 6,7 năm nữa làm đc 1 bộ phim. Mà càng đi sâu lại thấy bản thân đọc quá ít sách vở về địa lí, lịch sử,văn học, triết học, khoa học, tâm lí con người quá, nên thành ra quá trình này còn dài nữa...Hi vọng trước khi chết để lại chút ý tưởng, tri thức hay phong cách gì đó mà thế hệ sau có thể tiếp thu làm đc gì đó vĩ đại rồi lúc đc giải Oscars chẳng hạn thì chỉ cần nói tôi có xem và bị ảnh hưởng bởi tác phẩm/ phim/ phong cách của tôi thì chắc tôi mãn nguyện lên được Niết Bàn r. 😄
 
Cố lên thím, mình chưa làm đc nhiều như thím. Mới bỏ qua hết tập viết kịch bản với hi vọng 6,7 năm nữa làm đc 1 bộ phim. Mà càng đi sâu lại thấy bản thân đọc quá ít sách vở về địa lí, lịch sử,văn học, triết học, khoa học, tâm lí con người quá, nên thành ra quá trình này còn dài nữa...Hi vọng trước khi chết để lại chút ý tưởng, tri thức hay phong cách gì đó mà thế hệ sau có thể tiếp thu làm đc gì đó vĩ đại rồi lúc đc giải Oscars chẳng hạn thì chỉ cần nói tôi có xem và bị ảnh hưởng bởi tác phẩm/ phim/ phong cách của tôi thì chắc tôi mãn nguyện lên được Niết Bàn r. 😄
Không nhất thiết phải sâu vậy. Cái quan trọng là "có giải trí ko?". 1 đứa 15, 18 tuổi đã làm mangaka thành công thì lấy đâu ra hiểu biết sâu sắc về mấy cái bác nói. Quan trọng là ý tưởng độc đáo và mang tính giải trí cao, thu hút độc giả. Còn làm kịch bản ko giải trí, nặng nghệ thuật thì bác phải nổi tiếng, có nhà tài trợ để làm cho vui, ko sợ lỗ.
Bác cứ viết đi, rồi gửi tham gia các cuộc thi hoặc gửi cho nhà đài, hãng phim người ta xem. Nếu ổn người ta sẽ liên hệ. Làm thử để biết mình ở đâu, khả năng sáng tạo thế nào rồi từ đó bổ sung thêm. Ko làm thì nhiều khi tốn thời gian mà ko biết mình yếu chỗ nào để bổ sung. Cái quá thừa cái lại thiếu. Tham gia cuộc thi thì bgk góp ý cho.
 
Không phải dân vẽ truyện tranh, nhưng em cũng đang kiếm tiền từ art đây.

Trong giới vẽ có câu "nhìn hình nói chuyện", bác đừng dài dòng văn vẻ chi cho mệt, đã muốn làm hoạ sĩ thì cứ nhá art lên đây đã rồi tính sau. Nếu bác có khả năng, nhìn phát thấy ngay là sáng đường hay bác đang đếm cua trong lỗ. :sneaky:
 
Last edited:
Trước khi kể, mình xin chia sẻ là đã có mấy người Việt (theo mình biết ít nhất là 2) đã có truyện manga đăng tại Nhật, có vẻ chưa nổi tiếng nhưng là 1 khởi đầu. Còn mangaka thì kín tiếng lắm, có khi người Việt mà lấy tên bút danh Nhật ko ai biết được. Nên đây ko phải là mơ ước viễn vông. Vì mình biết có đến cả trăm họa sĩ nước ngoài đang sáng tác manga ở Nhật.
2mxudlE.png

Nhiều bác có khi cũng biết ở topic trước than thở về tiền, nhưng mình xin kể lại.

