[Vì một thế hệ Vozer văn minh hơn] Tiền lương có thật sự quan trọng?

oscarland

Senior Member
Tôi thấy ở voz này, có cả nói đùa và nói thật, rất nhiều người thường hay quan trọng hoá đồng lương. Cho dù nói đùa nhưng nếu mà đùa lắm thì cũng nhiều người tưởng thật ( 300 bài code thiếu nhi là 1 VD). Thế nên tôi làm 1 bài để chia sẻ cho các cháu SV đọc để biết rằng lương không quá quan trọng như ta vẫn nghĩ.

Vậy nếu lương không quan trọng thì cái gì mới là quan trọng?

1. Kiến thức

Trước khi và khi mới ra trường thì nên tập trung vào kiến thức. Các cháu SV phải nghĩ xem, chuyên ngành của mình học sẽ kiếm tiền ntn? Những người giỏi top trong ngành của mình là ai? Những người đó có kỹ năng, kiến thức gì ( ngoại ngữ? bằng cấp phụ trợ...). Sau đó nên tự xác định và trang bị cho mình những kỹ năng đó từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đi. VD: Ngoại ngữ, học ngành kẹc nào cũng nên trang bị món này. Ít nhất là phải đọc hiểu văn bản, trao đổi TA thuộc chuyên ngành mình học được trôi chảy;

Khi có kiến thức chuyên môn, ngoại ngữ tốt thì lương tự nó cao ngay từ đầu thôi (Chứ không phải ngắm lương cao rồi ước nhé,đéo có đâu). IT code còn rối như canh hẹ thì mơ gì coder lương vài nghìn? Kiến trúc bản vẽ đọc còn ngọng thì lấy đâu ra bán 1 thiết kế tiền tỷ? Kế toán định khoản còn đéo vững mong gì được làm kiểm toán? Báo cáo tài chính còn cầm lộn ngược để đọc thì làm NH sao được...

Đó là trước khi ra trường...

Khi đi làm rồi thì kiến thức vẫn là quan trọng số 1. Ngành đéo gì thì nó cũng tiến hoá hằng ngày. Dừng học là ngu luôn chứ không cần phải chờ lâu. Khi mình làm một công việc, mình phải đặt câu hỏi là mình đang học được gì từ việc này? Nó cho mình được kiến thức và (quan trọng nè) mối quan hệ gì? Nếu thấy đéo học được gì, thì việc nhẹ, lương cao cũng không làm. Tưởng tượng mà xem: Ra trường kiếm được công việc đơn giản, lương cao. Thích quá, làm luôn 1 lèo hơn chục năm. Chục năm sau sếp ngứa mắt đuổi việc. Lúc đó bạn sẽ ntn? Đi xin việc ở đâu khi mà 10 năm vừa qua bạn chỉ làm 1 việc vớ vẩn, ai cũng làm được? Kinh nghiệm bản thân lúc này có gì? Lúc này ai sẽ nhận bạn? Đéo có ai cả. Bạn đã tự giết chết bản thân khi chỉ làm 1 công việc giản đơn trong 10 năm vừa rồi. Người khác trong 10 năm đó họ nhảy việc 3-4 lần. Trải nghiệm nhiều công việc khó. Tới lúc này kiến thức, kinh nghiệm đều rất phong phú, nhảy việc là lên làm sếp chứ lèm nhèm cũng méo thèm làm.

Thế nên khi làm gì cũng phải hỏi tự hỏi là học được cái gì? Nhiều khi bị giao thêm việc cũng tức lắm chứ. Nhưng nếu thấy còn thu lượm được kiến thức mới ở đó thì nên biết nén cục tức mà làm đi. Công việc nhiều rồi cũng sẽ trôi đi, chỉ có kiến thức là ở lại với ta mãi mãi...

2. Phúc lợi

Lắm chỗ lương rất bình thường, nhưng phúc lợi cho nhân viên thì vãi nồi. Chỗ bạn làm có được cơ quan bao nghỉ mát 5 sao ko? Có được bảo hiểm xịn xò ko? Có được phát iPad miễn phí? Có được cấp công cụ lao động đầy đủ, trang bị tận răng? Có được bao tiền đi về quê mỗi dịp lễ tết? Chế độ thưởng theo KPI có tốt? Chế độ thai sản có nhiều tiền ko? Có tổ chức thăm hỏi khi tứ thân phụ mẫu ốm, mất (bằng tiền nha, không phải mấy ông công đoàn đến à ơi mấy câu xong lượn đâu) không?.... Nhiều lắm các bạn trẻ. Phúc lợi này một năm cộng lại đôi khi cũng bằng nửa mẹ nó phần lương rồi. Đi làm mà cứ so lương rõ ràng là thấy thiển cận chưa?

