Vợ hay càu nhàu, thực sự là khó chịu.

lập voz hội bị vợ nhằn đi, rảnh ae sg ra chỗ nào làm vài ve kể xấu vk rồi về :v
 
Theo tôi thì cái lý do đằng sau nó sâu xa hơn, mà những việc để vợ thím cằn nhằn chỉ là cái thể hiện của nó. Thím vắt chim lên trán suy nghĩ xem nguyên nhân thực sự là gì, nếu nghĩ không ra thì ngồi tâm sự xem. Cũng chỉ có thím tự nghĩ và tìm ra được thôi, chúng tôi chịu, chỉ chém gió là giỏi.
Là từ bà ngoại thím ạ. Bà mẹ vợ t cằn nhằn ông già vợ y chang. Cứ ko vừa mắt là cáu, lên giongk với ck.
Suy ra con vợ t cũng từ đó mà ra. Hồi yêu nhau thì như thiên thần. Nó nhẹ nhàng, ngọt ngạt t ngỡ gặp tiên. Sau lây về mới ra cơ sự. Diz nhiên là t nhiều tính xâud, nhưng đã cải thiện rất nhiều. Sống vì vợ con, chăm chỉ làm ăn. Chu cầu đầy đủ cho vợ. Thì t cũng fai yêu cầu 1 con vợ dễ thở hơn chứ.
 
nhiều khi bà ấy chịu đựng để ko li dị, thả trôi cuộc đời mình thì có. Nồi nào thì vung ấy, ko có chuyện level thấp mà lấy dc level cao đâu thím :boss:
Level với nồi vung thì kiểu thời trẻ môn đăng hộ đối thôi, chứ ở chung lâu mới biết tính nhau, mà người thế hệ trước nhiều lúc họ thà chịu đựng chứ ko ly dị.
 
May quá vợ mình hắn lại ít nói, nhẹ đầu hẳn. Nhiều lúc cằn nhằn j chỉ cần nói 1 câu "bà im bớt cái miệng lại giùm tôi, nói đék j nói lắm" thế là im :D
 
Lấy nhau dc 5 năm, 1 con 1 nhà công việc ổn định, tiền bạc ko dư nhưng đủ xài ở đất SG đắt đỏ.
Nhưng thằng đàn ông nào sau 30 tuổi cũng gặp 1 thứ mà trước đó ko cảm nhận dc.
Là áp lực từ cuộc sống, ngày càng nhiều, áp lực từ gánh nặng gia đình, tiền bạc, nhân viên, đối tác, khách hàng.
Đi làm từ sáng tới toiis, về nhà chỉ mong dc yên tĩnh. Nhưng ko
Con vợ em nó mắc cái tật nhăn nhó, cáu kỉnh.
Bác nào có đồng cảnh ngộ thì mới thấy nó thực sự mệt mỏi.
Ví dụ minh quên xả nước, thay vì nói 1 câu nhẹ nhàng thì sẽ luôn là khuôn mặt nhăn nhó, và lời trách móc.
Nhân vô thập toàn, ai rồi cũng có sứt sẹo.
Nhưng cái thói đó thực sự làm cuộc sống vc ngột ngạt.
Có lúc cả tháng trời ko đụng vào vợ.
Vợ cũng tưởng léng phéng ở đâu
Nhưng có biết đâu là cảm hứng sẽ mất dần dần từ những thứ vụn vặt.
Góp ý thì lại xụ mặt ra, dc 1 lúc rồi lại quay lại như cũ.
Ae nào đồng cảnh ngộ ko nhỉ
Lời anh mới chỉ 1 phía, nên tôi muốn hỏi sâu thêm 1 chút:
  • Cảm tình của anh với vợ giờ còn nhiều không?
  • Điều gì của vợ anh (tính cách, thói quen, tư duy, kĩ năng, ngoại hình,...) làm anh không ưng ý nhất?
  • Mỗi khi vợ tái hiện lại các đặc điểm đấy, phản ứng của anh là gì? Suy nghĩ gì xuất hiện trong đầu của anh?
  • Với anh bây giờ vai trò, tầm quan trọng của vợ trong cuộc sống của anh như thế nào?
  • Điều gì của vợ làm anh thấy hài lòng, ưng ý nhất? Điều gì làm anh cảm thấy tin cậy nhất?
  • Lần cuối anh thể hiện cảm nhận hài lòng, tin cậy của mình với vợ anh là bao giờ?
 
Lời anh mới chỉ 1 phía, nên tôi muốn hỏi sâu thêm 1 chút:
  • Cảm tình của anh với vợ giờ còn nhiều không?
  • Điều gì của vợ anh (tính cách, thói quen, tư duy, kĩ năng, ngoại hình,...) làm anh không ưng ý nhất?
  • Mỗi khi vợ tái hiện lại các đặc điểm đấy, phản ứng của anh là gì? Suy nghĩ gì xuất hiện trong đầu của anh?
  • Với anh bây giờ vai trò, tầm quan trọng của vợ trong cuộc sống của anh như thế nào?
  • Điều gì của vợ làm anh thấy hài lòng, ưng ý nhất? Điều gì làm anh cảm thấy tin cậy nhất?
  • Lần cuối anh thể hiện cảm nhận hài lòng, tin cậy của mình với vợ anh là bao giờ?
Lấy vợ vì đến mùa sinh sản nên nó vậy đó. :boss:
 
Dù là lao động chân tay hay trí óc, làm thuê hay làm chủ thì đã là đàn ông phải nên có 1 chút gia trưởng trong người các fen à:)
 
Tóm lại vì cuộc sống không dư đó thím, thím cứ thử đi về quăng cho nó 2tr, xem nó có cơm bưng nước rót phục vụ tận nơi không :look_down:
 