Mình là con nhà khá giả, nhưng từ bé đã mơ ước làm họa sĩ và vẽ truyện tranh, do khi mình bị áp lực và buồn bã nhất thì những câu truyện đó là 1 thứ giúp mình vui vẻ và vượt qua được khó khăn. Chủ yếu mình bị áp lực học hành thôi, học cũng khá toàn trường chuyên nên rất khó. Mình lại có cái tính ko muốn thua ai (mặc dù sau này thua nhiều cũng quen), nên rất mệt mỏi, và ba mẹ thấy học khá cũng bắt đầu kỳ vọng.
ZZG3wtS.png

Sau này, gia đình cho học ngân hàng. Mình học khá nên 4 năm là xong, còn được vào cty chứng khoán khá tốt để làm phân tích viên. 5 năm sau đã có địa vị vững. Nhưng trong thâm tâm mình luôn chỉ muốn vẽ. Mình muốn đi Nhật để đến gần hơn với ước mơ, do đó xin hb đi Nhật học quản trị kinh doanh (ba mẹ đã có cty nên cũng cho mình đi). Đi rồi mình mới nhận ra người Nhật phải hi sinh thế nào để làm việc họ mơ ước. Họa sĩ manga (mangaka) đa số nghèo và ko được học vẽ, chỉ số ít học dh mỹ thuật đàng hoàng. Mà họ đã phải sống với những đồng lương chỉ đủ để mua cơm, vẽ thuê trợ lý cho mangaka nổi tiếng, vừa vẽ vừa làm thêm ở quán cafe... để theo đuổi đam mê. Có 1 họa sĩ người Mỹ đã phải qua Nhật để dạy tiếng Anh, rồi mưu sinh bằng nghề dịch thuật suốt 14 năm mới bắt đầu làm họa sĩ được.
AstSliP.png

Thế nên, sau đó mình quyết định bỏ học ở Nhật. Mình về VN cãi nhau 1 trận to với ông già, sau đó đi học đh thiết kế (trường tư cùi).
1kQ97P3.png
Mục đích vì muốn sang Nhật thì cần có bằng đh mới xin visa được. Mà nghề mangaka lại ko phải là 1 nghề (ko có hđ lao động, ko có bảo hiểm, ko được trả lương, chỉ nhận thù lao như freelance). Thế là mình học nghề làm game. Mình làm họa sĩ 3D (dựng mô hình 3D) rồi tự học vẽ để theo đuổi nghề. Mình còn học đh song song đó. Vì sao mình ko làm nghề tài chính rồi vẽ ở Nhật? Vì ko ai mướn, nghề tài chính quá dư thừa nhân lực. Họ cần IT, bác sĩ, hộ lý, xây dựng, và hên sao nghề làm game cũng cần (dù hơi khó xin hơn).
ZZG3wtS.png


Sau khi ra trường, mình vẫn tiếp tục làm họa sĩ 3D đến nay. Ước mơ mangaka mình giấu, ba mẹ ko biết, đồng nghiệp ko biết, vợ con cũng ko. 9 năm rồi trình mình cũng khá, đã có chức vụ và thu nhập ổn. Mình còn rảnh freelance vẽ manga hentai, vẽ manhwa và làm mô hình 3D game kiếm thêm. Mình biết thông qua quan hệ với đồng nghiệp ở Nhật, rằng nghề mangaka cực kì áp lực. Bạn phải vẽ 1 tuần 20 trang, khoảng 105 khung. Cực kì chi tiết và đa số sẽ ko thể vẽ 1 mình. Trừ khi bạn vẽ 24/7. Đa số phải mướn trợ lý, và thù lao cho 1 trang vẽ khá rẻ, chỉ 7-9k yen. Sau khi mướn 2-3 trợ lý là hết tiền, ko còn tiền mướn nhà và ăn.
E4Dx7kU.png
Với nghề họa sĩ 3D, mình sẽ có từ 4k usd/tháng, kèm với thù lao tầm 4-5k usd từ manga, mình sẽ đủ để mướn trợ lý và tiền ăn.