3. Môi trường làm việc

Dành 1/3 đời người ngồi ở cái cơ quan, nó mà thối như cái hố xí thì làm ăn gì được? Đồng nghiệp trong cơ quan như nào? Sếp như nào ( tí bên dưới sẽ nói riêng thằng này)? Nhìn chung thì mây tầng nào gặp gió tầng đó. Một công việc đòi hỏi cao thì ít khả năng bạn sẽ gặp thành phần cặn bã xã hội ở đó. Nhiều khả năng sẽ là môi trường tốt. Tuy nhiên không chắc chắn nhé. Trăm người, mỗi người mỗi tính, kiểu đéo gì chả gặp thằng không ưa mình và mình không ưa nó. Lựa cách ứng xử với những trường hợp thiểu số này thôi. Các bạn Google 100 nơi làm việc tốt nhất VN. Cứ bám vào đó, lựa lấy doanh nghiệp tốt nhất của chuyên ngành mình học mà phấn đấu vào. Có sai thì khả năng sai cũng rất thấp. Tôi hiện đang làm ở 1 doanh nghiệp top 1 trong ngành ở danh sách đó và thấy nó tốt thật. Các bạn cũng nên thử.

Tất nhiên có khi tốt với đa số nhưng lại chả hợp với mình. Tính cách mình không hợp với văn hoá doanh nghiệp đó thì cũng không bền lâu được. Nhưng tôi ở đây không phân tích mấy cái thiểu số, chỉ nói đa số để định hướng thôi nhé.

4. Sếp

Theo tôi đây là cái quan trọng nhất đối với 1 người trẻ. Làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng ngu. Bạn nào trải qua rồi mới thấm. Một ông sếp giỏi có thể tiết kiệm cho bạn nhiều năm trải nghiệm, vấp ngã, tích luỹ kiến thức. Ngược lại, một thằng sếp đần có thể sẽ gieo vào bạn những thói xấu, suy nghĩ sai lệch và huỷ hoại sự nghiệp cả đời của bạn. Cái này thì rất khó để các bạn trẻ lựa chọn hay đánh giá. Mặc dù nó quan trọng nhất, nhưng tôi phải viết nó cuối cùng vì nó may rủi nhiều hơn. Đời tôi thì đã được gặp đủ cả 2 loại. Đa phần là khá oke, có dính 1 ông siêu ngu thì cũng rất may là chỉ phải làm cùng 1 năm. Cũng có gặp một anh giỏi, người cũng chỉ trong 1 năm đã cho tôi trưởng thành bằng cả 5-7 năm trước đó cộng lại. Khi bạn trưởng thành, có kiến thức, kinh nghiệm thì sợ gì người khác không dùng mình? Sợ gì lương thấp? Không có việc thì lại càng chẳng phải sợ.

-----------------

Bài trên là phân tích chung cho mọi người qua góc nhìn của tôi, một thằng dân ngu cu đen tự trèo lên cao bằng khả năng (và phần nhiều là may mắn) của mình. Cháu nào có yếu tố đặc biệt như kiểu bố làm to, doanh nghiệp của nhà lớn vđ thì thôi, bỏ qua khỏi đọc nhé. Chú xin nhận chú nói sai!

Đó là vài kinh nghiệm của bản thân tôi. Tôi muốn các bạn trẻ vozer tiết kiệm vài năm ngã sml nên post lên. Ai có duyên đọc, thực hành theo được thì tốt. Cũng là một cách gieo nhân lành.

Ai có gì bổ sung thì viết nhé. Tôi thấy có ích sẽ đưa lên #1 cho các cháu SV cùng đọc. Tất nhiên tôi sẽ phán xét theo góc nhìn chủ quan của tôi, là chủ topic này.

