Tôi thấy ở voz này, có cả nói đùa và nói thật, rất nhiều người thường hay quan trọng hoá đồng lương. Cho dù nói đùa nhưng nếu mà đùa lắm thì cũng nhiều người tưởng thật ( 300 bài code thiếu nhi là 1 VD). Thế nên tôi làm 1 bài để chia sẻ cho các cháu SV đọc để biết rằng lương không quá quan trọng như ta vẫn nghĩ.
Vậy nếu lương không quan trọng thì cái gì mới là quan trọng?
1. Kiến thức
Trước khi và khi mới ra trường thì nên tập trung vào kiến thức. Các cháu SV phải nghĩ xem, chuyên ngành của mình học sẽ kiếm tiền ntn? Những người giỏi top trong ngành của mình là ai? Những người đó có kỹ năng, kiến thức gì ( ngoại ngữ? bằng cấp phụ trợ...). Sau đó nên tự xác định và trang bị cho mình những kỹ năng đó từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường đi. VD: Ngoại ngữ, học ngành kẹc nào cũng nên trang bị món này. Ít nhất là phải đọc hiểu văn bản, trao đổi TA thuộc chuyên ngành mình học được trôi chảy;
Khi có kiến thức chuyên môn, ngoại ngữ tốt thì lương tự nó cao ngay từ đầu thôi (Chứ không phải ngắm lương cao rồi ước nhé,đéo có đâu). IT code còn rối như canh hẹ thì mơ gì coder lương vài nghìn? Kiến trúc bản vẽ đọc còn ngọng thì lấy đâu ra bán 1 thiết kế tiền tỷ? Kế toán định khoản còn đéo vững mong gì được làm kiểm toán? Báo cáo tài chính còn cầm lộn ngược để đọc thì làm NH sao được...
Đó là trước khi ra trường...
Khi đi làm rồi thì kiến thức vẫn là quan trọng số 1. Ngành đéo gì thì nó cũng tiến hoá hằng ngày. Dừng học là ngu luôn chứ không cần phải chờ lâu. Khi mình làm một công việc, mình phải đặt câu hỏi là mình đang học được gì từ việc này? Nó cho mình được kiến thức và (quan trọng nè) mối quan hệ gì? Nếu thấy đéo học được gì, thì việc nhẹ, lương cao cũng không làm. Tưởng tượng mà xem: Ra trường kiếm được công việc đơn giản, lương cao. Thích quá, làm luôn 1 lèo hơn chục năm. Chục năm sau sếp ngứa mắt đuổi việc. Lúc đó bạn sẽ ntn? Đi xin việc ở đâu khi mà 10 năm vừa qua bạn chỉ làm 1 việc vớ vẩn, ai cũng làm được? Kinh nghiệm bản thân lúc này có gì? Lúc này ai sẽ nhận bạn? Đéo có ai cả. Bạn đã tự giết chết bản thân khi chỉ làm 1 công việc giản đơn trong 10 năm vừa rồi. Người khác trong 10 năm đó họ nhảy việc 3-4 lần. Trải nghiệm nhiều công việc khó. Tới lúc này kiến thức, kinh nghiệm đều rất phong phú, nhảy việc là lên làm sếp chứ lèm nhèm cũng méo thèm làm.
Thế nên khi làm gì cũng phải hỏi tự hỏi là học được cái gì? Nhiều khi bị giao thêm việc cũng tức lắm chứ. Nhưng nếu thấy còn thu lượm được kiến thức mới ở đó thì nên biết nén cục tức mà làm đi. Công việc nhiều rồi cũng sẽ trôi đi, chỉ có kiến thức là ở lại với ta mãi mãi...
2. Phúc lợi
Lắm chỗ lương rất bình thường, nhưng phúc lợi cho nhân viên thì vãi nồi. Chỗ bạn làm có được cơ quan bao nghỉ mát 5 sao ko? Có được bảo hiểm xịn xò ko? Có được phát iPad miễn phí? Có được cấp công cụ lao động đầy đủ, trang bị tận răng? Có được bao tiền đi về quê mỗi dịp lễ tết? Chế độ thưởng theo KPI có tốt? Chế độ thai sản có nhiều tiền ko? Có tổ chức thăm hỏi khi tứ thân phụ mẫu ốm, mất (bằng tiền nha, không phải mấy ông công đoàn đến à ơi mấy câu xong lượn đâu) không?.... Nhiều lắm các bạn trẻ. Phúc lợi này một năm cộng lại đôi khi cũng bằng nửa mẹ nó phần lương rồi. Đi làm mà cứ so lương rõ ràng là thấy thiển cận chưa?