Hiện tại mình vẫn đang học tiếng Nhật, vì khi đi Nhật 1 năm học được có tí mà đa số học bằng tiếng Anh. Sau khi tiếng Nhật tốt là mình nộp bản thảo gửi qua Nhật thi vẽ manga ngay. Nếu đậu và họ cho remote, thì mình ở VN đỡ hơn. Nếu ko thì mình sẽ tìm 1 công việc làm game và qua đó, cày 2 jobs (đằng nào cũng phải 2 việc thì mới nuôi vợ con và mướn trợ lý được). Dự định là vẽ truyện tháng (1 tháng tầm 35 trang) để kịp vẽ. Khi nào nổi tiếng mới chuyển qua tuần được (có tiền mướn nhiều trợ lý).
Cuộc cãi nhau với ông già rất căng, có thể nói là đến muốn đánh nhau (dù mình ngoan và ba mình ko bao giờ đánh mình).
upYSN0U.png
Thế nhưng rồi ông già cũng chịu thua, và vẫn chu cấp cho mình 1 căn nhà để vợ con ở. Thu nhập của mình thì đủ cho con học trường quốc tế và kèm vợ làm NH cũng dư chi tiêu hàng tháng, để dành được sau này mua nhà cho con. Mình thấy rất may mắn vì gia đình có điều kiện. Ba mẹ có của ăn của để. Mình sướng hơn 90% mangaka và chắc 95% người Việt. Liệu mình có chịu được khổ sở mà người nghèo phải chịu để hoàn thành ước mơ? Có làm việc quần quật để vừa lo cho vợ con, vừa gánh vác được áp lực công việc tại Nhật? Mình vẫn tin là mình làm được. Có rất nhiều người làm được, và chẳng lý do gì mình ko thể. Dù cho ko nổi tiếng, giàu có nhưng mình tin mình vẫn có thể tạo ra 1 bộ truyện đủ tốt để người đọc cũng cảm thấy vui vẻ, quên đi căng thẳng như truyện vẫn mang lại cho mình từ bấy đến giờ.

Một ngày nào đó, mình mong rằng mình có thể tự hào kể về 1 người Việt đã cố gắng thế nào để có thể xuất bản 1 bộ truyện làm hài lòng khán giả mọi nơi. Mình ko phải người Việt đầu tiên xuất bản manga ở Nhật, mình cũng hi vọng những người đi trước đã hoặc sẽ thành công và tiếp tục như vậy. Mình chỉ mong ước mơ ngày nào đó thành sự thật. Từ 1 ước mơ viễn vông, ngay cả người Nhật cũng ngăn cản con họ theo đuổi, mình thấy nó gần hơn bao giờ hết. Dù đã 3x tuổi (x trung học), có vợ con, mình vẫn tin 1 ngày sẽ làm được. Rất nhiều mangaka ở độ tuổi 39, 4x mới thành công, có 1 bộ truyện nổi tiếng ở mức khá hoặc cực kỳ nổi tiếng.
Yabn9ak.png

Mình chia sẻ cực dài với mọi người, cũng để cho mọi người thấy có những người đã làm được, và những người dù có thế nào cũng sẽ theo đuổi mơ ước của mình. Dù ước mơ có khó khăn ra sao, miễn đã có người từng làm được thì sẽ có cách làm. Mình cũng mong những ai có ước mơ giống mình biết rằng, ko phải là chuyện viễn tưởng. Cầm bút lên học vẽ dù ở tuổi nào, và cứ theo đuổi đi. Con đường làm mangaka rất thực tế, bạn chỉ cần đặt mục tiêu nhỏ và hoàn thành nó, đừng tự so sánh với các huyền thoại, thiên tài làm gì. Có vô số câu chuyện những người bắt đầu lại ở đủ ngành nghề, vì nó giống mình nên mình đã tìm hiểu rất nhiều, và họ cũng thành công. Tất nhiên tốn rất nhiều mô hôi nước mắt. Rất nhiều thời gian. Nhưng ngay cả khi bạn nghèo khó, bạn cũng làm được.
Cảm ơn những ai chịu khó đọc (lướt) hết mớ chữ này.
8fyNGtP.png
Chào idol nhé, từ bé tôi và ông anh họ mê truyện tranh, 2 thằng vẽ đẹp, ai cũng khen có năng khiếu, ước mơ trở thành tác giả truyện tranh nhưng dòng đời xô đẩy không làm gì liên quan tới nó nữa cả. 9 hoa tay của tôi giờ cũng chỉ dùng để móc lốp :confused:
 