-----------------
Riết ko biết voz dạo này biến tướng như nào nữa, những thớt chia sẻ về quan điểm sống hay như này thì toàn ăn gạch :LOL:. Vừa mới nhảy việc xong, cũng đọc sách và suy ngẫm rút ra được khá nhiều điều về công việc cho bản thân.
  • Công việc là dành cho người lớn, chọn công việc khiến bản thân mình lớn hơn từng ngày :3
  • Làm 1 thời gian trong 1 ngành sẽ nhận thấy 2 mặt sáng và tối của nó, nếu ý nghĩa của công việc tìm kiếm chỉ là tiền thì đâm đầu vào bóng tối khi có cơ hội rồi.
  • Thím thớt có nói về môi trường công việc nhưng còn thiếu địa điểm nữa, thử thách lớn nhất của tuổi trẻ là sự công nhận trưởng thành của người thân.
Thế giới này cần lắm những người như chủ thớt :3

-----------------

cỡ 20-24t, lúc còn đi học/mới ra trường thì tui nghĩ là tiền trên hết, kiểu gì cũng phải kiếm tiền, làm 2 jobs các kiểu :LOL: tiền thì kiếm nhiều đó (2011 hay sao đó, 1 tháng thu nhập hơn 1k$). Nhưng mà càng lớn càng nhận ra là để tiền nó điều khiển mình là sai cmnr, dẹp hết, 1 ngày 8 tiếng làm cty, 7-8 tiếng ngủ, thời gian còn lại thư giãn cho bản thân, làm chuyện riêng (có khi là dự án riêng, có khi là ngồi chơi game, hobby). Như vậy mà lương mỗi năm mỗi tăng, giờ chắc cũng x5, x6 lúc ra trường, lại có thời gian rãnh, có hobby riêng.

Tham gia voz từ 2007 cũng thấy những chủ đề bàn tán thay đổi khá nhiều, giờ chủ yếu gái gú, tiền bạc, lương lậu, nhìn vô cũng cười cái rồi đi ra thôi :)

-----------------

Title của bác thớt dễ gây hiểu nhầm, đối với một số người đang gặp vấn đề, khó khăn về mặt tài chính thì tiền sẽ là thứ quan trọng. Bởi vậy, xưa cụ Nam cao từng viết rằng ''Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu?''

Nhưng thực tế là đa phần các bạn trẻ giờ bị ảo tưởng cái gọi là khó khăn tài chính, bị định kiến của về lương tạo nên áp lực nào là lương 1k = loser, ko nhà = khó lấy vợ,... dẫn đến việc đi làm or đi xin việc mà đầu lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào lương :(. Lương là thứ thiết yếu, nhưng nhìn vào cái dài hạn thì như anh thớt nói, sếp, môi trường làm việc, phúc lợi, kiến thức, tiềm năng của công việc-ngành nghề <em xin phép bổ xung ý này> mới là thứ đảm bảo cho mình một công việc không chỉ lương, mà còn là công việc khi đi làm sẽ mang lại cho mình hạnh phúc.

-----------------

không dám khẳng định quan điểm của bác chủ đúng nhưng những người có quan điểm như bác chủ thì xác suất thành công sẽ cao hơn. Đơn giản vì tiền chỉ là vật thể hiện giá trị cốt lõi của bản thân mỗi người (kiến thức, tư duy, quan hệ, kinh nghiệm,...), thì những người chỉ tập trung vào việc kiếm lương sẽ dễ dàng rời xa việc cố gắng tạo giá trị bản thân mà chạy theo các giá trị bên ngoài, ngược lại người bỏ qua được mối bận tâm tiền bạc sẽ nhanh chóng hơn bắt tay vào nâng cao giá trị bản thân hơn.
Chia sẻ bản thân, lúc mình mới đi làm thì lương mình khá thấp so với bạn bè thì ai cũng ngạc nhiên vì họ biết năng lực của mình thừa sức kiếm được hơn thế nếu chấp nhận công việc đã được lộ trình sẵn. Nhưng bản thân mình không muốn và chấp nhận các công việc lương thấp lẹt tẹt, thậm chí bắt đầu từ vị trí intern dù nếu theo đúng 1 lộ trình ở cty cũ thì mình đã lên senior. Vì đơn giản mình hiểu rõ mình cần tìm kiếm cái gì từ công việc chứ không phải tiền bạc. Nhờ vậy mà sau giai đoạn tích lũy thì thu nhập và sự nghiệp mình tăng nhanh gấp mấy lần so với lộ trình cũ, nhưng mình cũng không lên án ai đặt vị trí lương lên hàng đầu vì đơn giản mỗi người 1 kiểu tư duy.
Bây giờ mình vẫn đi làm vẫn không vì lương nhé, chứ làm chạy theo tiền thì ở nhà buôn đất giờ chắc đại gia rồi :D