3. Môi trường làm việc
Dành 1/3 đời người ngồi ở cái cơ quan, nó mà thối như cái hố xí thì làm ăn gì được? Đồng nghiệp trong cơ quan như nào? Sếp như nào ( tí bên dưới sẽ nói riêng thằng này)? Nhìn chung thì mây tầng nào gặp gió tầng đó. Một công việc đòi hỏi cao thì ít khả năng bạn sẽ gặp thành phần cặn bã xã hội ở đó. Nhiều khả năng sẽ là môi trường tốt. Tuy nhiên không chắc chắn nhé. Trăm người, mỗi người mỗi tính, kiểu đéo gì chả gặp thằng không ưa mình và mình không ưa nó. Lựa cách ứng xử với những trường hợp thiểu số này thôi. Các bạn Google 100 nơi làm việc tốt nhất VN. Cứ bám vào đó, lựa lấy doanh nghiệp tốt nhất của chuyên ngành mình học mà phấn đấu vào. Có sai thì khả năng sai cũng rất thấp. Tôi hiện đang làm ở 1 doanh nghiệp top 1 trong ngành ở danh sách đó và thấy nó tốt thật. Các bạn cũng nên thử.
Tất nhiên có khi tốt với đa số nhưng lại chả hợp với mình. Tính cách mình không hợp với văn hoá doanh nghiệp đó thì cũng không bền lâu được. Nhưng tôi ở đây không phân tích mấy cái thiểu số, chỉ nói đa số để định hướng thôi nhé.
4. Sếp
Theo tôi đây là cái quan trọng nhất đối với 1 người trẻ. Làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm thầy thằng ngu. Bạn nào trải qua rồi mới thấm. Một ông sếp giỏi có thể tiết kiệm cho bạn nhiều năm trải nghiệm, vấp ngã, tích luỹ kiến thức. Ngược lại, một thằng sếp đần có thể sẽ gieo vào bạn những thói xấu, suy nghĩ sai lệch và huỷ hoại sự nghiệp cả đời của bạn. Cái này thì rất khó để các bạn trẻ lựa chọn hay đánh giá. Mặc dù nó quan trọng nhất, nhưng tôi phải viết nó cuối cùng vì nó may rủi nhiều hơn. Đời tôi thì đã được gặp đủ cả 2 loại. Đa phần là khá oke, có dính 1 ông siêu ngu thì cũng rất may là chỉ phải làm cùng 1 năm. Cũng có gặp một anh giỏi, người cũng chỉ trong 1 năm đã cho tôi trưởng thành bằng cả 5-7 năm trước đó cộng lại. Khi bạn trưởng thành, có kiến thức, kinh nghiệm thì sợ gì người khác không dùng mình? Sợ gì lương thấp? Không có việc thì lại càng chẳng phải sợ.
-----------------
Bài trên là phân tích chung cho mọi người qua góc nhìn của tôi, một thằng dân ngu cu đen tự trèo lên cao bằng khả năng (và phần nhiều là may mắn) của mình. Cháu nào có yếu tố đặc biệt như kiểu bố làm to, doanh nghiệp của nhà lớn vđ thì thôi, bỏ qua khỏi đọc nhé. Chú xin nhận chú nói sai!
Đó là vài kinh nghiệm của bản thân tôi. Tôi muốn các bạn trẻ vozer tiết kiệm vài năm ngã sml nên post lên. Ai có duyên đọc, thực hành theo được thì tốt. Cũng là một cách gieo nhân lành.
Ai có gì bổ sung thì viết nhé. Tôi thấy có ích sẽ đưa lên #1 cho các cháu SV cùng đọc. Tất nhiên tôi sẽ phán xét theo góc nhìn chủ quan của tôi, là chủ topic này.
-----------------
-----------------
-----------------
-----------------
-----------------
Trong các post phản biện có anh này nói tôi thấy đúng và có tính xây dựng. Vozer nào trẻ thì đọc bài của tôi, làm lâu năm rồi thì tham khảo thêm ý kiến này cho phong phú.
(bài viết có quote nên quote lại bị mất, các anh bấm vào để đọc bài gốc)