Dành cho anh nào chưa biết:
Thằng thớt nó nâng tầm webtoon, chê bai manga Nhật, cân nguyên cái thớt này. Nó kể khổ nghề nghiệp nó thế này thế nọ, làm ra vẻ ta đây trong ngành, tới chừng anh em bảo nó đưa link thì nó chày cối méo đưa.

https://voz.vn/t/hoat-hinh-nhat-danh-bai-bom-tan-ty-do-avatar-2-ngoai-phong-ve.755619/


Đm gặp thằng thớt tâm thần lên voz sống ảo rồi, có kết luận của nhân chứng phía dưới. Anh em coi chừng trap troll đểu.


Tôi đã bảo từ đầu thằng taytotaynho đó mỗi một topic nó lại tự nhận nó là trùm chủ đề đó. Tâm thần phân liệt vậy nên tôi vật nhau với nó 1 lần là sau tôi cạch rồi đấy.
1 thằng bằng khá kinh tế kinh tế đòi va các em ngoại thương. Sai bảo, chê bai tụi nó này kia. Trong khi bản thân nó chưa bao h khoe dc bằng nào.
Nó khoe cái tủ sách còn ko bằng tôi học 1 học kỳ. Xong nó kêu t cần chi học nhiều. Nhà t thừa tiền đi làm cho vui
Khoe giàu khoe quen nọ quen kia thì trong thớt đồng hồ kbh show dc con đồng hồ tử tế bị mấy anh có đồng hồ xin show rồi chửi loser
Trong một thớt về máy bay thì lúc nó khoe làm việc lúc nó khoe ngủ dậy, nhưng nó ngu đến mức ko biết kinh độ vĩ độ và nhầm trời sáng và tối. Xong còn bao biện là nó troll thôi.
Thớt chữa răng thì nó bênh thằng nha tặc chửi anh bs răng giảng viên đhy. Xong lộ revir nó là bs dởm thì lặn
Thớt anime thì nó lại xiaolin dân trong ngành.

Đó là tôi còn biết đấy. Nhung thot khac no chem gio toi ko biet.Thằng này ngoài đời chắc loser y như cuộc đời nó vậy. Nghiệt ngã quá nên lên đây chửi bới tỏ vẻ thượng đẳng kiểu ngoài đời tuy t nát nhưng trong này t vẫn chửi chết đầy đứa.
Chứ tâm thần phân liệt vậy thì làm dc gi cho đời


via theNEXTvoz for iPhone
 
anh chém gió nghe vui tai đấy, tôi có khiếu viết văn và tưởng tượng tình huống xộn lào nên tôi thấy anh triển vọng đấy. Không chừng dăm ba tháng sau lại ra thớt ước mơ làm diễn viên bên Nhật Bổn quá
1684174790056.png
 
Đm gặp thằng thớt tâm thần lên voz sống ảo rồi, có kết luận của nhân chứng phía dưới. Anh em coi chừng trap troll đểu.