-----------------

Trong các post phản biện có anh này nói tôi thấy đúng và có tính xây dựng. Vozer nào trẻ thì đọc bài của tôi, làm lâu năm rồi thì tham khảo thêm ý kiến này cho phong phú.

(bài viết có quote nên quote lại bị mất, các anh bấm vào để đọc bài gốc)

Lương là quan trọng nhất, đi làm là một mối quan hệ về kinh tế :) Kinh tế, chứ không phải tài chính. Vì thế nên mới có chuyện sau đây xảy ra
........

Đọc thread này thấy hẳn 2 trường phái :)
  • Một là đọc xong nhảy dựng lên đi bắt lỗi lương lậu này nọ
  • Hai là mapping lại xem phần nào thread nói đúng với trường hợp của cá nhân để suy ra
Nói chung cả 2 trường phái đều có cái đúng, nhưng khác hẳn về mặt tầm nhìn :D Cũng ko trách được :D
Mỗi người có một thế giới quan khác nhau, mấy ông đặt lương lên làm tiêu chí tuyệt đối khả năng cao tháng chả để ra được đồng nào.
Chiều bên kia thì tiêu ko phải nghĩ mấy, dùng mức lương để khẳng định vị trí của bản thân.
---
Chia sẻ cá nhân, tôi lúc mới ra trường cũng loser lắm, lương khỏi điểm chưa được 8tr, sau chục năm đi làm thì mức đấy giờ còn chả đủ đóng thuế thu nhập, chắc cũng được xếp vào hàng winner ít ra trên cái voz này.
Mà trong 4 năm đầu tiên lương tôi chỉ tăng từ 8 -> 12tr, trong 4 năm đó thì cơ hội tăng lương thật sự là ko thiếu. Nhưng mỗi lần nhảy việc chắc tăng được 3-4 củ là căng.
Nếu cứ chăm chăm vì lương mà nhảy việc liên tục thì giờ chắc tôi giỏi lắm được 30-35 củ là hết cỡ.
Anyway, một case thành công của tôi (về mặt tầm nhìn) chắc ko thể áp dụng cho đại đa số được.
Nhưng đấy cũng là một hướng đúng đắn để các bạn trẻ cân nhắc giữa việc "earn ez money" với "invest in yourself".
 
Last edited:
Tiền lương không quan trọng, còn trẻ hãy cống hiến, các bạn chăm chỉ thì cuối năm tôi mua ô tô mới
qZV215Z.png

Đi làm vì đồng tiền, thế thôi.
 
Tôi thấy ở voz này, có cả nói đùa và nói thật, rất nhiều người thường hay quan trọng hoá đồng lương. Cho dù nói đùa nhưng nếu mà đùa lắm thì cũng nhiều người tưởng thật ( 300 bài code thiếu nhi là 1 VD). Thế nên tôi làm 1 bài để chia sẻ cho các cháu SV đọc để biết rằng lương không quá quan trọng như ta vẫn nghĩ.

Vậy nếu lương không quan trọng thì cái gì mới là quan trọng?

1. Kiến thức

Trước khi và khi mới ra trường thì nên tập trung vào kiến thức. Các cháu SV phải nghĩ xem, chuyên ngành của mình học sẽ kiếm tiền ntn? Những người giỏi top trong ngành của mình là ai? Những người đó có kỹ năng, kiến thức gì ( ngoại ngữ? bằng cấp phụ trợ...). Sau đó nên tự xác định và trang bị cho mình những kỹ năng đó từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đi. VD: Ngoại ngữ, học ngành kẹc nào cũng nên trang bị món này. Ít nhất là phải đọc hiểu văn bản, trao đổi TA thuộc chuyên ngành mình học được trôi chảy;

Khi có kiến thức chuyên môn, ngoại ngữ tốt thì lương tự nó cao ngay từ đầu thôi (Chứ không phải ngắm lương cao rồi ước nhé,đéo có đâu). IT code còn rối như canh hẹ thì mơ gì coder lương vài nghìn? Kiến trúc bản vẽ đọc còn ngọng thì lấy đâu ra bán 1 thiết kế tiền tỷ? Kế toán định khoản còn đéo vững mong gì được làm kiểm toán? Báo cáo tài chính còn cầm lộn ngược để đọc thì làm NH sao được...