Lấy nhau dc 5 năm, 1 con 1 nhà công việc ổn định, tiền bạc ko dư nhưng đủ xài ở đất SG đắt đỏ.
Nhưng thằng đàn ông nào sau 30 tuổi cũng gặp 1 thứ mà trước đó ko cảm nhận dc.
Là áp lực từ cuộc sống, ngày càng nhiều, áp lực từ gánh nặng gia đình, tiền bạc, nhân viên, đối tác, khách hàng.
Đi làm từ sáng tới toiis, về nhà chỉ mong dc yên tĩnh. Nhưng ko
Con vợ em nó mắc cái tật nhăn nhó, cáu kỉnh.
Bác nào có đồng cảnh ngộ thì mới thấy nó thực sự mệt mỏi.
Ví dụ minh quên xả nước, thay vì nói 1 câu nhẹ nhàng thì sẽ luôn là khuôn mặt nhăn nhó, và lời trách móc.
Nhân vô thập toàn, ai rồi cũng có sứt sẹo.
Nhưng cái thói đó thực sự làm cuộc sống vc ngột ngạt.
Có lúc cả tháng trời ko đụng vào vợ.
Vợ cũng tưởng léng phéng ở đâu
Nhưng có biết đâu là cảm hứng sẽ mất dần dần từ những thứ vụn vặt.
Góp ý thì lại xụ mặt ra, dc 1 lúc rồi lại quay lại như cũ.
Ae nào đồng cảnh ngộ ko nhỉ
ông đang kể việc nhà tôi đấy à :amazed::waaaht::what:
 
Tóm lại vì cuộc sống không dư đó thím, thím cứ thử đi về quăng cho nó 2tr, xem nó có cơm bưng nước rót phục vụ tận nơi không :look_down:
ông đọc cái thớt 1 tháng cho vợ 50tr mà còn muốn li dị chưa :beat_brick:
 
Cứ nói thẳng, "cảm thấy không ổn thì ra ở riêng". Vợ tôi cũng có thói này, nhiều khi nhai đi nhau lại, tôi nói ngay. "Làu bàu vậy có thấy hay hơn không?"
Dạy con cũng thế, 1 cái sai, nói đi nói lại. Ban đầu thì cứ kiểu cãi lấy được, tranh nói câu cuối, sau tôi biết ý, nói, 1 câu, tôi tìm cách chốt, thêm câu nữa, tôi chốt theo hướng ổn nhất, nhẹ nhàng nhất, nếu còn cãi câu thứ 3 là tôi im. Vài lần còn tự lèm bèm, toi mặc kệ.
Gom vài lần, tôi góp ý, nói thẳng, "nếu thích hơn thua, tôi ra riêng, tài sản, nhà cửa, cứ giữ tất, tôi không tranh".
Đỡ hẳn.

Gửi từ Samsung SM-F926B bằng vozFApp
 
Thường mấy thằng hay nói dạy vợ abc này nọ thì do lấy vợ vì tới mùa sinh sản chắc luôn! :boss:
 
Lấy nhau dc 5 năm, 1 con 1 nhà công việc ổn định, tiền bạc ko dư nhưng đủ xài ở đất SG đắt đỏ.
Nhưng thằng đàn ông nào sau 30 tuổi cũng gặp 1 thứ mà trước đó ko cảm nhận dc.
Là áp lực từ cuộc sống, ngày càng nhiều, áp lực từ gánh nặng gia đình, tiền bạc, nhân viên, đối tác, khách hàng.
Đi làm từ sáng tới toiis, về nhà chỉ mong dc yên tĩnh. Nhưng ko
Con vợ em nó mắc cái tật nhăn nhó, cáu kỉnh.
Bác nào có đồng cảnh ngộ thì mới thấy nó thực sự mệt mỏi.
Ví dụ minh quên xả nước, thay vì nói 1 câu nhẹ nhàng thì sẽ luôn là khuôn mặt nhăn nhó, và lời trách móc.
Nhân vô thập toàn, ai rồi cũng có sứt sẹo.
Nhưng cái thói đó thực sự làm cuộc sống vc ngột ngạt.
Có lúc cả tháng trời ko đụng vào vợ.
Vợ cũng tưởng léng phéng ở đâu
Nhưng có biết đâu là cảm hứng sẽ mất dần dần từ những thứ vụn vặt.
Góp ý thì lại xụ mặt ra, dc 1 lúc rồi lại quay lại như cũ.
Ae nào đồng cảnh ngộ ko nhỉ
Vợ mình y vậy. Thay vì nói nhẹ nhàng thì hay cáu gắt gắt gỏng mặt lúc nào cũng nhăn nhó.
Bác về kinh tế ngon hơn mình nhìu. Có nhà riêng mà vợ đã vậy. Còn mình sống chung với nhà bên vợ thì khiếp cở nào. Chán bỏ mẹ đây này :dribble::pudency:
 
Vợ mình y vậy. Thay vì nói nhẹ nhàng thì hay cáu gắt gắt gỏng mặt lúc nào cũng nhăn nhó.
Bác về kinh tế ngon hơn mình nhìu. Có nhà riêng mà vợ đã vậy. Còn mình sống chung với nhà bên vợ thì khiếp cở nào. Chán bỏ mẹ đây này :dribble::pudency:
sao k chia tay? :boss:
 
Chắc bác chưa có gia đình phải k? Vợ chồng có con rồi, đâu phải mún chia tay là chia tay bác. Nó ảnh hưởng nhìu thứ lắm
Vậy thì chấp nhận nó đi! Đừng than vãn! Cuộc sống của anh là do anh tự chọn mà! :boss:
 
Back
Top