via theNEXTvoz for iPhone
Toàn mấy thằng bị tôi vật nên đặt điều nói bậy cả thôi. Nó theo tôi từng thread một để chửi thì biết tiểu nhân cỡ nào rồi. Tôi ignore hết chẳng việc gì quan tâm. Tranh tôi hay dùng fb chính chủ đăng trên fb nên google search là ra thông tin ngay. Ko thể đăng đc. Anh nghĩ vozer nó theo tôi từng thread một như vậy mà có info nó ko quậy à. Chơi online ngu nhất là lộ info.
Còn thằng Articuno nói thật là loại tiểu nhân nhất voz, chơi voz mỗi ngày mà hùa với mấy em gái sv FTU chửi vozer loser. Bị tôi vật cho thì đâm thù nên đi đâu cũng bám theo. Đi đâu cũng khoe đh, nhà, xe bố mẹ cho. Tôi ignore nó cả hơn năm rồi mà đi đâu cũng bám theo đặt điều nói xấu tôi. Đúng là cặn bã nào cũng có. Thôi lơ cho lành. Việc tôi tôi lo, chia sẻ giải stress thôi.
 
Cố lên thím. Hồi nhỏ mình cũng có ước mơ làm hoạ sĩ truyện tranh nhưng thích là một chuyện, theo được hay ko là chuyện khác :)

nói vẽ không có bằng chứng ai tin, mà mấy tay việt nam hay đạo nhái ý tưởng tranh vẽ lắm, đọc chán
Dành cho ai chưa biết: Thằng thớt là thằng đa nhân cách troll ghẻ. Thỉnh thoảng nó nhập vai làm họa sỹ truyện tranh.
afu2EYa.gif

https://voz.vn/t/hoat-hinh-nhat-danh-bai-bom-tan-ty-do-avatar-2-ngoai-phong-ve.755619/
 
Cố lên thím. Hồi nhỏ mình cũng có ước mơ làm hoạ sĩ truyện tranh nhưng thích là một chuyện, theo được hay ko là chuyện khác :)
Đúng rồi, làm mấy cái này khá là khó. Có người được xuất bản rồi mà ko nổi nên cũng bỏ nghề. Có người thấy cực hại sức khoẻ quá cũng phải bỏ. Cực kì khắc nghiệt. Nên chưa làm chưa biết được, đến lúc đó thì ráng cố gắng thôi. Tôi nói chuyện với 1 editor thì họ bảo phải thi có giải ở Nhật mới dễ xuất bản. Nên cứ rảnh lại vẽ gửi dự thi thôi. Đa số thi cũng mất nhiều năm lắm mới có giải. Còn thi mãi ko đậu đc thì cũng đành chịu. Vậy nên tôi mới học nghề hoạ sĩ 3D, vừa liên quan vẽ lại có cái nghề kiếm cơm.
Còn ước mơ thì cứ ráng làm, đc thì mừng ko đc cũng chấp nhận thôi. Mấy cuộc thi vẽ ở Nhật cũng có mấy người VN đạt giải rồi. Có ông Lân vẽ bộ Icon ở VN nè. Hàng năm có đến cả trăm người VN dự thi ở Nhật, trong tổng số hàng ngàn ng trên thế giới và chỉ có vài cuộc thi quốc tế thôi. Còn cuộc thi bằng tiếng Nhật có vài chục cái. Rất khó nên chưa thể nói trước đc. Nhưng dù sao thì tôi cũng chẳng mất gì nên cứ cố gắng thôi.
 
Dành cho anh nào chưa biết:
Thằng thớt nó nâng tầm webtoon, chê bai manga Nhật, cân nguyên cái thớt này. Nó kể khổ nghề nghiệp nó thế này thế nọ, làm ra vẻ ta đây trong ngành, tới chừng anh em bảo nó đưa link thì nó chày cối méo đưa.

https://voz.vn/t/hoat-hinh-nhat-danh-bai-bom-tan-ty-do-avatar-2-ngoai-phong-ve.755619/