Đó là trước khi ra trường...

Khi đi làm rồi thì kiến thức vẫn là quan trọng số 1. Ngành đéo gì thì nó cũng tiến hoá hằng ngày. Dừng học là ngu luôn chứ không cần phải chờ lâu. Khi mình làm một công việc, mình phải đặt câu hỏi là mình đang học được gì từ việc này? Nó cho mình được kiến thức và (quan trọng nè) mối quan hệ gì? Nếu thấy đéo học được gì, thì việc nhẹ, lương cao cũng không làm. Tưởng tượng mà xem: Ra trường kiếm được công việc đơn giản, lương cao. Thích quá, làm luôn 1 lèo hơn chục năm. Chục năm sau sếp ngứa mắt đuổi việc. Lúc đó bạn sẽ ntn? Đi xin việc ở đâu khi mà 10 năm vừa qua bạn chỉ làm 1 việc vớ vẩn, ai cũng làm được? Kinh nghiệm bản thân lúc này có gì? Lúc này ai sẽ nhận bạn? Đéo có ai cả. Bạn đã tự giết chết bản thân khi chỉ làm 1 công việc giản đơn trong 10 năm vừa rồi. Người khác trong 10 năm đó họ nhảy việc 3-4 lần. Trải nghiệm nhiều công việc khó. Tới lúc này kiến thức, kinh nghiệm đều rất phong phú, nhảy việc là lên làm sếp chứ lèm nhèm cũng méo thèm làm.

Thế nên khi làm gì cũng phải hỏi tự hỏi là học được cái gì? Nhiều khi bị giao thêm việc cũng tức lắm chứ. Nhưng nếu thấy còn thu lượm được kiến thức mới ở đó thì nên biết nén cục tức mà làm đi. Công việc nhiều rồi cũng sẽ trôi đi, chỉ có kiến thức là ở lại với ta mãi mãi...

2. Phúc lợi

Lắm chỗ lương rất bình thường, nhưng phúc lợi cho nhân viên thì vãi nồi. Chỗ bạn làm có được cơ quan bao nghỉ mát 5 sao ko? Có được bảo hiểm xịn xò ko? Có được phát iPad miễn phí? Có được cấp công cụ lao động đầy đủ, trang bị tận răng? Có được bao tiền đi về quê mỗi dịp lễ tết? Chế độ thưởng theo KPI có tốt? Chế độ thai sản có nhiều tiền ko? Có tổ chức thăm hỏi khi tứ thân phụ mẫu ốm, mất (bằng tiền nha, không phải mấy ông công đoàn đến à ơi mấy câu xong lượn đâu) không?.... Nhiều lắm các bạn trẻ. Phúc lợi này một năm cộng lại đôi khi cũng bằng nửa mẹ nó phần lương rồi. Đi làm mà cứ so lương rõ ràng là thấy thiển cận chưa?

3. Môi trường làm việc

Dành 1/3 đời người ngồi ở cái cơ quan, nó mà thối như cái hố xí thì làm ăn gì được? Đồng nghiệp trong cơ quan như nào? Sếp như nào ( tí bên dưới sẽ nói riêng thằng này)? Nhìn chung thì mây tầng nào gặp gió tầng đó. Một công việc đòi hỏi cao thì ít khả năng bạn sẽ gặp thành phần cặn bã xã hội ở đó. Nhiều khả năng sẽ là môi trường tốt. Tuy nhiên không chắc chắn nhé. Trăm người, mỗi người mỗi tính, kiểu đéo gì chả gặp thằng không ưa mình và mình không ưa nó. Lựa cách ứng xử với những trường hợp thiểu số này thôi. Các bạn Google 100 nơi làm việc tốt nhất VN. Cứ bám vào đó, lựa lấy doanh nghiệp tốt nhất của chuyên ngành mình học mà phấn đấu vào. Có sai thì khả năng sai cũng rất thấp. Tôi hiện đang làm ở 1 doanh nghiệp top 1 trong ngành ở danh sách đó và thấy nó tốt thật. Các bạn cũng nên thử.

