Thớt kia close rồi à.
Tôi 91 cũng bông tuyết lắm, thấy bản thân cũng bình thường, hơi sống khép kín thôi, nhưng người thân xung quanh thì nhận xét tự kỉ, tiêu cực và lạ lùng vì không sống theo lề thói định sẵn. Chịu áp lực kém, tâm lý nằm thẳng không cố gắng, sống vì trách nhiệm chứ chẳng ham sống, nhu cầu cho bản thân thấp có ăn có mặc có pc điện thoại xài cơ bản là được. Chết cũng được mừ bận trách nhiệm với bà già rồi.
Con em tôi, 97, mẹ tôi cực chiều nó con út mà. Nó không dính tệ nạn gì, chỉ ích kỉ, từng đòi sống đòi chết, mẹ tôi thì lo nó bị bệnh tâm lý trầm cảm đồ, còn tôi thì bảo nó chết cũng được nhưng tự để dành trăm củ đi nhà còn lo hậu sự cho mày. Tôi bảo nó ích kỉ vì nó chẳng thèm nghĩ trách nhiệm của đứa con phải có, chưa trả cho obz được đồng nào, không có ý thức tiết kiệm, đi làm lương xấp xỉ tôi nhưng không dư được đồng nào, trong khi với mức lương thấp hơn tôi đã nuôi nó - riêng tiền chi cho nó chiếm 6/10 lương tôi, chưa tính các khoản phát sinh.
Cả tôi và nó đều chán làm nvvp, nhưng tôi sẵn sàng đi làm tay chân trong khi nó thì không. Tôi sống tiết kiệm, để có tiền sống nếu bị nghỉ, nó không tiết kiệm thì chắc thất nghiệp lại bắt mẹ tôi nuôi thôi. Mẹ tôi thì hài lắm nuôi nó cũng có than với tôi là tốn, nhưng nó muốn ăn uống gì thì vẫn xì tiền ra mua, không khoán gì cả. Nó ốm tong teo ăn mãi không mập, khám không ra nguyên nhân, nên bả cứ để nó ăn vô tội vạ. Mẹ tôi với nó giống nhau chỗ tôi nói đều không chịu nghe, nên tôi kệ, có gì cho mẹ tôi lấy lương hưu gánh, tiền tôi tôi xài.
Tất nhiên có đứa này đứa kia, nhiều nguyên nhân gây nên tình trạng đấy, có những đứa không gánh trách nhiệm vì nó đã quá mệt mỏi rồi, hoặc tình cảm với gia đình cha mẹ không đủ nhiều, chỉ quan tâm đến bản thân. Con em tôi chắc khó khăn lúc tìm việc hơn tôi, vì thời điểm tôi ra trường vẫn dễ hơn, cơ mà tôi cũng phải làm phục vụ 6 tháng và công ty đầu làm từ 7h sáng tới 8h tối (mặc định tăng ca với mức lương cơ bản 3tr). Em tôi tăng ca thi thoảng tới 7h nó đã than rồi, trong khi tăng ca với mức lương hơn 9tr. Nên nói thật, tôi biết là có khoảng cách thế hệ, nhưng tôi không thể hiểu hay thông cảm cho nó là sự thật. Tôi đã khuyên nó trích lương hàng tháng để tiết kiệm, còn nó có chịu nghe không thì tôi kệ, vì tôi hỏi tới là nó giãy nãy lên, đ hiểu kiểu gì. Mấy bác không hiểu giống tôi cũng đừng chửi nặng bọn nó làm gì, chứ người thân trong nhà mấy bác nói quá lỡ nó nghĩ quẫn làm liều, thì mấy bác bị ba mẹ nó cạch mặt đấy.