Dành cho ai chưa biết: Thằng thớt là thằng đa nhân cách troll ghẻ. Thỉnh thoảng nó nhập vai làm họa sỹ truyện tranh.
afu2EYa.gif

https://voz.vn/t/hoat-hinh-nhat-danh-bai-bom-tan-ty-do-avatar-2-ngoai-phong-ve.755619/
Dis mie cái thằng lol thớt này. Mình tưởng nó đam mê Nghệ thuật mình ưng cho nó một cái mà thấy nó xàm xàm cái gì mà tính giải trí với mangaka mà 15,18 tuổi đéo cần chiều sâu ko muốn vật lại thôi.
H xem lại cái topic kia thì đúng thật nó là thằng thần kinh mạng sống ảo 😑
 
Không phải dân vẽ truyện tranh, nhưng em cũng đang kiếm tiền từ art đây.

Trong giới vẽ có câu "nhìn hình nói chuyện", bác đừng dài dòng văn vẻ chi cho mệt, đã muốn làm hoạ sĩ thì cứ nhá art lên đây đã rồi tính sau. Nếu bác có khả năng, nhìn phát thấy ngay là sáng đường hay bác đang đếm cua trong lỗ. :sneaky:
Vẽ manga ko chỉ là art đâu thím. Vẽ cực đẹp vẫn rớt đó. Vì nó là sáng tác chứ ko phải chỉ vẽ. Nó còn bao gồm story telling, expression, composition với cả panel layout nữa. Chưa kể char design, plot, world building, char development, camera. Giống kiểu dễ hơn của director phim vậy. Nên nhiều khi vẽ đơn giản cho kịp deadline mà vẫn đáp ứng đủ yếu tố khác thì vẫn nổi. Nhiều bác dự thi ở Nhật vẽ rất đẹp vẫn ko có giải. Hiện giờ mình chỉ vẽ hentai là chính nên mấy cái kia chưa có kinh nghiệm chuyên nghiệp gì. Đường còn khá chông gai. Mà art mình hay đăng fb nên cũng ko tiện đăng ở đây, nó image search là ra fb chính chủ rất là phiền. Mình chửi nhau đụng phải đám cặn bã về nhân cách nhất ở voz nên chịu thôi.
 
Đúng rồi, làm mấy cái này khá là khó. Có người được xuất bản rồi mà ko nổi nên cũng bỏ nghề. Có người thấy cực hại sức khoẻ quá cũng phải bỏ. Cực kì khắc nghiệt. Nên chưa làm chưa biết được, đến lúc đó thì ráng cố gắng thôi. Tôi nói chuyện với 1 editor thì họ bảo phải thi có giải ở Nhật mới dễ xuất bản. Nên cứ rảnh lại vẽ gửi dự thi thôi. Đa số thi cũng mất nhiều năm lắm mới có giải. Còn thi mãi ko đậu đc thì cũng đành chịu. Vậy nên tôi mới học nghề hoạ sĩ 3D, vừa liên quan vẽ lại có cái nghề kiếm cơm.
Còn ước mơ thì cứ ráng làm, đc thì mừng ko đc cũng chấp nhận thôi. Mấy cuộc thi vẽ ở Nhật cũng có mấy người VN đạt giải rồi. Có ông Lân vẽ bộ Icon ở VN nè. Hàng năm có đến cả trăm người VN dự thi ở Nhật, trong tổng số hàng ngàn ng trên thế giới và chỉ có vài cuộc thi quốc tế thôi. Còn cuộc thi bằng tiếng Nhật có vài chục cái. Rất khó nên chưa thể nói trước đc. Nhưng dù sao thì tôi cũng chẳng mất gì nên cứ cố gắng thôi.
Thôi, tưởng thím thế nào, vào topic kia thấy lòi ra nhiều thứ, nên tôi xoá post, đừng có quote lại.
Lý do: tôi lùn và tôi fan Messi, tôi ko cùng hệ tư tưởng CR7 với thím :)
 