Tất nhiên có khi tốt với đa số nhưng lại chả hợp với mình. Tính cách mình không hợp với văn hoá doanh nghiệp đó thì cũng không bền lâu được. Nhưng tôi ở đây không phân tích mấy cái thiểu số, chỉ nói đa số để định hướng thôi nhé.

4. Sếp

Theo tôi đây là cái quan trọng nhất đối với 1 người trẻ. Làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng ngu. Bạn nào trải qua rồi mới thấm. Một ông sếp giỏi có thể tiết kiệm cho bạn nhiều năm trải nghiệm, vấp ngã, tích luỹ kiến thức. Ngược lại, một thằng sếp đần có thể sẽ gieo vào bạn những thói xấu, suy nghĩ sai lệch và huỷ hoại sự nghiệp cả đời của bạn. Cái này thì rất khó để các bạn trẻ lựa chọn hay đánh giá. Mặc dù nó quan trọng nhất, nhưng tôi phải viết nó cuối cùng vì nó may rủi nhiều hơn. Đời tôi thì đã được gặp đủ cả 2 loại. Đa phần là khá oke, có dính 1 ông siêu ngu thì cũng rất may là chỉ phải làm cùng 1 năm. Cũng có gặp một anh giỏi, người cũng chỉ trong 1 năm đã cho tôi trưởng thành bằng cả 5-7 năm trước đó cộng lại. Khi bạn trưởng thành, có kiến thức, kinh nghiệm thì sợ gì người khác không dùng mình? Sợ gì lương thấp? Không có việc thì lại càng chẳng phải sợ.

-----------------

Bài trên là phân tích chung cho mọi người qua góc nhìn của tôi, một thằng dân ngu cu đen tự trèo lên cao bằng khả năng (và phần nhiều là may mắn) của mình. Cháu nào có yếu tố đặc biệt như kiểu bố làm to, doanh nghiệp của nhà lớn vđ thì thôi, bỏ qua khỏi đọc nhé. Chú xin nhận chú nói sai!

Đó là vài kinh nghiệm của bản thân tôi. Tôi muốn các bạn trẻ vozer tiết kiệm vài năm ngã sml nên post lên. Ai có duyên đọc, thực hành theo được thì tốt. Cũng là một cách gieo nhân lành.

Ai có gì bổ sung thì viết nhé. Tôi thấy có ích sẽ đưa lên #1 cho các cháu SV cùng đọc. Tất nhiên tôi sẽ phán xét theo góc nhìn chủ quan của tôi, là chủ topic này.
fen làm ngành nào và đang ở vị trí nào rồi fen :adore::adore:

Sent from Jarvis via nextVOZ
 
Tiền lương không quan trọng, còn trẻ hãy cống hiến, các bạn chăm chỉ thì cuối năm tôi mua ô tô mới
qZV215Z.png

Đi làm vì đồng tiền, thế thôi.
Quan trọng vl ấy chứ :ops::surrender::doubt:

Gửi từ Samsung SM-N986U bằng vozFApp
Tôi đã nói đến thế mà hai anh đéo hiểu thì thôi. Tôi cũng chịu rồi.
thớt làm HR à?
Không nhé.
lương ông trên 1k$ thì nó sẽ bớt quan trọng đi thôi chữ vẫn quan trọng vl :v
Nếu có sự chuẩn bị tốt như tôi nói ở phần kiến thức thì ra trường bảo đảm 1k luôn. Từ ngày tôi đi làm đến giờ lương tôi chưa bao giờ ít hơn 1k cả.
 
Tại sao lại không quan trọng, con người đều có nhu cầu tiêu xài cho bản thân rất nhiều. Còn nói về sống để tồn tại thì chỉ cần 3-4 triệu tháng là sống trên đời được rồi.
 
Ngu...

Mục tiêu mỗi 1 tuổi khác nhau nhé...

Cái tiên quyết để thành công là phải yêu thích và thật sự đam mê với cái mình định phát triển, thì mới gọi là nghiệp được...

Ví dụ 24t, mới ra trường, lúc này thì cái cần thiết là đã tốt nghiệp ĐH, 1 trường về kỹ thuật là tốt nhất. Và có từ nửa, cho tới 1 năm kinh nghiệm làm việc...

=> Mục tiêu tạm coi là ổn để hoàn thành, tốt hơn càng tốt.

30t: Co thêm bằng ĐH thứ 2, ngon hơn là Thạc sĩ, có 4-5 năm kinh nghiệm công việc, đã có vợ và 1 đứa con đầu lòng, có 1 chút tiền gửi tiết kiệm, hoặc chưa có cũng ko sao.

=> Mục tiêu 5 năm lần 2, như trên là tạm được.

35t: Đã lên cán bộ quản lý, hoàn thành 2-3 em bé, vợ chồng hòa thuận, công việc, quan hệ đối tác tốt... Có 1 công việc tay trái để vợ quản lý, kiếm thêm thu nhập... Vị trí ở cơ quan là quan trọng, bản thân có chỗ đứng vững chắc.

40t, 50t....

==> Con người, nhất là thằng đàn ông, nó phải đảm bảo mọi khía cạnh của cuộc sống, phải có trình độ và năng lực của bản thân, phải đảm bảo vấn đề về gia đình, quan hệ xung quanh... Tiền bạc nó là thứ tất yếu sẽ đến khi sự nghiệp tốt. Còn như mấy thằng trên này, mở mồm ra là xiền xiền mà éo cần biết phải kiếm như thế nào thì có mà bốc sh... cả đời.
 
Ngu...

Mục tiêu mỗi 1 tuổi khác nhau nhé...

Cái tiên quyết để thành công là phải yêu thích và thật sự đam mê với cái mình định phát triển, thì mới gọi là nghiệp được...

Ví dụ 24t, mới ra trường, lúc này thì cái cần thiết là đã tốt nghiệp ĐH, 1 trường về kỹ thuật là tốt nhất. Và có từ nửa, cho tới 1 năm kinh nghiệm làm việc...

=> Mục tiêu tạm coi là ổn để hoàn thành, tốt hơn càng tốt.

30t: Co thêm bằng ĐH thứ 2, ngon hơn là Thạc sĩ, có 4-5 năm kinh nghiệm công việc, đã có vợ và 1 đứa con đầu lòng, có 1 chút tiền gửi tiết kiệm, hoặc chưa có cũng ko sao.

=> Mục tiêu 5 năm lần 2, như trên là tạm được.

35t: Đã lên cán bộ quản lý, hoàn thành 2-3 em bé, vợ chồng hòa thuận, công việc, quan hệ đối tác tốt... Có 1 công việc tay trái để vợ quản lý, kiếm thêm thu nhập... Vị trí ở cơ quan là quan trọng, bản thân có chỗ đứng vững chắc.

40t, 50t....

==> Con người, nhất là thằng đàn ông, nó phải đảm bảo mọi khía cạnh của cuộc sống, phải có trình độ và năng lực của bản thân, phải đảm bảo vấn đề về gia đình, quan hệ xung quanh... Tiền bạc nó là thứ tất yếu sẽ đến khi sự nghiệp tốt. Còn như mấy thằng trên này, mở mồm ra là xiền xiền mà éo cần biết phải kiếm như thế nào thì có mà bốc sh... cả đời.
Bài viết của tôi chỉ là một góc nhỏ, nhắm vào mấy người hay quan trọng hoá đồng lương chứ không có ý định định nghĩa thế nào là thành công trong cuộc sống.

Cảm ơn quan điểm của anh.
 
Mọi thứ nên cân bằng nhưng con người vốn dĩ k tự cân bằng. Tiền lương vẫn là thứ cần cân nhắc. Nhưng t thích 3 thứ
  • Công việc thật sự (có tính học hỏi sáng tạo)
  • Đãi ngộ, phúc lợi ( có tính minh bạch)
  • Mentor (sếp, leader hay đôi khi chính member của mình- có thể chia sẻ học tập 1 cái gì đó từ họ)
 
chẳng có thằng nào ~30t mà đi làm ko vì lương cả =]]
anw tôi cũng đang pv 1 cty tốt về mọi mặt: lương, môi trường, sếp, phúc lợi...
 
bao giờ chủ nghĩa xã hội thành công thì tiền lương mới ko quan trọng anh bạn nhé. :doubt:
 
Back
Top