Dis mie cái thằng lol thớt này. Mình tưởng nó đam mê Nghệ thuật mình ưng cho nó một cái mà thấy nó xàm xàm cái gì mà tính giải trí với mangaka mà 15,18 tuổi đéo cần chiều sâu ko muốn vật lại thôi.
H xem lại cái topic kia thì đúng thật nó là thằng thần kinh mạng sống ảo 😑
Cái đấy đúng mà bác. Mangaka có người 15, 18 tuổi đã thành công rồi. Còn tính giải trí là yếu tố bắt buộc của manga. Thread manga thì mình chỉ nói phạm vi này thôi chứ mình ko nói được phim nghệ thuật. Phim giải trí thì nhiều lúc nông mà vẫn giải trí. Bác tin bọn đó làm gì cho mệt. Toàn tụi tiểu nhân nhất voz cả.
 
Thôi, tưởng thím thế nào, vào topic kia thấy lòi ra nhiều thứ, nên tôi xoá post, đừng có quote lại.
Lý do: tôi lùn và tôi fan Messi, tôi ko cùng hệ tư tưởng CR7 với thím :)
Tôi fan Barca với Messi mà :sad: Chả hiểu bác nói gì cả.
 
Vẽ manga ko chỉ là art đâu thím. Vẽ cực đẹp vẫn rớt đó. Vì nó là sáng tác chứ ko phải chỉ vẽ. Nó còn bao gồm story telling, expression, composition với cả panel layout nữa. Chưa kể char design, plot, world building, char development, camera. Giống kiểu dễ hơn của director phim vậy. Nên nhiều khi vẽ đơn giản cho kịp deadline mà vẫn đáp ứng đủ yếu tố khác thì vẫn nổi. Nhiều bác dự thi ở Nhật vẽ rất đẹp vẫn ko có giải. Hiện giờ mình chỉ vẽ hentai là chính nên mấy cái kia chưa có kinh nghiệm chuyên nghiệp gì. Đường còn khá chông gai. Mà art mình hay đăng fb nên cũng ko tiện đăng ở đây, nó image search là ra fb chính chủ rất là phiền. Mình chửi nhau đụng phải đám cặn bã về nhân cách nhất ở voz nên chịu thôi.
Cmm thấy m ghi nhiều khái niệm ai khờ khạo lại nghĩ mài hiểu biết. Mẹ mài đi học ở đâu xem kiến thức ở đâu từ hội họa, điêu khắc với phim ảnh hay manga mài dùng chữ Art nghĩa là vẽ đẹp ??? Luyên thuyên luyên thuyên biết 1,2 lên tâm thần tự sướng như thần như thánh vậy. Dm đi uống thuốc đi, trên này nó ảo nhưng cũng có cái thật. T chưa dám nói đến thật ở đam mê, thật ở nhiệt huyết, thật ở cảnh đời, thật ở cảm xúc mà cái thật nhất sẽ là hậu quả mài gánh từ cay cú và bực tức của người khác làm cho mày đó thằng khùng. Đừng có nghĩ xạo loz xạo láo ở trên này rồi ko có ai truy ra đc cái thật của mày sau màn hình vi tính đâu nha.
Cái đấy đúng mà bác. Mangaka có người 15, 18 tuổi đã thành công rồi. Còn tính giải trí là yếu tố bắt buộc của manga. Thread manga thì mình chỉ nói phạm vi này thôi chứ mình ko nói được phim nghệ thuật. Phim giải trí thì nhiều lúc nông mà vẫn giải trí. Bác tin bọn đó làm gì cho mệt. Toàn tụi tiểu nhân nhất voz cả.
Đúng đúng cc, mangaka nào 15 tuổi thành công ghi ra t coi. Giải trí là 1 phần của tác phẩm nhưng những thứ hay ho vĩ đại và đánh giá cao tính giải trí rất thấp, tính tri thức và cảm xúc mới là thứ trường tồn con chó ngu này.
 
Back
Top